Y Thánh Nương Tử
Chương 15

Hôm nay, không khí tại Phi Điệp sơn trang náo nhiệt hơn so với mọi ngày.

Nguyên nhân ư???

Giáo chủ cùng giáo chủ phu nhân của họ, ngày mai sẽ thành thân. Trên đời này làm gì có chuyện nào trọng đại hơn chuyện này chứ, rất là quan trọng a.

Mặc dù giáo chủ hạ lệnh xuống bên dưới quá gấp, nhưng tất cả mọi người trong Phi Điệp sơn trang đều vui vẻ và vô cùng tất bật. Tất cả cố gắng chuẩn bị hôn lễ cho thật nhanh, và không ai dám để xảy ra bất kỳ sơ sót nào.

Hôn lễ mà có bất kỳ sơ sót hay biến cố nào xảy ra thì kẻ đó không khác nào chê mình sống đã quá lâu, muốn xuống địa phủ uống trà cùng Diêm Vương. Ngày trọng đại này là ngày giáo chủ đã chờ mong suốt bao lâu nay. Nếu như thật sự xảy ra chuyện, dù là chút chuyện nhỏ, đảm bảo kết cục của kẻ đó sẽ là ‘chết không toàn thây’.

Buổi ban đầu, phải công nhận rằng tất cả đều rất ngạc nhiên khi nghe tin giáo chủ muốn cùng phu nhân thành thân. Bởi vì tất cả cứ tưởng rằng cả hai người đã thành thân trước khi giáo chủ đưa phu nhân về Phi Điệp sơn trang. Thế nhưng nghĩ thì nghĩ, thắc mắc thì thắc mắc, ai lại dám mở miệng hỏi cơ chứ, trừ phi kẻ đó chán sống.

Tất cả mọi người, hầu như ai cũng bận rộn. Nhưng họ cũng không giấu nổi niềm vui mừng trong tâm, nên ai cũng vừa cười toe toét, vừa làm việc. Lý do ư ??? Vì chỉ cần giáo chủ cùng phu nhân thành thân thì tức là phu nhân vĩnh viễn luôn ở bên cạnh giáo chủ.

Mà nếu đã như vậy thì tính tình của giáo chủ sẽ càng ngày càng nhu hòa hơn. Không còn giống như trước đây, một kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn và thị huyết. Như thế thì cuộc sống sau này của họ sẽ dễ thở và muôn màu muôn vẻ hơn. Nghĩ đến đây thôi là lại có thêm một động lực cho mọi người nhanh tay hơn nữa, chuẩn bị một buổi lễ hoàn hảo và hoành tráng nhất.

Do tốc độ làm việc nhanh chóng và đầy hiệu quả, cho nên trong vòng một ngày tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị xong. Bây giờ chỉ còn chờ đến ngày mai, giáo chủ và phu nhân của Thiên Lang giáo có mặt và cùng nhau bái Thiên Địa nữa là ‘công đức viên mãn’ rồi.

Những vị Đường chủ các phân đà vào mấy hôm trước chưa kịp báo cáo công việc với giáo chủ thì hôm nay đều có mặt để hoàn thành công tác, sẵn dịp ở lại để tham dự và chúc mừng cho hôn sự của giáo chủ. Thậm chí ngay cả Tuyệt Bút Thần Toán, vị quân sư bấy lâu nay đi vắng, cũng cùng ngày quay trở về. Bây giờ thì gần như tất cả mọi nhân vật trong Thiên Lang giáo đều tụ tập về đây, để tham dự lễ thành thân của giáo chủ.

“ Nhan lão đầu, biệt tích mấy tháng, rốt cuộc ngươi cũng chịu ló mặt về rồi nhỉ??? Thế nào, lâu nay rong chơi, rất khoái hoạt phải không??? ” Quỷ Y gương mặt mỉm cười trêu ghẹo.

“ Giáo chủ thành thân là chuyện lớn, làm sao ta có thể không về. Lão Quỷ Y, tâm trạng của người hình như rất vui, xem ra lại chế được loại độc nào mới rồi nhỉ??? ” Tuyệt Bút Thần Toán Nhan Thế Thanh cũng không kém phần hài hước, đáp trả.

“ Hừ!! Cái gì mà bào chế dược mới chứ, chẳng qua là do phu nhân vừa chỉ dạy cho ông ta cách khống chế cổ thuật, cho nên ông ta mới vui đến thế thôi. ” Bạch Sát lên tiếng mỉa mai.

“ Đúng đó, hơn nữa phu nhân còn hào phóng, tặng cho ông ta mấy loại cổ mà ông ta có nằm mơ cũng không thể kiếm được. Cho nên tâm trạng của ông ta mới hớn hở như thế. ” Hắc Sát cùng hòa theo khinh bỉ.

“ Vậy sao??? Xem ra vị tân phu nhân này của chúng ta quả thật là nhân vật không đơn giản nhỉ??? ” nghe ra được trong giọng điệu của Hắc Bạch Song Sát, ngoại trừ mỉa mai, còn có chút ganh tỵ, nên Nhan Thế Thanh cũng ngầm đánh giá. ‘Xem ra chỉ mới có một thời gian ngắn ngủi, vị tân phu nhân kia đã lấy được lòng của mọi người trong sơn trang. Nếu thật sự phu nhân có bản lĩnh như vậy, thì chẳng phải Thiên Lang giáo sẽ như hổ thêm cánh sao??? Đây đúng là chuyện đáng mừng mà.’.

“ Nhan lão đầu, tên tiểu tử này là ai thế??? ” lúc này Quỷ Y mới chú ý đến một bóng người khác ở phía sau. Thì ra là Nhan Thế Thanh không quay về một mình, mà còn dắt theo một thiếu niên quay về.

(TT: nam phụ lên sàn, cho tràn vỗ tay nào ^o^ *clap clap clap*. BN: ta với nàng chuẩn bị thu thập dấm, rất là nhiều nha~ Phân nửa có thể đem bán để làm giàu, một ít thì để dành mà nấu ăn =]]~ Hắc hắc; TT: quá đúng, =]]~)

Lúc này, Hắc Bạch Song Sát mới để ý nhìn đến thiếu niên đi cùng Nhan Thế Thanh. Đây là một thiếu niên tuổi đời còn trẻ, khoảng mười tám, hai mươi thôi. Hắn thân vận lam y, nhìn có vẻ rất nho nhã, nhưng trên người lại toát ra một cỗ anh khí của người trong chốn võ lâm. Dung mạo rất khôi ngô, nhưng nếu so với giáo chủ nhà họ thì thua xa, bù lại thì hắn có một vẻ thanh nhã tự tại, giống như tiên nhân không chịu ảnh hưởng của bụi trần thế gian.

Lão Quỷ Y tươi cười tiến lại gần bắt lấy cổ tay của thiếu niên, thì ngạc nhiên phát hiện, trong người thiếu niên này có một nguồn nội lực rất thâm hậu. Nếu ở độ tuổi của hắn mà có được thành tựu như thế, thì có thể xem là kỳ tài rồi. Từ trước đến giờ, ngoại trừ giáo chủ ra, thì thiếu niên này chính là người thứ hai khiến cho lão Quỷ Y phải ngạc nhiên.

Thiếu niên thì dường như không có phản ứng gì mấy trước thái độ của Quỷ Y, hắn chỉ cười nhẹ. Một nụ cười nhàn nhã, thản nhiên, giống con người của hắn, không nhuốm bụi trần.

“ Lão Quỷ Y, đừng hiểu lầm. Tiểu tử này tên là Lương Tuấn Văn, hắn là đồ đệ của sư huynh ta. Trước khi sư huynh ta lâm chung, người đã đem toàn bộ công lực của mình truyền cho hắn, cho nên hắn mới có nội lực thâm hậu như thế. ” nhận thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Quỷ Y, nên Nhan Thế Thanh lên tiếng giải thích.

“ Thế tại sao ngươi lại dẫn hắn về đây??? ” Hắc Song Sát lên tiếng thắc mắc.

“ Tuấn Văn vốn là cô nhi. Trước đây sư huynh ta chính là thân nhân duy nhất của hắn, nhưng bây giờ sư huynh ta đã qua đời. Cho nên nếu tính ra, ngoại trừ người sư thúc này ra, hắn chẳng còn ai thân thích cả. Hơn nữa, ta cũng đã hứa với sư huynh là sẽ thay huynh ấy chăm sóc hắn. Hắn mặc dù có một thân công lực, nhưng kinh nghiệm hành tẩu giang hồ thì gần như không có. Vì thế, ta mới mới đưa hắn về đây. ” Nhan Thế Thanh ôn tồn nói rõ.

“ Tuấn Văn, còn không mau sang đây chào hỏi các vị tiền bối. ” Nhan Thế Thanh quay sang nhắc nhở Lương Tuấn Văn.

“ Vãn bối Lương Tuấn Văn, ra mắt các vị tiền bối. ” Lương Tuấn Văn ôn tồn, nhẹ giọng lên tiếng.

Quỷ Y cùng Hắc Bạch Song Sát vẫn chưa đáp lời, thì một giọng nói đột nhiên vang lên cắt ngang lời họ.

“ Giọng nói rất êm tai nha. ”

Quỷ Y và Hắc Bạch Song Sát nhìn lại thì thấy Nhã Tình đã đến tự bao giờ.

“ Phu nhân. ” Quỷ Y cùng Hắc Bạch Song Sát đồng thanh hành lễ.

“ Ân. ” Nhã Tình gật đầu nhẹ, nhưng không để tâm đến bọn họ, mà lực chú ý của nàng lại chuyển sang Lương Tuấn Văn.

“ Tham kiến phu nhân. ” Nhan Thế Thanh bên cạnh nghe Quỷ Y và Hắc Bạch Song Sát xưng hô như thế, thì cũng đã biết được người trước mặt là ai nên lên tiếng hành lễ.

“ Vị này là??? ” Nhã Tình đưa ánh mắt nhìn Quỷ Y hỏi.

“ Phu nhân, đây là quân sư của Thiên Lang giáo chúng ta, ngoại hiệu trên giang hồ của ông ấy là Tuyệt Bút Thần Toán. ” Quỷ Y nhẹ giọng giải thích.

“ Ồ, hắn là sư điệt của ông??? ” Nhã Tình gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Nhưng ngay sau đó lại chỉ tay về phía Lương Tuấn Văn, nhìn Nhan Thế Thanh hỏi.

“ Đúng vậy, thưa phu nhân, hắn là sư điệt của thuộc hạ. ” mặc dù không hiểu nguyên nhân vì sao vị tân phu nhân này lại hỏi thế, nhưng Nhan Thế Thanh vẫn đáp lời.

“ Phu nhân, ngài quan tâm Lương tiểu tử này chi vậy??? ” Quỷ Y bên cạnh thắc mắc.

Nhưng trong lòng thì lại không khỏi toát mồ hôi lạnh. ‘Nếu để giáo chủ biết, phu nhân quan tâm nam nhân khác ngoài người, thì chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra. Giáo chủ tuyệt sẽ không nổi nóng với phu nhân, nhưng sẽ trút giận lên đầu bọn họ. Ông trời, ông đừng nhẫn tâm thế chứ, bọn ta chỉ mới yên ổn được có một thời gian ngắn ngủi thôi mà’.

“ Giọng nói của hắn nghe rất êm tai. Các người đoán xem nếu hắn xướng khúc, chắc hẳn sẽ rất hay??? Nhất định là rất tuyệt nha. ” thế nhưng nằm ngoài dự đoán, Nhã Tình lại thốt lên những câu như thế, không khỏi làm cho đám người Quỷ Y, Hắc Bạch Song Sát, Nhan Thế Thanh, đều trơ ra như tượng. Thậm chí ngay cả người trong cuộc là Lương Tuấn Văn cũng không tránh khỏi ngẩn người.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương