Edit: Doãn Y Y

Beta: Doãn Uyển Du

Tô Noãn Dương ngồi trên sô pha trong khách sạn, lặng lẽ đánh giá bày trang trí chung quanh, hậu tri hậu giác mới phản ứng lại vừa rồi cô làm cái gì. Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Nửa giờ trước.

Cô cùng đại thần đứng ở đại đường cái ôm hôn, tình đến khó tự kiềm chế, nhưng hai người dù sao cũng là nhân vật công chúng, cũng không thể đứng ở nơi công cộng ân ái, nếu vô ý gặp được phóng viên chụp lén, chắc chắn sẽ đưa tới một loạt phiền toái.

Hôn một hồi lâu, đại thần mới nhẹ nhàng buông môi cô, ôn nhu tựa đầu vào trán cô, dùng thanh âm khàn khàn trầm thấp hỏi.

“Muốn đến chỗ anh không?”

Cô bị anh gắt gao ôm trong ngực, bên tai vang lên thanh âm mà cô thương nhớ ngày đêm, nhẹ nhàng hít thở, không khí xung quanh mũi tràn ngập hương thuốc lá nhàn nhạt trên người anh.

Tình cảnh này, giống như nằm mơ, Tô Noãn Dương làm gì còn có sức ngăn cản, vừa choáng váng gật đầu, đã bị anh túm lên xe. Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Rất nhanh bọn họ đã trở về khách sạn, anh mang cô lên tầng cao nhất, phòng anh.

“Wow, phòng của đại thần cũng không giống người bình thường, căn phòng này còn lớn hơn phòng mình và Đào Đào gấp mấy lần!”

Phòng khách sạn tầng cao nhất, đương nhiên so với gian phòng hai người của Tô Noãn Dương không phải chỉ lớn hơn một chút.

“Tùy tiện ngồi đi” Đại thần đem áo khoác tây trang tùy ý ném trên sô pha, đi vào phòng bếp.

Tô Noãn Dương thấp thỏm ngồi xuống, đánh giá cách bày trang trí chung quanh, quả nhiên rất giống phong cách của đại thần, điệu thấp, đơn giản, không có nhiều sắc thái màu sắc. Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

Trong phòng chỉ có ba màu đơn giản đen trắng và xanh lam, ngay cả bốn bức tường đều là một màu trắng, so với các phòng khác trang trí giấy dán tường màu sắc ấm áp hình thành đối lập rõ ràng.

Ách, khách sạn thật đúng là phục vụ tri kỷ, còn cố ý tạo một gian phòng phù hợp với thẩm mĩ của đại thần.

“Mỗi lần anh đóng phim đều sẽ ở đây, thời gian dài, bọn họ liền giành riêng trang hoàng một gian phòng cho anh.” Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Cố Hoài Cẩn thong thả ung dung đi tới, đem nước đưa cho cô, thuận tiện giải đáp nghi vấn.

“Cảm ơn ạ” Tô Noãn Dương tiếp nhận ly nước, tâm nảy lên.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Tô Noãn Dương, mi nói mi là đại khuê nữ chưa lấy chồng, như thế nào lại không hay biết gì mà bị lừa đến phòng của đàn ông đây? Hơn nữa còn là người vừa mới cùng ngươi xảy ra hành vi, ách, kịch liệt như vậy?

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Nếu hôm nay cô ở chỗ này cùng đại thần xxoo, vậy chẳng phải thật xin lỗi cha mẹ? Mẹ già vẫn luôn giáo dục cô, trước khi kết hôn không thể cùng đàn ông phát sinh chuyện mười tám cộng!

Hơn nữa! Thật sự cũng quá nhanh? Mới vừa xác định quan hệ liền phát triển đến trên giường, có phải tốc độ tia chớp không?

Cô còn đang suy nghĩ miên man, anh đã buông ly nước, cười tươi đi về phía cô.

Anh gìm chặt tay cô vào chỗ tựa lưng phía sau sô pha, cúi người xuống, chậm rãi tới gần cô.

Cô cúi đầu, anh ở trên đỉnh đầu cô, cô có thể nhìn thấy bóng anh trên sàn nhà, còn có tiếng anh hít thở như có như không.

Giống như đang trêu đùa cô, anh dừng lại bất động, hai người cứ như vậy giằng co.

Bùm, bùm, bùm, Tô Noãn Dương có thể nghe được tiếng tim mình như nai con chạy loạn. Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

Bỗng nhiên, anh cử động.

“Chờ một chút! Cố sư huynh! Em còn chưa chuẩn bị tốt! Anh không cảm thấy chúng ta như vậy quá nhanh sao!”

Cô đỏ mặt, ngượng ngùng vội vàng nói ra những lời này.

Nói ra xong, cô hoàn toàn lúng túng, uể oải ngồi tại chỗ, không dám lên tiếng nữa.

“Phụt.” Anh cười, thanh âm nặng nề, Tô Noãn Dương có chút ngây ngốc sờ đầu, cái này rất buồn cười sao?

Anh cười nâng cằm nhìn cô, nhìn hai má hơi hơi hồng nhuận của cô, có lẽ do quá khẩn trương, trong mắt còn mang theo ánh nước lấp lánh. Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Giờ phút này, cô đang sợ hãi nhìn anh, ánh mắt kia, trong lòng Cố Hoài Cẩn mắng một câu, duỗi tay cầm ly trong tay cô.

“Tô Tô, em suy nghĩ nhiều, anh chỉ là muốn giúp em ly nước.”

“…”

Tô Noãn Dương không biết nên đáp lại thế nào, quá mất mặt, đại thần liệu có cảm thấy trong lòng cô toàn là những ý tưởng này đó không khỏe mạnh như thế, oan uổng, cô chính là đóa hoa nhỏ ngây thơ trong sáng của tổ quốc, không đúng, không nhỏ, là đóa hoa.

“Nếu em tiếp tục nhìn anh như vậy, anh thật sự không thể bảo đảm mình có thể làm ra cái gì, ừm, chuyện không thể khống chế.”

Cố Hoài Cẩn tựa vào bàn đứng đối diện cô, hai tay ôm ngực, vẫn ung dung nhìn cô.

Tô Noãn Dương vừa nghe vậy, sợ tới mức lập tức cúi thấp đầu.

“Được rồi, không đùa em, chúng ta tới nói chính sự đi.”

“Vâng?”

“Tô Tô, anh muốn biết, chị anh rốt cuộc nói cho em biết những gì, có thể khiến em không khống chế không được cảm xúc mà nói ra những lời này đó.”

Tuy nói anh rất vui vẻ khi cô gái nhỏ tỏ tình với mình, nhưng anh cũng cảm thấy rất kỳ quái, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà có thể làm tiểu bạch thỏ thẹn thùng như vậy lại dám lấy hết can đảm nói ra những lời đó với anh.

“Những lời đó?”

“Em nói đi?” Cố Hoài Cẩn cười như không cười mà nhìn cô, trong mắt tràn đầy tia hài hước.

“…” Tô Noãn Dương nhớ tới vừa rồi chính mình, ách, dũng cảm tỏ tình như vậy.

“Chị Nhu Trăn nói cho em biết, anh là Cẩn Du.”

“Quả nhiên, anh biết chị ấy sẽ nói cho em chuyện này mà.” Cố Hoài Cẩn bất đắc dĩ mà đè huyệt Thái Dương, chị gái nhà mình thật đúng là người miệng rộng.

“Vâng? Chẳng lẽ anh không muốn để em biết?” Edit bởi Chung cư Doãn Gia

“Đương nhiên không muốn.” Cố Hoài Cẩn đương nhiên mà trả lời. Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

“Vì sao?” Vì cái gì? Anh rõ ràng vì em làm nhiều chuyện như vậy, vì sao không muốn cho em biết?

“Bởi vì anh không biết rốt cuộc em có thể phân biệt rõ ràng không, người em yêu là Cẩn Du hay là Cố Hoài Cẩn.”

“Có cái gì khác nhau sao?” Hai người đều là anh, có cái gì khác nhau sao?

“Có. Cẩn Du là bạn thân thiết của Tô Tô, anh ta có thể vô hạn bao dung em, hơn nữa vĩnh viễn đều sẽ không phạm sai lầm.”

“Em cũng biết, internet là giả dối, nó có thể trì hoãn cảm xúc của mọi người. Khi đại não phản ứng lập tức đánh ra chữ nhưng cũng có thể cắt bỏ, em có thể viết ra nhưng trong lúc đó cũng có thể suy xét cân nhắc nên viết thế nào, để đưa ra lời chính xác nhất, như vậy không dễ dàng xảy ra lỗi. Nếu có lời gì đó không đúng vô ý bị viết ra, thậm chí em cũng có thể ở lúc đối phương không thấy được lựa chọn rút lui.”

“Nhưng, trong đời sống hiện thực không phải như vậy, trong đời sống hiện thực, có một số việc không thể thay đổi, lời một khi đã nói ra giống như bát nước đổ đi”

“Hiện tại em đã thấy Cố Hoài Cẩn, anh ấy cũng chỉ là người bình thường, vứt đi những thứ hào quang bên ngoài, anh ấy cũng là một người có thất tình lục dục như người bình thường. Anh ấy sẽ vui vẻ, cũng sẽ có khổ sở, cũng có thể lúc cảm xúc mất khống chế nói ra một số lời khiến em khổ sở, mặc dù ý của anh ấy không phải như thế.” Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

“Hơn nữa, anh ấy rất bận, khả năng không có biện pháp luôn ở cạnh em. Anh ấy không có biện pháp làm được như người bạn trai bình thường, kêu liền sẽ đến, có khả năng đôi khi em bị bệnh anh ấy cũng không có biện pháp ở bên cạnh em, chiếu cố cho em, lúc hẹn hò cũng không có biện pháp cùng anh ấy đi những nơi nhiều người. Hơn nữa, có đôi khi bởi vì công việc, anh ấy không thể không tiếp xúc thân mật với các cô gái khác, thậm chí có đôi khi sẽ bị người ta bịa đặt tai tiếng, còn sẽ…”

Cố Hoài Cẩn im lặng, bởi vì cô gái nhỏ trước mặt đã khóc không thành lời.

Anh hoảng sợ, bước nhanh đến cạnh cô, nhẹ nhàng nâng gương mặt cô, ôn nhu vì cô lau đi nước mắt.

“Không sao, nếu em cảm thấy hối hận, anh có thể coi như những lời này em chưa từng nói qua, chúng ta vẫn là có thể làm bạn bè…”

Đột nhiên, Tô Noãn Dương bổ nhào vào trong lòng ngực anh, ngẩng đầu ngăn chặn bờ môi anh.

Nước mắt cô thông qua nơi hai người kề môi, tiến vào khoang miệng anh, cô như muốn trừng phạt lời vừa rồi, tức giận cắn đầu lưỡi anh, Cố Hoài Cẩn đau kêu lên một tiếng, nhưng tay cũng không buông cô ra. Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

Cắn xong, cô lại đau lòng, vụng về mà khẽ liếm khoang miệng anh, đầu lưỡi mềm mại ngây ngô mà truy đuổi đầu lưỡi, anh rốt cuộc không nhịn được, ôm chặt cô, đảo khách thành chủ hướng về phía cô triển khai công lược. Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Môi lưỡi hai người chặt chẽ giao nhau triền miên, bất tri bất giác cô đã bị anh áp trên sô pha, anh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, tay phải hạ xuống, vén quần áo cô lên.

“A! Chờ một chút!”

Bàn tay anh to hơi lạnh chạm vào lần da ấm áp của cô, lý trí Tô Noãn Dương bỗng nhiên tìm về, đôi tay đặt trên ngực Cố Hoài Cẩn, ngăn trở anh tiến tới. Vừa rồi còn nói không thể làm chuyện mười tám cộng, lúc này mới qua vài phút, liền thiếu chút nữa vi phạm.

Cố Hoài Cẩn ngẩng đầu lên, nhìn cô gái dưới thân trên mặt mang theo một mạt hồng rực, chậm rãi ngồi thẳng dậy.

“Thực xin lỗi, anh không…”

“Không sao!” Tô Noãn Dương nhanh chóng ngồi dậy, sửa sang lại quần áo hỗn độn, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi nguy hiểm này.

“Đừng đi.” Cố Hoài Cẩn duỗi tay bắt được cô.

Cô quay đầu lại, nhìn bộ dạng đáng thương của anh, lại nghĩ tới vừa rồi anh nói những lời này đó, tính ra, dù sao cũng là chính mình chủ động, không trách anh được, được rồi, cô tha thứ cho anh.

Cô thoải mái hào phóng ngồi xuống, hai tay ôm đầu gối, dựa vào tay vịn trên sô pha.

“Cố sư huynh, em cũng có chuyện phải nói với anh.”

“Ừm, em nói đi.” Cố Hoài Cẩn tự giác kéo dài khoảng cách với cô, ngồi ở đầu kia của sô pha, lẳng lặng nhìn cô.

“Người anh biết là Tô Tô, cũng không phải Tô Noãn Dương.”

“Hả?”

“Tô Tô giống như ánh mặt trời, luôn có thể vì người chung quanh mang đến năng lượng tích cực, nhưng Tô Noãn Dương không phải như vậy, cô ấy rất trì độn, đối nhân xử thế, kết giao bạn bè đều hoàn toàn không hiểu.”

”Ừm” Cố Hoài Cẩn nhàn nhạt lên tiếng, điểm này anh cũng đã phát hiện.

“Tô Tô rất hoạt bát, có thể thao thao bất tuyệt trong thời gian rất lâu đều không cần dừng lại. Nhưng Tô Noãn Dương nói rất ít, cô ấy có thể một mình một người phát ngốc ngây người cả một buổi trưa không cần cùng mọi người chung quanh giao lưu.” Edit bởi Chung cư Doãn Gia

“Ừm” Không sai, cô gái nhỏ thật đúng lag không thích nói chuyện.

“Tô Tô có rất nhiều fans, nói cái gì làm cái gì đều có người ủng hộ, nhưng Tô Noãn Dương chỉ có duy nhất một người bạn là Đào Đào.”

“Ừm” Không sao cả, tương lai em còn có anh. Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

“…”

Tô Noãn Dương lại đưa ra rất nhiều ví dụ, lúc cô sắp đem chính mình ra bôi đen triệt để, Cố Hoài Cẩn nhịn không được ra tiếng ngăn cản cô.

“Ừm, Tô Tô, rốt cuộc em muốn nói cái gì?”

“Cố sư huynh, em muốn hỏi anh, cho dù như vậy, anh vẫn thích em sao?”

“Anh đương nhiên thích em, anh…” Nói một nửa, Cố Hoài Cẩn không tiếp tục, anh đã hiểu rõ ý cô.

Nhìn cô bé giảo hoạt đối diện, trong mắt tràn đầy hạnh phúc cùng vui sướng, anh bỗng nhiên cảm thấy cái gì cũng không quan trọng.

Tô Tô cũng được, Tô Noãn Dương cũng thế, chỉ cần là cô đều được cả. Anh biết, cô cũng nghĩ như vậy.

“Tô Tô, cảm ơn em, anh rất yêu em.”

“ Cố sư huynh, em cũng yêu anh. Nhưng mà…”

“Ừm?”

“Anh vừa rồi có phải ăn dấm của Cẩn Du không, anh vậy mà còn ăn dấm của chính mình?” Tô Noãn Dương kinh ngạc hô giống như phát hiện ra đại lục mới.

Cố Hoài Cẩn bất đắc dĩ nhìn cô hài hước cười xấu xa, ai nói cô là tiểu bạch thỏ, cô rõ ràng chính là tiểu hồ ly.

“Đúng vậy, nhưng mà anh cũng đoán, hôm nay tiểu hồ ly nào đó cũng ghen tị, hơn nữa còn ăn dấm, là dấm của chị anh?”

Anh chế nhạo nhìn cô, muốn nghe xem xem cô sẽ nói cái gì.

Quả nhiên, cô ngượng ngùng đỏ mặt, ấp a ấp úng giải thích.

“Cái kia, đó là bởi vì,…”

“Không sao”

Cố Hoài Cẩn tới gần cô, duỗi tay vén tóc cô, đặt ở mũi nhẹ ngửi, thật thơm, giống như cô vậy.

“Tô Tô, anh rất vui” Đọc truyện chính thức tại Chung cư Doãn Gia

Anh ngước mắt, ánh mắt lưu chuyển, trong đó toàn là thâm tình cùng tình yêu.

“Em biết, Cố Hoài Cẩn, em cũng rất vui”

Tiểu cô nương nhẹ nhàng ôm cô anh, bốn mắt nhìn nhau, hai cánh môi lại chậm rãi dán cùng nhau. Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Trong phòng khách sạn yên tĩnh, tràn ngập bong bóng màu hồng phấn, hôm nay còn rất dài, không phải sao?

(Edit: Suýt chút nữa thì ăn được…)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương