Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng
-
Chương 17: Gay thường uống loại rượu nào nhỉ? Apple Martini?
Lúc Tiêu Dương tìm đến Chúc Lương Cơ vừa vặn nghe thấy câu nói sau cùng kia của Hạ Tê Xuyên. Tuy rằng không biết câu trên người cậu kia rốt cuộc là cái gì ở trên người Chúc Lương Cơ, nhưng nhìn thấy bộ dạng hồn ở trên mây của nghệ sĩ nhà mình, Tiêu Dương nghiến răng chào hỏi Hạ Tê Xuyên, nội tâm chỉ tiếc mài sắt không thành kim.
Chúc Lương Cơ tuyệt đối, tuyệt đối lại bị đùa giỡn.
Càng đáng giận hơn là, người đùa giỡn cậu lại là ảnh đế, Tiêu Dương không thể làm gì hơn.
Kéo người tới sau xe bảo mẫu, người quản lý vô cùng đau đớn: “Cậu có thể có chút tiền đồ hơn được không?”
Chúc Lương Cơ: “Cái gì?”
Tiêu Dương: “Hắn trêu chọc cậu, cậu liền làm bé ngoan đứng im cho hắn đùa à? Không cần cậu đùa lại, chỉ cần cậu biểu hiện hơi khó chịu một chút thôi có được không?”
“Không phải như anh nghĩ,” Chúc Lương Cơ bỏ qua chút rung động trong lòng: “Từ sáng đến tối anh suy nghĩ cái gì vậy?”
Tiêu Dương không còn gì để nói: “Các cậu chỉ là bạn… bạn bè?” Giọng anh run lên, thiếu chút nữa là như núi lửa phun trào.
Chúc Lương Cơ gật đầu.
Thấy vẻ mặt thản nhiên của Chúc Lương Cơ, Tiêu Dương chậc lưỡi: “Coi như tôi chưa nói gì.”
Cùng ngày, mấy cảnh quay hậu trường được tung ra, ekip chương trình cắt nối biên tập rất tốt, ánh sáng cùng góc quay vô cùng chuẩn xác, phụ đề thêm vào sinh động tươi vui như dệt hoa trên gấm. Ngoại trừ năm vị khách mời đã được xác nhận, ekip chương trình cố ý không quay Hạ Tê Xuyên, bảo là còn có một vị khách mời bí mật, manh mối duy nhất liên quan đến vị khách mời thứ sáu này nằm ở phần phỏng vấn của Khương Hạo. Khi nghe thấy vị khách mời thứ sáu không lộ mặt kia nói ra mẫu bạn gái lý tưởng của Chúc Lương Cơ là một nhân vật trong game có mái tóc xanh, vô số fan của Hạ Tê Xuyên sôi trào. Có một đại fan còn mạnh miệng tuyên bố nếu như người khách mời thứ sáu kia không phải là thần tượng nhà mình thì sẽ phát sóng trực tiếp hiện trường nhảy lầu.
Phim điện ảnh cùng truyền hình của Hạ Tê Xuyên cơ bản đều là thu âm tiếng tại hiện trường, cộng với phỏng vấn cùng chương trình tạp kỹ, fans hâm mộ đối với giọng của hắn quen đến không thể quen hơn nữa, câu ảnh đế kia của Khương Hạo càng làm suy đoán của fans thêm chắc chắn. Ảnh đế được công nhận trong nước ngoại trừ Hạ Tê Xuyên đều là mấy vị lão tiền bối, rõ ràng không phù hợp với điều kiện sức khoẻ để đạp xe tới Lạp Tát. Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, đây là lần đầu tiên hắn tham gia chương trình thực tế, nhất thời bình luận trên Weibo bị fans hâm mộ dồn dập chiếm lĩnh, bình luận phía dưới ồn ào náo nhiệt như ăn tết.
Mở chủ đề #Hạ Tê Xuyên tham gia chương trình thực tế#, sau khi xem lại video một lần nữa, Trì Diệc Huân nhập từ khóa Jinx vào thanh tìm kiếm trên Weibo. Một loạt video điều khiển Jinx trong game nhảy ra, cậu nhìn thấy rất nhiều ảnh dưới từ khóa mấu chốt. Hai bím tóc đuôi ngựa màu xanh lam, nụ cười hung hăng, ngực phẳng, chân dài, súng máy.
Chúc Lương Cơ thích kiểu như vậy?
Vừa hay quản lý đặt ly cà phê cạnh tay cậu, Trì Diệc Huân cầm lên: “Em muốn nhuộm tóc xanh.”
Quản lý: “Hả? Cậu không phải mới nhuộm tóc à?”
Trì Diệc Huân: “Chán rồi.”
Quản lý: “…”
Trường quay 《Chân thám》, Văn Nhất Châu nhìn chằm chằm Hạ Tê Xuyên trong sân.
Hắn đang diễn cảnh Lục Cung chơi đùa với mọi người trong quán bar. Trước khi xảy ra chuyện với cô gái câm kia cuộc sống của Lục Cung rất phóng túng, sau khi tan làm hắn thỉnh thoảng sẽ đến một vài nơi huyên náo uống rượu, đôi lúc hắn cũng sẽ tùy tiện mang một cô gái cùng uống rượu về nhà. Mãi đến tận khi cô gái câm bị hắn dùng gậy bóng chày đập đến vỡ đầu chảy máu, Lục Cung vì hiềm nghi cố ý hại người mà buộc rời khỏi cục cảnh sát, hắn như mất hết hứng thú chơi bời, biến thành một thám tử tư cả ngày không có lý tưởng.
Nữ diễn viên diễn cùng Hạ Tê Xuyên mặc một chiếc váy đen trễ ngực, vòng choker ren màu đen làm cho cần cổ thon dài của cô càng thêm trắng nõn gợi cảm. Cô nhìn vào mắt người đàn ông, vừa nghĩ tới sau đó Hạ Tê Xuyên sẽ hôn mình, cho dù chỉ là vài giây đụng chạm cũng khiến cho tâm tình nữ diễn viên nhộn nhạo.
Cô đọc lời thoại: “Tối nay anh uống nhiều như vậy, không thấy say sao?”
“Lúc trước thì không có, mãi đến tận khi em xuất hiện ở trước mặt anh,” trong giọng nói người đàn ông như có ý cười như có như không: “Anh giống như mới bắt đầu cảm thấy đầu váng mắt hoa.”
Vẻ mặt đối phương quá mức dịu dàng, dưới ánh đèn mông lung tại quán bar, đôi mắt Hạ Tê Xuyên đặc biệt sáng ngời, cô không chống đỡ được, nữ diễn viên hơi cúi đầu: “Nhất định anh đều nói như vậy với mỗi cô gái đến gần anh.”
Hạ Tê Xuyên chỉ cười. Cô nhìn hắn, có chút tức giận, từ đầu cảnh diễn đến giờ ánh mắt Hạ Tê Xuyên chỉ dừng lại trên mặt cô. Cô rõ ràng mặc quần áo như vậy, Hạ Tê Xuyên hơi rũ mi là có thể nhìn thấy cảnh tượng mà đại đa số đàn ông đều tha thiết mơ ước, nhưng hắn không có. Trong ánh mắt của hắn ngoại trừ ý cười cảnh diễn cần có thì không có thêm ý gì khác nữa, hắn rõ ràng đang nhìn cô, nhưng không phải đang nhìn một người phụ nữ mặc quần áo gợi cảm mà là như đang nhìn một đạo cụ diễn.
“Cắt!” Văn Nhất Châu cũng nhận ra được điều không đúng: “Dừng một chút, Hạ Tê Xuyên lại đây.”
Ảnh đế rất hiếm khi bị NG, Chúc Lương Cơ vốn đang ngồi lướt Weibo ngẩng đầu lên. Cậu thấy đạo diễn cùng Hạ Tê Xuyên đang nói gì đó, Hạ Tê Xuyên gật đầu đáp ứng, lúc quay lần hai đạo diễn lại hô ngừng. Qua vài lần như vậy, sắc mặt đạo diễn càng ngày càng khó coi.
“Anh đang nhìn một người phụ nữ, đừng có làm ra vẻ không có gì! Anh đến đây là để săn mồi chứ không phải đến để tán gẫu! Anh không thể… không thể…” Văn Nhất Châu tìm nửa ngày mà không tìm được từ hình dung, gương mặt bởi vì tức giận mà đỏ chót, rốt cục Văn đạo đột nhiên thông suốt: “Anh diễn lẳng lơ thêm chút nữa được không?!”
Toàn trường quay yên tĩnh.
Chúc Lương Cơ quả thực muốn cười chết luôn, nhưng trừ cậu ra thì biểu tình mọi người đều rất nghiêm túc, chỉ có mấy người muốn cười nhưng lại không dám kìm nén không cười ra tiếng giống cậu. Hạ Tê Xuyên đối mặt với lửa giận của đạo diễn mà mặt không biến sắc: “Lẳng lơ không được.”
Chút lý trí hiếm hoi còn sót lại làm cho Văn Nhất Châu nín lại câu “Ông đây không phải không biết cậu là loại người gì”, ông nghiến răng nghiến lợi: “Vậy anh muốn thế nào mới có thể tìm được cảm giác?”
Chúc Lương Cơ thầm niệm kinh trong lòng. Cậu thật không nghĩ tới Hạ Tê Xuyên sẽ bị kẹt ở cảnh này, nhìn Hạ Tê Xuyên bị đạo diễn mắng, trong lòng cậu không hiểu sao lại sinh ra cảm giác mừng thầm. Đại khái giống như cảm giác học sinh kém được chứng kiến cảnh tượng giáo viên chủ nhiệm răn dạy học sinh xuất sắc. Còn không đợi cậu sảng khoái đủ, ánh mắt Hạ Tê Xuyên đột nhiên dừng lại trên người cậu.
Cậu nhìn thấy Hạ Tê Xuyên cùng Văn đạo nói gì đó, sắc mặt người sau kỳ quái gọi Chúc Lương Cơ tới.
“Lát nữa cậu diễn một nhân vật khác. Lúc bọn họ đang nói chuyện phiếm thì đưa cho Hạ Tê Xuyên một ly rượu, hỏi có thể mời hắn uống một ly được không.” Văn đạo vẫn duy trì thái độ nghiêm cẩn học thuật: “Gay thường uống loại rượu nào nhỉ? Apple Martini?”
Chúc Lương Cơ kinh hồn bạt vía: “Đạo diễn có ý gì?”
Văn Nhất Châu dùng mắt ra hiệu Hạ Tê Xuyên: “Hắn nói đối mặt với nữ diễn viên không tiện lắm, đối mặt với bạn cùng giới quen biết hắn tương đối thả lỏng. Yên tâm, chỉ quay bóng lưng cùng nửa bên mặt, hậu kỳ chỉnh sửa xong không ai biết là cậu đâu.”
Chúc Lương Cơ: “…”
Văn đạo nói một không có hai, nói là Apple Martini, tổ đạo cụ liền lấy ly ra pha chế rượu. Mắt thấy Hạ Tê Xuyên cùng nữ diễn viên nói chuyện rất vui vẻ, Chúc Lương Cơ nhắm mắt bưng ly rượu Gay Văn đạo chỉ định đi tới. Dưới ánh đèn khuôn mặt mỗi người đều mơ hồ không rõ, xác định sau khi cắt nối biên tập sẽ không thấy rõ mình, Chúc Lương Cơ nói với Hạ Tê Xuyên: “Này, có thể mời anh một ly không?”
Ánh mắt nữ diễn viên như dao ghim trên người cậu, Chúc Lương Cơ không biết do kỹ năng diễn xuất của cô nương này tốt hay là không vừa mắt cậu, cậu đoán vế sau có tính khả thi cao hơn. Lúc cậu đang suy nghĩ linh tinh thì Hạ Tê Xuyên nhận lấy ly Apple Martini trong tay cậu, đối phương uống một hớp, khóe môi hơi nhếch. Một tín hiệu nguy hiểm xẹt qua trong đầu Chúc Lương Cơ, nháy mắt tiếp theo, Hạ Tê Xuyên hạ một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước trên khóe môi cậu.
Ống kính quay cận mặt Hạ Tê Xuyên, hắn liếm liếm môi mình, như đang nói tới mùi vị rượu, lại giống như nói về dư vị của nụ hôn ngắn ngủi vừa rồi: “Ngọt.”
Chúc Lương Cơ giật mình sửng sốt.
Mặc dù động tác kia rất nhanh, cậu lại như cảm thấy khối da thịt vừa cùng đối phương tiếp xúc nóng như thiêu đốt. Cậu nhịn xuống kích động muốn lấy tay chạm vào bờ môi mình.
“Cắt!”
Văn Nhất Châu thở phào nhẹ nhõm, Hạ Tê Xuyên rốt cục cũng diễn được cảm giác ông mong muốn, tuy rằng nụ hôn cuối cùng kia hơi quá phận, thế nhưng hành động ve vãn dụ dỗ cả nam lẫn nữ kia rất phù hợp với hình tượng của Lục Cung. Trợ lý đạo diễn bên cạnh mặt đỏ tim đập: “Ảnh đế chắc là mượn góc quay nhỉ?”
Mượn góc quay mới là lạ. Những người kia cách xa nên có khả năng không thấy được, nhưng Văn Nhất Châu biết Hạ Tê Xuyên vừa nãy là hôn thật.
Văn đạo thoáng lộ ra vẻ mặt phức tạp, ông còn nhớ thời điểm quay cảnh hôn bảy năm trước trong 《Mặt trăng giấy》 Hạ Tê Xuyên chỉ cho dùng góc quay, hiện tại lại nói hôn thì hôn, quả nhiên người ở trong cái giới này lâu đều sẽ thay đổi.
Được đạo diễn thuyết phục, nữ diễn viên xinh đẹp nhảy xuống từ ghế chân cao, cô nhìn Hạ Tê Xuyên nói chuyện với Chúc Lương Cơ. Nếu như cảm giác của cô không sai, ánh mắt Hạ Tê Xuyên lúc nhìn cô cùng ánh mắt lúc nhìn Chúc Lương Cơ hoàn toàn khác nhau.
Đầu tháng tư, khí trời từ từ trở nên ấm áp. Kết thúc công việc, sau khi về nhà Chúc Lương Cơ tắm rửa sạch sẽ. Còn khoảng hai tiếng nữa mới tới mười hai giờ, cậu mở máy vi tính ra bắt đầu chơi game.
Qua mười hai giờ là sinh nhật cậu, đánh xong hai trận LOL, Chúc Lương Cơ rửa mặt xong rồi nằm trên giường nghịch điện thoại. Tin nhắn chúc mừng đầu tiên trên WeChat đến từ Đường Châm, Chúc Lương Cơ liếc nhìn thời gian, đúng mười hai giờ. Cùng lúc cậu ta gửi tới cho Chúc Lương Cơ một bao lì xì, số tiền vừa đủ mua skin mới của Ahri mà mấy ngày trước cậu cùng Đường Châm đề cập tới.
“Con trai sinh nhật vui vẻ, năm nay tranh thủ xưng vương ở Ionia.” (39)
(39) Jinx, Ahri, Ionia: mấy nhân vật và thuật ngữ trong game LOL, mình không chơi nên không biết, có gì sai sót mọi người bảo mình để mình sửa lại
Sau đó là Tiêu Dương: “Sinh nhật vui vẻ, Lương Cơ của chúng ta.”
Lê Kháp: “Anh Chúc sinh nhật vui vẻ.”
Em trai cậu: “Ông bây giờ đã là lão già hai mươi lăm tuổi rồi.”
Chúc Lương Cơ trả lời: “Mịa nó mày còn chưa ngủ à?”
Đệ đệ: “Lắm lời, ngày mai không có tiết.”
Chúc Lương Cơ nỗ lực nén nỗi kích động muốn mắng thằng oắt con này một trận. Lời chúc tiếp theo đến từ nhất tỷ: “Chúc mừng sinh nhật Lương Cơ, nhớ tới tham gia party của chị nha.”
…
…
Chúc Lương Cơ vô cùng thỏa mãn, cậu không nghĩ có nhiều người canh tới mười hai giờ để gửi lời chúc cho cậu như vậy, nhưng mà chắc cũng do toàn bộ đám người này làm việc và nghỉ ngơi không theo quy luật. Mười hai giờ năm phút, tin nhắn chúc mừng trong WeChat dần ngừng lại, một lát sau, Chúc Lương Cơ vẫn không thấy người kia gửi tin nhắn cho cậu.
Có lẽ đối phương đang ngủ? Nghe Giang Ân nói anh ấy gần đây rất bận, có thể giờ này vẫn còn đang làm việc?
Chúc Lương Cơ nở nụ cười, một mặt cậu cảm thấy mình hoàn toàn không cần thiết xoắn xuýt vấn đề này, một mặt cậu lại không nhịn được suy nghĩ lung tung. Dù sao đây cũng là thần tượng cậu theo đuổi nhiều năm. Chúc Lương Cơ tự an ủi mình, vất vả lắm mới được làm bạn bè, nếu tham lam muốn được người kia chúc cậu sinh nhật vui vẻ nữa cũng không ổn lắm.
Cậu càng ngày càng buồn ngủ, trước khi ngủ Chúc Lương Cơ mở Weibo, khi phần mềm khởi động cậu nghe thấy tiếng thông báo tiếng đặc biệt theo dõi vang lên, sau đó cậu phát hiện hệ thống Weibo bị trì hoãn. Chúc Lương Cơ nháy mắt tỉnh táo lại. Cậu mở thông báo kia ra.
Không giờ vừa điểm, chức năng tự động thay Chúc Lương Cơ post lên một bài viết. Dưới bài viết【Hôm nay là sinh nhật của tôi】, một bình luận ngắn gọn súc tích đứng đầu, nhận được vô số lượt like.
【Chúc mừng sinh nhật, vui vui vẻ vẻ】.
Người bình luận là Hạ Tê Xuyên.
Dưới bình luận của Hạ Tê Xuyên, phản hồi thứ nhất là:【Oa! Anh Hạ bình luận lúc mười hai giờ đúng!!!!!!!】
Phía dưới là một đống nào là【Ngọt quá!!!】, 【Chân ái!!!】, 【Anh Hạ có phải canh thời gian mà đến???】…
Chúc Lương Cơ nhìn một hồi, không dấu nổi nụ cười, cậu giơ tay nhấn like cho bình luận của Hạ Tê Xuyên.
Chúc Lương Cơ tuyệt đối, tuyệt đối lại bị đùa giỡn.
Càng đáng giận hơn là, người đùa giỡn cậu lại là ảnh đế, Tiêu Dương không thể làm gì hơn.
Kéo người tới sau xe bảo mẫu, người quản lý vô cùng đau đớn: “Cậu có thể có chút tiền đồ hơn được không?”
Chúc Lương Cơ: “Cái gì?”
Tiêu Dương: “Hắn trêu chọc cậu, cậu liền làm bé ngoan đứng im cho hắn đùa à? Không cần cậu đùa lại, chỉ cần cậu biểu hiện hơi khó chịu một chút thôi có được không?”
“Không phải như anh nghĩ,” Chúc Lương Cơ bỏ qua chút rung động trong lòng: “Từ sáng đến tối anh suy nghĩ cái gì vậy?”
Tiêu Dương không còn gì để nói: “Các cậu chỉ là bạn… bạn bè?” Giọng anh run lên, thiếu chút nữa là như núi lửa phun trào.
Chúc Lương Cơ gật đầu.
Thấy vẻ mặt thản nhiên của Chúc Lương Cơ, Tiêu Dương chậc lưỡi: “Coi như tôi chưa nói gì.”
Cùng ngày, mấy cảnh quay hậu trường được tung ra, ekip chương trình cắt nối biên tập rất tốt, ánh sáng cùng góc quay vô cùng chuẩn xác, phụ đề thêm vào sinh động tươi vui như dệt hoa trên gấm. Ngoại trừ năm vị khách mời đã được xác nhận, ekip chương trình cố ý không quay Hạ Tê Xuyên, bảo là còn có một vị khách mời bí mật, manh mối duy nhất liên quan đến vị khách mời thứ sáu này nằm ở phần phỏng vấn của Khương Hạo. Khi nghe thấy vị khách mời thứ sáu không lộ mặt kia nói ra mẫu bạn gái lý tưởng của Chúc Lương Cơ là một nhân vật trong game có mái tóc xanh, vô số fan của Hạ Tê Xuyên sôi trào. Có một đại fan còn mạnh miệng tuyên bố nếu như người khách mời thứ sáu kia không phải là thần tượng nhà mình thì sẽ phát sóng trực tiếp hiện trường nhảy lầu.
Phim điện ảnh cùng truyền hình của Hạ Tê Xuyên cơ bản đều là thu âm tiếng tại hiện trường, cộng với phỏng vấn cùng chương trình tạp kỹ, fans hâm mộ đối với giọng của hắn quen đến không thể quen hơn nữa, câu ảnh đế kia của Khương Hạo càng làm suy đoán của fans thêm chắc chắn. Ảnh đế được công nhận trong nước ngoại trừ Hạ Tê Xuyên đều là mấy vị lão tiền bối, rõ ràng không phù hợp với điều kiện sức khoẻ để đạp xe tới Lạp Tát. Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, đây là lần đầu tiên hắn tham gia chương trình thực tế, nhất thời bình luận trên Weibo bị fans hâm mộ dồn dập chiếm lĩnh, bình luận phía dưới ồn ào náo nhiệt như ăn tết.
Mở chủ đề #Hạ Tê Xuyên tham gia chương trình thực tế#, sau khi xem lại video một lần nữa, Trì Diệc Huân nhập từ khóa Jinx vào thanh tìm kiếm trên Weibo. Một loạt video điều khiển Jinx trong game nhảy ra, cậu nhìn thấy rất nhiều ảnh dưới từ khóa mấu chốt. Hai bím tóc đuôi ngựa màu xanh lam, nụ cười hung hăng, ngực phẳng, chân dài, súng máy.
Chúc Lương Cơ thích kiểu như vậy?
Vừa hay quản lý đặt ly cà phê cạnh tay cậu, Trì Diệc Huân cầm lên: “Em muốn nhuộm tóc xanh.”
Quản lý: “Hả? Cậu không phải mới nhuộm tóc à?”
Trì Diệc Huân: “Chán rồi.”
Quản lý: “…”
Trường quay 《Chân thám》, Văn Nhất Châu nhìn chằm chằm Hạ Tê Xuyên trong sân.
Hắn đang diễn cảnh Lục Cung chơi đùa với mọi người trong quán bar. Trước khi xảy ra chuyện với cô gái câm kia cuộc sống của Lục Cung rất phóng túng, sau khi tan làm hắn thỉnh thoảng sẽ đến một vài nơi huyên náo uống rượu, đôi lúc hắn cũng sẽ tùy tiện mang một cô gái cùng uống rượu về nhà. Mãi đến tận khi cô gái câm bị hắn dùng gậy bóng chày đập đến vỡ đầu chảy máu, Lục Cung vì hiềm nghi cố ý hại người mà buộc rời khỏi cục cảnh sát, hắn như mất hết hứng thú chơi bời, biến thành một thám tử tư cả ngày không có lý tưởng.
Nữ diễn viên diễn cùng Hạ Tê Xuyên mặc một chiếc váy đen trễ ngực, vòng choker ren màu đen làm cho cần cổ thon dài của cô càng thêm trắng nõn gợi cảm. Cô nhìn vào mắt người đàn ông, vừa nghĩ tới sau đó Hạ Tê Xuyên sẽ hôn mình, cho dù chỉ là vài giây đụng chạm cũng khiến cho tâm tình nữ diễn viên nhộn nhạo.
Cô đọc lời thoại: “Tối nay anh uống nhiều như vậy, không thấy say sao?”
“Lúc trước thì không có, mãi đến tận khi em xuất hiện ở trước mặt anh,” trong giọng nói người đàn ông như có ý cười như có như không: “Anh giống như mới bắt đầu cảm thấy đầu váng mắt hoa.”
Vẻ mặt đối phương quá mức dịu dàng, dưới ánh đèn mông lung tại quán bar, đôi mắt Hạ Tê Xuyên đặc biệt sáng ngời, cô không chống đỡ được, nữ diễn viên hơi cúi đầu: “Nhất định anh đều nói như vậy với mỗi cô gái đến gần anh.”
Hạ Tê Xuyên chỉ cười. Cô nhìn hắn, có chút tức giận, từ đầu cảnh diễn đến giờ ánh mắt Hạ Tê Xuyên chỉ dừng lại trên mặt cô. Cô rõ ràng mặc quần áo như vậy, Hạ Tê Xuyên hơi rũ mi là có thể nhìn thấy cảnh tượng mà đại đa số đàn ông đều tha thiết mơ ước, nhưng hắn không có. Trong ánh mắt của hắn ngoại trừ ý cười cảnh diễn cần có thì không có thêm ý gì khác nữa, hắn rõ ràng đang nhìn cô, nhưng không phải đang nhìn một người phụ nữ mặc quần áo gợi cảm mà là như đang nhìn một đạo cụ diễn.
“Cắt!” Văn Nhất Châu cũng nhận ra được điều không đúng: “Dừng một chút, Hạ Tê Xuyên lại đây.”
Ảnh đế rất hiếm khi bị NG, Chúc Lương Cơ vốn đang ngồi lướt Weibo ngẩng đầu lên. Cậu thấy đạo diễn cùng Hạ Tê Xuyên đang nói gì đó, Hạ Tê Xuyên gật đầu đáp ứng, lúc quay lần hai đạo diễn lại hô ngừng. Qua vài lần như vậy, sắc mặt đạo diễn càng ngày càng khó coi.
“Anh đang nhìn một người phụ nữ, đừng có làm ra vẻ không có gì! Anh đến đây là để săn mồi chứ không phải đến để tán gẫu! Anh không thể… không thể…” Văn Nhất Châu tìm nửa ngày mà không tìm được từ hình dung, gương mặt bởi vì tức giận mà đỏ chót, rốt cục Văn đạo đột nhiên thông suốt: “Anh diễn lẳng lơ thêm chút nữa được không?!”
Toàn trường quay yên tĩnh.
Chúc Lương Cơ quả thực muốn cười chết luôn, nhưng trừ cậu ra thì biểu tình mọi người đều rất nghiêm túc, chỉ có mấy người muốn cười nhưng lại không dám kìm nén không cười ra tiếng giống cậu. Hạ Tê Xuyên đối mặt với lửa giận của đạo diễn mà mặt không biến sắc: “Lẳng lơ không được.”
Chút lý trí hiếm hoi còn sót lại làm cho Văn Nhất Châu nín lại câu “Ông đây không phải không biết cậu là loại người gì”, ông nghiến răng nghiến lợi: “Vậy anh muốn thế nào mới có thể tìm được cảm giác?”
Chúc Lương Cơ thầm niệm kinh trong lòng. Cậu thật không nghĩ tới Hạ Tê Xuyên sẽ bị kẹt ở cảnh này, nhìn Hạ Tê Xuyên bị đạo diễn mắng, trong lòng cậu không hiểu sao lại sinh ra cảm giác mừng thầm. Đại khái giống như cảm giác học sinh kém được chứng kiến cảnh tượng giáo viên chủ nhiệm răn dạy học sinh xuất sắc. Còn không đợi cậu sảng khoái đủ, ánh mắt Hạ Tê Xuyên đột nhiên dừng lại trên người cậu.
Cậu nhìn thấy Hạ Tê Xuyên cùng Văn đạo nói gì đó, sắc mặt người sau kỳ quái gọi Chúc Lương Cơ tới.
“Lát nữa cậu diễn một nhân vật khác. Lúc bọn họ đang nói chuyện phiếm thì đưa cho Hạ Tê Xuyên một ly rượu, hỏi có thể mời hắn uống một ly được không.” Văn đạo vẫn duy trì thái độ nghiêm cẩn học thuật: “Gay thường uống loại rượu nào nhỉ? Apple Martini?”
Chúc Lương Cơ kinh hồn bạt vía: “Đạo diễn có ý gì?”
Văn Nhất Châu dùng mắt ra hiệu Hạ Tê Xuyên: “Hắn nói đối mặt với nữ diễn viên không tiện lắm, đối mặt với bạn cùng giới quen biết hắn tương đối thả lỏng. Yên tâm, chỉ quay bóng lưng cùng nửa bên mặt, hậu kỳ chỉnh sửa xong không ai biết là cậu đâu.”
Chúc Lương Cơ: “…”
Văn đạo nói một không có hai, nói là Apple Martini, tổ đạo cụ liền lấy ly ra pha chế rượu. Mắt thấy Hạ Tê Xuyên cùng nữ diễn viên nói chuyện rất vui vẻ, Chúc Lương Cơ nhắm mắt bưng ly rượu Gay Văn đạo chỉ định đi tới. Dưới ánh đèn khuôn mặt mỗi người đều mơ hồ không rõ, xác định sau khi cắt nối biên tập sẽ không thấy rõ mình, Chúc Lương Cơ nói với Hạ Tê Xuyên: “Này, có thể mời anh một ly không?”
Ánh mắt nữ diễn viên như dao ghim trên người cậu, Chúc Lương Cơ không biết do kỹ năng diễn xuất của cô nương này tốt hay là không vừa mắt cậu, cậu đoán vế sau có tính khả thi cao hơn. Lúc cậu đang suy nghĩ linh tinh thì Hạ Tê Xuyên nhận lấy ly Apple Martini trong tay cậu, đối phương uống một hớp, khóe môi hơi nhếch. Một tín hiệu nguy hiểm xẹt qua trong đầu Chúc Lương Cơ, nháy mắt tiếp theo, Hạ Tê Xuyên hạ một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước trên khóe môi cậu.
Ống kính quay cận mặt Hạ Tê Xuyên, hắn liếm liếm môi mình, như đang nói tới mùi vị rượu, lại giống như nói về dư vị của nụ hôn ngắn ngủi vừa rồi: “Ngọt.”
Chúc Lương Cơ giật mình sửng sốt.
Mặc dù động tác kia rất nhanh, cậu lại như cảm thấy khối da thịt vừa cùng đối phương tiếp xúc nóng như thiêu đốt. Cậu nhịn xuống kích động muốn lấy tay chạm vào bờ môi mình.
“Cắt!”
Văn Nhất Châu thở phào nhẹ nhõm, Hạ Tê Xuyên rốt cục cũng diễn được cảm giác ông mong muốn, tuy rằng nụ hôn cuối cùng kia hơi quá phận, thế nhưng hành động ve vãn dụ dỗ cả nam lẫn nữ kia rất phù hợp với hình tượng của Lục Cung. Trợ lý đạo diễn bên cạnh mặt đỏ tim đập: “Ảnh đế chắc là mượn góc quay nhỉ?”
Mượn góc quay mới là lạ. Những người kia cách xa nên có khả năng không thấy được, nhưng Văn Nhất Châu biết Hạ Tê Xuyên vừa nãy là hôn thật.
Văn đạo thoáng lộ ra vẻ mặt phức tạp, ông còn nhớ thời điểm quay cảnh hôn bảy năm trước trong 《Mặt trăng giấy》 Hạ Tê Xuyên chỉ cho dùng góc quay, hiện tại lại nói hôn thì hôn, quả nhiên người ở trong cái giới này lâu đều sẽ thay đổi.
Được đạo diễn thuyết phục, nữ diễn viên xinh đẹp nhảy xuống từ ghế chân cao, cô nhìn Hạ Tê Xuyên nói chuyện với Chúc Lương Cơ. Nếu như cảm giác của cô không sai, ánh mắt Hạ Tê Xuyên lúc nhìn cô cùng ánh mắt lúc nhìn Chúc Lương Cơ hoàn toàn khác nhau.
Đầu tháng tư, khí trời từ từ trở nên ấm áp. Kết thúc công việc, sau khi về nhà Chúc Lương Cơ tắm rửa sạch sẽ. Còn khoảng hai tiếng nữa mới tới mười hai giờ, cậu mở máy vi tính ra bắt đầu chơi game.
Qua mười hai giờ là sinh nhật cậu, đánh xong hai trận LOL, Chúc Lương Cơ rửa mặt xong rồi nằm trên giường nghịch điện thoại. Tin nhắn chúc mừng đầu tiên trên WeChat đến từ Đường Châm, Chúc Lương Cơ liếc nhìn thời gian, đúng mười hai giờ. Cùng lúc cậu ta gửi tới cho Chúc Lương Cơ một bao lì xì, số tiền vừa đủ mua skin mới của Ahri mà mấy ngày trước cậu cùng Đường Châm đề cập tới.
“Con trai sinh nhật vui vẻ, năm nay tranh thủ xưng vương ở Ionia.” (39)
(39) Jinx, Ahri, Ionia: mấy nhân vật và thuật ngữ trong game LOL, mình không chơi nên không biết, có gì sai sót mọi người bảo mình để mình sửa lại
Sau đó là Tiêu Dương: “Sinh nhật vui vẻ, Lương Cơ của chúng ta.”
Lê Kháp: “Anh Chúc sinh nhật vui vẻ.”
Em trai cậu: “Ông bây giờ đã là lão già hai mươi lăm tuổi rồi.”
Chúc Lương Cơ trả lời: “Mịa nó mày còn chưa ngủ à?”
Đệ đệ: “Lắm lời, ngày mai không có tiết.”
Chúc Lương Cơ nỗ lực nén nỗi kích động muốn mắng thằng oắt con này một trận. Lời chúc tiếp theo đến từ nhất tỷ: “Chúc mừng sinh nhật Lương Cơ, nhớ tới tham gia party của chị nha.”
…
…
Chúc Lương Cơ vô cùng thỏa mãn, cậu không nghĩ có nhiều người canh tới mười hai giờ để gửi lời chúc cho cậu như vậy, nhưng mà chắc cũng do toàn bộ đám người này làm việc và nghỉ ngơi không theo quy luật. Mười hai giờ năm phút, tin nhắn chúc mừng trong WeChat dần ngừng lại, một lát sau, Chúc Lương Cơ vẫn không thấy người kia gửi tin nhắn cho cậu.
Có lẽ đối phương đang ngủ? Nghe Giang Ân nói anh ấy gần đây rất bận, có thể giờ này vẫn còn đang làm việc?
Chúc Lương Cơ nở nụ cười, một mặt cậu cảm thấy mình hoàn toàn không cần thiết xoắn xuýt vấn đề này, một mặt cậu lại không nhịn được suy nghĩ lung tung. Dù sao đây cũng là thần tượng cậu theo đuổi nhiều năm. Chúc Lương Cơ tự an ủi mình, vất vả lắm mới được làm bạn bè, nếu tham lam muốn được người kia chúc cậu sinh nhật vui vẻ nữa cũng không ổn lắm.
Cậu càng ngày càng buồn ngủ, trước khi ngủ Chúc Lương Cơ mở Weibo, khi phần mềm khởi động cậu nghe thấy tiếng thông báo tiếng đặc biệt theo dõi vang lên, sau đó cậu phát hiện hệ thống Weibo bị trì hoãn. Chúc Lương Cơ nháy mắt tỉnh táo lại. Cậu mở thông báo kia ra.
Không giờ vừa điểm, chức năng tự động thay Chúc Lương Cơ post lên một bài viết. Dưới bài viết【Hôm nay là sinh nhật của tôi】, một bình luận ngắn gọn súc tích đứng đầu, nhận được vô số lượt like.
【Chúc mừng sinh nhật, vui vui vẻ vẻ】.
Người bình luận là Hạ Tê Xuyên.
Dưới bình luận của Hạ Tê Xuyên, phản hồi thứ nhất là:【Oa! Anh Hạ bình luận lúc mười hai giờ đúng!!!!!!!】
Phía dưới là một đống nào là【Ngọt quá!!!】, 【Chân ái!!!】, 【Anh Hạ có phải canh thời gian mà đến???】…
Chúc Lương Cơ nhìn một hồi, không dấu nổi nụ cười, cậu giơ tay nhấn like cho bình luận của Hạ Tê Xuyên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook