Yêu Nghiệt Xâm Nhập
-
Chương 35: Bị em trai bắt cóc
“Chúng ta đã ở nước Pháp này 1 tháng rồi sao?” Trong tay cô đang cầm trà sữa nóng, quay đầu nhìn yêu nghiệt đang lái xe, trong lòng âm thầm thở dài, vì sao người này ở đầu cũng đều tốt như vậy? Thật sự là không công bằng.
“Anh nhìn xem, nước Pháp này quả là tốt nếu thích thì chúng ta ở lại lâu một chút, còn nếu không thích thì ngày mai có thể rời khỏi đây không?” Khi cô nói đến điều này, Lục Cẩm quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, nhẹ giọng nói: “Tuy nói truyền thống tuần trăng mật là một tháng, nhưng em nếu đã muốn gả cho anh, anh có thể cho em mỗi ngày trôi qua đều là tuần trăng mật,”
“Khó mà làm được, phá hỏng tuần trăng mật đã để lại cảm nhận tốt đẹp.” Cô vừa nói, vừa hút mấy hạt trân châu cho vào miệng chậm rãi cắn, tỏ vẻ thập phần không đồng ý với cách nói này của yêu nghiệt. Lục Cẩm ha ha cười, sau đó nói: “Đối với em mà nói, mặc kệ ở địa phương nào, chỉ cần có ăn ngon là được.”
“Hắc hắc!” nghe được yêu nghiệt nói như vậy, cô có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó nhìn hắn nói : “Nói như vậy ở gần tháp Eiffel có cái gì ăn ngon sao?”
“Anh cũng không rố ràng lắm, bởi vì anh cũng đã lâu không đi qua chỗ này.” Ngón tay Lục Cẩm thon dài nhẹ nhàng gố tay lái, ánh mắt nhìn phía trước nói: “Thật lâu trước kia anh một mình đi vào chỗ này, nhìn tháp Eiffel, anh suy nghĩ khi nào thì mới có thể mang người mình yêu đến chỗ này, mà hiện tại,…” Lục Cẩm quay đầu đối cô mỉm cười, “Anh rốt cục đã làm được.”
Cô mặt hơi hơi đỏ lên, này yêu nghiệt kia, từ khi nào mà học nói được nhưng lời buồn nôn như vậy, “Ngạch…”
“Tốt lắm, đã đến nơi.” Lục Cẩm nói xong, cởi bỏ dây an toàn của mình sau đó giúp cô nhẹ nhàng cởi bỏ dây an toàn, nhìn cô nói: “Chúng ta xuống đi.”
“Hảo.” Cô gật gật đầu, sau đó mở cửa xe ra một chút liền nhìn thấy tháp Eiffel lãng mạn trong truyền thuyết, không khỏi trợn to hai mắt, trong lòng thập phần tò mò.
“Oa, đẹp quá a!” Cô đứng ở phía dưới tháp Eiffel, nhìn lên cao tại đỉnh tháp Eiffel. Thật không hổ là đê nhật kiến trúc trong truyền thuyết, tuy rằng nói chỉnh mình thích nhất ăn cái gi, nhưng mà trước kia nghe lão đại nói, chỉnh mình trong lòng quả thật có điểm hướng tới.
“Em thích là tốt rồi.” Lục Cẩm đứng ở bên cạnh, một bàn tay ôm thắt lưng cô, lẳng lặng cùng cô ngắm nhìn.
“Ôi chao, em có thể câù nguyện không? Không biết có thể linh nghiệm không đây?” Cô bỗng nhiên nghĩ một cái, sau đó vẻ mặt hưng phấn nhìn yêu nghiệt,
“Cầu nguyện?” Lục Cẩm khẽ nhíu mày một cái, sau đó cười nói : “Em có thể thử xem.”
“Ân.” Cô gật đầu, hai tay hợp cùng một chỗ, sau đó nhắm hai mắt lại, trong lòng âm thầm cầu nguyện: nguyện được cùng người mình yêu dắt tay nhau đến đầu bạc, răng long.
“Được rồi!” Cô lập tức mở hai mắt, nhìn yêu nghiệt lập tức mở miệng bổ sung nói: “Không được hỏi em câù nguyên cái gi, nói ra sẽ không linh nghiệm.”
“Càng ngày càng thông minh?” Lục Cẩm hé miệng cười, nhìn cô chậm rãi nói.
“Hừ hừ, em có khi nào ngốc đâu. Hảo, là các người luôn xem thường em.” Cô kiêu ngạo hiên ngang ngẩng đầu lên, sau đó vươn hai tay nhẹ nhàng kéo tay áo yêu nghiệt nói, “Lục Cẩm, em đói bụng.”
“OK, muốn ăn cái gi?” Lục Cẩm hiển nhiên thập phần hưởng thụ cô làm nũng, lập tức đáp. Cô cười hắc hắc, sau đó vươn tay chỉ vào quán bạch tuộc nướng đối diện, nhìn yêu nghiệt nói: “Em nghĩ muốn ăn cái kia.”
Lục Cẩm theo hương ngón tay cô nhìn thoáng qua, sau đó nói với cô; “Hảo, em ở chỗ này chờ anh, nơi đó nhiều người em sẽ không cần phải chen chúc, anh lập tức quay lại.”
“Ân.” Cô dùng sức gật gật đầu, sau đó kiễng mũi chân hôn lên trán yêu nghiệt một chút, Lục Cẩm trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng ý cười càng thêm lớn, rồi quay người liền đi hướng cửa hàng bạch tuộc nướng đối diện.
Mà cô, đứng tại chỗ, lẳng lặng thưởng thức tháp Eiffel xinh đẹp.
Bỗng nhiên, xa xa truyền đến một trận thét chói tai.
Cô tò mò xoay người, sau đó nhìn thấy trước mặt một chiếc xe nhỏ rất nhanh chạy như bay đến. Chiếc xe đó dừng lại bên cạnh cô, cửa xe nháy mắt mở ra, bên trong vươn một cánh tay, lập tức liền đem cô kéo vào bên trong xe, sau đó cửa xe nhanh chóng đóng lại, tiếp tục chạy nhanh. Chờ đến lúc cô có phản ứng, xe đã chạy được một đoạn xa.
“Các ngươi là ai, các ngươi muốn làm gi?” Cô bị người áo đen giữ chặt, trong lòng có chút kinh hoảng, không biết bọn họ muốn làm gi, hơn nữa cô hiên tại đang ở nước Pháp căn bản không biết người nào, tuyệt đối không có khả năng đắc tội với người khác a. Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Nhưng là mấy người áo đen này căn bản không tính cùng cô nói chuyện, chỉnh là lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, cùng cái đầu gỗ giống nhau. Thấy thế, cô bất đắc dĩ thở dài một hơi. Quên đi quên đi, dù sao cô hiện tại cũng đào thoát không được, muốn nhìn xem người bắt cô rốt cuộc là ai, huống chi cô cũng biết yêu nghiệt khsửng định rất nhanh liền sẽ đến cứu cô.
Một lát sau, người áo đen đem xe chạy tiến vào trong một tòa biệt thự lớn, sau đó mở cửa xe, cung kính mời cô xuống xe. cô đi xuống xe, có chút tò mò nhìn ngồi biệt thự này, vừa thấy là biết không phải người có gia thế bình thường, nhưng là kẻ có tiên cô biêt’ cũng không nhiều, chẳng lẽ người muốn bắt cô là kẻ thù của yêu nghiệt a!
Người áo đen đem cô đưa vào trong phòng khách rông lơn, mặt hơi hơi cúi cúi đầu về phía trước, sau đó chậm rãi lui ra. cô đứng ở trước cửa, có chút bất an đưa mắt’ nhìn người nào đó đang ngồi quay lưng lại, nhẹ giọng hỏi: “Xin hỏi, ngươi là ai vậy?”
Sau đó không chút vòng vo, người nọ đối cô mỉm cười, nói: “Chị, em rốt cục cũng gặp được chị.”
Oa, là em trai nha! Bất an trong lòng cô lâp tức biến mất’, nhưng theo sau đó là tức giận, cô bước đến trước mặt hắn nói, trừng mắt hỏi hắn: “Em trai, cậu là đang đùa cái gì vậy?”
“Em không đùa cái gì a, em chỉ là rât nhớ chị mà thôi.” Hướng Văn vẻ mặt vô tội nhìn cô nói: “Hơn nữa chị vẫn còn tránh em, ern không có biện pháp liền hệ với chị, rời vào đường cùng chỉ còn hạ sách này.”
“Ngươi nha nha, cậu kêu bắt cóc được không, cái gì mà kêu rời vào đường cùng!” Cô hai tay xoa thắt lưng, tức giận nhìn hắn.
“Cũng chỉ là rời vào đường cùng thôi.” Hướng Văn nhún nhún vai, đứng nhìn cô, khóe miệng gợi cảm chậm rãi phun ra, “Chị, chị có biết em nghĩ rất nhiều về chị không?”
Nhìn đến bộ dạng này của em trai, cô nháy mắt nhớ tới sinh nhật cô ngày đó tại toilet nữ gặp được chuyện của hắn, ví thế cô liền lui ra phía sau vài bước. Sau đó vẻ mặt cảnh giác nhìn hắn nói: “Em trai, tôi hiện tại đã kết hôn cùng Lục Cẩm, không cần nói với tôi những lời này. Còn chuyện lần trước ở toilet nữ, tôi hy vọng không có lần thứ hai.”
“Chị, em thật sự rất nhớ chị!” Không nghĩ tới Hướng Văn không chút nghe lời cô nói, ngược lại càng thêm thâm tình nhìn cô. Vi thế, cô đề phòng càng cao, trong lòng âm thâm cầu nguyện yêu nghiệt mau tới đây cứu cô. Bằng không cô sẽ biến thành thịt bỏ bị nhận sâm!
Di… Không đúng hay không! cô nhìn Hướng Văn, nội tâm đáng khinh cười, sau đó hỏi: “Em trai, chuyện lần trước của cậu bị tôi bắt’ gặp nha.”
“Chuyện lần trước?” Hướng Văn sửng sốt, hiển nhiên không biết cô tại sao lại nói như vậy.
“Tôi nhìn thấy nam nhận của cậu.” cô cười hắc hắc, thât tốt vì cô còn nhớ chuyện này, thiếu chút nữa bị em trai siêu cấp lừa gạt, “Nam nhận của cậu khí chất hơn người, không biết các người ai là công ai là thụ đây?”
Không nghĩ tới, Hướng Văn sau khi nghe được bật cười, bất đắc dĩ nhìn cô hỏi: “Nam nhận của tôi? Chị à, em là nam nhân, em làm sao có thể có nam nhận được chứ?”
“Làm trò!” Em trai giờ phút này mà còn giải thích, giải thích cũng tương đương che giấu, vì thế cô hào phóng đối em trai nói: “Em trai, chị đây sẽ không nói chuyện của các ngươi cho ai biết. Tuy rằng nói nam nhận cùng nam nhận trong tình yêu trên thế giới này rất ít gặp, nhưng là sinh ra chính là sinh ra, ai cũng trốn tránh tránh không được.”
“Chị, em thật sự không biết tại sao chị lại nói cái gì đó, cái gì nam nhân?” Hướng Văn bị cô nói không hiểu ra, chau mày.
Ai, xem ra em trai là tính đánh chết cũng không chịu thừa nhận, nếu như vậy, cô đây sẽ kể lại một chút, xem hắn có chịu thừa nhận hay không. hừ, “Em trai a, cụ thể ngày nào tôi cũng không nhớ rố, dù sao ngày đó tôi từ trong siêu thị đi ra, liền nhìn thấy cậu trong tay cầm hòm nhẫn đứng chờ ai đó, sau đó ông nôị cậu đem cậu đi, lại có một vị nam nhận khác đứng ở chỗ cậu vừa đứng lúc nãy. Cho nên thôi… Hắc hắc…”
Ai ngờ , Hướng Văn trên mặt lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, nhìn cô nói: “Chị à, chị thật sự thực đáng yêu, chuyện hôm đó không ngờ lại có thể bị chị nghĩ vặn vẹo thành như vậy.”
“Vặn vẹo sao!” cô bĩu môi, vẻ mặt không tin, dù sao cô tin tưởng cô nhìn thấy.
“Chị, ngày hôm đó là em đang đợi chị a!” Hướng Văn tựa hồ là nhìn ra trong lòng cô không tin, liền giải thích nói.
“Chờ tôi?” Cô đây liền càng thêm không tin, nếu là chờ cô, đứng ở nơi đó chờ cô làm
Gì.
“Hôm đó em đã nhắn tin cho chị, sau đó tại nơi đó luôn luôn chờ chị, không nghĩ tới chị không tới, ông nội của em lại đi đến đấy.” Hướng Văn nói tới đây, trong mắt hiện lên một tia không cam lòng, thậm chỉ có chút nghiến răng nghiến lợi, “Chờ khi ern cố gắng mọi cách, ông nôi. Rốt cục cũng đồng ý cho em thay đổi tình yêu của mình, không nghĩ tới chị đột nhiên cùng Lục Cẩm kết hôn!”
“Tin nhắn!” cô liền nhớ lại, hình như lúc đó cô không nhận được tin nhắn nào nha? Nhưng mà xem em trai biểu tình, không giống như là đang nói dối. Nhưng, cô trừng mắt nhìn hắn, “Nhưng cái này cũng không thể trở thành lý do để câu bắt cóc tôi!”
“Em không có bắt cóc chị, em chỉ là muốn nhìn thấy chị, muốn gặp mặt chị,” Hướng Văn biểu tình thập phần vô tội, bắt đầu từng bước một hướng cô bên này đi tới, “Chị à, đứng xa lánh em như vậy được không?”
Nhìn đến em trai bắt đầu hướng cô tới gần, cô liền lui về phía sau. Đùa giỡn cái gì , không rời xa ngươi như vậy, cô đây không phải biến thành chân chính thịt bò khiến ngươi xârn lược sao? Hơn nữa, cô xem em trai biểu tình vô tội oán hận nói: “Em trai, cậu làm sao cho người đem tôi bắt đến nơi đây, như thế này không gọi bắt cóc thì gọi là gì? Chẳng lẽ gọi đến gặp cậu sao? Cậu có biết hay không tôi đều bị câu hù chết!”
“Làm cho chị sở hãi em cảm thấy thực thật có lỗi.” Hướng Văn ngữ khí mang theo một tia xin lỗi, sau đó vẻ mặt còn nhìn cô thật sự nói: “Nhưng là,… chị à, em là thật sự thật sự rất thích chị, không rời bỏ em được không?”
Nghe được em trai nói như vậy, cô nhất thời không nói đươg gi, lắc lắc đầu bất đắc dĩ nhìn hắn nói: “Em trai, cậu còn muốn tôi nói bao nhiều nưâ, tôi đã kẽt hôn, cho dù không kẽt hôn, tôi cũng sẽ không thích của cậu.”
Trên mặt Hướng Văn mang theo nhu tình, nhẹ giọng nói, “Kẽt hôn có thể bỏ, cảm tình cũng có thể chậm rãi bôi dưỡng, em không vội, em có thể chờ chị.”
Khóe miệng cô co giật, quyết định không hê cùng em trai dây dưa vãn đề này, cô xem chung quanh liếc mắt một cái, sau đó nhìn em trai nói: “Em trai, cậu hãy nhanh thả tôi trở về đi, đừng để khi yêu nghiệt đến đây, sẽ không tốt đâu.”
“Nga?” Hướng Văn nghe vậy, dừng lại, bên miệng lộ ra một tia thần bí mỉm cười, nhìn cô chậm rãi nói: “Hắn sẽ tìm không thấy chị.”
“Hả?” Cô đứng ở chỗ này, có chút khó hiểu nhìn em trai. Tuy rằng nói em trai gia tộc thế lực rất lớn, nhưng là yêu nghiệt cũng không nhỏ, không có khả năng ngay cả tìm cô cũng tìm không thấy, hơn nữa cô cảm thấy yêu nghiệt lập tức sẽ nghĩ đến việc cô mất tích là do em trai có liền quan !
Hướng Văn không nói thêm gì, chính là vỗ nhẹ nhẹ chụp hai tay.
Sau đó, không tưởng tượng được chuyện tình đã xảy ra…
“Anh nhìn xem, nước Pháp này quả là tốt nếu thích thì chúng ta ở lại lâu một chút, còn nếu không thích thì ngày mai có thể rời khỏi đây không?” Khi cô nói đến điều này, Lục Cẩm quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, nhẹ giọng nói: “Tuy nói truyền thống tuần trăng mật là một tháng, nhưng em nếu đã muốn gả cho anh, anh có thể cho em mỗi ngày trôi qua đều là tuần trăng mật,”
“Khó mà làm được, phá hỏng tuần trăng mật đã để lại cảm nhận tốt đẹp.” Cô vừa nói, vừa hút mấy hạt trân châu cho vào miệng chậm rãi cắn, tỏ vẻ thập phần không đồng ý với cách nói này của yêu nghiệt. Lục Cẩm ha ha cười, sau đó nói: “Đối với em mà nói, mặc kệ ở địa phương nào, chỉ cần có ăn ngon là được.”
“Hắc hắc!” nghe được yêu nghiệt nói như vậy, cô có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó nhìn hắn nói : “Nói như vậy ở gần tháp Eiffel có cái gì ăn ngon sao?”
“Anh cũng không rố ràng lắm, bởi vì anh cũng đã lâu không đi qua chỗ này.” Ngón tay Lục Cẩm thon dài nhẹ nhàng gố tay lái, ánh mắt nhìn phía trước nói: “Thật lâu trước kia anh một mình đi vào chỗ này, nhìn tháp Eiffel, anh suy nghĩ khi nào thì mới có thể mang người mình yêu đến chỗ này, mà hiện tại,…” Lục Cẩm quay đầu đối cô mỉm cười, “Anh rốt cục đã làm được.”
Cô mặt hơi hơi đỏ lên, này yêu nghiệt kia, từ khi nào mà học nói được nhưng lời buồn nôn như vậy, “Ngạch…”
“Tốt lắm, đã đến nơi.” Lục Cẩm nói xong, cởi bỏ dây an toàn của mình sau đó giúp cô nhẹ nhàng cởi bỏ dây an toàn, nhìn cô nói: “Chúng ta xuống đi.”
“Hảo.” Cô gật gật đầu, sau đó mở cửa xe ra một chút liền nhìn thấy tháp Eiffel lãng mạn trong truyền thuyết, không khỏi trợn to hai mắt, trong lòng thập phần tò mò.
“Oa, đẹp quá a!” Cô đứng ở phía dưới tháp Eiffel, nhìn lên cao tại đỉnh tháp Eiffel. Thật không hổ là đê nhật kiến trúc trong truyền thuyết, tuy rằng nói chỉnh mình thích nhất ăn cái gi, nhưng mà trước kia nghe lão đại nói, chỉnh mình trong lòng quả thật có điểm hướng tới.
“Em thích là tốt rồi.” Lục Cẩm đứng ở bên cạnh, một bàn tay ôm thắt lưng cô, lẳng lặng cùng cô ngắm nhìn.
“Ôi chao, em có thể câù nguyện không? Không biết có thể linh nghiệm không đây?” Cô bỗng nhiên nghĩ một cái, sau đó vẻ mặt hưng phấn nhìn yêu nghiệt,
“Cầu nguyện?” Lục Cẩm khẽ nhíu mày một cái, sau đó cười nói : “Em có thể thử xem.”
“Ân.” Cô gật đầu, hai tay hợp cùng một chỗ, sau đó nhắm hai mắt lại, trong lòng âm thầm cầu nguyện: nguyện được cùng người mình yêu dắt tay nhau đến đầu bạc, răng long.
“Được rồi!” Cô lập tức mở hai mắt, nhìn yêu nghiệt lập tức mở miệng bổ sung nói: “Không được hỏi em câù nguyên cái gi, nói ra sẽ không linh nghiệm.”
“Càng ngày càng thông minh?” Lục Cẩm hé miệng cười, nhìn cô chậm rãi nói.
“Hừ hừ, em có khi nào ngốc đâu. Hảo, là các người luôn xem thường em.” Cô kiêu ngạo hiên ngang ngẩng đầu lên, sau đó vươn hai tay nhẹ nhàng kéo tay áo yêu nghiệt nói, “Lục Cẩm, em đói bụng.”
“OK, muốn ăn cái gi?” Lục Cẩm hiển nhiên thập phần hưởng thụ cô làm nũng, lập tức đáp. Cô cười hắc hắc, sau đó vươn tay chỉ vào quán bạch tuộc nướng đối diện, nhìn yêu nghiệt nói: “Em nghĩ muốn ăn cái kia.”
Lục Cẩm theo hương ngón tay cô nhìn thoáng qua, sau đó nói với cô; “Hảo, em ở chỗ này chờ anh, nơi đó nhiều người em sẽ không cần phải chen chúc, anh lập tức quay lại.”
“Ân.” Cô dùng sức gật gật đầu, sau đó kiễng mũi chân hôn lên trán yêu nghiệt một chút, Lục Cẩm trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng ý cười càng thêm lớn, rồi quay người liền đi hướng cửa hàng bạch tuộc nướng đối diện.
Mà cô, đứng tại chỗ, lẳng lặng thưởng thức tháp Eiffel xinh đẹp.
Bỗng nhiên, xa xa truyền đến một trận thét chói tai.
Cô tò mò xoay người, sau đó nhìn thấy trước mặt một chiếc xe nhỏ rất nhanh chạy như bay đến. Chiếc xe đó dừng lại bên cạnh cô, cửa xe nháy mắt mở ra, bên trong vươn một cánh tay, lập tức liền đem cô kéo vào bên trong xe, sau đó cửa xe nhanh chóng đóng lại, tiếp tục chạy nhanh. Chờ đến lúc cô có phản ứng, xe đã chạy được một đoạn xa.
“Các ngươi là ai, các ngươi muốn làm gi?” Cô bị người áo đen giữ chặt, trong lòng có chút kinh hoảng, không biết bọn họ muốn làm gi, hơn nữa cô hiên tại đang ở nước Pháp căn bản không biết người nào, tuyệt đối không có khả năng đắc tội với người khác a. Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Nhưng là mấy người áo đen này căn bản không tính cùng cô nói chuyện, chỉnh là lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, cùng cái đầu gỗ giống nhau. Thấy thế, cô bất đắc dĩ thở dài một hơi. Quên đi quên đi, dù sao cô hiện tại cũng đào thoát không được, muốn nhìn xem người bắt cô rốt cuộc là ai, huống chi cô cũng biết yêu nghiệt khsửng định rất nhanh liền sẽ đến cứu cô.
Một lát sau, người áo đen đem xe chạy tiến vào trong một tòa biệt thự lớn, sau đó mở cửa xe, cung kính mời cô xuống xe. cô đi xuống xe, có chút tò mò nhìn ngồi biệt thự này, vừa thấy là biết không phải người có gia thế bình thường, nhưng là kẻ có tiên cô biêt’ cũng không nhiều, chẳng lẽ người muốn bắt cô là kẻ thù của yêu nghiệt a!
Người áo đen đem cô đưa vào trong phòng khách rông lơn, mặt hơi hơi cúi cúi đầu về phía trước, sau đó chậm rãi lui ra. cô đứng ở trước cửa, có chút bất an đưa mắt’ nhìn người nào đó đang ngồi quay lưng lại, nhẹ giọng hỏi: “Xin hỏi, ngươi là ai vậy?”
Sau đó không chút vòng vo, người nọ đối cô mỉm cười, nói: “Chị, em rốt cục cũng gặp được chị.”
Oa, là em trai nha! Bất an trong lòng cô lâp tức biến mất’, nhưng theo sau đó là tức giận, cô bước đến trước mặt hắn nói, trừng mắt hỏi hắn: “Em trai, cậu là đang đùa cái gì vậy?”
“Em không đùa cái gì a, em chỉ là rât nhớ chị mà thôi.” Hướng Văn vẻ mặt vô tội nhìn cô nói: “Hơn nữa chị vẫn còn tránh em, ern không có biện pháp liền hệ với chị, rời vào đường cùng chỉ còn hạ sách này.”
“Ngươi nha nha, cậu kêu bắt cóc được không, cái gì mà kêu rời vào đường cùng!” Cô hai tay xoa thắt lưng, tức giận nhìn hắn.
“Cũng chỉ là rời vào đường cùng thôi.” Hướng Văn nhún nhún vai, đứng nhìn cô, khóe miệng gợi cảm chậm rãi phun ra, “Chị, chị có biết em nghĩ rất nhiều về chị không?”
Nhìn đến bộ dạng này của em trai, cô nháy mắt nhớ tới sinh nhật cô ngày đó tại toilet nữ gặp được chuyện của hắn, ví thế cô liền lui ra phía sau vài bước. Sau đó vẻ mặt cảnh giác nhìn hắn nói: “Em trai, tôi hiện tại đã kết hôn cùng Lục Cẩm, không cần nói với tôi những lời này. Còn chuyện lần trước ở toilet nữ, tôi hy vọng không có lần thứ hai.”
“Chị, em thật sự rất nhớ chị!” Không nghĩ tới Hướng Văn không chút nghe lời cô nói, ngược lại càng thêm thâm tình nhìn cô. Vi thế, cô đề phòng càng cao, trong lòng âm thâm cầu nguyện yêu nghiệt mau tới đây cứu cô. Bằng không cô sẽ biến thành thịt bỏ bị nhận sâm!
Di… Không đúng hay không! cô nhìn Hướng Văn, nội tâm đáng khinh cười, sau đó hỏi: “Em trai, chuyện lần trước của cậu bị tôi bắt’ gặp nha.”
“Chuyện lần trước?” Hướng Văn sửng sốt, hiển nhiên không biết cô tại sao lại nói như vậy.
“Tôi nhìn thấy nam nhận của cậu.” cô cười hắc hắc, thât tốt vì cô còn nhớ chuyện này, thiếu chút nữa bị em trai siêu cấp lừa gạt, “Nam nhận của cậu khí chất hơn người, không biết các người ai là công ai là thụ đây?”
Không nghĩ tới, Hướng Văn sau khi nghe được bật cười, bất đắc dĩ nhìn cô hỏi: “Nam nhận của tôi? Chị à, em là nam nhân, em làm sao có thể có nam nhận được chứ?”
“Làm trò!” Em trai giờ phút này mà còn giải thích, giải thích cũng tương đương che giấu, vì thế cô hào phóng đối em trai nói: “Em trai, chị đây sẽ không nói chuyện của các ngươi cho ai biết. Tuy rằng nói nam nhận cùng nam nhận trong tình yêu trên thế giới này rất ít gặp, nhưng là sinh ra chính là sinh ra, ai cũng trốn tránh tránh không được.”
“Chị, em thật sự không biết tại sao chị lại nói cái gì đó, cái gì nam nhân?” Hướng Văn bị cô nói không hiểu ra, chau mày.
Ai, xem ra em trai là tính đánh chết cũng không chịu thừa nhận, nếu như vậy, cô đây sẽ kể lại một chút, xem hắn có chịu thừa nhận hay không. hừ, “Em trai a, cụ thể ngày nào tôi cũng không nhớ rố, dù sao ngày đó tôi từ trong siêu thị đi ra, liền nhìn thấy cậu trong tay cầm hòm nhẫn đứng chờ ai đó, sau đó ông nôị cậu đem cậu đi, lại có một vị nam nhận khác đứng ở chỗ cậu vừa đứng lúc nãy. Cho nên thôi… Hắc hắc…”
Ai ngờ , Hướng Văn trên mặt lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, nhìn cô nói: “Chị à, chị thật sự thực đáng yêu, chuyện hôm đó không ngờ lại có thể bị chị nghĩ vặn vẹo thành như vậy.”
“Vặn vẹo sao!” cô bĩu môi, vẻ mặt không tin, dù sao cô tin tưởng cô nhìn thấy.
“Chị, ngày hôm đó là em đang đợi chị a!” Hướng Văn tựa hồ là nhìn ra trong lòng cô không tin, liền giải thích nói.
“Chờ tôi?” Cô đây liền càng thêm không tin, nếu là chờ cô, đứng ở nơi đó chờ cô làm
Gì.
“Hôm đó em đã nhắn tin cho chị, sau đó tại nơi đó luôn luôn chờ chị, không nghĩ tới chị không tới, ông nội của em lại đi đến đấy.” Hướng Văn nói tới đây, trong mắt hiện lên một tia không cam lòng, thậm chỉ có chút nghiến răng nghiến lợi, “Chờ khi ern cố gắng mọi cách, ông nôi. Rốt cục cũng đồng ý cho em thay đổi tình yêu của mình, không nghĩ tới chị đột nhiên cùng Lục Cẩm kết hôn!”
“Tin nhắn!” cô liền nhớ lại, hình như lúc đó cô không nhận được tin nhắn nào nha? Nhưng mà xem em trai biểu tình, không giống như là đang nói dối. Nhưng, cô trừng mắt nhìn hắn, “Nhưng cái này cũng không thể trở thành lý do để câu bắt cóc tôi!”
“Em không có bắt cóc chị, em chỉ là muốn nhìn thấy chị, muốn gặp mặt chị,” Hướng Văn biểu tình thập phần vô tội, bắt đầu từng bước một hướng cô bên này đi tới, “Chị à, đứng xa lánh em như vậy được không?”
Nhìn đến em trai bắt đầu hướng cô tới gần, cô liền lui về phía sau. Đùa giỡn cái gì , không rời xa ngươi như vậy, cô đây không phải biến thành chân chính thịt bò khiến ngươi xârn lược sao? Hơn nữa, cô xem em trai biểu tình vô tội oán hận nói: “Em trai, cậu làm sao cho người đem tôi bắt đến nơi đây, như thế này không gọi bắt cóc thì gọi là gì? Chẳng lẽ gọi đến gặp cậu sao? Cậu có biết hay không tôi đều bị câu hù chết!”
“Làm cho chị sở hãi em cảm thấy thực thật có lỗi.” Hướng Văn ngữ khí mang theo một tia xin lỗi, sau đó vẻ mặt còn nhìn cô thật sự nói: “Nhưng là,… chị à, em là thật sự thật sự rất thích chị, không rời bỏ em được không?”
Nghe được em trai nói như vậy, cô nhất thời không nói đươg gi, lắc lắc đầu bất đắc dĩ nhìn hắn nói: “Em trai, cậu còn muốn tôi nói bao nhiều nưâ, tôi đã kẽt hôn, cho dù không kẽt hôn, tôi cũng sẽ không thích của cậu.”
Trên mặt Hướng Văn mang theo nhu tình, nhẹ giọng nói, “Kẽt hôn có thể bỏ, cảm tình cũng có thể chậm rãi bôi dưỡng, em không vội, em có thể chờ chị.”
Khóe miệng cô co giật, quyết định không hê cùng em trai dây dưa vãn đề này, cô xem chung quanh liếc mắt một cái, sau đó nhìn em trai nói: “Em trai, cậu hãy nhanh thả tôi trở về đi, đừng để khi yêu nghiệt đến đây, sẽ không tốt đâu.”
“Nga?” Hướng Văn nghe vậy, dừng lại, bên miệng lộ ra một tia thần bí mỉm cười, nhìn cô chậm rãi nói: “Hắn sẽ tìm không thấy chị.”
“Hả?” Cô đứng ở chỗ này, có chút khó hiểu nhìn em trai. Tuy rằng nói em trai gia tộc thế lực rất lớn, nhưng là yêu nghiệt cũng không nhỏ, không có khả năng ngay cả tìm cô cũng tìm không thấy, hơn nữa cô cảm thấy yêu nghiệt lập tức sẽ nghĩ đến việc cô mất tích là do em trai có liền quan !
Hướng Văn không nói thêm gì, chính là vỗ nhẹ nhẹ chụp hai tay.
Sau đó, không tưởng tượng được chuyện tình đã xảy ra…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook