Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ
-
Chương 4: Quá trình lớn lên của mỗi người
Thời gian chóng vánh qua nhanh, chớp mắt đã là ba năm, Fei. Red Creek cũng đã được ba tuổi. Đối với bình dân mà nói, lúc ba tuổi làm gì, khóc nhè, chơi bùn, vậy còn hài tử nhà quý tộc ba tuổi làm gì?
Hài tử quý tộc, ba tuổi là tuổi bắt đầu tiếp nhận giáo dục, cơ bản nhất là biết đọc biết viết, không chỉ vậy, căn cứ vào kết quả của thí nghiệm thiên phú mà bắt đầu tiến hành huấn luyện nền tảng, vài năm sau đó, lại có lễ nghi, âm nhạc, hội họa, một loạt các chương trình học tập chờ đợi bọn hắn, đây là thời thơ ấu của hài tử nhà quý tộc.
Fei. Red Creek là ma vũ phế nhân, nhưng hắn là hài tử của Red Creek công tước, cho dù không được coi trọng, công tước cũng sẽ không để trong đám con cái của mình có kẻ không biết chữ.
Fei. Red Creek lẳng lặng nghe lão sư giảng bài, mái tóc đen rối bời chắn ngang tầm mắt khiến lão sư không thể thấy rõ vẻ mặt của hắn. Mặc cho lão sư nói khô cả miệng, hỏi vô số vấn đề, cũng không chiếm được dù chỉ một câu trả lời của Fei.
Không lâu sau, tin tức phế vật của Red Creek gia tộc còn là một kẻ câm điếc truyền ra, khiếp sợ trước quyền thế nhà công tước, không ai dám ở nơi công cộng nghị luận, nhưng vẫn vụng trộm cười nhạo phế vật nhà Red Creek công tước không thôi.
Công tước cũng nghe được tin đồn ấy, vốn cho là phế vật kia có thể có thiên phú ở những phương diện khác, không nghĩ tới vẫn là một kẻ vô dụng, đối với Fei hoàn toàn thất vọng, trừ bỏ điều kiện sinh hoạt nên có ra, không còn quan tâm gì đến Fei nữa, không hề hỏi qua, cũng không dẫn Fei đi tham gia bất cứ yến hội nào, mang theo Fei, không thể nghi ngờ là đã đánh mất mặt mũi của Red Creek gia tộc.
Thái độ của chủ nhân ảnh hưởng đến người hầu, dần dần, đám người hầu trong viện của Fei đều rời đi, về sau, chỉ có đem thức ăn cùng đồ vật này nọ đặt ở cổng tiểu viện, dù sao Feicũng là thiếu gia nhà công tước, nếu hắn thật sự chết rồi, bọn họ cũng phải chết theo, cho nên dù không có kẻ nào muốn hầu hạ Fei, phương diện thức ăn cũng không tốt, nhưng không ai dám ngừng việc cung cấp thức ăn cho hắn.
Dù cho bị chê cười, nhưng phế vật của Red Creek gia tộc cũng không mờ nhạt đi trong mắt mọi người, bởi lẽ Fei có một kẻ đối lập vô cùng xuất chúng, thiên tài của Theoromon gia tộc, đây là hài tử sinh ra cùng một ngày với Fei, tựa như thượng thiên (trời cao) đem tất cả chiếu cố đều cho hắn, thân thế hiển hách, yêu thương từ người thân, thiên phú ưu việt số một, dung mạo xuất sắc khiến người khác phải khuynh đảo, hoàn mỹ không gì sánh được.
Bắt đầu nhận giáo dục từ năm ba tuổi, từng cái lão sư đều khen ngợi, thậm chí chỉ trong một thời gian ngắn đã bị hắn lấy hết tất cả học thức, không còn mặt mũi tiếp tục ở lại, từ đó, Iallophil. Theoromon, tên của thiên tài vang danh cả đế quốc.
Thiên phú ma vũ song tu hiếm có khiến Pháp Thánh muốn tự mình dạy dỗ, ngay lần đầu tiên liền thuận lợi phát ra hỏa cầu, trở thành ma pháp học đồ, chỉ trong một giờ liền luyện tập ra đấu khí, làm cho Theoromon công tước khiếp sợ không thể nói gì, đây là thiên tài Iallophil, ánh sáng vinh quang của gia tộc Theoromon.
Mang dung mạo kế thừa từ huyết thống của tinh linhkhiến Iallophil tuy tuổi còn nhỏ đã có thể nhìn ra tuyệt thế phong tư trong tương lai, mái tóc màu vàng nhạt như ánh nắng ban mai rực rỡ, đôi mắt xanh thẳm vừa giống như bầu trời trong vắt bao la, lại tựa như biển cả thâm sâu tráng lệ, trong lúc giơ tay nhấc chân đều thản nhiên biểu lộ thân phận đầy tôn quý, ngay cả các lão sư dạy lễ nghi đều nói, Iallophil công tử không cần học bất cứ lễ nghi nào cả, nhất cử nhất động của hắn chính là nét tao nhã tự nhiên nhất.
Cùng phế vật câm điếc, đầu tóc bù xù, thấy không rõ bộ dạng nào đó hoàn toàn bất đồng.
Để lôi kéo một thiên tài như thế, hoàng gia quyết định kết thông gia một lần nữa, người được chọn vẫn chưa tuyển ra, dẫu saođể không khiến cho người nhà Theoromon chán ghét, hoàng gia cũng phải lo lắng tới ý kiến của chính người được muôn vàn sủng ái, Iallophil, huống chi hắn còn nhỏ, hiện tại có thể bắt đầu bồi dưỡng cảm tình.
“Phế vật của Red Creek gia tộc” cùng “thiên tài của Theoromon gia tộc” là thứ dùng để thúc giục hài tử nhà quý tộc, một kẻ là phản diện, một người là mục tiêu theo đuổi, những người lớn sẽ nói với những hài tử không cố gắng rằng, “Ngươi muốn trở thành người như phế vậtcủa Red Creek gia tộc, để cho mọi người chê cười sao?” Hài tử sẽ lập tức tỉnh lại, tuyệt đối không muốn trở thành kẻ như vậy. Đối với những hài tử tự mãn “Ngươi làm sao có thể xuất sắc như thiên tài của Theoromon gia tộc.” Hài tử lập tức sẽ bị đả kích, lại càng thêm cố gắng.
Iallophil khoái hoạt lớn dần trong sự sủng nịch của người nhà, muốn gì có nấy, trong những người đồng lứa, hắn không có đối thủ, bất cứ cái gì đều là mới học liền biết. Lớn lên trong tình cảnh như vậy, Iallophil có tư cách dưỡng thành cá tính kiêu ngạo, làm cho hắn có tư cách nhìn xuống kẻ khác, có năng lực trở thành nhân vật thủ lĩnh trong đám trẻ cùng lứa, một Iallophil như thế có tư cách bắt đầu lười biếng, mà thiên phú cũng khiến hắn không bao giờ đứng sau người khác, mọi thứ đều thật nhàm chán, cho nên để có những trò chơi thú vị, Iallophil cái gì cũng dám làm, lại có ai đủ khả năng xử phạt hắn.
Theoromon công tước không thể, bởi lẽ mẫu thân đại nhân của hắn cưng chiều tôn tử vô điều kiện, tuyệt đối không cho phép công tước động chạm hắn một chút, thê tử cũng không để cho công tước động, nếu không sẽ cho hắn độc chẩm nan miên (ôm gối một mình, khó ngủ được), bởi vì khuôn mặt xinh đẹp kia của Iallophil, các phu nhân của công tước cũng sẽ không cho công tước động hắn, bản thân công tước cũng luyến tiếc khó xử đứa con khiến mình kiêu ngạo này. Mà, Pháp Thánh đại nhân vĩ đại lại bá đạo nói, sợ cái gì, gây sự, từ ta đây gánh vác.
Hoàng gia mặc kệ, bọn họ còn không muốn chọc giận Theoromon gia tộc, Lukes gia tộc cùng Red Creek gia tộc càng không trông nom, kia là gia sự nhà người ta, bọn họ quản cái gì, huống chi hài tử còn nhỏ thế kia, có thể gây ra chuyện gì chọc tới đại gia tộc như bọn họ. Vài vị cấp trên đều như thế, thì những kẻ phía dưới còn có thể làm gì hơn.
Vào thời điểm Iallophil hoành hành ngang dọc khắp đế đô Denton, thống lĩnh các hài tử quý tộc, chỉ có Fei bị gạt bỏ ở bên ngoài, không ai sẽ tìm một tên phế vật chơi đùa, huống chi là Iallophil kiêu ngạo.
Ở tiểu viện bị mọi người bỏ qua, Fei trải qua những ngày tháng tự do tương đối hài lòng.
Ba, khép lại thư tịch (bộ sách), Fei xoa xoa mũi. Những quyển sách này đều được đưa đến lúc hắn ba tuổi, với tư cách là một gia tộc công tước hiển hách, công tác chuẩn bị là khá đầy đủ, năm đó thư tịch được mang đến chất đầy một phòng, bao hàm toàn diện, đại lục du ký, lịch sử tổng quát, thơ ca, bách khoa toàn thư, từ điển, phương diện ma pháp cùng đấu khí cũng có thư tịch nền tảng, Fei đối với điều này thực thỏa mãn, thông qua những thư tịch này cũng đủ cho hắn lý giải thế giới mà hắn đang sống.
Thế giới này, cũng không khác mấy với những tiểu thuyết giả tưởng từng xem qua, có nhân loại, có Tinh Linh, có Long tộc, có ma pháp, có đấu khí, có quý tộc, có…, trọng yếu hơn, đây là một thế giới sống.
Thế giới này không có Thần, nhờ có lực lượng ma pháp, nhân loại vì sự cường đại của bản thân mà không tin Thần, thật tốt, đối với những thứ như Thần, Fei hoàn toàn không tin, nếu bọn họ tồn tại, tương lai, Fei nhất định sẽ đi tàn sát thần.
Thông qua thư tịch, hắn cuối cùng cũng hiểu được ma vũ phế nhân là thế nào. Hệ thống ma pháp ở thế giới này thành lập dựa trên nguyên tố, những người có lực tương tác với nguyên tố mạnh mới có tư cách khu động (có thể hiểu là điều khiển) ma pháp nguyên tố. Thông qua trí não phân tích, so với mạt thế, nguyên tố ở nơi này có sức sống càng mạnh, cho nên chúng đối với khu động tinh thần có đòi hỏi, mà tần suất tinh thần của hắn hoàn toàn không phù hợp yêu cầu, cho nên không được nguyên tố chấp nhận.
Đấu khí là yêu cầu về căn cốt cùng cơ thịt, hắn thừa nhận khối thân thể này thật sự là vô cùng kém cỏi, yếu ớt, không thể gánh vác đấu khí cuồng bạo là chuyện có thể lý giải.
Nhưng mà, hắn sẽ vì như thế mà nản lòng sao? Chê cười, hắn thế nhưng là kẻ đã trải qua mạt thế. Thể chế (tình trạng cơ thể) không phù hợp, đối với người từ mạt thế đến mà nói, đây không phải lý do, không thích hợp, như vậy phải đi thay đổi, làm bản thân thích ứng với năng lực, hoặc là năng lực thích ứng chính mình.
Đấu khí, từ trên sách vở đọc được, đó là một loại lực lượng cuồng bạo, có bạo phát lực cường đại. Fei không hề cân nhắc đến đấu khí, thế giới tại mạt thế đã xuất hiện võ công, loại lực lượng ôn hòa này đối với thể chế hiện tại của hắn tương đối thích hợp, hơn nữa lại có thể chậm rãi thay đổi thể chế, mà không phải giống như đấu khí yêu cầu căn cốt đến thích ứng nó.
Thời điểm tứ chi còn chưa thể động, Fei đã bắt đầu tu luyện nội lực, rèn luyện thân thể từng chút một, cơ thể còn quá sức non mềm không thể chịu được cường độ rèn luyện mạnh hơn, chỉ có thể từ từ điều dưỡng.
Cho đến hôm nay, Fei cuối cùng cũng bắt đầu luyện tập ngoại công cùng chiêu thức. Vì ngày hôm nay, hắn lựa chọn Quang hệ ma pháp, thứ có được năng lực chữa khỏi cực mạnh trong tất cả các loại ma pháp, bởi lẽ những huấn luyện kế tiếp, hắn chắc chắn sẽ phải chịu thương tổn không nhỏ, để bảo đảm không chậm trễ việc huấn luyện, chuyện hồi phục cấp tốc cần phải được cân nhắc. Đó là lý do hắn lựa chọn Quang hệ ma pháp.
Không có lực tương tác với nguyên tố, không thể tu luyện ma pháp. Fei căn bản không cần, nguyên tố chính là công cụ của lực lượng, chúng không có ý thức, lực tương tác với nguyên tố mạnh chẳng qua là để cho ngươi có thể cảm giác chúng rõ ràng, khiến cho chúng dễ dàng bị sử dụng mà thôi.
Hy vọng, thỉnh cầu các loại bên trong chú ngữ, trong mắt Fei là vô cùng buồn cười, hắn không cần thỉnh cầu, không cần hy vọng, cũng không cần sự thân cận của nguyên tố. Ma pháp xuất hiện thời mạt thế, việc sử dụng nguyên tố xuất phát từ một điểm, sự chi phối. Nếu như người của thế giới này lấy vị trí bằng hữu cùng tôi tớ mà đối đãi nguyên tố, như vậy người của mạt thế chính là từ vị trí vương giả đi đối đãi chúng, mệnh lệnh, không cho phép cự tuyệt, chỉ có thể phục tùng bọn họ. Đây là bá đạo thuộc loại mạt thế ma pháp.
Đối với loại ma pháp này, Fei chẳng qua là hiểu biết một chút cơ bản, nhưng là trong khoảng thời gian dài sắp tới, Fei không nghĩ đến việc đi học chúng, hắn không dư thừa tinh lực như vậy, ít nhất là trong lúc này, so với việc lãng phí thời gian ở những thứ khác, không bằng chuyên chú vào một thứ sẽ tốt hơn. Đây là kinh nghiệm, lựa chọn nhiều lắm không nhất định là chuyện tốt, cho dù là một chiêu, chỉ cần thiên chuy bách luyện (trăm búa nghìn nung, ngày xưa khi luyện sắt người ta đặt tấm kim loại xuống đe, đập một nghìn búa và tôi lửa một trăm lần, quặng sắt mới trở thành kim loại quý, ý bảo việc trải qua nhiều lần thử thách cùng gọt giũa) đến cực hạn cũng trở nên sắc bén không lường được.
Để quyển sách xuống, Fei bắt đầu quá trình tôi luyện tựa như hành xác bản thân. Ở một địa phương không ai biết, Fei bắt đầu xây dựng nền tảng vì tương lai huy hoàng của chính mình, ở thời điểm không kẻ nào biết, một Truyền Kỳ đang chậm rãi quật khởi.
—————————————–
“Đây là câu đố Fei. Red Creek miện hạ lưu lại cho chúng ta, không ai biết, tại nơi viện nhỏ chỉ có một mình ngài, đến tột cùng Fei. Red Creek miện hạ đã trải qua như thế nào. Có đôi khi, mọi người cũng sẽ phỏng đoán, lúc kia có hay không một thế ngoại cao nhân đã hiện ra trước mặt Fei. Red Creek miện hạ, thiết lập nền móng cho tương lai rực rỡ của ngài. Tuy nhiên, là những nhà sử học nghiêm cẩn (nghiêm túc, cẩn thận), chúng ta có thể chắc chắn rằng, trước khi Fei. Red Creek chưa đánh vỡ số mệnh ma vũ phế nhân, trong đoạn thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến tranh mỗi ngàn năm một lần, sẽ không có ai đi dạy một người đã được định là phế vật.”
…
“Tại thời đại của hai vị Truyền Kỳ, từ trong bản ghi chép của những người sống cùng thời với Fei. Red Creek miện hạ, chúng ta lật đến một câu Fei. Red Creek miện hạ từng nói, “Thiên phú là hư ảo, không có thiên phú, như vậy phải đi thay đổi, làm cho lực lượng trở nên thích hợp ngươi, hoặc là làm cho bản thân trở nên thích hợp lực lượng.” Theo miệng Iallophil. Theoromon miện hạ, chúng ta cũng nghe nói qua thế này, “Thành tựu của ta là bởi vì ta có thiên tư phi phàm, thành tựu của Fei chỉ dùng mồ hôi cùng máu nhiều hơn bất cứ kẻ nào, từng chút, từng chút đúc tạo nên, đem ra so sánh với ta, Fei càng có tư cách để nhận tôn kính của thế nhân.” Này có lẽ chính là nguyên nhân mà Fei. Red Creek miện hạ có thể từ phế vật trở thành Truyền Kỳ chăng.”
———- Trích từ hệ liệt nhân vật ở Uy Á đại lục [Truyền Kỳ: Fei. Red Creek]
Hài tử quý tộc, ba tuổi là tuổi bắt đầu tiếp nhận giáo dục, cơ bản nhất là biết đọc biết viết, không chỉ vậy, căn cứ vào kết quả của thí nghiệm thiên phú mà bắt đầu tiến hành huấn luyện nền tảng, vài năm sau đó, lại có lễ nghi, âm nhạc, hội họa, một loạt các chương trình học tập chờ đợi bọn hắn, đây là thời thơ ấu của hài tử nhà quý tộc.
Fei. Red Creek là ma vũ phế nhân, nhưng hắn là hài tử của Red Creek công tước, cho dù không được coi trọng, công tước cũng sẽ không để trong đám con cái của mình có kẻ không biết chữ.
Fei. Red Creek lẳng lặng nghe lão sư giảng bài, mái tóc đen rối bời chắn ngang tầm mắt khiến lão sư không thể thấy rõ vẻ mặt của hắn. Mặc cho lão sư nói khô cả miệng, hỏi vô số vấn đề, cũng không chiếm được dù chỉ một câu trả lời của Fei.
Không lâu sau, tin tức phế vật của Red Creek gia tộc còn là một kẻ câm điếc truyền ra, khiếp sợ trước quyền thế nhà công tước, không ai dám ở nơi công cộng nghị luận, nhưng vẫn vụng trộm cười nhạo phế vật nhà Red Creek công tước không thôi.
Công tước cũng nghe được tin đồn ấy, vốn cho là phế vật kia có thể có thiên phú ở những phương diện khác, không nghĩ tới vẫn là một kẻ vô dụng, đối với Fei hoàn toàn thất vọng, trừ bỏ điều kiện sinh hoạt nên có ra, không còn quan tâm gì đến Fei nữa, không hề hỏi qua, cũng không dẫn Fei đi tham gia bất cứ yến hội nào, mang theo Fei, không thể nghi ngờ là đã đánh mất mặt mũi của Red Creek gia tộc.
Thái độ của chủ nhân ảnh hưởng đến người hầu, dần dần, đám người hầu trong viện của Fei đều rời đi, về sau, chỉ có đem thức ăn cùng đồ vật này nọ đặt ở cổng tiểu viện, dù sao Feicũng là thiếu gia nhà công tước, nếu hắn thật sự chết rồi, bọn họ cũng phải chết theo, cho nên dù không có kẻ nào muốn hầu hạ Fei, phương diện thức ăn cũng không tốt, nhưng không ai dám ngừng việc cung cấp thức ăn cho hắn.
Dù cho bị chê cười, nhưng phế vật của Red Creek gia tộc cũng không mờ nhạt đi trong mắt mọi người, bởi lẽ Fei có một kẻ đối lập vô cùng xuất chúng, thiên tài của Theoromon gia tộc, đây là hài tử sinh ra cùng một ngày với Fei, tựa như thượng thiên (trời cao) đem tất cả chiếu cố đều cho hắn, thân thế hiển hách, yêu thương từ người thân, thiên phú ưu việt số một, dung mạo xuất sắc khiến người khác phải khuynh đảo, hoàn mỹ không gì sánh được.
Bắt đầu nhận giáo dục từ năm ba tuổi, từng cái lão sư đều khen ngợi, thậm chí chỉ trong một thời gian ngắn đã bị hắn lấy hết tất cả học thức, không còn mặt mũi tiếp tục ở lại, từ đó, Iallophil. Theoromon, tên của thiên tài vang danh cả đế quốc.
Thiên phú ma vũ song tu hiếm có khiến Pháp Thánh muốn tự mình dạy dỗ, ngay lần đầu tiên liền thuận lợi phát ra hỏa cầu, trở thành ma pháp học đồ, chỉ trong một giờ liền luyện tập ra đấu khí, làm cho Theoromon công tước khiếp sợ không thể nói gì, đây là thiên tài Iallophil, ánh sáng vinh quang của gia tộc Theoromon.
Mang dung mạo kế thừa từ huyết thống của tinh linhkhiến Iallophil tuy tuổi còn nhỏ đã có thể nhìn ra tuyệt thế phong tư trong tương lai, mái tóc màu vàng nhạt như ánh nắng ban mai rực rỡ, đôi mắt xanh thẳm vừa giống như bầu trời trong vắt bao la, lại tựa như biển cả thâm sâu tráng lệ, trong lúc giơ tay nhấc chân đều thản nhiên biểu lộ thân phận đầy tôn quý, ngay cả các lão sư dạy lễ nghi đều nói, Iallophil công tử không cần học bất cứ lễ nghi nào cả, nhất cử nhất động của hắn chính là nét tao nhã tự nhiên nhất.
Cùng phế vật câm điếc, đầu tóc bù xù, thấy không rõ bộ dạng nào đó hoàn toàn bất đồng.
Để lôi kéo một thiên tài như thế, hoàng gia quyết định kết thông gia một lần nữa, người được chọn vẫn chưa tuyển ra, dẫu saođể không khiến cho người nhà Theoromon chán ghét, hoàng gia cũng phải lo lắng tới ý kiến của chính người được muôn vàn sủng ái, Iallophil, huống chi hắn còn nhỏ, hiện tại có thể bắt đầu bồi dưỡng cảm tình.
“Phế vật của Red Creek gia tộc” cùng “thiên tài của Theoromon gia tộc” là thứ dùng để thúc giục hài tử nhà quý tộc, một kẻ là phản diện, một người là mục tiêu theo đuổi, những người lớn sẽ nói với những hài tử không cố gắng rằng, “Ngươi muốn trở thành người như phế vậtcủa Red Creek gia tộc, để cho mọi người chê cười sao?” Hài tử sẽ lập tức tỉnh lại, tuyệt đối không muốn trở thành kẻ như vậy. Đối với những hài tử tự mãn “Ngươi làm sao có thể xuất sắc như thiên tài của Theoromon gia tộc.” Hài tử lập tức sẽ bị đả kích, lại càng thêm cố gắng.
Iallophil khoái hoạt lớn dần trong sự sủng nịch của người nhà, muốn gì có nấy, trong những người đồng lứa, hắn không có đối thủ, bất cứ cái gì đều là mới học liền biết. Lớn lên trong tình cảnh như vậy, Iallophil có tư cách dưỡng thành cá tính kiêu ngạo, làm cho hắn có tư cách nhìn xuống kẻ khác, có năng lực trở thành nhân vật thủ lĩnh trong đám trẻ cùng lứa, một Iallophil như thế có tư cách bắt đầu lười biếng, mà thiên phú cũng khiến hắn không bao giờ đứng sau người khác, mọi thứ đều thật nhàm chán, cho nên để có những trò chơi thú vị, Iallophil cái gì cũng dám làm, lại có ai đủ khả năng xử phạt hắn.
Theoromon công tước không thể, bởi lẽ mẫu thân đại nhân của hắn cưng chiều tôn tử vô điều kiện, tuyệt đối không cho phép công tước động chạm hắn một chút, thê tử cũng không để cho công tước động, nếu không sẽ cho hắn độc chẩm nan miên (ôm gối một mình, khó ngủ được), bởi vì khuôn mặt xinh đẹp kia của Iallophil, các phu nhân của công tước cũng sẽ không cho công tước động hắn, bản thân công tước cũng luyến tiếc khó xử đứa con khiến mình kiêu ngạo này. Mà, Pháp Thánh đại nhân vĩ đại lại bá đạo nói, sợ cái gì, gây sự, từ ta đây gánh vác.
Hoàng gia mặc kệ, bọn họ còn không muốn chọc giận Theoromon gia tộc, Lukes gia tộc cùng Red Creek gia tộc càng không trông nom, kia là gia sự nhà người ta, bọn họ quản cái gì, huống chi hài tử còn nhỏ thế kia, có thể gây ra chuyện gì chọc tới đại gia tộc như bọn họ. Vài vị cấp trên đều như thế, thì những kẻ phía dưới còn có thể làm gì hơn.
Vào thời điểm Iallophil hoành hành ngang dọc khắp đế đô Denton, thống lĩnh các hài tử quý tộc, chỉ có Fei bị gạt bỏ ở bên ngoài, không ai sẽ tìm một tên phế vật chơi đùa, huống chi là Iallophil kiêu ngạo.
Ở tiểu viện bị mọi người bỏ qua, Fei trải qua những ngày tháng tự do tương đối hài lòng.
Ba, khép lại thư tịch (bộ sách), Fei xoa xoa mũi. Những quyển sách này đều được đưa đến lúc hắn ba tuổi, với tư cách là một gia tộc công tước hiển hách, công tác chuẩn bị là khá đầy đủ, năm đó thư tịch được mang đến chất đầy một phòng, bao hàm toàn diện, đại lục du ký, lịch sử tổng quát, thơ ca, bách khoa toàn thư, từ điển, phương diện ma pháp cùng đấu khí cũng có thư tịch nền tảng, Fei đối với điều này thực thỏa mãn, thông qua những thư tịch này cũng đủ cho hắn lý giải thế giới mà hắn đang sống.
Thế giới này, cũng không khác mấy với những tiểu thuyết giả tưởng từng xem qua, có nhân loại, có Tinh Linh, có Long tộc, có ma pháp, có đấu khí, có quý tộc, có…, trọng yếu hơn, đây là một thế giới sống.
Thế giới này không có Thần, nhờ có lực lượng ma pháp, nhân loại vì sự cường đại của bản thân mà không tin Thần, thật tốt, đối với những thứ như Thần, Fei hoàn toàn không tin, nếu bọn họ tồn tại, tương lai, Fei nhất định sẽ đi tàn sát thần.
Thông qua thư tịch, hắn cuối cùng cũng hiểu được ma vũ phế nhân là thế nào. Hệ thống ma pháp ở thế giới này thành lập dựa trên nguyên tố, những người có lực tương tác với nguyên tố mạnh mới có tư cách khu động (có thể hiểu là điều khiển) ma pháp nguyên tố. Thông qua trí não phân tích, so với mạt thế, nguyên tố ở nơi này có sức sống càng mạnh, cho nên chúng đối với khu động tinh thần có đòi hỏi, mà tần suất tinh thần của hắn hoàn toàn không phù hợp yêu cầu, cho nên không được nguyên tố chấp nhận.
Đấu khí là yêu cầu về căn cốt cùng cơ thịt, hắn thừa nhận khối thân thể này thật sự là vô cùng kém cỏi, yếu ớt, không thể gánh vác đấu khí cuồng bạo là chuyện có thể lý giải.
Nhưng mà, hắn sẽ vì như thế mà nản lòng sao? Chê cười, hắn thế nhưng là kẻ đã trải qua mạt thế. Thể chế (tình trạng cơ thể) không phù hợp, đối với người từ mạt thế đến mà nói, đây không phải lý do, không thích hợp, như vậy phải đi thay đổi, làm bản thân thích ứng với năng lực, hoặc là năng lực thích ứng chính mình.
Đấu khí, từ trên sách vở đọc được, đó là một loại lực lượng cuồng bạo, có bạo phát lực cường đại. Fei không hề cân nhắc đến đấu khí, thế giới tại mạt thế đã xuất hiện võ công, loại lực lượng ôn hòa này đối với thể chế hiện tại của hắn tương đối thích hợp, hơn nữa lại có thể chậm rãi thay đổi thể chế, mà không phải giống như đấu khí yêu cầu căn cốt đến thích ứng nó.
Thời điểm tứ chi còn chưa thể động, Fei đã bắt đầu tu luyện nội lực, rèn luyện thân thể từng chút một, cơ thể còn quá sức non mềm không thể chịu được cường độ rèn luyện mạnh hơn, chỉ có thể từ từ điều dưỡng.
Cho đến hôm nay, Fei cuối cùng cũng bắt đầu luyện tập ngoại công cùng chiêu thức. Vì ngày hôm nay, hắn lựa chọn Quang hệ ma pháp, thứ có được năng lực chữa khỏi cực mạnh trong tất cả các loại ma pháp, bởi lẽ những huấn luyện kế tiếp, hắn chắc chắn sẽ phải chịu thương tổn không nhỏ, để bảo đảm không chậm trễ việc huấn luyện, chuyện hồi phục cấp tốc cần phải được cân nhắc. Đó là lý do hắn lựa chọn Quang hệ ma pháp.
Không có lực tương tác với nguyên tố, không thể tu luyện ma pháp. Fei căn bản không cần, nguyên tố chính là công cụ của lực lượng, chúng không có ý thức, lực tương tác với nguyên tố mạnh chẳng qua là để cho ngươi có thể cảm giác chúng rõ ràng, khiến cho chúng dễ dàng bị sử dụng mà thôi.
Hy vọng, thỉnh cầu các loại bên trong chú ngữ, trong mắt Fei là vô cùng buồn cười, hắn không cần thỉnh cầu, không cần hy vọng, cũng không cần sự thân cận của nguyên tố. Ma pháp xuất hiện thời mạt thế, việc sử dụng nguyên tố xuất phát từ một điểm, sự chi phối. Nếu như người của thế giới này lấy vị trí bằng hữu cùng tôi tớ mà đối đãi nguyên tố, như vậy người của mạt thế chính là từ vị trí vương giả đi đối đãi chúng, mệnh lệnh, không cho phép cự tuyệt, chỉ có thể phục tùng bọn họ. Đây là bá đạo thuộc loại mạt thế ma pháp.
Đối với loại ma pháp này, Fei chẳng qua là hiểu biết một chút cơ bản, nhưng là trong khoảng thời gian dài sắp tới, Fei không nghĩ đến việc đi học chúng, hắn không dư thừa tinh lực như vậy, ít nhất là trong lúc này, so với việc lãng phí thời gian ở những thứ khác, không bằng chuyên chú vào một thứ sẽ tốt hơn. Đây là kinh nghiệm, lựa chọn nhiều lắm không nhất định là chuyện tốt, cho dù là một chiêu, chỉ cần thiên chuy bách luyện (trăm búa nghìn nung, ngày xưa khi luyện sắt người ta đặt tấm kim loại xuống đe, đập một nghìn búa và tôi lửa một trăm lần, quặng sắt mới trở thành kim loại quý, ý bảo việc trải qua nhiều lần thử thách cùng gọt giũa) đến cực hạn cũng trở nên sắc bén không lường được.
Để quyển sách xuống, Fei bắt đầu quá trình tôi luyện tựa như hành xác bản thân. Ở một địa phương không ai biết, Fei bắt đầu xây dựng nền tảng vì tương lai huy hoàng của chính mình, ở thời điểm không kẻ nào biết, một Truyền Kỳ đang chậm rãi quật khởi.
—————————————–
“Đây là câu đố Fei. Red Creek miện hạ lưu lại cho chúng ta, không ai biết, tại nơi viện nhỏ chỉ có một mình ngài, đến tột cùng Fei. Red Creek miện hạ đã trải qua như thế nào. Có đôi khi, mọi người cũng sẽ phỏng đoán, lúc kia có hay không một thế ngoại cao nhân đã hiện ra trước mặt Fei. Red Creek miện hạ, thiết lập nền móng cho tương lai rực rỡ của ngài. Tuy nhiên, là những nhà sử học nghiêm cẩn (nghiêm túc, cẩn thận), chúng ta có thể chắc chắn rằng, trước khi Fei. Red Creek chưa đánh vỡ số mệnh ma vũ phế nhân, trong đoạn thời gian chuẩn bị cho cuộc chiến tranh mỗi ngàn năm một lần, sẽ không có ai đi dạy một người đã được định là phế vật.”
…
“Tại thời đại của hai vị Truyền Kỳ, từ trong bản ghi chép của những người sống cùng thời với Fei. Red Creek miện hạ, chúng ta lật đến một câu Fei. Red Creek miện hạ từng nói, “Thiên phú là hư ảo, không có thiên phú, như vậy phải đi thay đổi, làm cho lực lượng trở nên thích hợp ngươi, hoặc là làm cho bản thân trở nên thích hợp lực lượng.” Theo miệng Iallophil. Theoromon miện hạ, chúng ta cũng nghe nói qua thế này, “Thành tựu của ta là bởi vì ta có thiên tư phi phàm, thành tựu của Fei chỉ dùng mồ hôi cùng máu nhiều hơn bất cứ kẻ nào, từng chút, từng chút đúc tạo nên, đem ra so sánh với ta, Fei càng có tư cách để nhận tôn kính của thế nhân.” Này có lẽ chính là nguyên nhân mà Fei. Red Creek miện hạ có thể từ phế vật trở thành Truyền Kỳ chăng.”
———- Trích từ hệ liệt nhân vật ở Uy Á đại lục [Truyền Kỳ: Fei. Red Creek]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook