Yêu Em, Cô Gái Của Rose
-
Chương 1
sân bay quốc tế*
một cô gái nhỏ nhắn, cao chừng 1m65, đội một chiếc mũ dạ, cùng quần jean ngắn, áo thụng, tay nắm vali kéo từ trong ra.cô mỉm cười khi thấy người mình muốn thấy nhất bây giờ.
-" mừng em về nhà, ngọc Hân!" một chàng trai với chiều cao lí tưởng, gương mặt tuấn tú, bước đến trước mặt cô, nhẹ ôm cô vào lòng, cất tiếng trầm ấm. cô cũng không ngần ngại ôm người con trai kia, mỉm cười
-" ngọc huy, em đã rất, rất nhớ mọi người!"
-" của em!"- ngọc huy đưa cho ngọc hân một bó hoa hồng, là hồng xanh, hân thích thú nhận hoa rồi cùng anh về nhà
cô là trần ngọc hân, còn người con trai đó là anh hai cô trần ngọc huy. Hân vừa từ đất nước anh xinh đẹp trở về sau bảy năm du học.
hai anh em từ sân bay về thành phố A, một thành phố lớn và xinh đẹp. Huy cho xe dừng trước một ngôi nhà lớn có cổng màu xanh bởi những dây hoa hồng leo xung quanh, cánh cổng tự động mở, một khoảng sân cỏ rộng hiện ra trước mắt Hân, cô vui sướng khi nhìn ra phía vườn hoa hồng
-" đẹp quá!"- Hân thích thú chạy về vườn hoa. Huy cũng xuống xe đi đến đó
-" anh đã tự tay thay em chăm sóc chúng!" huy nhẹ nhàng lên tiếng. Hân đứng đối diện cúi người
-" cảm ơn anh hai!" sau câu nói này của hân hai anh em cùng cười lớn.
-" vào nhà thôi!" huy dắt tay hân vào nhà. làm cô nhớ đến ngày bé mình vẫn hay được anh dắt đi như vậy.
sau khi cất đồ vào tủ, hân ngắm lại căn phòng, nó đụoec trang hoàng lại, huy rất hiểu cô, không gian trong phòng là một màu trắng hơi phá cách với mỗi bức tường được huy cho thợ vẽ hình những viên gạch trông như căn phòng đang xây dở, trên tường có treo rất nhiều khung hình, đều là hình mà hân vẽ, tất nhiên nó đều là những loài hoa hồng mà cô yêu, phía tường trên đầu giường là khung hình lớn, đó hình năm cô tròn 18, hân mặc chiếc váy trắng đứng ngắm nhìn bức tường có hoa hồng xanh leo lên, nụ cười khi ấy huy cho nó là đẹp nhất nên đã nhanh chóng chụp lại. nhìn bức hình này hân không thể không mỉm cười. mở cánh cửa gỗ nhỏ trong phòng, đi đến phòng sách của mình, trên chiếc bàn là một khung hình nhỏ là hình chụp gia đình, hân cầm khung ảnh lên, hơi xúc động
-" con về rồi!".
một cô gái nhỏ nhắn, cao chừng 1m65, đội một chiếc mũ dạ, cùng quần jean ngắn, áo thụng, tay nắm vali kéo từ trong ra.cô mỉm cười khi thấy người mình muốn thấy nhất bây giờ.
-" mừng em về nhà, ngọc Hân!" một chàng trai với chiều cao lí tưởng, gương mặt tuấn tú, bước đến trước mặt cô, nhẹ ôm cô vào lòng, cất tiếng trầm ấm. cô cũng không ngần ngại ôm người con trai kia, mỉm cười
-" ngọc huy, em đã rất, rất nhớ mọi người!"
-" của em!"- ngọc huy đưa cho ngọc hân một bó hoa hồng, là hồng xanh, hân thích thú nhận hoa rồi cùng anh về nhà
cô là trần ngọc hân, còn người con trai đó là anh hai cô trần ngọc huy. Hân vừa từ đất nước anh xinh đẹp trở về sau bảy năm du học.
hai anh em từ sân bay về thành phố A, một thành phố lớn và xinh đẹp. Huy cho xe dừng trước một ngôi nhà lớn có cổng màu xanh bởi những dây hoa hồng leo xung quanh, cánh cổng tự động mở, một khoảng sân cỏ rộng hiện ra trước mắt Hân, cô vui sướng khi nhìn ra phía vườn hoa hồng
-" đẹp quá!"- Hân thích thú chạy về vườn hoa. Huy cũng xuống xe đi đến đó
-" anh đã tự tay thay em chăm sóc chúng!" huy nhẹ nhàng lên tiếng. Hân đứng đối diện cúi người
-" cảm ơn anh hai!" sau câu nói này của hân hai anh em cùng cười lớn.
-" vào nhà thôi!" huy dắt tay hân vào nhà. làm cô nhớ đến ngày bé mình vẫn hay được anh dắt đi như vậy.
sau khi cất đồ vào tủ, hân ngắm lại căn phòng, nó đụoec trang hoàng lại, huy rất hiểu cô, không gian trong phòng là một màu trắng hơi phá cách với mỗi bức tường được huy cho thợ vẽ hình những viên gạch trông như căn phòng đang xây dở, trên tường có treo rất nhiều khung hình, đều là hình mà hân vẽ, tất nhiên nó đều là những loài hoa hồng mà cô yêu, phía tường trên đầu giường là khung hình lớn, đó hình năm cô tròn 18, hân mặc chiếc váy trắng đứng ngắm nhìn bức tường có hoa hồng xanh leo lên, nụ cười khi ấy huy cho nó là đẹp nhất nên đã nhanh chóng chụp lại. nhìn bức hình này hân không thể không mỉm cười. mở cánh cửa gỗ nhỏ trong phòng, đi đến phòng sách của mình, trên chiếc bàn là một khung hình nhỏ là hình chụp gia đình, hân cầm khung ảnh lên, hơi xúc động
-" con về rồi!".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook