Yêu Em Khó Lắm Hả Anh?
-
Chương 26: Anh đâu rồi. Mau giúp em
Cô bị hắn cưỡng ép mang đến một căn phòng nào đó trong khách sạn. Quăng cô trên giường hắn nằm đè lên phía trên.
" Anh tránh ra "
Thân thể rất nóng bức như có lửa thiêu đốt bên trong vậy. Cô khó khăn thở dốc đẩy hắn.
Sức lực yếu đuối chẳng nhằm nhò gì. Hắn thì nham hiểm lấn tới ngày càng áp sát, tay vuốt ve gương mặt đỏ bừng bừng của cô.
Bàn tay hắn chạm vào mặt, cô cực lực khóc lóc né tránh.
" Khánh Huy, anh đâu rồi? Mau cứu em"
" Anh ta có thể tới kịp sao? "
Hắn chuyển từ vuốt ve trên mặt từ từ trượt xuống cổ. Một tay hắn kìm chặt tay cô trên đỉnh đầu, ngăn chặn động tác vùng vẫy.
Hắn cúi đầu, hôn lên cổ và xương quai xanh tạo nên dấu ấn đỏ chót.
" Làm ơn...thả tôi ra..."
Cô khóc nấc cầu xin. Thân thể nóng bức người, ưỡn ẹo qua lại. Cô không muốn hắn chạm vào mình nhưng thân thể lại ngầm dễ chịu khi tay hắn lả lướt qua từng tấc da thịt.
" Ngoan ngoãn đi. Tôi sẽ nhẹ nhàng "
Hắn cười tà mị, phả hơi thở nóng ấm vào hõm cổ của cô. Tay hắn tiếp tục di chuyển xuống đùi cô vuốt ve.
Ngoài khóc nức nở, cô không biết làm gì hết. Trong đầu chỉ nghĩ tới anh. Anh đâu rồi, tại sao không đi tìm cô.
Tay hắn ghị phần dưới của chiếc đầm muốn tốc lên, cô thấy vậy lại vùng vẫy với chút sức lực, bàn tay vùng khỏi tay hắn đẩy hắn ra một bên.
" Anh..anh không được. Không được làm điều đó với tôi "
Lùi sát góc giường, cô sợ hãi lấy chăn quấn người. Da thịt sớm đã phơi bày trước mắt, kích thích dục vọng của hắn.
" Thuốc đã phát huy tác dụng. Em mà còn nhẫn nhịn sẽ tự hại bản thân "
Hắn kéo mạnh chăn quăng xuống đất, bắt lấy cô chân cô lôi mạnh lại. Một lần nữa bị hắn khống chế dưới thân.
Hắn chuẩn bị xé bỏ chiếc đầm mặc trên người cô thì cửa bị một lực mạnh đạp bung khóa bên trong.
Anh mang theo sát khí tiến tới. Đem hắn từ trên người cô ném xuống đất. Cởi áo vest phủ lên cho cô. Anh nắm lấy cổ áo hắn đấm vào mặt hắn mấy cái.
Mặt nhanh chóng xuất hiệt vết bầm tím. Hắn vươn tay muốn đánh lại nhưng so với anh, hắn không đủ trình mà chạm được cọng tóc nào huống chi là muốn đánh vào mặt anh.
Đánh hắn một lúc, nhìn hắn thê thảm với hai bên mặt sưng phù, anh mới thỏa mãn buông cổ áo cho hắn té mạnh xuống đất.
Gọi hai bảo vệ đứng ngoài cửa.
" Các anh đem cậu ta tới giao cho cục cảnh sát với tội trạng quấy rối người khác "
Lạnh lùng nói xong, anh bế cô đi thẳng ra xe lái về nhà.
Không thể ngờ tới anh mới lơ mắt đi chỗ khác. Cô bị người ta chuốc thuốc mang đi giở trò đồi bại. Nếu không hỏi thử phục vụ có trông thấy cô thì chắc hẳn anh tưởng cô bỏ đi đâu đó.
" Khánh Huy, người em rất nóng "
Cô ngồi ở ghế phụ, ném áo vest qua một bên, bức rứt khó chịu mà dùng tay cào lên người. Nơi cô cào qua đều rướm máu hình thành một vết xước.
Anh nhíu mày. Tức tốc đạp ga phóng xe nhanh về nhà.
Ôm cô bế vào phòng tắm, xả nước ngập bồn thả cô vào.
" Ráng ngâm nước lạnh. Một chút sẽ hết"
" Khánh Huy, hắn ta chỉ cần chạm vào da thịt em thì liền dễ chịu. Tại sao vậy?"
Mắt cô mơ mơ hồ hồ, cánh tay túm chặt lấy tay anh đứng ở đó. Dứt lời, cô đứng bật dậy. Từ trên xuống dưới ướt nhẹp, vòng tay ôm chặt hông anh khó chịu cựa quậy.
Cả hai thân thể dán chặt vào nhau. Cách một lớp áo sơ mi, anh có thể cảm nhận được lồng ngực cô đang phập phồng lên xuống. Hơi thở nóng ấm, nặng nhọc.
Dường như thuốc hắn hạ là xuân dược cực mạnh. Có ngâm nước lạnh cũng vô dụng.
" Em khó chịu. Cả người nóng lắm "
Phía sau lưng lại truyền đến tiếng mị hoặc. Bàn tay cô buông hông anh ra, tay muốn cởi bộ đầm xuống cho đỡ nóng.
" Giúp em nhanh lên "
Tiếng cô rất gấp gáp, anh bị cô quấy nhiễu chau mày đè nén cảm xúc ham muốn của bản thân. Từ khi cô ấy mất anh chẳng bao giờ phóng túng với ai.
Nay lại bị cô mạnh mẽ gợi lên dục vọng. Anh mà nhịn không được sẽ phát tiết lên người cô mất.
Ấn cô ngồi lại bồn tắm đầy nước, anh kìm chặt hai vai chẳng cho cô cơ hội có sức đứng lên.
" Hức....khó chịu...Khánh Huy "
Nấc lên thành tiếng, cô bị thuốc làm cho đầu óc mụ mị, trống rỗng, không còn biết gì hết. Chỉ muốn nhanh dập tắt cơn lửa nóng đang thiêu đốt trong người.
Bất giác tay anh vươn ra lau nước mắt trên mặt cô. Tay vừa chạm phải, cô liền túm lấy, nắm chặt.
" Giúp em nhanh hết nóng đi. Em chịu không nổi nữa "
" Được rồi, tôi giúp cô "
Anh thấy vẻ mặt thống khổ ửng đỏ đầy mê hoặc của cô. Dục vọng cũng bị đánh thức, cúi đầu phủ môi mình lên môi cô.
Cả hai chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt đầy kích thích. Anh bế cô ra khỏi bồn tắm đem cô ra phòng đặt lên giường.
Phút chốc đồ trên người của cả hai bị cởi bỏ vứt hết xuống đất.
" Ngọc Hoài là cô quyến rũ đánh thức dục vọng của tôi. Vậy thì đừng trách "
Anh cắn vào vành tai cô, thở gấp. Cả hai thân thể dán chặt vào nhau trao cho nhau những nụ hôn đầy cuồng dã.
Và chính thức đêm đó, ranh giới giữa họ thật sự đã biến mất. Trong phòng chỉ còn cảnh xuân ngập tràn. Tiếng thở gấp cầu xin của nữ nhân và tiếng gầm gừ của nam nhân đầy thỏa mãn.
" Anh tránh ra "
Thân thể rất nóng bức như có lửa thiêu đốt bên trong vậy. Cô khó khăn thở dốc đẩy hắn.
Sức lực yếu đuối chẳng nhằm nhò gì. Hắn thì nham hiểm lấn tới ngày càng áp sát, tay vuốt ve gương mặt đỏ bừng bừng của cô.
Bàn tay hắn chạm vào mặt, cô cực lực khóc lóc né tránh.
" Khánh Huy, anh đâu rồi? Mau cứu em"
" Anh ta có thể tới kịp sao? "
Hắn chuyển từ vuốt ve trên mặt từ từ trượt xuống cổ. Một tay hắn kìm chặt tay cô trên đỉnh đầu, ngăn chặn động tác vùng vẫy.
Hắn cúi đầu, hôn lên cổ và xương quai xanh tạo nên dấu ấn đỏ chót.
" Làm ơn...thả tôi ra..."
Cô khóc nấc cầu xin. Thân thể nóng bức người, ưỡn ẹo qua lại. Cô không muốn hắn chạm vào mình nhưng thân thể lại ngầm dễ chịu khi tay hắn lả lướt qua từng tấc da thịt.
" Ngoan ngoãn đi. Tôi sẽ nhẹ nhàng "
Hắn cười tà mị, phả hơi thở nóng ấm vào hõm cổ của cô. Tay hắn tiếp tục di chuyển xuống đùi cô vuốt ve.
Ngoài khóc nức nở, cô không biết làm gì hết. Trong đầu chỉ nghĩ tới anh. Anh đâu rồi, tại sao không đi tìm cô.
Tay hắn ghị phần dưới của chiếc đầm muốn tốc lên, cô thấy vậy lại vùng vẫy với chút sức lực, bàn tay vùng khỏi tay hắn đẩy hắn ra một bên.
" Anh..anh không được. Không được làm điều đó với tôi "
Lùi sát góc giường, cô sợ hãi lấy chăn quấn người. Da thịt sớm đã phơi bày trước mắt, kích thích dục vọng của hắn.
" Thuốc đã phát huy tác dụng. Em mà còn nhẫn nhịn sẽ tự hại bản thân "
Hắn kéo mạnh chăn quăng xuống đất, bắt lấy cô chân cô lôi mạnh lại. Một lần nữa bị hắn khống chế dưới thân.
Hắn chuẩn bị xé bỏ chiếc đầm mặc trên người cô thì cửa bị một lực mạnh đạp bung khóa bên trong.
Anh mang theo sát khí tiến tới. Đem hắn từ trên người cô ném xuống đất. Cởi áo vest phủ lên cho cô. Anh nắm lấy cổ áo hắn đấm vào mặt hắn mấy cái.
Mặt nhanh chóng xuất hiệt vết bầm tím. Hắn vươn tay muốn đánh lại nhưng so với anh, hắn không đủ trình mà chạm được cọng tóc nào huống chi là muốn đánh vào mặt anh.
Đánh hắn một lúc, nhìn hắn thê thảm với hai bên mặt sưng phù, anh mới thỏa mãn buông cổ áo cho hắn té mạnh xuống đất.
Gọi hai bảo vệ đứng ngoài cửa.
" Các anh đem cậu ta tới giao cho cục cảnh sát với tội trạng quấy rối người khác "
Lạnh lùng nói xong, anh bế cô đi thẳng ra xe lái về nhà.
Không thể ngờ tới anh mới lơ mắt đi chỗ khác. Cô bị người ta chuốc thuốc mang đi giở trò đồi bại. Nếu không hỏi thử phục vụ có trông thấy cô thì chắc hẳn anh tưởng cô bỏ đi đâu đó.
" Khánh Huy, người em rất nóng "
Cô ngồi ở ghế phụ, ném áo vest qua một bên, bức rứt khó chịu mà dùng tay cào lên người. Nơi cô cào qua đều rướm máu hình thành một vết xước.
Anh nhíu mày. Tức tốc đạp ga phóng xe nhanh về nhà.
Ôm cô bế vào phòng tắm, xả nước ngập bồn thả cô vào.
" Ráng ngâm nước lạnh. Một chút sẽ hết"
" Khánh Huy, hắn ta chỉ cần chạm vào da thịt em thì liền dễ chịu. Tại sao vậy?"
Mắt cô mơ mơ hồ hồ, cánh tay túm chặt lấy tay anh đứng ở đó. Dứt lời, cô đứng bật dậy. Từ trên xuống dưới ướt nhẹp, vòng tay ôm chặt hông anh khó chịu cựa quậy.
Cả hai thân thể dán chặt vào nhau. Cách một lớp áo sơ mi, anh có thể cảm nhận được lồng ngực cô đang phập phồng lên xuống. Hơi thở nóng ấm, nặng nhọc.
Dường như thuốc hắn hạ là xuân dược cực mạnh. Có ngâm nước lạnh cũng vô dụng.
" Em khó chịu. Cả người nóng lắm "
Phía sau lưng lại truyền đến tiếng mị hoặc. Bàn tay cô buông hông anh ra, tay muốn cởi bộ đầm xuống cho đỡ nóng.
" Giúp em nhanh lên "
Tiếng cô rất gấp gáp, anh bị cô quấy nhiễu chau mày đè nén cảm xúc ham muốn của bản thân. Từ khi cô ấy mất anh chẳng bao giờ phóng túng với ai.
Nay lại bị cô mạnh mẽ gợi lên dục vọng. Anh mà nhịn không được sẽ phát tiết lên người cô mất.
Ấn cô ngồi lại bồn tắm đầy nước, anh kìm chặt hai vai chẳng cho cô cơ hội có sức đứng lên.
" Hức....khó chịu...Khánh Huy "
Nấc lên thành tiếng, cô bị thuốc làm cho đầu óc mụ mị, trống rỗng, không còn biết gì hết. Chỉ muốn nhanh dập tắt cơn lửa nóng đang thiêu đốt trong người.
Bất giác tay anh vươn ra lau nước mắt trên mặt cô. Tay vừa chạm phải, cô liền túm lấy, nắm chặt.
" Giúp em nhanh hết nóng đi. Em chịu không nổi nữa "
" Được rồi, tôi giúp cô "
Anh thấy vẻ mặt thống khổ ửng đỏ đầy mê hoặc của cô. Dục vọng cũng bị đánh thức, cúi đầu phủ môi mình lên môi cô.
Cả hai chìm đắm trong nụ hôn mãnh liệt đầy kích thích. Anh bế cô ra khỏi bồn tắm đem cô ra phòng đặt lên giường.
Phút chốc đồ trên người của cả hai bị cởi bỏ vứt hết xuống đất.
" Ngọc Hoài là cô quyến rũ đánh thức dục vọng của tôi. Vậy thì đừng trách "
Anh cắn vào vành tai cô, thở gấp. Cả hai thân thể dán chặt vào nhau trao cho nhau những nụ hôn đầy cuồng dã.
Và chính thức đêm đó, ranh giới giữa họ thật sự đã biến mất. Trong phòng chỉ còn cảnh xuân ngập tràn. Tiếng thở gấp cầu xin của nữ nhân và tiếng gầm gừ của nam nhân đầy thỏa mãn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook