Yêu Ảo Kết Thúc Sẽ Rất Đau
Quyển 1 - Chương 12: Nhớ

******

Chiều chủ nhật, trời mưa lớn, tôi tựa đầu trên cửa kính xe buýt, nhìn dòng người qua lại chạy mưa trên đường, tay nắm chặt lấy điện thoại, mong sao cậu ấy nhắn tới.

Bên ngoài kia, mọi người qua lại, tấp nập nhộn nhịp mà hỗn loạn, tôi cũng hỗn loạn. Tôi không biết sao nữa, nhưng tôi bị thích cậu ấy rồi. Thích qua mạng, thích chỉ vì cách nói chuyện của cậu ấy, thích những lúc cậu ấy an ủi tôi. Tự nhiên tôi lại thấy nực cười, hai người chẳng quen biết, cách nhau xa xôi hàng bao nhiêu km, vậy mà lại có thể gặp nhau, và rồi tôi lại còn cảm thấy có tình cảm thích cậu ấy nữa chứ. Nó có chút gì đó mơ hồ, giống ảo giác hơn.

Hôm sau cậu ấy mới đọc tin nhắn của tôi, lúc đó tôi còn đang ngủ:

"Mi còn đó không?"

Tôi vô thức cười, gần đây tôi lại càng nhớ cậu ấy nhiều hơn trước.

Tôi muốn hỏi ngay tại sao câụ ấy đột nhiên lại off lâu như vậy, nhưng mà bề ngoài vẫn tỏ ra là làm lơ, tôi vố tỏ ra bình thường:

"Ai vậy?".

Tôi không phải là không nhớ đâu, chỉ là muốn trêu đùa cậu ấy một chút thôi.

"Ta chứ ai!"

"Mi sao vậy???"

"T suýt đi gặp Tôn Gia Ngộ rồi chứ ốm ốm cái beep"

"T có lòng tốt, thấy mi đăng tus nên mới lo hỏi mi, mi nỡ lòng nào mà cáu với ta "icon mặt buồn*."

"Ta cảm ơn mi *cười*."

"Haha không cần khen đâu, ta biết ta tốt mà. Mà này, sao không ở đó luôn một thể đi, bao giờ hết hè thì ra."

"Híc:'( Ta cũng thích lắm. Khổ nỗi mấy chị y tá cứ ngắm ta quài làm ta ngại nên ta đòi về chứ bộ *đỏ mặt*."

(tôi đang nghi ngờ, có phải là bác sĩ khám mà bỏ sót cái gì không. Mag cậu ta có thể xuất viện sớm như vậy. Bệnh tự kỉ của cậu ta vẫn vậy, chưa hề thuyên giảm)

" Này Hạo ơi! Xuống đi, mi bay sắp chạm nó rồi đó."

" Ta còn muốn chạm trời *cười*."

" Mi đi bảo trọng nhé *vẫy tay*"

" *Kéo* Ta kéo mi theo."

" *chạy* kéo ta theo làm gì muốn chết chết một mình đi."

Lại nữa rồi, lại hai đứa diễn quá sâu, nhập vai quá xuất sắc. Chúng tôi nói chuyện đến tận trưa, vì cũng hết học kì hai rồi, đến trường toàn chơi với chờ kết quả điểm. Nên gần như chúng tôi nói chuyện liên tục, từ sáng đến trưa, trưa lại tối, tối lại nói chuyện đến tận lúc 11 hay 12 giờ mới ngừng. Tình cảm cũng ngày càng thân thiết hơn, ít nhất thì đối với tôi cậu ấy càng ngày càng quan trọng, còn với cậu ấy thì tôi cũng chẳng biết, tôi có chiếm vị trí nào trong cậu không.

Bạn -> Bạn thân -> Hiểu nhau -> Thích -> Tình yêu

Tôi thích cậu

----------Chương đăng ngày 8 tháng 8 năm 2016---------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương