Yêu Đương Cùng Tổng Tài Thê Nô
-
27: H Chạy Đã Rồi Tính
"Là em trêu chọc tôi trước, phải chịu trách nhiệm với tôi" anh đưa tay sờ soạng lung tung làm cô rên rỉ.
"Chắc chắn không bỏ anh, nhưng nếu anh phản bội, tôi liền biến mất" cô đưa tay gỡ từng cúc áo, sờ soạng cơ bụng săn chắc vạn người mê.
Anh cuối xuống tiếp tục hôn cô, tay lột bỏ quần áo của cô xuống.
Thân hình nóng bỏng eo theo ngực nở mông to, liền xuất hiện trước mắt anh.
Sau này nên giấu cô ấy ở nhà, không nên ăn mặc thế này ra đường, không kìm được suy nghĩ, anh liền đứng lên thoát y cho mình.
"Nhớ kỹ tôi là người đàn ông của em"
"mau nói tôi tên gì"
"Nguyên Đình, Đào Nguyên Đình...!mau cho tôi....thật khó chịu"
"Được liền cho em" Do tác dụng của thuốc, bên dưới cô nước nôi tràn trề, tuy rất muốn nhưng anh vẫn từ tốn, nhẹ nhàng vuốt ve để cô quen dần.
Anh sợ của mình to quá cô chịu không nỗi.
Khi đạt được mức độ nhất định, anh liền đưa thứ đó đi vào từ từ, miệng không quên hôn cô để đánh lạc hướng.
"Nhiên nhi, nhìn xem ai đây?" vẫn không từ bỏ ý định.
"Nguyên Đình, Đình...mau động" cô uốn éo thân thể, ngước lên hôn cằm anh.
"Được, lần này nhất định thỏa mãn em" anh bắt đầu mạnh mẽ tiến vào, tuy vậy chỉ được một nửa đã va phải tấm màng mỏng chặn đường.
Anh thật muốn hét lên, cô vậy mà là lần đầu tiên.
Anh là người đàn ông đầu tiên được cô trao thứ quý giá, không phải tên bạn trai người nước ngoài kia, anh không do dự dùng sức đâm vào.
Tấm màng mỏng manh yếu ớt, sao ngăn được dòng thác dữ, cứ thế rách toạc.
Anh im lặng cúi xuống hôn cô.
"Ưm...!đau..quá...!lừa..đảo...ưm...!vậy..
mà nói...!không đau" cô dơ tay đánh vào lưng anh.
"Là do anh, anh sai rồi, em thả lỏng hôn anh một chút liền hết đau" anh dụ dỗ cô vào con đường lạc lối.
Nghe theo anh , cô dần thả lỏng người cùng anh hôn hít đến đầu óc mụ mị.
Chớp thời gian anh liền động thân, lút ra đâm vào liên tục.
"Ưm.....!a...h...a...ưm...!a...ha....thoải .....a.....m..á...i ...ư....m...ạ..nh...chút....!a...n...ữ...a...!"
"Chiều bảo bối, Nhiên nhi từ giờ đừng rời xa anh được không em?" anh ra vào liên tục.
Cô rên rỉ thỏa mãn, liên tục đồng ý mặc dù không biết anh nói gì.
"Bảo bối mau nói có thích không"
"Thích ạ"
"Vậy bảo bối, ở trên được không?"
"Ưm..
nh..ư..ng...t..ôi...kh...ôn..g...!bi..ết..
làm"
"Rất dễ, anh hướng dẫn bảo bối thực hành" anh liền lật người cô lên trên.
"Bảo bối chỉ cần di chuyển như cưỡi ngựa là được"
"Ưm...!a...ha..ư...thật...!ư..thích...!sướng...!quá....!a..ha..ư"
"Ưm..
ha..ưm..
anh..cũng sướng...lần đầu tiên..
anh thỏa mãn như thế..em đúng là bảo bối của anh"
"Bảo bối đổi tư thế mới" anh mang cô đến ra ban công, để một chân cô lên vai, lưng tựa lan can.
Bắt đầu động thân, tư thế này thật tuyệt.
Chán rồi, anh tiếp tục xoay người cô ra ban công, anh đi từ phía sau vào, tư thế này có thể vừa làm vừa ngắm cảnh đêm.
Sau 7749 tư thế, anh mang cô vào phòng tắm, giúp cô tắm rửa, ban đầu là nghiêm túc tắm rửa.
Chưa đầy mười phút tiếng bạch bạch, cùng đánh vần tiếp tục vang lên.
Anh xoay cô 7749 tư thế khác nhau, trận chiến kéo dài đến 3 giờ sáng mới nghĩ.
Mang cô cẩn thận tắm rửa, ôm cô ra giường, ngắm cô đang im lặng ngủ, "bảo bối, tôi nghĩ mình đã yêu em rồi"
Hôn nhẹ trán cô " Bảo bối của tôi ngủ ngon".
cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
Trả lại sự êm dịu của thành phố, bình yên chào đón ngày mới bắt đầu.
Theo đồng hồ sinh học, 5 giờ sáng cô đã thức.
Mở mắt đã thấy mỹ nam hại người nằm bên cạnh.
Trong đầu cô liền loa lại chuyện xảy ra đêm qua.
Quang Thiểu Thâm thiếu gia nỗi tiếng ăn chơi New York, cô làm gì để anh ta cho người bỏ thuốc, còn muốn mang cô đưa lên giường.
Thật khó hiểu, về bang phải từ từ điều tra mới được.
Chuyện rắc rối hơn bây giờ phải chuồn lẹ khỏi nơi đây.
Nhẹ nhàng bước xuống giường cô mới biết toàn thân đau nhức, nhặt lại quần áo mặc vào chuồn lẹ.
Ra khỏi phòng cô liền đi đến phòng của mình ở tầng 10.
Bấm vân tay vào trong, khóa trái cửa cô, liền mang laptop ra hack toàn bộ vi deo đêm qua xóa hết.
Xong xuôi cô mang quần áo vào phòng tắm, nhìn vết hôn chít cô thật cmn muốn đào 18 đời tổ tông anh ta mà.
Khoắt lên người bộ vets đen nam tính, đội tóc giả làm xong cô liền xoay người ra khỏi phòng.
May đây là khách sạn của mình, quá nhục mà.
Đón taxi về bang, cô liền đi thẳng đến phòng thiết bị.
"Lão đại chị cần gì sao?" Thuộc hạ dưới trướng Lục hỏi.
"Tôi cần xử lý vài vấn đề, cậu gọi Lục cho tôi"
*
"Lão đại chị gọi em" Lục bê tô mỳ gói đi vào.
Cô nhíu mày nhìn "Cậu nghèo lắm à? lại mỳ gói tôi nói gì cậu quên rồi"?
"Nào có lâu quá em muốn ăn một chút"
"Ăn nhanh giúp tôi điều tra xem Quang Thiểu Thâm, tôi đắc tội hắn khi nào"
"Lão đại yên tâm, em sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ".
Lục ngồi một góc ăn mỳ lên tiếng.
*
Bên này do sắp đặt hay duyên phận không ai biết.
Anh trên giường vừa thức, định quay sang ôm cô.
_cạch cửa phòng mở ra, anh ngỡ cô ra ngoài quay lại nên im lặng không mở mắt.
Ả thấy anh im lặng, tưởng anh chưa thức đưa tay lột quần áo, leo lên giường nằm chung cùng anh.
Anh thuận thế ôm ả vào lòng, vừa kéo ả ôm liền phát hiện không đúng, mùi hương trên người không giống cô.
Anh bật dậy nhảy khỏi giường.
"Ai cho cô leo lên giường của tôi, cô định làm gì"?
Chưa để anh nói xong, bên ngoài đám phóng viên như ông vỡ tổ xông vào.
Chụp ảnh livestream.
Mà điều quan trọng hơn là, đám đông tách ra bà nội anh xuất hiện phán một câu "Xem ngày cưới được rồi"_ Liền đi mất..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook