Yêu Kiều Đùa Lang Quân
-
Chương 10
*****
Sau khi Lý Duy Hiếu từ trong miệng thái tử biết được việc Phù Vân mất tích có đến liên quan Tô gia, đã qua ba ngày.
Ba ngày này, hắn không xông vào Tô phủ tìm người, cũng không hỏi tung tích Phù Vân, lại khôi phục bản tính phong lưu thường ngày, tầm hoa vấn liễu, trong vòng vài ngày ngắn ngủn đã phá nát trên trăm trái tim. Sự khác biệt duy nhất chính là, ngày xưa Ngũ hoàng tử đối với nữ nhân dịu dàng lịch sự, hôm nay lại hỉ nộ vô thường, dễ dàng trở mặt.
Vào giữa trưa, trên đường Tam hoàng tử phi rời khỏi Tô gia trở về phủ Tam hoàng tử, ngẫu nhiên gặp gỡ một người: chính là Lý Duy Hiếu.
Hắn cười tủm tỉm nhìn mặt Tam hoàng tử phi không vui, “Tam Hoàng tẩu, thật là đúng dịp, có thể gặp tẩu ở chỗ này.”
Tam hoàng tử phi lạnh lùng nhìn hắn, “Chưa tới giữa trưa đã say như vậy, không ngờ đệ còn biết ta là ai.” Ba ngày trước trấn giữ bên cạnh Tô Ngữ Nhu, nàng mới phát hiện thì ra Tô Ngữ Nhu chính là Phù Vân. Qua mấy lần khẩn cầu của Tô Ngữ Nhu, nàng miễn cưỡng đáp ứng việc không thổ lộ chân tướng, nhưng vẫn còn tính toán âm thầm trợ giúp Ngũ hoàng tử. Nhưng không nghĩ rằng hắn lại không thèm để ý, người cũ mới rời đi, lại lập tức ôm người mới trong ngực, khó trách Tô Ngữ Nhu cố ý rời đi!
“Tam Hoàng tẩu tẩu sai rồi, không phải là say thành như vậy từ buổi trưa, mà là từ tối hôm qua đệ đã say thành như vậy.” Hắn cợt nhả tiếp lời.
“Hoang đường!”
” Tam Hoàng tẩu cần gì nghiêm túc như vậy? Sống như vậy quá cực khổ, không bằng bồi tiểu đệ uống rượu đi.”
“Chẳng lẽ đệ đã quên Phù Vân rồi sao ?”
” Cô nương xinh đẹp lại ôn nhu như Phù Vân chỗ nào cũng có, tội gì đệ phải vì nàng mà hy sinh như vậy? Không đáng giá !”
“Khó trách vì sao Phù Vân lại rời khỏi đệ! Hoa tâm như đệ, ai dám ở lại bên cạnh của đệ?” Tam hoàng tử phi tức giận rời đi, hoàn toàn không chú ý một câu nói cuối cùng của nàng làm sắc mặt hắn thay đổi.
Sau khi Lý Duy Hiếu từ trong miệng thái tử biết được việc Phù Vân mất tích có đến liên quan Tô gia, đã qua ba ngày.
Ba ngày này, hắn không xông vào Tô phủ tìm người, cũng không hỏi tung tích Phù Vân, lại khôi phục bản tính phong lưu thường ngày, tầm hoa vấn liễu, trong vòng vài ngày ngắn ngủn đã phá nát trên trăm trái tim. Sự khác biệt duy nhất chính là, ngày xưa Ngũ hoàng tử đối với nữ nhân dịu dàng lịch sự, hôm nay lại hỉ nộ vô thường, dễ dàng trở mặt.
Vào giữa trưa, trên đường Tam hoàng tử phi rời khỏi Tô gia trở về phủ Tam hoàng tử, ngẫu nhiên gặp gỡ một người: chính là Lý Duy Hiếu.
Hắn cười tủm tỉm nhìn mặt Tam hoàng tử phi không vui, “Tam Hoàng tẩu, thật là đúng dịp, có thể gặp tẩu ở chỗ này.”
Tam hoàng tử phi lạnh lùng nhìn hắn, “Chưa tới giữa trưa đã say như vậy, không ngờ đệ còn biết ta là ai.” Ba ngày trước trấn giữ bên cạnh Tô Ngữ Nhu, nàng mới phát hiện thì ra Tô Ngữ Nhu chính là Phù Vân. Qua mấy lần khẩn cầu của Tô Ngữ Nhu, nàng miễn cưỡng đáp ứng việc không thổ lộ chân tướng, nhưng vẫn còn tính toán âm thầm trợ giúp Ngũ hoàng tử. Nhưng không nghĩ rằng hắn lại không thèm để ý, người cũ mới rời đi, lại lập tức ôm người mới trong ngực, khó trách Tô Ngữ Nhu cố ý rời đi!
“Tam Hoàng tẩu tẩu sai rồi, không phải là say thành như vậy từ buổi trưa, mà là từ tối hôm qua đệ đã say thành như vậy.” Hắn cợt nhả tiếp lời.
“Hoang đường!”
” Tam Hoàng tẩu cần gì nghiêm túc như vậy? Sống như vậy quá cực khổ, không bằng bồi tiểu đệ uống rượu đi.”
“Chẳng lẽ đệ đã quên Phù Vân rồi sao ?”
” Cô nương xinh đẹp lại ôn nhu như Phù Vân chỗ nào cũng có, tội gì đệ phải vì nàng mà hy sinh như vậy? Không đáng giá !”
“Khó trách vì sao Phù Vân lại rời khỏi đệ! Hoa tâm như đệ, ai dám ở lại bên cạnh của đệ?” Tam hoàng tử phi tức giận rời đi, hoàn toàn không chú ý một câu nói cuối cùng của nàng làm sắc mặt hắn thay đổi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook