Hoàng hôn, một thanh niên cao lớn, đẹp trai ngồi trong phòng kính trồng hoa trên lầu ba, tay cầm một quyển Thủ ngữ chỉ nam chăm chú đọc.

- Con à, xuống ăn cơm đi, đừng xem nữa!

à Mạc bước đến, vỗ nhẹ lên vai Mạc Ngôn Hy:

- Mễ Bối sẽ không trở lại nữa đâu. Cô ấy không thuộc về nơi này.

- Không, con tin rằng Mễ Bối nhất định sẽ trở về bên con, cô ấy chỉ đang ở đâu đó quanh đây mà thôi.

Mạc Ngôn Hy khịt khịt mũi:

- Bởi vì, con ngửi thấy mùi hương của cô ấy.

- Con trai của mẹ?

Thấy con trai cố chấp như vậy, bà Mạc chỉ biết lắc đẩu thở dài.

Mạc Ngôn Hy lại tiếp tục chăm chú đọc sách. Mùa xuân, vườn nhà họ Mạc mọc thêm một gốc cây mới. Cây lớn rất nhanh, rất khoẻ mạnh.

Thấy con trai cố chấp như vậy, bà Mạc chỉ biết lắc đẩu thở dài. Mạc Ngôn Hy lại tiếp tục chăm chú đọc sách. Mùa xuân, vườn nhà họ Mạc mọc thêm một gốc cây mới. Cây lớn rất nhanh, rất khoẻ mạnh.

- Vú Lý, cây gì vậy?

Mạc Ngôn Hy tò mò hỏi. – Vú trồng đấy à?

- Không phải, cậu chủ ạ? Đây, hình như là cây đào!

Đào? Mạc Ngôn Hy đắm chìm trong suy nghĩ.

Nơi cây đào mọc lên, khônghiểu vì sao lại có một chiếc nịt cổ tay màu đen, biểu tượng hãng NIKE ở trên đó như mặt người đang nhoẻn miệng cười vui vẻ.

Gió mang theo mùi hương hoa thoảng nhẹ lướt qua, môt chiếc lá nhỏ dưới đất bị gió thổi tung bay lên dính vào quần Mạc Ngôn Hy, tựa như cô gái nhỏ đang nũng nịu bám lấy người yêu.

Mạc Ngôn Hy ngẩn người ra, một cảm giác thân thuộc dâng lên trong tâm khảm , anh bâng khuâng cúi xuống ngắm nhìn cây đào nhỏ:

- Tại sao? Tại sao em đẹp hơn tất cả các loài hoa khác?

-?

Gió thổi, những chiếc lá xanh mơn mởn , khẽ rung rung .

Bởi vì, nó đã được tưới bằng tình yêu của con người.

—– THE END —–

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương