Yêu Giả Vi Vương
Chương 1183: Nộ trảm

Rào rào rào!

Vô số người đứng bật dậy. Trong mắt đám người Hiên Viên Huyết Kỵ, Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân bừng cháy lửa giận. Đám người Hiên Viên Huyết Kỵ, Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, đám người Tu Kiếm, công tử của Phó gia, Thanh Lê, Mai phu nhân đều biết hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc muốn tự sát, chính Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng biết nhưng bọn họ không thể ngăn cản. Ai dám ra mặt sẽ bị Long Ngạo Chí Cao Thần giận dữ vô tình trấn áp.

Cho nên hôm nay đám người Hiên Viên Huyết Kỵ, Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân thật sự không phải đến đưa dâu mà là đưa tang, nhặt xác.

Nhưng lúc này bỗng có một Chí Cao Thần chạy ra khiến hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc không thành công tự tử, nghênh đón hai tỷ muội sẽ là vô tận khuất nhục và lăng ngược.

Nhìn hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc tựa con chim nhỏ bị hù sợ, kinh khủng nhìn xung quanh, mặt trắng bệch như tuyết, người Hoàn Nhan Tuyệt Sát tuôn trào sát khí, năng lượng vờn quanh bàn tay gã định hành động. Nhưng có một người nhanh hơn Hoàn Nhan Tuyệt Sát, gã bị đập một cú đau điếng vào đầu, mềm nhũn té xuống đất. Hoàn Nhan Liệt ném Hoàn Nhan Tuyệt Sát cho một đệ tử Hoàn Nhan gia.

Hoàn Nhan Liệt lạnh lùng liếc xung quanh, hét lên:

- Làm gì? Các ngươi muốn Hoàn Nhan gia bị diệt tộc sao? Ngồi xuống!

- Ngồi xuống!

Hiên Viên Thiên Tôn cũng hét lên. Đám người Hiên Viên Thiên Tâm đau khổ nhắm mắt lại, ngồi xuống, trơ mắt nhìn Long Ngọc nhe răng cười tới gần hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc. Đám người Hiên Viên Thiên Tâm cảm giác lòng đang nhỏ máu. Ở trong lòng đám người Hiên Viên Thiên Tâm thì hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc chính là đệ muội của bọn họ, là thê tử của Tiêu Lãng. Bây giờ, đám người Hiên Viên Thiên Tâm chỉ có thể trơ mắt hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc bị Long Ngọc mang vào nhục nhã.

- Thả ta ra, thả chúng ta ra!

Long Ngọc bước nhanh đi tới, ôm eo hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc, cười to đi vào viện. Năng lượng của hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc bị Vô Lượng lão nhân phong ấn hoàn toàn, bây giờ tay trói gà không chặt, dù muốn phản kháng cũng phản kháng không được!

Rốp!

Ly rượu trong tay Thanh Lê nát, rượu nồng đậm mùi tưới ướt người gã. Thiên Tôn của Thanh gia đè chặt Thanh Lê. Thanh Lê thống khổ nhắm mắt lại, nhìn nữ nhân mình yêu, nữ thần trong mộng bị người mang vào phòng chơi đùa ngay trước mặt mình, gã rất muốn chết.

Tu Kiếm, Luyến Đông cúi đầu phát ra tiếng gầm cuồng dã:

- A a a!

Lúc này bọn họ đã biết tại sao gia tộc khiến họ đến đây, là muốn để họ biết tại thế giới này thì lực lượng cường đại chúa tể hết thảy. Gia tộc của bọn họ đã thắng, bây giờ Tu Kiếm, Luyến Đông rất khát vọng lực lượng cường đại, có thể hủy diệt tất cả lực lượng.

Lúc này trên bầu trời có tiếng hét to như sấm vang lên:

- Nhược Thủy, Như Ngọc!

Mọi người run lên. Mắt Hiên Viên Thiên Tôn biến sắc bén như đao bắn lên cao.

Hiên Viên Thiên Tôn tức giận quát:

- Tiêu Lãng, cút đi!

- Tiêu Lãng!

Mọi người trong quảng trường vụt ngẩng đầu, khi thấy rõ có một bóng người xé gió bay đến thì ngẩn ngơ.

Nhìn mái tóc trắng như tuyết bay múa trên bầu trời, sát khí ngùn ngụt, đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ kích động. Nhưng... Giây tiếp theo bọn họ lại biến sắc mặt. Tiêu Lãng làm sao là đối thủ của Chí Cao Thần được? Tiêu Lãng đến chịu chết sao?

- Tiêu đại ca?

Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc quên vùng vẫy, khó tin ngước nhìn bầu trời, khi thấy rõ ràng thì lệ rơi như mưa, trong đôi mắt đẹp dấy lên hy vọng. Quả nhiên Tu La đại nhân không gạt bọn họ, Tiêu Lãng thật sự đến! Tiêu Lãng như chiến thần vô địch đến cứu hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc khi bọn họ tuyệt vọng nhất.

- Tiểu tử, xem ra... Ngươi muốn chết?

Vô Lượng lão nhân hơi nghi hoặc, sao Tiêu Lãng tỉnh nhanh quá vậy? Nhưng Vô Lượng lão nhân không để bụng, chút thực lực của Tiêu Lãng như con kiến trong mắt lão, một ngón tay có thể đè nát.

Lòng Vô Lượng lão nhân máy động, định khống chế lực lượng luân hồi bên ngoài linh hồn Tiêu Lãng khiến linh hồn hắn nổ tung. Nhưng... Xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Vô Lượng lão nhân cảm giác mất liên kết với lực lượng luân hồi trong linh hồn của Tiêu Lãng, giống như là lực lượng luân hồi không thuộc về lão, hình như đã bị Tiêu Lãng luyện hóa.

- Không thể nào!

Hai chân mày trắng dài của Vô Lượng lão nhân dựng đứng lên, tuy nhiên gã không để bụng, lắc người xông lên, một tay hóa thành vuốt, lực lượng luân hồi vòng quanh bàn tay bấu mạnh đầu Tiêu Lãng.

Lực lượng luân hồi là lực lượng mạnh nhất trong thiên hạ, trừ hỗn độn chi khí ra nó có thể phá bất cứ thứ gì.

Tiêu Lãng nhanh chóng đáp xuống dưới, dường như hắn không thể ngăn cản và cũng không dám đánh trả công kích của Vô Lượng lão nhân. Tiêu Lãng chỉ phóng ra một vòng bảo hộ, đôi mắt long lanh nhìn Vô Lượng lão nhân.

Tiêu Lãng dùng giọng điệu cầu xin nói:

- Đại nhân, Tiêu Dao Vương đã chạy sang đây, nếu đại nhân giết ta thì Tiêu Dao Vương sẽ không bỏ qua!

- A?

Tay Vô Lượng lão nhân run lên nhưng mắt lóe tia độc ác, hét lên:

- Hôm nay dù ai đến thì ngươi đều phải chết!

Mắt Tiêu Lãng lộ vẻ tuyệt vọng, bỗng nhìn đằng trước, ánh mắt nóng cháy.

Tiêu Lãng hét to:

- Tiêu Dao Vương, cứu ta!

Linh hồn Vô Lượng lão nhân rung động nhưng bàn tay to không dừng lại, tiếp tục cào hướng Tiêu Lãng. Tuy nhiên, mắt Vô Lượng lão nhân bản năng liếc sau lưng.

Vô Lượng lão nhân liếc sơ không thấy ai sau lưng, trực giác không ổn.

- Không có? Bị lừa!

Vuốt của Vô Lượng lão nhân mạnh mẽ chụp lên đầu Tiêu Lãng nhưng không có tiếng nổ như lão đã tưởng, ngược lại cảm giác cực kỳ cứng rắn, tựa như đụng trúng tấm chắn không thể đâm thủng.

Liên tục xuất hiện ngoài ý muốn khiến Vô Lượng lão nhân bản năng ngẩn người, khi lão tỉnh táo lại thì trước mắt có một con lôi long to lớn bay tới gần đột nhiên công kích lão.

- Lôi chi bản nguyên? Sao cường đại gấp mấy lần như vậy? Nguy rồi!

Vô Lượng lão nhân cực kỳ khủng hoảng. Vô Lượng lão nhân biết Lôi chi bản nguyên, lúc trước khi Tiêu Lãng chiến đấu với Long Kỵ công tử thì lão có dùng thần thức dò xét. Tuy Lôi chi bản nguyên có được thuộc tính hủy diệt nhưng Vô Lượng lão nhân không quá quan tâm, tựa như đây là thanh chiến đao sắc bén, Tiêu Lãng chỉ là con nít, dù cho hắn chiến đao này thì cùng lắm làm Vô Lượng lão nhân sướt da.

Nhưng mà!

Giờ phút này, chiến đao lại không phải chiến đao mà là cái chuông nặng ngàn cân, sơ sẩy một cái là Vô Lượng lão nhân sẽ bị đè chết.

Vô Lượng lão nhân giận dữ phóng ra lực lượng luân hồi bảo vệ thân thể, bàn tay to tiếp tục chộp đầu Tiêu Lãng, muốn giết Tiêu Lãng trước tiên qua đó Lôi chi bản nguyên sẽ tự tan biến.

- Lực lượng luân hồi!

Nhưng mà...

Vô Lượng lão nhân thấy lực lượng luân hồi lưu chuyển bên ngoài người Tiêu Lãng thì lão dứt khoát từ bỏ công kích. Tại sao Chí Cao Thần khó thể giết chết Chí Cao Thần? Bởi vì không thể đánh bại lực lượng luân hồi! Trên người Tiêu Lãng không có nhiều lực lượng luân hồi nhưng muốn hoàn toàn đánh nát thì cần thời gian, Vô Lượng lão nhân lại thiếu thời gian.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt! Lôi long ít gào bao phủ toàn thân Vô Lượng lão nhân. Uy lực lôi điện cường đại khiến linh hồn Vô Lượng lão nhân sợ hãi, nhưng lão không tuyệt vọng. Vô Lượng lão nhân vững tin rằng lực lượng luân hồi của lão có thể chống đỡ công kích lôi điện này.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nhưng Vô Lượng lão nhân một lần nữa bất ngờ, lão bị hất văng ra, vòng bảo hộ lực lượng luân hồi cường đại bị lôi điện nhanh chóng hủy diệt. Vòng bảo hộ chỗ ngực Vô Lượng lão nhân nhanh chóng thủng một lỗ, một luồng lôi điện chui vào người lão, đốt cháy khét đen. Nếu không phải Vô Lượng lão nhân phản ứng nhanh lại triệu tập lực lượng luân hồi bảo vệ trái tim và đầu thì đã bị chém chết rồi.

Vô Lượng lão nhân ở trên bầu trời phát ra tiếng hét thảm thiên:

- A a a!

Vô Lượng lão nhân na di ra ngoài, thân thể bị tổn hại nặng, nếu bây giờ lão không trốn, bị Tiêu Lãng đuổi theo đánh mấy lần nữa thì chết chắc.

Tiêu Lãng đứng giữa không trung, mặt không biểu tình, dường như mọi thứ nằm trong tính toán của hắn. Lôi chi bản nguyên có thể phá mở hỗn độn chi khí, lực lượng luân hồi là từ hỗn độn chi khí diễn biến ra nên tất nhiên có thể phá mở. Tiếc rằng Chí Cao Thần phản ứng quá nhanh, tuy Tiêu Lãng tính toán mưu kế tạo ra một cơ hội tuyệt vời nhưng vẫn không thể giết Vô Lượng lão nhân.

Thần thức của Tiêu Lãng thăm dò bốn phía, xác định Vô Lượng lão nhân đã chạy trốn thì thở phào, đưa mắt nhìn xuống thấy mấy vạn cặp mắt ngơ ngác.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương