Yêu Đến Khắc Cốt Ghi Tâm: Chồng Bá Đạo, Vợ Cường Ngạo
-
Chương 75: Tình sâu trong đêm paris
Cửa xe phía sau vừa mở ra, Đường Diệc Sâm mặc tây phục thẳng thớm, khí thế bức người, sải chân từ trong xe đi ra.
Trong nhất thời, cả người anh giống như hoàn toàn thay đổi, đường nét tuấn dật xuất sắc khôi phục sự lạnh lùng trước kia, đường cong trên mặt cũng không có sự nhu hoà như trước. Khuỷu tay quấn băng gạc màu trắng vừa vặn giấu dưới tây phục Armani màu tối, xuất hiện nơi công cộng anh vẫn toả sáng.
Anh có tỉ lệ cân bằng, đường cong hoàn mỹ, khí lực rắn chắc, nhìn rất anh tuấn mê người. Trong lúc giơ tay nhấc chân tản mát ra khí thế vương giả tao nhã ngạo nghễ, toàn thân lại tràn ngập sức gợi cảm mê hoặc lòng người.
Mặc dù vẻ mặt anh lạnh lùng, ánh mắt tối tăm, lại tuyệt không ảnh hưởng tới việc anh trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của toàn hội trường.
Đoạn Vô Ngân theo đuôi Đường Diệc Sâm hướng vào đại sảnh của trung tâm thương mại, dính ánh hào quang của anh, máy ảnh truyền thông cũng chớp loé chụp trúng anh.
Bởi vì tập đoàn Liên Khải ở trong này cử hành buổi trang điểm cho người thật, cho nên, tất cả chỗ trống trong đại sảnh của trung tâm đều đã vây kín một dòng người chờ mong.
Thậm chí hành lang từ lầu 2 tới lầu 5 cũng đứng đầy người quan sát, hiển nhiên, hoạt động tuyên truyền này vô cùng đúng chỗ.
Huống chi, kinh phí đầu tư cho buổi trang điểm này cũng là lớn nhất từ trước tới nay ở Liên Khải, tiêu phí rất nhiều tinh lực, coi trọng nhất là hoạt động tuyên truyền quảng bá rộng rãi.
Ngoài ra, hội trường vẫn bố trí một số sản phẩm tặng dùng thử miễn phí, nhân viên công tác chưa từng nghỉ ngơi qua.
“Đường tổng, phản ứng của hội trường diễn ra như mong muốn, chúng ta xem như thành công một nửa.” Nhìn thấy Đường Diệc Sâm cùng Đoạn Vô Ngân đến đây, chủ quản trù hoạch buổi trang điểm này, Tổng giám bộ phận đối ngoại – Mễ Lạp lập tức đi tới chỗ bọn họ thực nghiệm báo cáo đơn giản.
Tình cảnh long trọng như vậy, Đường Diệc Sâm thấy được, vừa nghe Mễ Lạp báo cáo vừa tán thành gật gật đầu, “Ừ, làm tốt lắm, tiếp tục cố gắng.”
“Theo báo cáo điều tra được gửi lại từ nhiều chỗ khác nhau, lần này mức độ tin tưởng ủng hộ đối với dòng sản phẩm của Liên Khải của đại bộ phận giới nữ đến đây tham dự đã từ từ tăng trở lại, có rất nhiều khách hàng bày tỏ thái độ các cô ấy sẽ tiếp tục ủng hộ Liên Khải.”
“Tổng giám đốc, buổi trang điểm tại chỗ của chúng ta sắp bắt đầu, anh cùng trợ lý trước ngồi bên này đi, bộ phận đối ngoại của chúng tôi cực kỳ có tin tưởng hoạt động tuyên truyền ngày hôm nay nhất định sẽ thành công viên mãn.”
Cho dù là mỉm cười xã giao, biểu hiện cực kỳ gần gũi của Mễ Lạp vô cùng đúng mực.
“Được, cô trước đi làm việc đi.”
Mễ Lạp hơi hơi khom người, cô xoay người đi. Chịu trách nhiệm lên kế hoạch, cô tuyệt đối không cho phép có bất kỳ sai sót nào xuất hiện, hoàn hảo chính là châm ngôn của cô.
————————–
Đường Diệc Sâm cùng Đoạn Vô Ngân đi đến vị trí chỉ định ngồi xuống, cùng bọn họ ngồi ở hàng thứ nhất của hội trường còn có Đường Thiên Hào cùng Ỷ Trí Huân.
Chuyện này có quan hệ trọng đại tới thị trường kinh doanh, thân là lãnh đạo ngành, bọn họ tất yếu tham dự để ủng hộ.
Hàng mày rậm nhếch lên, đôi môi mỏng hơi xếch, ngồi ở bên cạnh Đường Diệc Sâm, Đường Thiên Hào hơi hơi lộ ra giọng điệu mỉa mai.
“Diệc Sâm, làm trò khỉ làm xiếc cho người thật có tác dụng sao? Nó thật sự có thể mang đến hiệu quả và lợi ích giúp cứu vãn danh dự Liên Khải sao? Có thể khiến cho khách hàng hồi tâm chuyển ý tiếp tục ủng hộ toàn bộ dòng sản phẩm của Liên Khải sao?
Người trẻ tuổi làm việc đúng là quá ngây thơ, luôn luôn thiếu suy xét. Mặc dù con thân là Tổng giám đốc Liên Khải, nhưng cũng không thể đốt loạn tiền bạc của Liên Khải nha. Tiền bỏ vào đây hết rồi, nếu không tăng được doanh thu, con tính giải thích thế nào với Hội đồng quản trị đây?
Đừng nói gì mà chắc chắn một lời, lỡ như liên luỵ bản thân mất chức, con đừng trách ba con cùng chú hai không nói tốt thay con. Ngắn ngủn trong một tuần, thật sự có thể khiến toàn bộ lượng tiêu thụ sản phẩm của Liên Khải tăng một bậc sao? Chú thật sự cực kỳ chờ mong chuyện mà thần linh làm không được con làm sao làm được.”
Đường Thiên Hào hoàn toàn là một bộ xem diễn trò, hôm nay ông sở dĩ tham gia hoạt động này là vì muốn xem Đường Diệc Sâm xấu mặt như thế nào.
“Chú hai, buổi diễn này không phải còn chưa bắt đầu sao? Thời gian này còn không phải chưa tới một tuần sao? Chú đã kết luận sớm như vậy, là giúp người khác diệt uy phong của chính mình hay sao? Hay là, từ đầu chú đã không muốn lượng tiêu thụ sản phẩm của Liên Khải tăng trưởng? Chú lo lắng cho con, không bằng lo cho chính mình trước đi, con tin tưởng kỳ tích sẽ xuất hiện.”
Ánh mắt Đường Diệc Sâm thâm trầm liếc Đường Thiên Hào một cái, không mang theo một chút tình cảm, giọng nói của anh cũng giống như đường nét tuấn dật xuất sắc lạnh lùng của anh vậy, lạnh lùng không cho người tiếp cận.
Trào phúng không được, bị Đường Diệc Sâm chỉ trích, Đường Thiên Hào cực kỳ không vui, mặt tối sầm.
Hừ…. người trẻ tuổi có cái gì tốt mà khoe khoang. Tôi ăn muối còn nhiều hơn cậu ăn gạo nha. Ngược lại lại còn giáo huấn ông, thật không coi ai ra gì, cũng không hiểu thứ tự lớn bé.
Khoé miệng giật giật một phen, Đường Thiên Hào trầm mặc.
Hừ, ông liền muốn tận mắt nhìn anh làm thế nào kết thúc trò chơi này, nhìn anh còn có thể đắc ý được bao lâu!
Ỷ Trí Huân không có bất kỳ thái độ gì, vẻ mặt của ông thể hiện ông không quan tâm đến buổi chăm sóc khách hàng tại chỗ này, ánh mắt thâm trầm sắc bén thường thường nhìn sang phía Đường Diệc Sâm.
Ông không giống với Đường Thiên Hào, ông rất kiên nhẫn chờ đợi kết quả cuối cùng. Bởi vì ông tin tưởng Đường Diệc Sâm sẽ không làm cho ông thất vọng.
Ông biết với năng lực của anh, cho dù là rời khỏi Liên Khải, anh cũng có thể lập nên nghiệp lớn. Ông không nghi ngờ thực lực của anh.
Đại sảnh trung tâm thương mại đầy khách ngồi tham dự, dưới giọng nói nhẹ nhàng của người dẫn chương trình từ từ yên tĩnh trở lại.
Đồng thời trên màn hình lớn cũng xuất hiện khuôn mặt mộc của mười tình nguyện viên.
Nếu là lấy tiêu chuẩn mỹ nữ tới cân nhắc đường nét của các cô, các cô cũng coi như không phải vịt con xấu xí, so với người dẫn chương trình trên sân khấu thì không phải cùng một dạng nét đẹp.
Nhất thời, khán phòng cũng trở nên ồn ào.
“Mọi người yên lặng một chút, kiên nhẫn chờ một chút. Tôi biết mọi người hiện tại đều đang nghĩ cái gì, mỹ phẩm của Liên Khải thật sự có ma lực có thể biến các cô ấy thành xinh đẹp sao?”
Người dẫn chương trình dừng một chút, tiếp theo, cô tiếp tục nói: “Tôi cũng giống mọi người, đều đang rất mong chờ Liên Khải có thể sáng tạo kỳ tích, biến các cô ấy thành mỹ nữ cảnh đẹp ý vui.
Hiện tại, chúng tôi cho mời mười tình nguyện viên lên sân khấu, dưới sự quan sát của mọi người sẽ thấy nghệ thuật của các chuyên gia làm đẹp của Liên Khải.”
Tiếng nói người dẫn chương trình vừa dứt, dưới sân khấu vang lên một tràng vỗ tay.
Trong tiếng vỗ tay kia, mười người có vẻ mặt bình thường lục tục lên đài, đi đến vị trí phía dưới màn hình có hình mình thì ngồi xuống. Bên cạnh mỗi người các cô đều có một chuyên gia làm đẹp của Liên Khải.
“Mọi người chú ý quan sát nha, các chuyên gia làm đẹp của chúng ta đã ra tay rồi.” Đi theo lời giảng giải của người dẫn chương trình, ánh mắt mọi người nhao nhao dán vào sân khấu ngay chính giữa đại sảnh trung tâm.
“Trong quá trình chờ đợi, có một vị khách thần bí đã khẩn cấp muốn gặp mặt mọi người rồi. Mọi người nói xem, có muốn nghe cậu hai hát không? Nếu muốn thì chúng ta cùng hô lớn An Khả có được hay không?” Trong phút chốc, người dẫn chương trình cất cao âm điệu, khiến không khí tại hội trường sinh động hẳn lên.
“Diệc Tấn, Diệc Tấn….. An Khả, An Khả….”
Bên dưới có rất nhiều fan Đường Diệc Tấn đứng ở chỗ quan sát giơ cao những tấm bảng ủng hộ anh, rồi còn giơ áp phích của anh.
Các cô thật nhiệt tình hô khẩu hiệu ủng hộ anh, có lẽ là yêu ai yêu cả đường đi, các cô cũng ở hội trường hô lên, “Ủng hộ Liên Khải chính là ủng hộ cậu hai.”
Tiếng hô cùng tiếng đáp lại trong hội trường thật đúng là không ít!
“Hừ… đây quả thực là một màn kịch.” Hừ lạnh ra tiếng, ánh mắt Đường Thiên Hào vẫn không tự giác lộ ra sự khinh thường.
“Diệc Tấn cũng thật là, một mình con diễn trò vẫn cảm thấy chưa đủ làm mất mặt nhà họ Đường sao? Một vở kịch xiếc diễn trò cũng đem ra bêu xấu được!”
Nói xong, Đường Thiên Hào đứng dậy, ông không tính ở lại xem tiếp.
“Chú hai, không phải lúc này mới vừa bắt đầu sao? Xem xong rồi hãy đi, quan điểm của con với chú thật sự khác biệt, con không hề cho rằng Diệc Tấn đang bêu xấu. Có nó hỗ trợ buổi diễn này, so với gương mặt đại diện của công ty Trịnh Bội Bội còn nổi trội hơn đó.
Chú xem, những người giơ bảng, những người hô hào… có người nào không phải thiếu nữ trẻ tuổi? Toàn bộ dòng sản phẩm của Liên Khải, người tiêu thụ là nữ giới chiếm tới 90%, đặc biệt trong độ tuổi từ 20 – 30 chiếm tất cả 60% tổng doanh số. Thị trường của chúng ta chủ yếu tập trung ở phân khúc này, điểm bán hàng cũng tập trung vào phân khúc này.
Cũng đúng, chú hai lớn tuổi, theo đuổi minh tinh, thích náo nhiệt, phong trào mới…. chú cũng không biết. Nói trắng ra một chút, sách lược tiêu thụ phải không ngừng đổi mới, sáng tạo là để kích thích tiêu thụ. Nếu không, Liên Khải chúng ta còn cần Tổng giám marketing để làm gì nữa? Hàng năm đầu tư một đống tiền vào quảng cáo, đó là vì cái gì chứ?
Con người thật sự rất quan trọng, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới tỉ lệ tiêu thụ. Chú hai, chú làm Tổng giám kinh doanh nhiều năm như vậy, chú không có lý do gì không hiểu đạo lý này đi, đúng không?”
Khoé môi Đường Diệc Sâm quét xuống độ cung thanh nhã, đôi mắt giảo hoạt lại lạnh đến phảng phất muốn xuyên thủng Đường Thiên Hào.
Nghe vậy, thân thể Đường Thiên Hào trong nháy mắt trở nên có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng bắt đầu có chút biến sắc. Sắc mặt đen nhợt nhạt dần dần chuyển sang âm u, xung quanh viền mắt không khỏi run run.
“Con đường Liên Khải đi vẫn luôn là phân khúc cao cấp, không cần tuyên truyền đa dạng… Con đã kiên định ý nghĩ của chính mình như vậy, chú đây sẽ nhìn xem bầy khỉ này còn đùa giỡn tiếp tục như thế nào, có thể đùa ra trò gì.”
Nói xong, Đường Thiên Hào cực kỳ không vui ngồi trở lại vị trí của chính mình.
Cánh môi của ông mím chặt, đáy mắt cũng mơ hồ nổi sóng mãnh liệt.
“Diệc Tấn càng ngày càng có danh tiếng, nó đã được rất nhiều sự ủng hộ của fan âm nhạc. Cố gắng của nó không thể bỏ qua, nó cũng là vì tốt cho Liên Khải, tôi không biết nó lựa chọn như vậy có cái gì mất mặt. Chẳng lẽ các cậu ấm thì không thể làm minh tinh sao? Huống hồ, nó đối với việc kinh doanh hơn thua không có hứng thú.
Thiên Hào, làm người lớn nên tôn trọng cách nghĩ của người trẻ tuổi, dù sao tụi nó không phải người cùng thế hệ với chúng ta, không thể áp đặt tư tưởng của chúng ta lên người tụi nó được.”
Ỷ Trí Huân vẫn trầm mặc rốt cuộc mở miệng, ông cũng không ủng hộ cách nghĩ của Đường Thiên Hào.
Khoé miệng giật giật một phen, Đường Thiên Hào tiếp tục trầm mặc, sau đó, ông cầm điện thoại ra soạn một tin nhắn.
Dù sao, ông vốn là muốn tới xem náo nhiệt, ông không hề ủng hộ tiết mục khỉ làm trò như vậy.
————————-
Thuỷ Tâm Nhu an tĩnh ngồi trong phòng làm việc, biểu tình của cô lạnh như băng, không có một chút nhiệt độ.
Trong tay cô xoay tròn thưởng thức một cây bút, lông mi thật dài cũng nhẹ nhàng rung động.
Họp, cô làm gì mà có cuộc họp nào, hoàn toàn là lấy cớ lừa gạt Đường Diệc Sâm.
A…cùng nhau hợp tác, chỉ là bốn chữ, đã khái quát cái kết quả mà Đường Diệc Sâm muốn rồi.
Anh không hổ là một con sói thông minh lanh lợi, ăn tươi nuốt sống!
Bản lĩnh tính kế con người của anh đã đạt tới mức lão luyện, thiếu chút nữa, cô đã bị anh mê hoặc.
Ảo giác, có lẽ đây toàn bộ từ đầu tới cuối đều là ảo giác mà thôi!
Tâm tư Đường Diệc Sâm thật sự thâm trầm khiến cô khó có thể lén dò xét!
Suy nghĩ của Thuỷ Tâm Nhu không khỏi rơi vào cuộc nói chuyện buổi sáng nay bị cô lơ đãng nghe thấy, cây bút trong tay cô rơi trên đất rồi.
‘Cộp’ một tiếng, cô từ trong sự thất thần phục hồi lại.
Thuỷ Tâm Nhu đứng lên, chậm rãi đi đến cửa sổ sát đất bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, ngắm nhìn trung tâm thương mại Landmark cách đó không xa.
Ở giữa có quá nhiều tòa nhà cao tầng, trung tâm thương mại Landmark thật sự không hợp mắt chút nào.
Từ toà nhà văn phòng tập đoàn Vạn Huy đi ra, cách trung tâm thương mại Landmark cũng không xa.
Thất thần đứng nhìn hồi lâu, đột nhiên Thuỷ Tâm Nhu xoay người cầm lấy túi xách đi ra khỏi văn phòng.
Trung tâm thương mại Landmark bởi vì tổ chức hoạt động tuyên truyền của tập đoàn Liên Khải, trong ngoài đều đã đầy ắp người.
Thuỷ Tâm Nhu đã đi tới hiện trường chỉ có thể đứng ở bên ngoài, cũng là một góc khuất.
Đường Diệc Sâm bảo cô tới, lại còn cường điệu cho dù cô tới rất trễ cũng sẽ chờ cô, chỉ vì muốn kêu cô tới xem buổi trang điểm này của Liên Khải sao?
Thuỷ Tâm Nhu hơi hơi cau mày lại, cô càng thêm tò mò anh có mục đích gì.
Cô thật muốn đem Đường Diệc Sâm đi giải phẫu, xem xem trái tim anh có phải màu đen hay không!
Trên sân khấu mười tình nguyện viên khuôn mặt bình thường cũng sắp trang điểm xong, chuyên gia làm đẹp đang chỉnh chu phần trang điểm sau cùng. Người tương đối có hứng thú nhìn không kìm lòng được mở to hai mắt, thực không thể tin một màn bản thân tận mắt nhìn thấy này.
Trang điểm xong, thật sự không phân đẹp xấu, so sánh với khuôn mặt bình thường lúc đầu của các cô trên màn hình quả thực là cách nhau một trời một vực.
Mười tình nguyện viên dưới sự quan sát của tất cả mọi người đã hoàn thành xong phần trang điểm. Các cô dưới sự hướng dẫn của lễ tân chương trình đi xuống sân khấu để tiếp xúc gần hơn với khán giả, tiếp thu bình phẩm của họ.
“Oa a… tất cả mọi người đều thấy đấy, dưới bàn tay khéo léo của chuyên gia làm đẹp, thật sự không có người phụ nữ xấu, tất cả đều là thiên nga trắng, đúng không?”
Dưới sự chọc cười của người dẫn chương trình, không khí lại bắt đầu vui trở lại.
“Diệc Tấn, anh cũng đã hát mấy bài rồi, đối với hoạt động hôm nay, anh thấy thế nào?”
Người dẫn chương trình vẫn vô cùng biết nắm bắt thời cơ, cô lôi Đường Diệc Tấn đang thu hút người lên sân khấu, kéo lên sân khấu, cũng làm bộ như muốn phỏng vấn anh.
Nhất thời, dưới khán đài lại càng sôi trào một mảnh.
“Nói thật, hôm nay cực kỳ cảm ơn mọi người có thể tới ủng hộ hoạt động của Liên Khải, nếu không phải có sự ủng hộ của mọi người sẽ không có được thành công như vậy. Đặc biệt là các fan của tôi, tôi thật sự cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ tôi, trong lúc tôi gặp khó khăn vẫn luôn tích cực cổ vũ cho tôi.
Không phải bản thân tôi thay chính mình quảng cáo, tất cả các dòng sản phẩm của Liên Khải thật sự tốt. Bản thân tôi cũng có dùng sữa rửa mặt giữ ẩm, nước hoa của Liên Khải…. bao gồm trong quá trình diễn xuất, tôi cũng chỉ định nhà tạo mẫu chỉ có thể sử dụng sản phẩm của Liên Khải để trang điểm.
Hôm nay, tôi cũng dùng sản phẩm của Liên Khải để trang điểm nhẹ, bởi vì xuất hiện trên màn ảnh, hóa trang một chút góc cạnh gương mặt sẽ càng rõ hơn. Tôi cũng muốn mọi người nhớ tới diện mạo đẹp nhất của tôi.
Vừa rồi trong vài phút nghỉ ngơi, tôi có nói qua với người dẫn chương trình, các bạn nữ tình nguyện đều là mỹ nữ tuyển chọn như tranh tài, tất cả đều xinh đẹp như thế. Đúng vậy đó, các bạn cũng hiểu được đúng không, hiện tại đứng trước mặt các bạn đều là mỹ nữ rồi.”
Giọng nói hài hước của Đường Diệc Tấn chưa dứt, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng cười hì hì.
Nhìn Đường Diệc Tấn ở trên sân khấu, khoé miệng Đường Diệc Sâm cũng cực kỳ tự nhiên nở nụ cười.
Đối với đứa em này, anh không tiết kiệm tiếng vỗ tay của chính mình, anh cũng cùng với người xem đồng loạt vỗ tay.
“Tất cả mọi người đều chứng kiến kỳ tích, hiện tại liền mời Tổng giám đốc của chúng ta lên nói vài câu có được hay không ạ? Anh ấy có tin tức tốt muốn nói cho mọi người, chương trình khuyến mại cực lớn của Liên Khải vẫn chưa bắt đầu nha… Điểm quan trọng nhất chính là…các fan nữ thân yêu đang giữ áp phích trong hoạt động của Liên Khải hôm nay, chờ một chút sau khi hoạt động kết thúc có thể đến kia xếp hàng, Diệc Tấn sẽ tự tay ký tên nha…, hơn nữa anh ấy còn tự mình đưa tặng một quà rất đẹp.
Mọi người nhất định không thể quên, nhất định phải ủng hộ Liên Khải nha…..”
———————–
Đường Diệc Sâm chậm rãi lên sân khấu, người dẫn chương trình cùng Đường Diệc Tấn lui xuống.
Anh đứng ở chỗ đèn sáng, nơi đó logo Liên Khải cực kỳ chói mắt, khẽ mở môi mỏng khêu gợi.
Đôi mắt sắc bén thâm trầm kia phóng mắt nhìn xuống người xem.
“Vô cùng cảm ơn mọi người đã dốc sức ủng hộ cho Liên Khải, mọi người vẫn còn có ấn tượng với vụ tai tiếng trước đó không lâu chứ?”
Dừng một chút, Đường Diệc Sâm tiếp tục nói: “Ở nơi này, tôi lấy danh dự của Tổng giám đốc điều hành tập đoàn Liên Khải đảm bảo, toàn bộ dòng sản phẩm của Liên Khải đều đảm bảo chất lượng, chúng tôi đã lấy được giấy chứng nhận của cơ quan có thẩm quyền. Rất mong người tiêu dùng yên tâm, sau này Liên Khải sẽ không để bất kỳ vụ kiện nào như thế trên thị trường tiêu thụ, không cho phép có chuyện ngoài ý muốn tương tự xảy ra.
Về chuyện phát sinh ngoài ý muốn lần này, bộ phận kỹ thuật của Liên Khải chúng tôi đã dùng thời gian ngắn nhất một lần nữa nghiên cứu chế tạo một bộ mã số chống hàng giả, cho dù là bao bì bên ngoài hay là sản phẩm bên trong, chỉ cần nhập mã số vào trang web chính thức của Liên Khải, đều có thể truy cứu tìm ra xuất xứ sản phẩm.
Cũng tại đây, tôi muốn kêu gọi mọi người nhất định phải ủng hộ hàng chính hãng, tuyệt đối đừng dùng đồ giả, tôn trọng sức khoẻ của chính mình cũng không tạo thành phiền toái cho người khác, cùng nhau mở ra một môi trường hài hòa tốt đẹp hiện hữu.
Dưới sự kiểm tra chất lượng nghiêm ngặt, toàn bộ nhân viên bán hàng ở từng kênh tiêu thụ đều phải trải qua huấn luyện, đủ tư cách mới có thể ra ngoài tư vấn. Ngoài ra, Liên Khải vẫn tổ chức đúng lịch những buổi tọa đàm hướng dẫn làm đẹp miễn phí, người tiêu thụ có quan tâm có thể theo dõi tin tức mới nhất trên trang web chính thức của Liên Khải.”
Đường Diệc Sâm vừa dứt lời, hiện trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
“Kỳ thật, hôm nay tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ, tôi hy vọng mỗi người đang có mặt ở đây làm chứng cho thời khắc vô cùng quan trọng này đối với tôi.
Trong tay tôi là chiếc nhẫn DR mà tôi đã dùng chứng minh nhân dân của mình cả đời chỉ có thể làm một lần, ngụ ý là tình yêu chân chính duy nhất một đời. Tôi muốn mọi người chứng kiến tôi tự mình đeo cho vợ tôi.”
Đầu ngón tay Đường Diệc Sâm nhẹ nhàng cầm chiếc nhẫn cưới chói mắt, anh bước xuống sân khấu, chậm rãi đi tới chỗ đám người.
Anh đến chỗ nào, người xem đều tự giác tránh đường, mọi ánh mắt đều nhìn chăm chú vào mỗi bước đi của anh.
Cảnh cầu hôn làm sao có thể không có hoa chứ, đi theo Đường Diệc Sâm, phía sau anh có một thiết bị tự động, một bó hoa khoảng chừng 11 đóa hoa sô cô la gói giấy bọc màu xanh theo sát bước chân của anh.
Cực kỳ chuẩn xác, Đường Diệc Sâm ngừng trước mặt Thuỷ Tâm Nhu, cũng gỡ xuống bó hoa sô cô la màu xanh trên thiết bị tự động kia.
Tay trái ôm hoa, tay phải cầm nhẫn DR, Đường Diệc Sâm quỳ một gối xuống trước mặt Thuỷ Tâm Nhu. Đôi mắt tràn ngập thâm tình bình tĩnh nhìn cô, đường nét tuấn dật xuất sắc cũng tràn ngập chân thành.
“Bà xã, anh biết em thích nhất hoa hồng xanh, anh biết em thích ăn nhất là sô cô la đen Thuỵ Sĩ, cho nên, anh đặc biệt vì em làm ra đoá hoa sô cô la này. 11 đoá, đại biểu anh toàn tâm toàn ý yêu, chỉ em mà thôi.
Anh biết em là một nhà thiết kế trang sức rất tuyệt, thẩm mỹ cũng cực kỳ độc đáo, cho nên, anh đã đặt một chiếc nhẫn có một không hai trên thế giới, nhẫn cưới đến từ linh cảm của Đường Diệc Sâm anh.
Bà xã, anh yêu em, gả cho anh được không?”
“Đồng ý, đồng ý, đồng ý…. gả cho anh ấy đi, anh tôi không tệ đâu.”
Đường Diệc Tấn dẫn đầu hô hào, trung tâm thương mại Landmark từ đại sảnh cho đến lầu năm nhất thời liền sôi nổi một trận.
Thuỷ Tâm Nhu chỉ ngước mắt nhìn nhẫn cưới DR trong tay Đường Diệc Sâm, khuôn mặt lạnh lùng không có chút nhiệt độ nào.
Nếu là trước buổi sáng ngày hôm nay, có lẽ cô còn có chút cho rằng anh có phần thích cô.
Ngày hôm qua tại bãi đỗ xe lúc đó, vào thời khắc nguy hiểm, trong nháy mắt anh gắt gao che chở cho cô, thật sự khiến cho cô sản sinh ra ảo giác.
Anh cho cô quá nhiều ảo giác, thế cho nên cô đã phân không ra cái nào là thật cái nào là giả.
Hiện tại, Đường Diệc Sâm trước mặt cô đã thành một kẻ vô liêm sỉ chuyên nghiệp.
Hừ một tiếng, Thuỷ Tâm Nhu lạnh lùng nói: “Đường Diệc Sâm, chỉ có những thứ này thôi sao? Phương thức cầu hôn của anh thật đúng là rất thẳng thắn đó!”
Kìm lòng không đậu, đôi mắt đẹp như nước của Thuỷ Tâm Nhu lại vẫn lộ ra một tia hèn mọn cùng khinh thường.
Cô khẽ nghiêng đầu, cực kỳ hứng thú liếc nhìn anh.
Đường Diệc Sâm mím môi lắc đầu.
Anh nheo lại đôi mắt cực nóng thâm sâu nhìn thẳng vào đáy mắt sáng ngời của Thuỷ Tâm Nhu.
Hiện trường ít nhất có mấy ngàn người nhìn, lại còn có rất nhiều cánh truyền thông, Đường Diệc Tấn cảm thấy chuyện lớn không ổn sớm đi vào trong hậu trường một chuyến, trong tay anh cầm một vài món đạo cụ tới bên cạnh Đường Diệc Sâm.
“Chị dâu, khẳng định không phải chỉ là những cái này nha, anh cả đã chuẩn bị kỹ càng, đảm bảo chị sẽ hài lòng.”
Nói xong, Đường Diệc Tấn cầm đạo cụ trong tay đưa cho Đường Diệc Sâm.
Từ lúc anh nhìn thấy anh cả đi tới chỗ Thuỷ Tâm Nhu kia, anh liền nhìn ra cô có ý làm khó anh ấy.
Thật không biết hai người này muốn làm gì, tối hôm qua anh lại vẫn còn nghe Đoạn Vô Ngân nói hai người đang anh nồng em đậm mà. Thoáng cái lại thay đổi tựa như thời tiết vậy.
Liếc nhìn mặt nạ nhỏ cùng váy cỏ nhiều màu sắc, thoáng cái Đường Diệc Sâm trợn trừng mắt với Đường Diệc Tấn.
Tới đây để giúp anh nha, cái này không phải là làm khó anh sao?
Kỳ thật anh đã có chiêu sau, Thuỷ Tâm Nhu phân cao thấp với anh cũng nằm trong dự kiến. Ai biết Đường Diệc Tấn vậy mà lại gây trở ngại chứ không giúp gì được cho anh.
Thì ra, anh là muốn mặc cái váy cỏ ngắn năm màu này nhảy múa điệu váy cỏ sao?
Thuỷ Tâm Nhu nâng cằm lên, khuôn mặt xinh đẹp nhiễm tự tin kiêu ngạo sáng rọi, biểu tình kia của cô mười phần giống như một nữ vương.
Cô liền giống những người tại đây, vô cùng hứng thú muốn nhìn Đường Diệc Sâm làm sao bước xuống bậc thềm này.
Đoạn Vô Ngân đưa tay xoa khuôn mặt tuấn tú, anh bình tĩnh nhìn Đường Diệc Sâm, giống như đang nói: ‘Anh Sâm, em lực bất tòng tâm, anh tự nhìn rồi làm đi.’
Thuỷ Tâm Nhu cho rằng Đường Diệc Sâm làm sao cũng sẽ không đeo những thứ đồ chơi buồn cười như thế này nhảy điệu váy cỏ, hoặc là, trong lòng anh đã nghĩ ra một cái cớ khác để xuống đài.
Trời mới biết, suy nghĩ của cô vừa loé lên, cùng lúc Đường Diệc Sâm đã cực kỳ bình tĩnh đeo mặt nạ gà trống lên.
Kỳ thật, mặt nạ nhỏ kia chỉ là cái hình đầu gà, sau khi Đường Diệc Sâm đeo, chỉ che khuất từ từ trán đến mũi anh.
Ánh mắt kia của anh vẫn thâm trầm làm cho người ta khó có thể nắm bắt.
Chiếc váy cỏ ngũ sắc cài lên hông của bộ đồ tây trang, cả người Đường Diệc Sâm nhìn vừa như quý ông vừa mắc cười.
Nhìn cách ăn mặc kia của anh, Thuỷ Tâm Nhu rất muốn cười nhưng cô phải ráng nhịn.
“Anh, cố lên! Chị dâu, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy….”
Đường Diệc Tấn huýt sáo, anh lại cổ vũ người xem bắt đầu hò hét.
Hỗ trợ như thế này nhất định phải có!
Nhìn đến Đường Diệc Sâm mặc trang phục gây cười như vậy, Đoạn Vô Ngân đã đưa tay vỗ trán. Anh thực vì anh mà đổ mồ hôi lạnh.
Dưới sự kêu la hò hét, mọi người chờ mong, Đường Diệc Sâm bắt đầu vặn vẹo thắt lưng cùng mông mình, hai tay cũng giơ lên cao bắt đầu chuyển động.
Nhìn động tác buồn cười như thế của anh, Thuỷ Tâm Nhu không khống chế được, ha ha…. cô nở nụ cười.
Anh vậy mà lại vây quanh cô hoa chân múa tay vui sướng nhảy một vòng, điệu nhảy váy cỏ buồn cười như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Kết thúc điệu nhảy, Đường Diệc Sâm vẫn cực kỳ ga lăng quỳ một gối xuống.
“Bà xã, em có hài lòng với điệu nhảy này không? Nếu em cảm thấy anh nhảy cũng không tệ, chúng ta về nhà đóng cửa lại, anh lại nhảy tiếp cho em xem, có được hay không?”
Nói xong, Đường Diệc Sâm đưa chiếc nhẫn DR ra phía trước.
Thở dài một hơi, Thuỷ Tâm Nhu duỗi tay phải ra ngoài.
Kỳ thật, cho dù Đường Diệc Sâm không nhảy, cô cũng phải đồng ý lời cầu hôn của anh, không phải sao?
Chẳng lẽ đến trình độ này cô còn có đường cự tuyệt sao?
Thời điểm Vạn Huy cùng Liên Khải tuyên bố hạng mục hợp tác lúc sáng, cô đã không còn đường lựa chọn.
Cái hôn này, cô nhất định phải kết!
———————-
Đường Diệc Sâm đeo nhẫn cưới lên ngón áp út của Thuỷ Tâm Nhu, anh đứng lên, kích động ôm cô vào lòng.
“Bà xã, em rốt cuộc cũng trở thành vợ của Đường Diệc Sâm anh, hôm nay thật sự thật sự rất vui.”
Anh tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc của cô, ôm thật chặt.
Thuỷ Tâm Nhu cũng cực kỳ tự nhiên ôm lấy anh, môi của cô dán trên lỗ tai anh, giọng nói lại lạnh đến không chút nhiệt độ.
“Đường Diệc Sâm, anh diễn không tệ, thiếu chút nữa tôi đã nghĩ anh là thật yêu tôi rồi. Anh… thật giả dối!”
Trong phút chốc, thân thể Đường Diệc Sâm trở nên có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng bắt đầu có chút khẽ biến hoá, môi mỏng khêu gợi mím thật chặt.
Hai hàng lông mày nhíu lại, đôi mắt thâm thuý thoáng hiện chút phức tạp, giống như một trận gió bão u ám sắp nổi lên.
“Hôn đi… hôn đi… hôn đi…”
Người xem ở hiện trường đẩy không khí lên cao cực điểm, nhóm người truyền thông cũng không có nhàn rỗi, bọn họ từ nhiều góc độ khác nhau đều chụp lia lịa.
Thình lình, Đường Diệc Sâm đang trầm mặc cúi đầu chiếm lấy cánh môi Thuỷ Tâm Nhu.
Nụ hôn của anh cực kỳ có tính công kích cùng xâm lược, đôi mắt hơi mê hoặc cực kỳ khủng bố, bên trong tràn đầy cuồng loạn thô bạo, toàn bộ cảm xúc thể hiện trên răng môi anh.
Thuỷ Tâm Nhu cảm giác cánh môi bị đau, có thể nói, nụ hôn này của Đường Diệc Sâm tuyệt không dịu dàng, chỉ có không ngừng xâm nhập hiếp bức, hoàn toàn không cho cô cơ hội thở dốc.
Khốn kiếp, cô nói anh sai sao?
Chẳng lẽ không phải anh một mực lợi dụng cô sao?
Thì ra, hành động này là anh tức giận thành xấu hổ rồi hả?
Thuỷ Tâm Nhu lắc đầu một phen, cô muốn tách rời khỏi sự thân mật của anh, lại bị Đường Diệc Sâm giữ chặt cái gáy, không cho cô tránh đi, cũng không cho phép cô né tránh.
Đồ lưu manh, muốn giết chết cô sao?
Cánh môi mềm mại bị hành hạ tuỳ ý, Thuỷ Tâm Nhu đau đến nhíu mày.
Ngay tại lúc cô khẽ nhếch môi bị đau thở dốc, Đường Diệc Sâm mới dời cánh môi mỏng gợi cảm của anh đi. Ôm cô tiếp nhận phỏng vấn của giới truyền thông, sự thô bạo vừa rồi của anh dường như bị anh vứt ra phía sau, trước ống kính anh lại khôi phục bộ dạng thâm tình ôn nhu.
Cánh môi Thuỷ Tâm Nhu bị đau, khẽ sưng lên, cô cũng làm bộ như không có việc gì cùng anh sắm vai ân ái.
Anh diễn trò, cô cũng sẽ diễn!
Trong nhất thời, cả người anh giống như hoàn toàn thay đổi, đường nét tuấn dật xuất sắc khôi phục sự lạnh lùng trước kia, đường cong trên mặt cũng không có sự nhu hoà như trước. Khuỷu tay quấn băng gạc màu trắng vừa vặn giấu dưới tây phục Armani màu tối, xuất hiện nơi công cộng anh vẫn toả sáng.
Anh có tỉ lệ cân bằng, đường cong hoàn mỹ, khí lực rắn chắc, nhìn rất anh tuấn mê người. Trong lúc giơ tay nhấc chân tản mát ra khí thế vương giả tao nhã ngạo nghễ, toàn thân lại tràn ngập sức gợi cảm mê hoặc lòng người.
Mặc dù vẻ mặt anh lạnh lùng, ánh mắt tối tăm, lại tuyệt không ảnh hưởng tới việc anh trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của toàn hội trường.
Đoạn Vô Ngân theo đuôi Đường Diệc Sâm hướng vào đại sảnh của trung tâm thương mại, dính ánh hào quang của anh, máy ảnh truyền thông cũng chớp loé chụp trúng anh.
Bởi vì tập đoàn Liên Khải ở trong này cử hành buổi trang điểm cho người thật, cho nên, tất cả chỗ trống trong đại sảnh của trung tâm đều đã vây kín một dòng người chờ mong.
Thậm chí hành lang từ lầu 2 tới lầu 5 cũng đứng đầy người quan sát, hiển nhiên, hoạt động tuyên truyền này vô cùng đúng chỗ.
Huống chi, kinh phí đầu tư cho buổi trang điểm này cũng là lớn nhất từ trước tới nay ở Liên Khải, tiêu phí rất nhiều tinh lực, coi trọng nhất là hoạt động tuyên truyền quảng bá rộng rãi.
Ngoài ra, hội trường vẫn bố trí một số sản phẩm tặng dùng thử miễn phí, nhân viên công tác chưa từng nghỉ ngơi qua.
“Đường tổng, phản ứng của hội trường diễn ra như mong muốn, chúng ta xem như thành công một nửa.” Nhìn thấy Đường Diệc Sâm cùng Đoạn Vô Ngân đến đây, chủ quản trù hoạch buổi trang điểm này, Tổng giám bộ phận đối ngoại – Mễ Lạp lập tức đi tới chỗ bọn họ thực nghiệm báo cáo đơn giản.
Tình cảnh long trọng như vậy, Đường Diệc Sâm thấy được, vừa nghe Mễ Lạp báo cáo vừa tán thành gật gật đầu, “Ừ, làm tốt lắm, tiếp tục cố gắng.”
“Theo báo cáo điều tra được gửi lại từ nhiều chỗ khác nhau, lần này mức độ tin tưởng ủng hộ đối với dòng sản phẩm của Liên Khải của đại bộ phận giới nữ đến đây tham dự đã từ từ tăng trở lại, có rất nhiều khách hàng bày tỏ thái độ các cô ấy sẽ tiếp tục ủng hộ Liên Khải.”
“Tổng giám đốc, buổi trang điểm tại chỗ của chúng ta sắp bắt đầu, anh cùng trợ lý trước ngồi bên này đi, bộ phận đối ngoại của chúng tôi cực kỳ có tin tưởng hoạt động tuyên truyền ngày hôm nay nhất định sẽ thành công viên mãn.”
Cho dù là mỉm cười xã giao, biểu hiện cực kỳ gần gũi của Mễ Lạp vô cùng đúng mực.
“Được, cô trước đi làm việc đi.”
Mễ Lạp hơi hơi khom người, cô xoay người đi. Chịu trách nhiệm lên kế hoạch, cô tuyệt đối không cho phép có bất kỳ sai sót nào xuất hiện, hoàn hảo chính là châm ngôn của cô.
————————–
Đường Diệc Sâm cùng Đoạn Vô Ngân đi đến vị trí chỉ định ngồi xuống, cùng bọn họ ngồi ở hàng thứ nhất của hội trường còn có Đường Thiên Hào cùng Ỷ Trí Huân.
Chuyện này có quan hệ trọng đại tới thị trường kinh doanh, thân là lãnh đạo ngành, bọn họ tất yếu tham dự để ủng hộ.
Hàng mày rậm nhếch lên, đôi môi mỏng hơi xếch, ngồi ở bên cạnh Đường Diệc Sâm, Đường Thiên Hào hơi hơi lộ ra giọng điệu mỉa mai.
“Diệc Sâm, làm trò khỉ làm xiếc cho người thật có tác dụng sao? Nó thật sự có thể mang đến hiệu quả và lợi ích giúp cứu vãn danh dự Liên Khải sao? Có thể khiến cho khách hàng hồi tâm chuyển ý tiếp tục ủng hộ toàn bộ dòng sản phẩm của Liên Khải sao?
Người trẻ tuổi làm việc đúng là quá ngây thơ, luôn luôn thiếu suy xét. Mặc dù con thân là Tổng giám đốc Liên Khải, nhưng cũng không thể đốt loạn tiền bạc của Liên Khải nha. Tiền bỏ vào đây hết rồi, nếu không tăng được doanh thu, con tính giải thích thế nào với Hội đồng quản trị đây?
Đừng nói gì mà chắc chắn một lời, lỡ như liên luỵ bản thân mất chức, con đừng trách ba con cùng chú hai không nói tốt thay con. Ngắn ngủn trong một tuần, thật sự có thể khiến toàn bộ lượng tiêu thụ sản phẩm của Liên Khải tăng một bậc sao? Chú thật sự cực kỳ chờ mong chuyện mà thần linh làm không được con làm sao làm được.”
Đường Thiên Hào hoàn toàn là một bộ xem diễn trò, hôm nay ông sở dĩ tham gia hoạt động này là vì muốn xem Đường Diệc Sâm xấu mặt như thế nào.
“Chú hai, buổi diễn này không phải còn chưa bắt đầu sao? Thời gian này còn không phải chưa tới một tuần sao? Chú đã kết luận sớm như vậy, là giúp người khác diệt uy phong của chính mình hay sao? Hay là, từ đầu chú đã không muốn lượng tiêu thụ sản phẩm của Liên Khải tăng trưởng? Chú lo lắng cho con, không bằng lo cho chính mình trước đi, con tin tưởng kỳ tích sẽ xuất hiện.”
Ánh mắt Đường Diệc Sâm thâm trầm liếc Đường Thiên Hào một cái, không mang theo một chút tình cảm, giọng nói của anh cũng giống như đường nét tuấn dật xuất sắc lạnh lùng của anh vậy, lạnh lùng không cho người tiếp cận.
Trào phúng không được, bị Đường Diệc Sâm chỉ trích, Đường Thiên Hào cực kỳ không vui, mặt tối sầm.
Hừ…. người trẻ tuổi có cái gì tốt mà khoe khoang. Tôi ăn muối còn nhiều hơn cậu ăn gạo nha. Ngược lại lại còn giáo huấn ông, thật không coi ai ra gì, cũng không hiểu thứ tự lớn bé.
Khoé miệng giật giật một phen, Đường Thiên Hào trầm mặc.
Hừ, ông liền muốn tận mắt nhìn anh làm thế nào kết thúc trò chơi này, nhìn anh còn có thể đắc ý được bao lâu!
Ỷ Trí Huân không có bất kỳ thái độ gì, vẻ mặt của ông thể hiện ông không quan tâm đến buổi chăm sóc khách hàng tại chỗ này, ánh mắt thâm trầm sắc bén thường thường nhìn sang phía Đường Diệc Sâm.
Ông không giống với Đường Thiên Hào, ông rất kiên nhẫn chờ đợi kết quả cuối cùng. Bởi vì ông tin tưởng Đường Diệc Sâm sẽ không làm cho ông thất vọng.
Ông biết với năng lực của anh, cho dù là rời khỏi Liên Khải, anh cũng có thể lập nên nghiệp lớn. Ông không nghi ngờ thực lực của anh.
Đại sảnh trung tâm thương mại đầy khách ngồi tham dự, dưới giọng nói nhẹ nhàng của người dẫn chương trình từ từ yên tĩnh trở lại.
Đồng thời trên màn hình lớn cũng xuất hiện khuôn mặt mộc của mười tình nguyện viên.
Nếu là lấy tiêu chuẩn mỹ nữ tới cân nhắc đường nét của các cô, các cô cũng coi như không phải vịt con xấu xí, so với người dẫn chương trình trên sân khấu thì không phải cùng một dạng nét đẹp.
Nhất thời, khán phòng cũng trở nên ồn ào.
“Mọi người yên lặng một chút, kiên nhẫn chờ một chút. Tôi biết mọi người hiện tại đều đang nghĩ cái gì, mỹ phẩm của Liên Khải thật sự có ma lực có thể biến các cô ấy thành xinh đẹp sao?”
Người dẫn chương trình dừng một chút, tiếp theo, cô tiếp tục nói: “Tôi cũng giống mọi người, đều đang rất mong chờ Liên Khải có thể sáng tạo kỳ tích, biến các cô ấy thành mỹ nữ cảnh đẹp ý vui.
Hiện tại, chúng tôi cho mời mười tình nguyện viên lên sân khấu, dưới sự quan sát của mọi người sẽ thấy nghệ thuật của các chuyên gia làm đẹp của Liên Khải.”
Tiếng nói người dẫn chương trình vừa dứt, dưới sân khấu vang lên một tràng vỗ tay.
Trong tiếng vỗ tay kia, mười người có vẻ mặt bình thường lục tục lên đài, đi đến vị trí phía dưới màn hình có hình mình thì ngồi xuống. Bên cạnh mỗi người các cô đều có một chuyên gia làm đẹp của Liên Khải.
“Mọi người chú ý quan sát nha, các chuyên gia làm đẹp của chúng ta đã ra tay rồi.” Đi theo lời giảng giải của người dẫn chương trình, ánh mắt mọi người nhao nhao dán vào sân khấu ngay chính giữa đại sảnh trung tâm.
“Trong quá trình chờ đợi, có một vị khách thần bí đã khẩn cấp muốn gặp mặt mọi người rồi. Mọi người nói xem, có muốn nghe cậu hai hát không? Nếu muốn thì chúng ta cùng hô lớn An Khả có được hay không?” Trong phút chốc, người dẫn chương trình cất cao âm điệu, khiến không khí tại hội trường sinh động hẳn lên.
“Diệc Tấn, Diệc Tấn….. An Khả, An Khả….”
Bên dưới có rất nhiều fan Đường Diệc Tấn đứng ở chỗ quan sát giơ cao những tấm bảng ủng hộ anh, rồi còn giơ áp phích của anh.
Các cô thật nhiệt tình hô khẩu hiệu ủng hộ anh, có lẽ là yêu ai yêu cả đường đi, các cô cũng ở hội trường hô lên, “Ủng hộ Liên Khải chính là ủng hộ cậu hai.”
Tiếng hô cùng tiếng đáp lại trong hội trường thật đúng là không ít!
“Hừ… đây quả thực là một màn kịch.” Hừ lạnh ra tiếng, ánh mắt Đường Thiên Hào vẫn không tự giác lộ ra sự khinh thường.
“Diệc Tấn cũng thật là, một mình con diễn trò vẫn cảm thấy chưa đủ làm mất mặt nhà họ Đường sao? Một vở kịch xiếc diễn trò cũng đem ra bêu xấu được!”
Nói xong, Đường Thiên Hào đứng dậy, ông không tính ở lại xem tiếp.
“Chú hai, không phải lúc này mới vừa bắt đầu sao? Xem xong rồi hãy đi, quan điểm của con với chú thật sự khác biệt, con không hề cho rằng Diệc Tấn đang bêu xấu. Có nó hỗ trợ buổi diễn này, so với gương mặt đại diện của công ty Trịnh Bội Bội còn nổi trội hơn đó.
Chú xem, những người giơ bảng, những người hô hào… có người nào không phải thiếu nữ trẻ tuổi? Toàn bộ dòng sản phẩm của Liên Khải, người tiêu thụ là nữ giới chiếm tới 90%, đặc biệt trong độ tuổi từ 20 – 30 chiếm tất cả 60% tổng doanh số. Thị trường của chúng ta chủ yếu tập trung ở phân khúc này, điểm bán hàng cũng tập trung vào phân khúc này.
Cũng đúng, chú hai lớn tuổi, theo đuổi minh tinh, thích náo nhiệt, phong trào mới…. chú cũng không biết. Nói trắng ra một chút, sách lược tiêu thụ phải không ngừng đổi mới, sáng tạo là để kích thích tiêu thụ. Nếu không, Liên Khải chúng ta còn cần Tổng giám marketing để làm gì nữa? Hàng năm đầu tư một đống tiền vào quảng cáo, đó là vì cái gì chứ?
Con người thật sự rất quan trọng, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới tỉ lệ tiêu thụ. Chú hai, chú làm Tổng giám kinh doanh nhiều năm như vậy, chú không có lý do gì không hiểu đạo lý này đi, đúng không?”
Khoé môi Đường Diệc Sâm quét xuống độ cung thanh nhã, đôi mắt giảo hoạt lại lạnh đến phảng phất muốn xuyên thủng Đường Thiên Hào.
Nghe vậy, thân thể Đường Thiên Hào trong nháy mắt trở nên có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng bắt đầu có chút biến sắc. Sắc mặt đen nhợt nhạt dần dần chuyển sang âm u, xung quanh viền mắt không khỏi run run.
“Con đường Liên Khải đi vẫn luôn là phân khúc cao cấp, không cần tuyên truyền đa dạng… Con đã kiên định ý nghĩ của chính mình như vậy, chú đây sẽ nhìn xem bầy khỉ này còn đùa giỡn tiếp tục như thế nào, có thể đùa ra trò gì.”
Nói xong, Đường Thiên Hào cực kỳ không vui ngồi trở lại vị trí của chính mình.
Cánh môi của ông mím chặt, đáy mắt cũng mơ hồ nổi sóng mãnh liệt.
“Diệc Tấn càng ngày càng có danh tiếng, nó đã được rất nhiều sự ủng hộ của fan âm nhạc. Cố gắng của nó không thể bỏ qua, nó cũng là vì tốt cho Liên Khải, tôi không biết nó lựa chọn như vậy có cái gì mất mặt. Chẳng lẽ các cậu ấm thì không thể làm minh tinh sao? Huống hồ, nó đối với việc kinh doanh hơn thua không có hứng thú.
Thiên Hào, làm người lớn nên tôn trọng cách nghĩ của người trẻ tuổi, dù sao tụi nó không phải người cùng thế hệ với chúng ta, không thể áp đặt tư tưởng của chúng ta lên người tụi nó được.”
Ỷ Trí Huân vẫn trầm mặc rốt cuộc mở miệng, ông cũng không ủng hộ cách nghĩ của Đường Thiên Hào.
Khoé miệng giật giật một phen, Đường Thiên Hào tiếp tục trầm mặc, sau đó, ông cầm điện thoại ra soạn một tin nhắn.
Dù sao, ông vốn là muốn tới xem náo nhiệt, ông không hề ủng hộ tiết mục khỉ làm trò như vậy.
————————-
Thuỷ Tâm Nhu an tĩnh ngồi trong phòng làm việc, biểu tình của cô lạnh như băng, không có một chút nhiệt độ.
Trong tay cô xoay tròn thưởng thức một cây bút, lông mi thật dài cũng nhẹ nhàng rung động.
Họp, cô làm gì mà có cuộc họp nào, hoàn toàn là lấy cớ lừa gạt Đường Diệc Sâm.
A…cùng nhau hợp tác, chỉ là bốn chữ, đã khái quát cái kết quả mà Đường Diệc Sâm muốn rồi.
Anh không hổ là một con sói thông minh lanh lợi, ăn tươi nuốt sống!
Bản lĩnh tính kế con người của anh đã đạt tới mức lão luyện, thiếu chút nữa, cô đã bị anh mê hoặc.
Ảo giác, có lẽ đây toàn bộ từ đầu tới cuối đều là ảo giác mà thôi!
Tâm tư Đường Diệc Sâm thật sự thâm trầm khiến cô khó có thể lén dò xét!
Suy nghĩ của Thuỷ Tâm Nhu không khỏi rơi vào cuộc nói chuyện buổi sáng nay bị cô lơ đãng nghe thấy, cây bút trong tay cô rơi trên đất rồi.
‘Cộp’ một tiếng, cô từ trong sự thất thần phục hồi lại.
Thuỷ Tâm Nhu đứng lên, chậm rãi đi đến cửa sổ sát đất bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, ngắm nhìn trung tâm thương mại Landmark cách đó không xa.
Ở giữa có quá nhiều tòa nhà cao tầng, trung tâm thương mại Landmark thật sự không hợp mắt chút nào.
Từ toà nhà văn phòng tập đoàn Vạn Huy đi ra, cách trung tâm thương mại Landmark cũng không xa.
Thất thần đứng nhìn hồi lâu, đột nhiên Thuỷ Tâm Nhu xoay người cầm lấy túi xách đi ra khỏi văn phòng.
Trung tâm thương mại Landmark bởi vì tổ chức hoạt động tuyên truyền của tập đoàn Liên Khải, trong ngoài đều đã đầy ắp người.
Thuỷ Tâm Nhu đã đi tới hiện trường chỉ có thể đứng ở bên ngoài, cũng là một góc khuất.
Đường Diệc Sâm bảo cô tới, lại còn cường điệu cho dù cô tới rất trễ cũng sẽ chờ cô, chỉ vì muốn kêu cô tới xem buổi trang điểm này của Liên Khải sao?
Thuỷ Tâm Nhu hơi hơi cau mày lại, cô càng thêm tò mò anh có mục đích gì.
Cô thật muốn đem Đường Diệc Sâm đi giải phẫu, xem xem trái tim anh có phải màu đen hay không!
Trên sân khấu mười tình nguyện viên khuôn mặt bình thường cũng sắp trang điểm xong, chuyên gia làm đẹp đang chỉnh chu phần trang điểm sau cùng. Người tương đối có hứng thú nhìn không kìm lòng được mở to hai mắt, thực không thể tin một màn bản thân tận mắt nhìn thấy này.
Trang điểm xong, thật sự không phân đẹp xấu, so sánh với khuôn mặt bình thường lúc đầu của các cô trên màn hình quả thực là cách nhau một trời một vực.
Mười tình nguyện viên dưới sự quan sát của tất cả mọi người đã hoàn thành xong phần trang điểm. Các cô dưới sự hướng dẫn của lễ tân chương trình đi xuống sân khấu để tiếp xúc gần hơn với khán giả, tiếp thu bình phẩm của họ.
“Oa a… tất cả mọi người đều thấy đấy, dưới bàn tay khéo léo của chuyên gia làm đẹp, thật sự không có người phụ nữ xấu, tất cả đều là thiên nga trắng, đúng không?”
Dưới sự chọc cười của người dẫn chương trình, không khí lại bắt đầu vui trở lại.
“Diệc Tấn, anh cũng đã hát mấy bài rồi, đối với hoạt động hôm nay, anh thấy thế nào?”
Người dẫn chương trình vẫn vô cùng biết nắm bắt thời cơ, cô lôi Đường Diệc Tấn đang thu hút người lên sân khấu, kéo lên sân khấu, cũng làm bộ như muốn phỏng vấn anh.
Nhất thời, dưới khán đài lại càng sôi trào một mảnh.
“Nói thật, hôm nay cực kỳ cảm ơn mọi người có thể tới ủng hộ hoạt động của Liên Khải, nếu không phải có sự ủng hộ của mọi người sẽ không có được thành công như vậy. Đặc biệt là các fan của tôi, tôi thật sự cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ tôi, trong lúc tôi gặp khó khăn vẫn luôn tích cực cổ vũ cho tôi.
Không phải bản thân tôi thay chính mình quảng cáo, tất cả các dòng sản phẩm của Liên Khải thật sự tốt. Bản thân tôi cũng có dùng sữa rửa mặt giữ ẩm, nước hoa của Liên Khải…. bao gồm trong quá trình diễn xuất, tôi cũng chỉ định nhà tạo mẫu chỉ có thể sử dụng sản phẩm của Liên Khải để trang điểm.
Hôm nay, tôi cũng dùng sản phẩm của Liên Khải để trang điểm nhẹ, bởi vì xuất hiện trên màn ảnh, hóa trang một chút góc cạnh gương mặt sẽ càng rõ hơn. Tôi cũng muốn mọi người nhớ tới diện mạo đẹp nhất của tôi.
Vừa rồi trong vài phút nghỉ ngơi, tôi có nói qua với người dẫn chương trình, các bạn nữ tình nguyện đều là mỹ nữ tuyển chọn như tranh tài, tất cả đều xinh đẹp như thế. Đúng vậy đó, các bạn cũng hiểu được đúng không, hiện tại đứng trước mặt các bạn đều là mỹ nữ rồi.”
Giọng nói hài hước của Đường Diệc Tấn chưa dứt, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng cười hì hì.
Nhìn Đường Diệc Tấn ở trên sân khấu, khoé miệng Đường Diệc Sâm cũng cực kỳ tự nhiên nở nụ cười.
Đối với đứa em này, anh không tiết kiệm tiếng vỗ tay của chính mình, anh cũng cùng với người xem đồng loạt vỗ tay.
“Tất cả mọi người đều chứng kiến kỳ tích, hiện tại liền mời Tổng giám đốc của chúng ta lên nói vài câu có được hay không ạ? Anh ấy có tin tức tốt muốn nói cho mọi người, chương trình khuyến mại cực lớn của Liên Khải vẫn chưa bắt đầu nha… Điểm quan trọng nhất chính là…các fan nữ thân yêu đang giữ áp phích trong hoạt động của Liên Khải hôm nay, chờ một chút sau khi hoạt động kết thúc có thể đến kia xếp hàng, Diệc Tấn sẽ tự tay ký tên nha…, hơn nữa anh ấy còn tự mình đưa tặng một quà rất đẹp.
Mọi người nhất định không thể quên, nhất định phải ủng hộ Liên Khải nha…..”
———————–
Đường Diệc Sâm chậm rãi lên sân khấu, người dẫn chương trình cùng Đường Diệc Tấn lui xuống.
Anh đứng ở chỗ đèn sáng, nơi đó logo Liên Khải cực kỳ chói mắt, khẽ mở môi mỏng khêu gợi.
Đôi mắt sắc bén thâm trầm kia phóng mắt nhìn xuống người xem.
“Vô cùng cảm ơn mọi người đã dốc sức ủng hộ cho Liên Khải, mọi người vẫn còn có ấn tượng với vụ tai tiếng trước đó không lâu chứ?”
Dừng một chút, Đường Diệc Sâm tiếp tục nói: “Ở nơi này, tôi lấy danh dự của Tổng giám đốc điều hành tập đoàn Liên Khải đảm bảo, toàn bộ dòng sản phẩm của Liên Khải đều đảm bảo chất lượng, chúng tôi đã lấy được giấy chứng nhận của cơ quan có thẩm quyền. Rất mong người tiêu dùng yên tâm, sau này Liên Khải sẽ không để bất kỳ vụ kiện nào như thế trên thị trường tiêu thụ, không cho phép có chuyện ngoài ý muốn tương tự xảy ra.
Về chuyện phát sinh ngoài ý muốn lần này, bộ phận kỹ thuật của Liên Khải chúng tôi đã dùng thời gian ngắn nhất một lần nữa nghiên cứu chế tạo một bộ mã số chống hàng giả, cho dù là bao bì bên ngoài hay là sản phẩm bên trong, chỉ cần nhập mã số vào trang web chính thức của Liên Khải, đều có thể truy cứu tìm ra xuất xứ sản phẩm.
Cũng tại đây, tôi muốn kêu gọi mọi người nhất định phải ủng hộ hàng chính hãng, tuyệt đối đừng dùng đồ giả, tôn trọng sức khoẻ của chính mình cũng không tạo thành phiền toái cho người khác, cùng nhau mở ra một môi trường hài hòa tốt đẹp hiện hữu.
Dưới sự kiểm tra chất lượng nghiêm ngặt, toàn bộ nhân viên bán hàng ở từng kênh tiêu thụ đều phải trải qua huấn luyện, đủ tư cách mới có thể ra ngoài tư vấn. Ngoài ra, Liên Khải vẫn tổ chức đúng lịch những buổi tọa đàm hướng dẫn làm đẹp miễn phí, người tiêu thụ có quan tâm có thể theo dõi tin tức mới nhất trên trang web chính thức của Liên Khải.”
Đường Diệc Sâm vừa dứt lời, hiện trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
“Kỳ thật, hôm nay tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ, tôi hy vọng mỗi người đang có mặt ở đây làm chứng cho thời khắc vô cùng quan trọng này đối với tôi.
Trong tay tôi là chiếc nhẫn DR mà tôi đã dùng chứng minh nhân dân của mình cả đời chỉ có thể làm một lần, ngụ ý là tình yêu chân chính duy nhất một đời. Tôi muốn mọi người chứng kiến tôi tự mình đeo cho vợ tôi.”
Đầu ngón tay Đường Diệc Sâm nhẹ nhàng cầm chiếc nhẫn cưới chói mắt, anh bước xuống sân khấu, chậm rãi đi tới chỗ đám người.
Anh đến chỗ nào, người xem đều tự giác tránh đường, mọi ánh mắt đều nhìn chăm chú vào mỗi bước đi của anh.
Cảnh cầu hôn làm sao có thể không có hoa chứ, đi theo Đường Diệc Sâm, phía sau anh có một thiết bị tự động, một bó hoa khoảng chừng 11 đóa hoa sô cô la gói giấy bọc màu xanh theo sát bước chân của anh.
Cực kỳ chuẩn xác, Đường Diệc Sâm ngừng trước mặt Thuỷ Tâm Nhu, cũng gỡ xuống bó hoa sô cô la màu xanh trên thiết bị tự động kia.
Tay trái ôm hoa, tay phải cầm nhẫn DR, Đường Diệc Sâm quỳ một gối xuống trước mặt Thuỷ Tâm Nhu. Đôi mắt tràn ngập thâm tình bình tĩnh nhìn cô, đường nét tuấn dật xuất sắc cũng tràn ngập chân thành.
“Bà xã, anh biết em thích nhất hoa hồng xanh, anh biết em thích ăn nhất là sô cô la đen Thuỵ Sĩ, cho nên, anh đặc biệt vì em làm ra đoá hoa sô cô la này. 11 đoá, đại biểu anh toàn tâm toàn ý yêu, chỉ em mà thôi.
Anh biết em là một nhà thiết kế trang sức rất tuyệt, thẩm mỹ cũng cực kỳ độc đáo, cho nên, anh đã đặt một chiếc nhẫn có một không hai trên thế giới, nhẫn cưới đến từ linh cảm của Đường Diệc Sâm anh.
Bà xã, anh yêu em, gả cho anh được không?”
“Đồng ý, đồng ý, đồng ý…. gả cho anh ấy đi, anh tôi không tệ đâu.”
Đường Diệc Tấn dẫn đầu hô hào, trung tâm thương mại Landmark từ đại sảnh cho đến lầu năm nhất thời liền sôi nổi một trận.
Thuỷ Tâm Nhu chỉ ngước mắt nhìn nhẫn cưới DR trong tay Đường Diệc Sâm, khuôn mặt lạnh lùng không có chút nhiệt độ nào.
Nếu là trước buổi sáng ngày hôm nay, có lẽ cô còn có chút cho rằng anh có phần thích cô.
Ngày hôm qua tại bãi đỗ xe lúc đó, vào thời khắc nguy hiểm, trong nháy mắt anh gắt gao che chở cho cô, thật sự khiến cho cô sản sinh ra ảo giác.
Anh cho cô quá nhiều ảo giác, thế cho nên cô đã phân không ra cái nào là thật cái nào là giả.
Hiện tại, Đường Diệc Sâm trước mặt cô đã thành một kẻ vô liêm sỉ chuyên nghiệp.
Hừ một tiếng, Thuỷ Tâm Nhu lạnh lùng nói: “Đường Diệc Sâm, chỉ có những thứ này thôi sao? Phương thức cầu hôn của anh thật đúng là rất thẳng thắn đó!”
Kìm lòng không đậu, đôi mắt đẹp như nước của Thuỷ Tâm Nhu lại vẫn lộ ra một tia hèn mọn cùng khinh thường.
Cô khẽ nghiêng đầu, cực kỳ hứng thú liếc nhìn anh.
Đường Diệc Sâm mím môi lắc đầu.
Anh nheo lại đôi mắt cực nóng thâm sâu nhìn thẳng vào đáy mắt sáng ngời của Thuỷ Tâm Nhu.
Hiện trường ít nhất có mấy ngàn người nhìn, lại còn có rất nhiều cánh truyền thông, Đường Diệc Tấn cảm thấy chuyện lớn không ổn sớm đi vào trong hậu trường một chuyến, trong tay anh cầm một vài món đạo cụ tới bên cạnh Đường Diệc Sâm.
“Chị dâu, khẳng định không phải chỉ là những cái này nha, anh cả đã chuẩn bị kỹ càng, đảm bảo chị sẽ hài lòng.”
Nói xong, Đường Diệc Tấn cầm đạo cụ trong tay đưa cho Đường Diệc Sâm.
Từ lúc anh nhìn thấy anh cả đi tới chỗ Thuỷ Tâm Nhu kia, anh liền nhìn ra cô có ý làm khó anh ấy.
Thật không biết hai người này muốn làm gì, tối hôm qua anh lại vẫn còn nghe Đoạn Vô Ngân nói hai người đang anh nồng em đậm mà. Thoáng cái lại thay đổi tựa như thời tiết vậy.
Liếc nhìn mặt nạ nhỏ cùng váy cỏ nhiều màu sắc, thoáng cái Đường Diệc Sâm trợn trừng mắt với Đường Diệc Tấn.
Tới đây để giúp anh nha, cái này không phải là làm khó anh sao?
Kỳ thật anh đã có chiêu sau, Thuỷ Tâm Nhu phân cao thấp với anh cũng nằm trong dự kiến. Ai biết Đường Diệc Tấn vậy mà lại gây trở ngại chứ không giúp gì được cho anh.
Thì ra, anh là muốn mặc cái váy cỏ ngắn năm màu này nhảy múa điệu váy cỏ sao?
Thuỷ Tâm Nhu nâng cằm lên, khuôn mặt xinh đẹp nhiễm tự tin kiêu ngạo sáng rọi, biểu tình kia của cô mười phần giống như một nữ vương.
Cô liền giống những người tại đây, vô cùng hứng thú muốn nhìn Đường Diệc Sâm làm sao bước xuống bậc thềm này.
Đoạn Vô Ngân đưa tay xoa khuôn mặt tuấn tú, anh bình tĩnh nhìn Đường Diệc Sâm, giống như đang nói: ‘Anh Sâm, em lực bất tòng tâm, anh tự nhìn rồi làm đi.’
Thuỷ Tâm Nhu cho rằng Đường Diệc Sâm làm sao cũng sẽ không đeo những thứ đồ chơi buồn cười như thế này nhảy điệu váy cỏ, hoặc là, trong lòng anh đã nghĩ ra một cái cớ khác để xuống đài.
Trời mới biết, suy nghĩ của cô vừa loé lên, cùng lúc Đường Diệc Sâm đã cực kỳ bình tĩnh đeo mặt nạ gà trống lên.
Kỳ thật, mặt nạ nhỏ kia chỉ là cái hình đầu gà, sau khi Đường Diệc Sâm đeo, chỉ che khuất từ từ trán đến mũi anh.
Ánh mắt kia của anh vẫn thâm trầm làm cho người ta khó có thể nắm bắt.
Chiếc váy cỏ ngũ sắc cài lên hông của bộ đồ tây trang, cả người Đường Diệc Sâm nhìn vừa như quý ông vừa mắc cười.
Nhìn cách ăn mặc kia của anh, Thuỷ Tâm Nhu rất muốn cười nhưng cô phải ráng nhịn.
“Anh, cố lên! Chị dâu, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy, gả cho anh ấy….”
Đường Diệc Tấn huýt sáo, anh lại cổ vũ người xem bắt đầu hò hét.
Hỗ trợ như thế này nhất định phải có!
Nhìn đến Đường Diệc Sâm mặc trang phục gây cười như vậy, Đoạn Vô Ngân đã đưa tay vỗ trán. Anh thực vì anh mà đổ mồ hôi lạnh.
Dưới sự kêu la hò hét, mọi người chờ mong, Đường Diệc Sâm bắt đầu vặn vẹo thắt lưng cùng mông mình, hai tay cũng giơ lên cao bắt đầu chuyển động.
Nhìn động tác buồn cười như thế của anh, Thuỷ Tâm Nhu không khống chế được, ha ha…. cô nở nụ cười.
Anh vậy mà lại vây quanh cô hoa chân múa tay vui sướng nhảy một vòng, điệu nhảy váy cỏ buồn cười như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Kết thúc điệu nhảy, Đường Diệc Sâm vẫn cực kỳ ga lăng quỳ một gối xuống.
“Bà xã, em có hài lòng với điệu nhảy này không? Nếu em cảm thấy anh nhảy cũng không tệ, chúng ta về nhà đóng cửa lại, anh lại nhảy tiếp cho em xem, có được hay không?”
Nói xong, Đường Diệc Sâm đưa chiếc nhẫn DR ra phía trước.
Thở dài một hơi, Thuỷ Tâm Nhu duỗi tay phải ra ngoài.
Kỳ thật, cho dù Đường Diệc Sâm không nhảy, cô cũng phải đồng ý lời cầu hôn của anh, không phải sao?
Chẳng lẽ đến trình độ này cô còn có đường cự tuyệt sao?
Thời điểm Vạn Huy cùng Liên Khải tuyên bố hạng mục hợp tác lúc sáng, cô đã không còn đường lựa chọn.
Cái hôn này, cô nhất định phải kết!
———————-
Đường Diệc Sâm đeo nhẫn cưới lên ngón áp út của Thuỷ Tâm Nhu, anh đứng lên, kích động ôm cô vào lòng.
“Bà xã, em rốt cuộc cũng trở thành vợ của Đường Diệc Sâm anh, hôm nay thật sự thật sự rất vui.”
Anh tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc của cô, ôm thật chặt.
Thuỷ Tâm Nhu cũng cực kỳ tự nhiên ôm lấy anh, môi của cô dán trên lỗ tai anh, giọng nói lại lạnh đến không chút nhiệt độ.
“Đường Diệc Sâm, anh diễn không tệ, thiếu chút nữa tôi đã nghĩ anh là thật yêu tôi rồi. Anh… thật giả dối!”
Trong phút chốc, thân thể Đường Diệc Sâm trở nên có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng bắt đầu có chút khẽ biến hoá, môi mỏng khêu gợi mím thật chặt.
Hai hàng lông mày nhíu lại, đôi mắt thâm thuý thoáng hiện chút phức tạp, giống như một trận gió bão u ám sắp nổi lên.
“Hôn đi… hôn đi… hôn đi…”
Người xem ở hiện trường đẩy không khí lên cao cực điểm, nhóm người truyền thông cũng không có nhàn rỗi, bọn họ từ nhiều góc độ khác nhau đều chụp lia lịa.
Thình lình, Đường Diệc Sâm đang trầm mặc cúi đầu chiếm lấy cánh môi Thuỷ Tâm Nhu.
Nụ hôn của anh cực kỳ có tính công kích cùng xâm lược, đôi mắt hơi mê hoặc cực kỳ khủng bố, bên trong tràn đầy cuồng loạn thô bạo, toàn bộ cảm xúc thể hiện trên răng môi anh.
Thuỷ Tâm Nhu cảm giác cánh môi bị đau, có thể nói, nụ hôn này của Đường Diệc Sâm tuyệt không dịu dàng, chỉ có không ngừng xâm nhập hiếp bức, hoàn toàn không cho cô cơ hội thở dốc.
Khốn kiếp, cô nói anh sai sao?
Chẳng lẽ không phải anh một mực lợi dụng cô sao?
Thì ra, hành động này là anh tức giận thành xấu hổ rồi hả?
Thuỷ Tâm Nhu lắc đầu một phen, cô muốn tách rời khỏi sự thân mật của anh, lại bị Đường Diệc Sâm giữ chặt cái gáy, không cho cô tránh đi, cũng không cho phép cô né tránh.
Đồ lưu manh, muốn giết chết cô sao?
Cánh môi mềm mại bị hành hạ tuỳ ý, Thuỷ Tâm Nhu đau đến nhíu mày.
Ngay tại lúc cô khẽ nhếch môi bị đau thở dốc, Đường Diệc Sâm mới dời cánh môi mỏng gợi cảm của anh đi. Ôm cô tiếp nhận phỏng vấn của giới truyền thông, sự thô bạo vừa rồi của anh dường như bị anh vứt ra phía sau, trước ống kính anh lại khôi phục bộ dạng thâm tình ôn nhu.
Cánh môi Thuỷ Tâm Nhu bị đau, khẽ sưng lên, cô cũng làm bộ như không có việc gì cùng anh sắm vai ân ái.
Anh diễn trò, cô cũng sẽ diễn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook