*****

“Xem ra, năm hoàng nhi của chúng ta dường như thích con chó kia.” Hoàng hậu nhìn năm con trai bảo bối, thấy bọn họ chơi như vậy, nàng cũng không khỏi khoái trá đứng lên.

“Đúng nha, rất khó được lúc thấy năm hoàng nhi cùng thích một cô bé.” Hoàng thượng nói.

“Thích cô gái nhỏ đó? ! Không thể nào!” Hoàng hậu không tin được.

“Hoàng hậu, nàng đã thấy bao nhiêu tiểu thư thiên kim nhà các đại thần hay bọn cung nữ nhỏ trong cung hợp với năm đứa nó rồi ?”

“Nhưng nàng còn nhỏ như vậy. . . . . .”

“Nhưng rất ngây thơ lãng mạn khiến người ta yêu mến, không phải sao?” Hoàng thượng cười hỏi.

“Hoàng thượng nói phải.” Hoàng hậu không nói thêm lời, âu yếm rúc vào lòng hoàng thượng. Kiếp này nàng may mắn gả cho hoàng thượng, có được sủng ái của hoàng thượng, chỉ hy vọng năm nhi tử của mình cũng có thể có hạnh phúc như vậy, vui vẻ cả đời.

Cảm nhận được ý nghĩ trong lòng ái thê, hoàng thượng dịu dàng nói: “Sẽ, bọn hắn sẽ có .” Hắn nhìn cô bé kia lần nữa.

Cách đó không xa, Ngũ hoàng tử lại đỡ Tô Ngữ Nhu dậy lần nữa, trìu mến lau đi nước bùn trên mặt nàng. Ánh sáng mặt trời chiếu vào cặp đôi nhỏ bé này, rất hợp đôi.

Đôi nhỏ này sẽ thành sao? Hoàng thượng vê nhẹ râu, âm thầm tự đánh giá.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương