Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
-
Chương 362
Lâm gia.
“Người đâu! Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài!” Lâm Ngọc cất cao thanh âm, không ngừng hô.
“Bát tiểu thư, ngươi đừng gọi nữa, ngươi làm cho gia tộc gặp phải phiền toái lớn như vậy rồi mà vẫn không thể yên tĩnh được một chút sao?” Thủ vệ phụ trách trông coi Lâm Ngọc hết sức chán ghét nói.
Lâm Ngọc cắn chặt răng, trong lòng dâng lên nỗi hận thù.
Bắt đầu từ khi Lâm Ngọc được La Hòa thu làm đồ đệ thì vẫn luôn sống trong an nhàn sung sướng, được mọi người trong gia tộc kính, phủng. Nhưng hiện tại mặt của nàng bị hủy, tu vi cũng bị phế đi.
Thái độ mọi người trong gia tộc đối với nàng lập tức thay đổi, lúc trước các trưởng lão gia tộc đối với nàng ôn hoà bao nhiêu, thì hiện tại lại càng dữ tợn bấy nhiêu.
Lâm Ngọc siết chặt tay nhìn tên hộ vệ bên ngoài. Nếu như lúc trước người này dám nói với nàng như vậy, nàng đã sớm giết chết hắn. Nhưng hiện giờ, nàng lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn.
“Bên ngoài huyên náo như vậy là có chuyện gì sao?” Lâm Ngọc cắn chặt răng hỏi.
“Bát tiểu thư hỏi nhiều như vậy làm gì? Việc này không liên quantới ngươi đâu.” Hộ vệ liếc Lâm Ngọc một cái, giọng điệu khinh thường.
Lâm Ngọc tức giận cả người phát run, lại không biết nên làm thế nào.
Chợt một nữ tử khuôn mặt quyến rũ nhưng lại có chút tiều tụy, tâm sự nặng nề đi tới, “Vương hộ vệ, ta muốncùng Ngọc nhi nói mấy câu được không?”
Vạn Linh vừa nói vừa lén lút nhét một chiếc nhẫn không gian cho hộ vệ. Hộ vệ dùng linh hồn lực xem thử nhẫn không gian, do dự một chút rồi mới nói: “Đi đi, nhưng phu nhân phải nói nhanh lên đấy.”
Lâm Ngọc nhíu mày hỏi: “Mẫu thân, trong nhà có việc vui gì sao?”
Nhắc tới chuyện này, trên mặt Vạn Linh tức khắc hiện lên vẻ phẫn hận cùng ghen tị.
“Mẫu thân, làm sao vậy?” Lâm Ngọc hỏi.
“Hôm nay Lâm Tạ xuất giá, y gả cho Mộ Viễn Phong.” Vạn Linh hết sức ghen tị nói.
“Cái gì?!!!” Lâm Ngọc siết chặt tay, khuôn mặt vặn vẹo nhìn vô cùng đáng sợ.
Lâm Tạ lại thật sự gả cho người kia?! Lúc trước nàng tính kế Lâm Tạ, kết quả lại là thành toàn cho Lâm Tạ?! Nếu sớm biết thế, nàng cần chi phải làm điều thừa.
“Diện mạo Lâm Tạ như vậy,sao Mộ Viễn Phong lại coi trọng được?” Lâm Ngọc tràn đầy không cam lòng nói.
“Lâm Tạ đã khôi phục dung mạo.” Vạn Linh mím môi nói. Tư sắc Lâm Tạ không hề kém hơn Lâm Ngọc, mà bây giờ còn dùng Phục Nhan Đan, dung nhan càng tốt hơn trước.
“Cái gì!!” Lâm Ngọc nghiến răng nghiến lợi hô một tiếng.
Tuy rằng trong lòng đã sớm đoán trước, nhưng khi được chứng thật, Lâm Ngọc vẫn có chút chịu không nổi. Rõ ràng tên đó đã ngã xuống bụi bậm, rõ ràng tên đó phải là cả đời không xoay người được cơ mà! Nàng vốn tưởng rằng Lâm Tạ đã hủy dung, đời này đều sẽ bị mọi người ghét bỏ, cho dù có gả đi được thì cũng là mệnh bị người ta xem thường.
“Hôm nay Lâm Tạ xuất giá sao? Y trở lại rồi?” Lâm Ngọc không cam lòng hỏi.
Vạn Linh cúi đầu, trong mắt hiện lên vài phần khó xử. Lâm Tạ dù xuất giá cũng không quay về Lâm gia. Lăng Trầm của Lăng gia đã thu Lâm Tạ làm nghĩa tử, cho nên, Lâm Tạ là trực tiếp lấy thân phận nghĩa tử của Lăng Trầm mà xuất giá.
Khi Lâm Tạ xuất giá, đám người Mộ Thần ai cũng không lộ diện, Bạch gia chỉ phái một quản gia tới đây đưa hai viên đan dược thất cấp.
Hai viên đan dược thất cấp! Cũng mệt Mộ Thần có mặt mũi đưa tới.
Nếu như người kết thân với Lâm Tạ chính là người khác, hai viên đan dược thất cấp đó đã là thể diện vô cùng lớn. Nhưng mà, người kết thân với Lâm Tạ là người nào cơ chứ! Đó là Mộ Viễn Phong! Là phụ thân của Mộ Thần -luyện dược sư cửu cấp đó!
Hai viên đan dược thất cấp đối với Mộ Thần mà nói chỉ là mưa bụi mà thôi!
Theo nàng biết được, khi Mộ Viễn Phong cùng Lâm Tạ làm hôn lễ, tân khách tới cửa ăn mừng có vô số kể, cao thủ võ tôn tới tham dự hôn lễ cũng có mấy chục cái.
Chỉ gia đình Mộ Thần cùng Diệp Thạch thôi là đã đưa cho Lâm Tạ cùng Mộ Viễn Phong hai cái linh mạch, tám mươi tám viên đan dược lục cấp, mười tám viên đan dược thất cấp, và tám viên đan dược bát cấp.
Nếu không phải do tu vi của Mộ Viễn Phong và Lâm Tạ quá thấp, sợ là Mộ Thần sẽ đưa càng nhiều hơn.
Vạn Linh lắc đầu nói: “Không có.”
Các trưởng bối còn tưởng rằng khi Lâm Tạ xuất giá thì khẳng định sẽ trở về. Mà chỉ cần Lâm Tạ trở về, như vậy bọn họ có gì mà không thông não được.
Nào biết, Lâm Tạ ngay cả cái mặt cũng không lộ, trực tiếp lấy thân phận nghĩa tử của Lăng Trầm, từ Lăng gia xuất giá.
Những gia tộc khác cũng là nhìn trong mắt hiểu trong lòng. Lâm Tạ từ Lăng gia xuất giá, người ta ít nhiều cũng đều biết ý Mộ Thần, thế nên không có ai hay gia tộc nào quá thân cận với Lâm gia.
Lâm Ngọc đột nhiên nghĩ tới điều gì, chợt ngẩng đầu nhìn Vạn Linh.
“Mẫu thân, Lâm Tạ đã gả cho Mộ Viễn Phong rồi, dù sao y cũng phải cho gia tộc một chút chỗ tốt mới đúng phải không.Mẫu thân nói với phụ thân giúp ta lấy một viênPhục Nhan Đan từ Lâm Tạ đi, phụ thân nghe lời mẫu thân nhất, hắn nhất định sẽ đáp ứng!” Lâm Ngọc như là bắt được một cọng rơm cứu mạng mà nhìn Vạn Linh, nói.
Vạn Linh cười khổ trong lòng, nói dễ hơn làm a!
Trước kia nàng có thể được Lâm Trạch yêu thích là bởi vì Lâm Ngọc không chịu thua kém, được luyện dược sư thất cấp nhìn trúng làm đồ đệ. Nhưng hiện giờ tình huống đã thay đổi, Lâm Ngọc thành tội nhân của gia tộc, ánh mắt Lâm Trạch nhìn nàng cũng trở nên kém hơn.
Kỳ thật lần này Bạch gia có đưa tới một viên Phục Nhan Đan, nhưng mà căn bản không có ai muốn đem đan dược này cho Lâm Ngọc.
Lần này Lâm Ngọc chọc phải đại họa, gia tộc căn bản đã dung không nổi nàng. Bây giờ Lâm Ngọc có thể lưu lại một cái mệnh đã là may mắn rồi.
…
“Sao ngươi lại ở đây?” Lâm Trạch nhìn Vạn Linh, tức giận nói.
Lâm Trạch có tới mấy chục tiểu thiếp, Vạn Linh chỉ là một trong số đó mà thôi. Trước kia vì có Lâm Ngọc mà địa vị của nàng vẫn luôn trên mọi người, nhưng hiện giờ lại là người mà ai cũng có thể đi lên đạp nàng một cước.
Vạn Linh giật mình nhìn Lâm Trạch, kinh hoảng trả lời: “Ta… Ta đến xem Ngọc nhi.”
“Xem? Nó có gì đẹp mà xem? Chỉ là một đứa tang môn tinh khắc phụ khắc mẫu khắc phu!” Lâm Trạch hết sức ghét bỏ.
Mặt Lâm Ngọc không khỏi đỏ lên, trái tim như bị dao đâm từng nhát. Lâm Trạch vẫn luôn rất đau sủng nàng, Lâm Ngọc có thế nào cũng không nghĩ tới Lâm Trạch sẽ nói như vậy.
Vừa rồi Lâm Ngọc còn muốn làm nũng oán giận một phen với Lâm Trạch, thế nhưng hiện tại những lời kia toàn bộ đều nghẹn trong cổ họng.
Vạn Linh cắn răng nói: “Ngươi sao có thể nói như vậy?”
Lâm Trạch nghiến răng mắng: “Không nói như vậy thì có thể nói như thế nào?!Nếu không phải do nó, lúc trước Lâm Tạ có thể bị hủy dung sao? Nếu không phải do nó nơi chốn tìm Lâm Tạ phiền toái, chuyện này sẽ nháo tới như vậy sao? Mộ Thần sẽ chỉcho người đưa một chút sính lễ như vậy sao?!”
Lâm Trạch dừng một chút, bực mình nói: “Hiện tại người ngoài kia đều đã biết Mộ Thần căn bản không quan tâmtới Lâm gia!”
Từ khi hôn lễ của Lâm Tạ cùng Mộ Viễn Phong bị truyền ra thì Lâm Trạch liền không ngừng phát tin cho Lâm Tạ, nhưng Lâm Tạ không hề trả lời một tin.
Lâm Trạch không biết rằng, thông tin phù của Lâm Tạ đã bị Mộ Thần động tay, tất cả tin nhắn đều sẽ phát tới đưa tin phù của Mộ Thần, sau đó Mộ Thần sẽ tiến hành loại bỏ tất cả tin nhắn.
Vạn Linh cau mày, thấp giọng oán giận; “Mộ Thần keo kiệt thì liên quan gì tớiNgọc nhi.”
“Mộ Thần keo kiệt? Mộ Thần sao có thể keo kiệt? Là bởi vì nữ nhi tốt do ngươi sinhnênhắn mới ghi hận Lâm gia chúng ta!” Lâm Trạch oán hận nhìn Vạn Linh.
Lâm Trạch cau mày, trong hai viên đan dược thất cấp mà Mộ Thần cho người đưa tới, trong đó có một viên là Phục Nhan Đan, nhưng đó căn bản chính là khoai lang phỏng tay, Lâm Ngọc không chỉ có mặt thôi, tu vi cũng bị hủy, có cho nàng dùng Phục Nhan Đan thì cũng chỉ là lãng phí, một viên khác ngược lại là Huyết Dương Đan, có thể tăng thực lực võ tông.
Vạn Linh cau mày: “Nếu không phải do Lâm Tạ ở trước mặtMộ Thần nói này nói nọ,thì Mộ Thần cũng không đến mức như thế.”
Lâm Trạch sắc mặt kịch biến, vung bàn tay tát Vạn Linh, “Câm mồm!Tiểu Thất cũng là người ngươi có thể quở trách à!”
Tiểu Thất bây giờ là người nào chứ, kế mẫu của Mộ Thần đấy! Mộ Thần gặp được còn phải kêu một tiếng “mẫu phụ” đây. Tiện nhân Vạn Linh này còn nghĩ rằng Lâm Tạ là người mà nàng ta có thể chỉnh như trước kia ư.
Lâm Ngọc nhìn thấy Vạn Linh bị đánh, tâm liền trầm xuống.
Lâm Ngọc từng cảm thấy Lâm Trạch là một vị phụ thân cực yêu thương nàng cùng mẫu thân, nhưng Lâm Ngọc lúc này lại đột nhiên thanh tỉnh. Thứ có thể làm cho Lâm Trạch động tâm chỉ có ích lợi, trước đó bởi vì gia tộc nhìn trúng mình nên Lâm Trạch mới đau sủng mình, mà hiện tại, người trong gia tộc đều chuyển qua Lâm Tạ, nàng tất nhiên liền thành con ghẻ.
“Mộ Thần với Bạch Diên Tinh không phải là đã cho Mộ Viễn Phong với tiểu Thất rất nhiều sao?” Vạn Linh nói.
Sắc mặt Lâm Trạch có hơi biến hóa. Đúng vậy! Mộ Viễn Phong và Lâm Tạ đại hôn, võ tôn tới cửa chúc mừng có tới mấy chục người.
Cũng không biết có phải là Mộ Thần cố ý hay không, thiệp mời phát tới chỉ cho Lâm gia đại trưởng lão, nhị trưởng lão, nhưng lại không có thiệp mời cho hắn. Hắn là phụ thân của Lâm Tạ a! Thế nhưng thật sự bọn họ lại không mời hắn.
…
Tại Bạch gia, Lâm Tạ có chút cứng ngắc đối mặt với một đám cường giả tiến đến chúc mừng.
Những cường giả trong ngày thường hùng bá nhất phương, giờ phút này lại đưa vẻ mặt tươi cười chúc mừng mình thành thân, Lâm Tạ có loại cảm giác như lọt vào trong sương mù ấy.
Lâm Tạ nhìn qua Mộ Viễn Phong, chợt cười. Lâm Tạ đã thổ lộ tình cảm với Mộ Viễn Phong, biết Mộ Viễn Phong xuất thân nước ngoài, ứng phó với loại trường hợp này cũng rất khẩn trương, có khả năng là Mộ Viễn Phong còn không bằng mình đâu.
Bởi vì trên thiệp Mộ Thần đưa không mời Lâm Trạch, Lâm Hác cũng không dám để Lâm Trạch tới đây, chỉ kêu vài tiểu bối trong nhà tới.
Bên người Lâm Tạ bây giờ vây quanh một đám võ tôn, những cường giả đó danh khí vô cùng lớn, thực lực hùng hậu. Nhìn những người đó, Lâm Hác cũng không có dũng khí đi lên lôi kéo làm quen, chỉ có thể đứng ở một bên.
“Thì ra Lâm Tạ Thất ca xinh đẹp như vậy nha!”
“Thất ca thật có phúc khí mà.” So sánh với Mộ Viễn Phong, Dư Tấn chả là cái đinh gì sất!
“Thất đệ thật lợi hại.” Lâm Nhàn nhìn Lâm Tạ bị đám người vây quanh, ghen tị hai mắt đỏ lên. Phúc khí Lâm Tạ thật quá tốt rồi, lại được phụ thân của Mộ Thần chọn trúng y.
…
Ngoài cổng Bạch gia có hộ vệ chuyên phụ trách xướng đơn.
“Ô gia Ô Phượng tiểu thư đưa một đôi Đồng Tâm Lưu Ly Bội, một ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
“Đan Đỉnh Các Cảnh Minh thiếu gia đưa mộtgốc linh thảo bát cấp, một khối hàn ngọc ngàn năm, hai ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
“Đan Cốc Đan Diểu thiếu gia đưa hai gốc bát cấplinh thảo, mười gốc linh thảo thất cấp, hai ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
“Tháp chủ Trận pháp tháp, Hà Hiền tiền bối đưa một bộ trận kỳ bát cấp, một ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
…
Các anh hào ngày thường khó gặp ở Trung Châu, lúc này đều tập trung lại đây. Nhìn những nhân vật có thân phận tôn quý đó, người Lâm gia vừa hâm mộ, vừa kích động, cũng vừa bất an…
Lâm Nhàn nghe tiếng bên ngoài, ánh mắt cũng đỏ lên. Nhiều đồ vật tới như vậy, tùy tiện một lễ vật thôi cũng đã là thứ Lâm gia phải kinh doanh mười mấy năm, thậm chí vài chục năm mới có được.
Đáng tiếc là Lâm Tạ lại lấy thân phận nghĩa tử của Lăng gia Lăng Trầm mà xuất giá, nếu không thì nhiều lễ vật như vậy, ít gì cũng phải chia cho bọn họ một chút.
Mộ Thần thật biết kiếm tiền! Cái hội đấu giá trước đó cũng không biết đã kiếm được bao nhiêu, hiện giờ cái hôn lễ này lại không biết có thể kiếm bao nhiêu nữa.
Lâm Nhàn nhìn vẻ tươi cười trên mặt Mộ Thần cùng Bạch Diên Tinh, tâm tình có chút cổ quái. Mộ Viễn Phong cưới về một kế mẫu cho Mộ Thần, Mộ Thần không một chút sinh khí, ngược lại vui như mở cờ.
Đại Bảo và Tiểu Bảo đội mũ đỏ, mặc hồng trang, nhìn rất giống hai đứa nhỏ dễ thương trong tranh chúc Tết.
Hôn lễ rất náo nhiệt, Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng vui vẻ chạy loạn, tiếng cười vang lên không ngừng từ trong miệng hai đứa.
Từ lúc bắt đầu hôn lễ, Lâm Tạ cùng Mộ Viễn Phong liền bị các cường giả vây quanh chúc mừng và nói chuyện phiếm.
Dưới lời xúi giục của mọi người mà không ngừng uống rượu, thẳng uống tới mơ màng.
Lâm Tạ ban đầu còn muốn đi chào hỏi đám người Lâm gia, nhưng sau khi bị đổ cho mấy vò rượu, thần chí lập tức mơ màng, cái gì cũng không nhớ rõ.
Vì thế, từ đầu đến cuối, đám người Lâm Hác chờ đến lúc hôn lễ chấm dứt vẫn không tìm được cơ hội nói chuyện cùng Lâm Tạ.
Đám người Lâm Hác còn muốn gặp Lâm Tạ, nhưng thái độ của Bạch gia đối với bọn họ rất kém, Lâm Hác đành phải xám xịt dẫn người rời đi.
Chương 362
Lâm gia.
“Lâm Nhàn tỷ, có những ai tham gia hôn lễ vậy? Ta nghe nói có rất nhiều đại nhân vật phải không?” Mấy tiểu bối vây quanh Lâm Nhàn tò mò hỏi thăm.
Lâm Nhàn nói: “Đúng thế.Trong năm vị Tháp chủ thì trừ Tháp chủ Đan Tháp, cácTháp chủ khác đều tới đấy.Không chỉ người Đan Đỉnh Các, người Đan Cốc,còn có rất nhiều võ tôn, các gia tộc nổi danh ởTrung Châu, có rất nhiều người tới.”
“Nhiều đại nhân vật như vậy sao? Nếu như đó là hôn lễ của ta, ta nhất định sẽ hạnh phúc đến bất tỉnh mất.” Lâm Tình ôm mặt, hâm mộ nói.
“Tình nhi đang tư xuân à?” Lâm Hạ trêu chọc Lâm Tình.
Lâm Tình trừng mắt liếc Lâm Hạ, tức giận nói: “Lâm Hạ tỷ, ngươi đừng nói ta! Chính ngươi còn không phải cũng vậy sao.”
Gương mặt Lâm lập tức đỏ ửng, nhất thời á khẩu không trả lời được.
“Lâm Nhàn tỷ, Bạch gia vàLăng gia hẳn là có rất nhiềuthanh niên tài giỏi, ngươi có nhân cơ hội kết bạn với một vài người không?” Lâm Tình truy vấn.
Mấy thiếu nữ Lâm gia nhất thời đều tập trung ánh mắt lên người Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn cười khổ, nàng ngược lại cũng muốn, nhưng những người đó căn bản không hề để ý tới nàng! Địa vị kém nhau quá xa, không phải ai cũng có vận khí như Lâm Tạ.
“Nhất định là Lâm Tạ thu lễ đến mềm chân luôn rồi.” Lâm Tình ghen tị.
Lâm Nhàn: “Hẳn là vậy rồi còn gì! Những đại nhân vật kia,người nào người nấy đều tài đại khí thô, toàn tặng nào là linh thảo bát cấp, nào là Lưu Ly Đồng Tâm Bội không, còn cả pháp khí bát cấp, trận kỳ bát cấp, cái gì cần có đều có hết.Những người đó cũng có đưa tặng nguyên thạch nữa, đều là một ngàn hai ngàn, căn bản làkhông coi nguyên thạch như nguyên thạch.”
Lâm Nhàn rũ mắt nghĩ, nguyên thạch tu luyện mà gia tộc cho đám tiểu bối bọn họ một năm cộng lại cũng chỉ bằng một hai khối nguyên thạch thượng phẩm mà thôi.
Chúng thiếu nữ hai mặt nhìn nhau, “Vậy không phải là Lâm Tạ phát tài rồi sao?”
“Đó là đương nhiên.” Lâm Nhàn nói. Nhiều thứ tốt như vậy, tùy tiện lấy ra một cái thôi cũng đủ khiến gia tộc lóe mắt rồi.
“Lâm Nhàn tỷ, vậy khi nào Lâm Tạ mới trở về?” Lâm Tình hỏi.
“Ta cũng không biết.” Lâm Nhàn nhíu mày.
Lâm Tạ đã thành người Lăng gia, thế nên Mộ Thần cũng thuận thế đưa toàn bộ sính lễ của Lâm Tạ cho Lăng gia. Hiện tại Lâm gia không mò được chỗ tốt gì, ngược lại Lăng gia nhặt được tiện nghi lớn, Mộ Thần đây là có ý gì! Đây căn bản là hắn khinh thường Lâm gia bọn họ!
Thật đúng là song tử gả ra ngoài cũng như đổ một bát nước bát đi. Lâm Tạ cũng thật là, Mộ Thần đối xử với Lâm gia bọn họ như vậy, y cũng không nói giúp một đôi lời. Đương nhiên, lời này chỉ là Lâm Nhàn ngẫm nghĩ trong lòng, hiện tại thân phận Lâm Tạ xưa đâu bằng nay, không phải là người nàng đắc tội được.
“Lâm Ngọc đâu?” Lâm Nhàn hỏi.
“Còn đang nổi điên kia kìa. Đối với người trông coi nàng thìvừa mắng vừa sai bảo, nàng ta cho rằng nàng ta vẫn là đại tiểu thư hôphong hoán vũ ở Lâm gia như trước sao?” Lâm Tình tràn đầy khinh thường nói.
Lâm Nhàn nhẹ hít một hơi: “Lâm Ngọc cũng thật là, Lâm Tạ dầu gì cũng là Thất ca, nhưng nàng ta nơi chốn đối nghịch cùng Lâm Tạ, còn đoạt vị hôn phu của Lâm Tạ, giờ thì bị báo ứng rồi.”
“Nàng ta cho rằng chuyện nàng ta làm là thiên y vô phùng, nhưng người nào mà không biết, nàng ta mặt ngoài đối tốt với Lâm Tạ, sau lưng lại luôn tính kế Lâm Tạ. Trưởng bối trong gia tộc tung hứng nàng, nàng liền dương dương tự đắc.Giờ thì hay,chuyện này liền nháo tớiđây.”
“Mệnh nàng ta cũng rất cứng, sư phụ nàng ta bị khắc tới tàn, trượng phu cũng bịnàng ta khắc tàn, thế mà sao trưởng bối vẫn còn giữ lại nàng ta nhỉ?Còn lưu trữ nàng ta thì toàn bộ gia tộc chúng ta sẽxảy ra chuyện tiếp.” Lâm Tuyết Phi rầu rĩ nói.
Vạn Linh ở rất xa nhưng vẫn nghe được mấy người này nói chuyện, sắc mặt vô cùng cứng ngắc.
Vạn Linh siết chặt nắm tay, nha đầu Lâm Tuyết Phi kia đã phát hiện nàng rồi lại còn cố ý nói như vậy.
“Tuyết Phi không nên nói như vậy, Lâm Ngọc tỷ đã đủ đáng thương rồi.” Lâm Tình nói.
“Nàng ta đáng thương? Có gì mà đáng thương chứ!Gia tộc vì bồi dưỡng nàng ta màtiêu giảm chi phí của chúng ta đấy, nhưng nàng ta thì sao?Chỉ biết tìm Thất ca phiền toái!Gia tộcđầu nhập vào người nàng không biết bao nhiêu, cũng không thấy nàng ta hồi báo được cái mẹ gì, nói là luyện dược sư lục cấp, nhưng nàng ta đã luyện ra được mấy khối đan dược lục cấp cho gia tộc?” Lâm Tuyết Phi hết sức bất mãn nói.
…
Bạch gia.
“Phụ thân với mẫu phụ đã tỉnh chưa?” Mộ Thần hỏi Diệp Thạch.
Từ hội đấu giá thu hoạch được không ít linh thảo cửu cấp, còn có phương thuốc cửu cấp, vậy nên trong khoảng thời gian này, Mộ Thần vẫn đang làm quen với cách luyện chế phương thuốc cửu cấp.
“Ta không biết,cũng không dám dùng linh hồn lực xem thử.Ta đã kêu Đại Bảo vớiTiểu Bảo đi nhìn trộm, nhưng tụi nó đi vào đã lâu, đến bây giờ còn chưa đi ra nữa.”
Mộ Thần bất đắc dĩ đỡ trán, “Ngươi kêuĐại Bảo Tiểu Bảo nhìn trộm?Trong phòng phụ thân với mẫu phụ có nhiều đồ ăn ngon như vậy, không ăn sạch thì tụi nó sẽ không ra đâu.”
“Ez!” Diệp Thạch kêu lên một tiếng, lo lắng hỏi: “Làm sao bây giờ?”
“Vậy ngươi vào nhìn thử, coi phụ thân với mẫu phụ đã tỉnh chưa.” Diệp Thạch xúi.
Mộ Thần cười khổ: “Hẳn là đã tỉnh rồi.” Hai đứa nhóc Đại Bảo Tiểu Bảo này, khi ăn đến cuối sẽ giành giựt nhau mà ăn, mà đã giành giựt thì sẽ đánh nhau, động tĩnh khẳng định là rất lớn.
Đang nói thì Mộ Viễn Phong cùng Lâm Tạ mỗi người ôm một đứa nhóc đi ra.
Đại Bảo Tiểu Bảo vẻ mặt thân mật cọ cọ hai người.
Diệp Thạch, Mộ Thần ngượng ngùng bước tới ôm lấy Đại Bảo, Tiểu Bảo.
“Phụ thân, mẫu phụ, thật ngại quá, Đại Bảo với Tiểu Bảo rất thích chạy loạn.” Mộ Thần nhận lấy Đại Bảo, nói.
Mộ Viễn Phong cười: “Không sao.”
Mộ Viễn Phong cười nhìn Diệp Thạch, nói: “Thạch Đầu thật lợi hại, một lần liền sinh hai, Mộ gia có người kế nghiệp rồi.”
Diệp Thạch gãi gãi đầu: “Phụ thân quá khen.”
Mộ Thần lấy ra hai cái nhẫn không gian, giao cho Mộ Viễn Phong cùng Lâm Tạ, “Phụ thân, hạ lễ do mọi người đưa, ta đã phân ra rồi, đều chia ra để vào hai cái nhẫn không gian này hết.Hai cái nhẫn không gian này cầnlinh hồn lực của ngài với mẫu phụ mới mở ra được.”
Lâm Tạ sửng sốt một chút, vội vàng lắc lắc tay nói: “Ta không thể lấy, đều cho phụ thân ngươi đi.”
Mộ Thần lại nói: “Nếu mẫu phụ cùng phụ thân đã làm hôn lễ, vậy ta hẳn nênđối xử bình đẳng với các ngài.”
Lâm Tạ sửng sốt, tâm tình không khỏi có chút khó tin, thật ra thì từ hôm qua đến giờ, y vẫn có chút như lọt vào sương mù vậy.
Mộ Viễn Phong lấy một chiếc nhẫn, đeo lên ngón áp út của Lâm Tạ.
Sau đó cầm một chiếc khác, đeo lên tay mình.
“Phụ thân, kế tiếp ngài có tính toán gì không?” Mộ Thần hỏi.
Mộ Viễn Phong nói: “Bạch gia trưởng lão bảo chúng ta nên ở lại Bạch gia, các luyện dược sư ở Bạch gia có thể cùng nhau giao lưu tâm đắc luyện đan. Nhưng nghĩa phụ của Lâm Tạ thì bảo chúng ta tớiLăng giaở, Lăng gia có một hỏa trì, có thể đề cao xác xuất luyện đan và luyện khí thành công.”
Mộ Thần gật đầu nói: “Bạch gia cùng Lăng gia đều không tồi, phụ thân cùng mẫu phụ có thể ở cả hai nhà.”
Mộ Viễn Phong cười khổ nói: “Kỳ thật thì ta muốn quay về nước ngoài.”
Trung Châu mặc dù tốt, nhưng chung quy cố thổ khó ly. Bạch gia, Lăng gia mặc dù tốt, nhưng bọn họ chung quy không phải thật sự là người Bạch gia, người Lăng gia.
Mộ Thần nhíu mày, nước ngoài hiện tại bị vây ở trạng thái chỉ có thể xuất không thể tiến, Mộ Thần đương nhiên có tâm muốn nghĩ ra biện pháp để chữa trị truyền tống trận, đưa Mộ Viễn Phong về nước ngoài, nhưng thân phận Mộ Viễn Phong đã bị lộ ra ngoài, Mộ Thần thật sự không yên lòng.
Mộ Viễn Phong thấy Mộ Thần lộ vẻ khó xử thì nhanh chóng nói: “Phụ thân tùy tiện nói mà thôi.”
Mộ Thần nhìn Mộ Viễn Phong, siết chặt tay, nói: “Phụ thân chờ ta vài năm, đến lúc đó, ngài muốn đi chỗ nào ta cũng sẽkhiếnphụ thân đi thoải mái.”
Mộ Viễn Phong vỗ vỗ vai Mộ Thần: “Ngươi không cần tự khiến mình có áp lực quá lớn, phụ thân không sao.”
Lâm Tạ vươn tay cầm tay Mộ Viễn Phong.
…
Khúc Khôn lấy một miếng điểm tâm, tại phía trên điểm tâm trét một tầng mứt trái cây thật dày.
Lăng Xuyên ở bên cạnh nhìn mà ngấy, thầm nghĩ Khúc Khôn có thể ăn như vậy, nói không chừng lần này không chỉ một đứa, có khả năng là hai, cũng có thể là ba.
“Ngươi muốn ăn à?” Khúc Khôn hỏi Lăng Xuyên.
Lăng Xuyên lắc đầu: “Không, ngươi cứ ăn đi.” Hắn không thích ăn đồ ngọt lắm.
Khúc Khôn liếc Lăng Xuyên một cái, đắc ý nói: “Coi như ngươi thức thời, vốn ta cũng chảmuốn cho ngươi ăn.”
Lăng Xuyên: “…”
“Ai da! Lần này Mộ Viễn Phong kết hôn là kiếm lớn luôn. Nghe Thạch Đầu nói, tân khách đưa tặnglinh thảo bát cấp đã có hơn hai mươi gốc, chậc chậc, ta còn tưởng rằng hội đấu giá kia đãkiếm rất nhiều rồi, không nghĩ tới làm hôn lễ càng dễkiếm hơn.” Khúc Khôn gặm điểm tâm mứt trái cây, nói.
Lăng Xuyên gật đầu nói: “Đúng vậy,đúng vậy. Hôn lễ rất dễ kiếm, nếu như ngươi làm hôn lễ với ta, chắc chắn cũng có thể kiếm được rất nhiều.”
Khúc Khôn khinh thường lườm Lăng Xuyên, “Ngươi cho là ngươi là ai! Người ta là hướng về mặt mũi phía Mộ Thần mới cho nhiều như vậy, ngươi có thể so được vớiMộ Thần chắc?Ngươi nằm mơ đi!”
Lăng Xuyên: “… Ta cũng không kém mà.”
Mộ Thần là luyện dược sư cửu cấp, nhưng hắn cũng là luyện khí sư cửu cấp cơ mà. Tuy rằng luyện dược sư nổi tiếng hơn luyện khí sư một chút, nhưng cũng không hơn là bao nhiêu.
Khúc Khôn nhẹ xùy một tiếng: “Không kém á?Kém xa ấy chứ!Một tên làm nghề rèn như ngươi còn muốn cùng người ta luyện đấu đan?Ngươi si tâm vọng tưởng à!”
Lăng Xuyên: “…”
Khúc Khôn ăn điểm tâm, sau đó nói: “Ta nói nha, ngươi thật đúng là đủ gian trá. Ta nói chứ, đang êm đẹp saolại để Lăng Trầm nhận Lâm Tạ làm nghĩa tử, thì ra là đánh chủ ý tới sính lễ của Lâm Tạ.Sính lễ Mộ Thần chuẩn bị cho Lâm Tạ, toàn vào túi áo Lăng gia các ngươi hết.”
Lăng Xuyên phe phẩy cây quạt trong tay, đắc ý dào dạt nói: “Nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà. Còn Lâm gia kia cả nhà chướng khí mù mịt, sính lễ của Mộ Thần há có thể tiện nghi cho bọn họ.”
Khúc Khôn thấy Lăng Xuyên tươi cười đắc chí thì nhất thời bực bội, “Lâm gia không phải thứ tốt gì, nhưng Lăng gia các ngươi cũng chưa chắc là thứ tốt…”
Lăng Xuyên hết sức vô tội nói: “A Khôn à, ngươi vậy là nói sai rồi, Lăng gia chúng ta đều là người tốt giống ta hết đó!”
Khúc Khôn nuốt xuống khối bánh ngọt, gật đầu, chán ghét nói: “Thìra Lăng gia các ngươi đều là bại hoại giống như ngươi à, hợp lại Lăng gia các ngươi chính là ổ sói rồi còn gì!”
Lăng Xuyên: “…”
“Người đâu! Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài!” Lâm Ngọc cất cao thanh âm, không ngừng hô.
“Bát tiểu thư, ngươi đừng gọi nữa, ngươi làm cho gia tộc gặp phải phiền toái lớn như vậy rồi mà vẫn không thể yên tĩnh được một chút sao?” Thủ vệ phụ trách trông coi Lâm Ngọc hết sức chán ghét nói.
Lâm Ngọc cắn chặt răng, trong lòng dâng lên nỗi hận thù.
Bắt đầu từ khi Lâm Ngọc được La Hòa thu làm đồ đệ thì vẫn luôn sống trong an nhàn sung sướng, được mọi người trong gia tộc kính, phủng. Nhưng hiện tại mặt của nàng bị hủy, tu vi cũng bị phế đi.
Thái độ mọi người trong gia tộc đối với nàng lập tức thay đổi, lúc trước các trưởng lão gia tộc đối với nàng ôn hoà bao nhiêu, thì hiện tại lại càng dữ tợn bấy nhiêu.
Lâm Ngọc siết chặt tay nhìn tên hộ vệ bên ngoài. Nếu như lúc trước người này dám nói với nàng như vậy, nàng đã sớm giết chết hắn. Nhưng hiện giờ, nàng lại chỉ có thể bất lực đứng nhìn.
“Bên ngoài huyên náo như vậy là có chuyện gì sao?” Lâm Ngọc cắn chặt răng hỏi.
“Bát tiểu thư hỏi nhiều như vậy làm gì? Việc này không liên quantới ngươi đâu.” Hộ vệ liếc Lâm Ngọc một cái, giọng điệu khinh thường.
Lâm Ngọc tức giận cả người phát run, lại không biết nên làm thế nào.
Chợt một nữ tử khuôn mặt quyến rũ nhưng lại có chút tiều tụy, tâm sự nặng nề đi tới, “Vương hộ vệ, ta muốncùng Ngọc nhi nói mấy câu được không?”
Vạn Linh vừa nói vừa lén lút nhét một chiếc nhẫn không gian cho hộ vệ. Hộ vệ dùng linh hồn lực xem thử nhẫn không gian, do dự một chút rồi mới nói: “Đi đi, nhưng phu nhân phải nói nhanh lên đấy.”
Lâm Ngọc nhíu mày hỏi: “Mẫu thân, trong nhà có việc vui gì sao?”
Nhắc tới chuyện này, trên mặt Vạn Linh tức khắc hiện lên vẻ phẫn hận cùng ghen tị.
“Mẫu thân, làm sao vậy?” Lâm Ngọc hỏi.
“Hôm nay Lâm Tạ xuất giá, y gả cho Mộ Viễn Phong.” Vạn Linh hết sức ghen tị nói.
“Cái gì?!!!” Lâm Ngọc siết chặt tay, khuôn mặt vặn vẹo nhìn vô cùng đáng sợ.
Lâm Tạ lại thật sự gả cho người kia?! Lúc trước nàng tính kế Lâm Tạ, kết quả lại là thành toàn cho Lâm Tạ?! Nếu sớm biết thế, nàng cần chi phải làm điều thừa.
“Diện mạo Lâm Tạ như vậy,sao Mộ Viễn Phong lại coi trọng được?” Lâm Ngọc tràn đầy không cam lòng nói.
“Lâm Tạ đã khôi phục dung mạo.” Vạn Linh mím môi nói. Tư sắc Lâm Tạ không hề kém hơn Lâm Ngọc, mà bây giờ còn dùng Phục Nhan Đan, dung nhan càng tốt hơn trước.
“Cái gì!!” Lâm Ngọc nghiến răng nghiến lợi hô một tiếng.
Tuy rằng trong lòng đã sớm đoán trước, nhưng khi được chứng thật, Lâm Ngọc vẫn có chút chịu không nổi. Rõ ràng tên đó đã ngã xuống bụi bậm, rõ ràng tên đó phải là cả đời không xoay người được cơ mà! Nàng vốn tưởng rằng Lâm Tạ đã hủy dung, đời này đều sẽ bị mọi người ghét bỏ, cho dù có gả đi được thì cũng là mệnh bị người ta xem thường.
“Hôm nay Lâm Tạ xuất giá sao? Y trở lại rồi?” Lâm Ngọc không cam lòng hỏi.
Vạn Linh cúi đầu, trong mắt hiện lên vài phần khó xử. Lâm Tạ dù xuất giá cũng không quay về Lâm gia. Lăng Trầm của Lăng gia đã thu Lâm Tạ làm nghĩa tử, cho nên, Lâm Tạ là trực tiếp lấy thân phận nghĩa tử của Lăng Trầm mà xuất giá.
Khi Lâm Tạ xuất giá, đám người Mộ Thần ai cũng không lộ diện, Bạch gia chỉ phái một quản gia tới đây đưa hai viên đan dược thất cấp.
Hai viên đan dược thất cấp! Cũng mệt Mộ Thần có mặt mũi đưa tới.
Nếu như người kết thân với Lâm Tạ chính là người khác, hai viên đan dược thất cấp đó đã là thể diện vô cùng lớn. Nhưng mà, người kết thân với Lâm Tạ là người nào cơ chứ! Đó là Mộ Viễn Phong! Là phụ thân của Mộ Thần -luyện dược sư cửu cấp đó!
Hai viên đan dược thất cấp đối với Mộ Thần mà nói chỉ là mưa bụi mà thôi!
Theo nàng biết được, khi Mộ Viễn Phong cùng Lâm Tạ làm hôn lễ, tân khách tới cửa ăn mừng có vô số kể, cao thủ võ tôn tới tham dự hôn lễ cũng có mấy chục cái.
Chỉ gia đình Mộ Thần cùng Diệp Thạch thôi là đã đưa cho Lâm Tạ cùng Mộ Viễn Phong hai cái linh mạch, tám mươi tám viên đan dược lục cấp, mười tám viên đan dược thất cấp, và tám viên đan dược bát cấp.
Nếu không phải do tu vi của Mộ Viễn Phong và Lâm Tạ quá thấp, sợ là Mộ Thần sẽ đưa càng nhiều hơn.
Vạn Linh lắc đầu nói: “Không có.”
Các trưởng bối còn tưởng rằng khi Lâm Tạ xuất giá thì khẳng định sẽ trở về. Mà chỉ cần Lâm Tạ trở về, như vậy bọn họ có gì mà không thông não được.
Nào biết, Lâm Tạ ngay cả cái mặt cũng không lộ, trực tiếp lấy thân phận nghĩa tử của Lăng Trầm, từ Lăng gia xuất giá.
Những gia tộc khác cũng là nhìn trong mắt hiểu trong lòng. Lâm Tạ từ Lăng gia xuất giá, người ta ít nhiều cũng đều biết ý Mộ Thần, thế nên không có ai hay gia tộc nào quá thân cận với Lâm gia.
Lâm Ngọc đột nhiên nghĩ tới điều gì, chợt ngẩng đầu nhìn Vạn Linh.
“Mẫu thân, Lâm Tạ đã gả cho Mộ Viễn Phong rồi, dù sao y cũng phải cho gia tộc một chút chỗ tốt mới đúng phải không.Mẫu thân nói với phụ thân giúp ta lấy một viênPhục Nhan Đan từ Lâm Tạ đi, phụ thân nghe lời mẫu thân nhất, hắn nhất định sẽ đáp ứng!” Lâm Ngọc như là bắt được một cọng rơm cứu mạng mà nhìn Vạn Linh, nói.
Vạn Linh cười khổ trong lòng, nói dễ hơn làm a!
Trước kia nàng có thể được Lâm Trạch yêu thích là bởi vì Lâm Ngọc không chịu thua kém, được luyện dược sư thất cấp nhìn trúng làm đồ đệ. Nhưng hiện giờ tình huống đã thay đổi, Lâm Ngọc thành tội nhân của gia tộc, ánh mắt Lâm Trạch nhìn nàng cũng trở nên kém hơn.
Kỳ thật lần này Bạch gia có đưa tới một viên Phục Nhan Đan, nhưng mà căn bản không có ai muốn đem đan dược này cho Lâm Ngọc.
Lần này Lâm Ngọc chọc phải đại họa, gia tộc căn bản đã dung không nổi nàng. Bây giờ Lâm Ngọc có thể lưu lại một cái mệnh đã là may mắn rồi.
…
“Sao ngươi lại ở đây?” Lâm Trạch nhìn Vạn Linh, tức giận nói.
Lâm Trạch có tới mấy chục tiểu thiếp, Vạn Linh chỉ là một trong số đó mà thôi. Trước kia vì có Lâm Ngọc mà địa vị của nàng vẫn luôn trên mọi người, nhưng hiện giờ lại là người mà ai cũng có thể đi lên đạp nàng một cước.
Vạn Linh giật mình nhìn Lâm Trạch, kinh hoảng trả lời: “Ta… Ta đến xem Ngọc nhi.”
“Xem? Nó có gì đẹp mà xem? Chỉ là một đứa tang môn tinh khắc phụ khắc mẫu khắc phu!” Lâm Trạch hết sức ghét bỏ.
Mặt Lâm Ngọc không khỏi đỏ lên, trái tim như bị dao đâm từng nhát. Lâm Trạch vẫn luôn rất đau sủng nàng, Lâm Ngọc có thế nào cũng không nghĩ tới Lâm Trạch sẽ nói như vậy.
Vừa rồi Lâm Ngọc còn muốn làm nũng oán giận một phen với Lâm Trạch, thế nhưng hiện tại những lời kia toàn bộ đều nghẹn trong cổ họng.
Vạn Linh cắn răng nói: “Ngươi sao có thể nói như vậy?”
Lâm Trạch nghiến răng mắng: “Không nói như vậy thì có thể nói như thế nào?!Nếu không phải do nó, lúc trước Lâm Tạ có thể bị hủy dung sao? Nếu không phải do nó nơi chốn tìm Lâm Tạ phiền toái, chuyện này sẽ nháo tới như vậy sao? Mộ Thần sẽ chỉcho người đưa một chút sính lễ như vậy sao?!”
Lâm Trạch dừng một chút, bực mình nói: “Hiện tại người ngoài kia đều đã biết Mộ Thần căn bản không quan tâmtới Lâm gia!”
Từ khi hôn lễ của Lâm Tạ cùng Mộ Viễn Phong bị truyền ra thì Lâm Trạch liền không ngừng phát tin cho Lâm Tạ, nhưng Lâm Tạ không hề trả lời một tin.
Lâm Trạch không biết rằng, thông tin phù của Lâm Tạ đã bị Mộ Thần động tay, tất cả tin nhắn đều sẽ phát tới đưa tin phù của Mộ Thần, sau đó Mộ Thần sẽ tiến hành loại bỏ tất cả tin nhắn.
Vạn Linh cau mày, thấp giọng oán giận; “Mộ Thần keo kiệt thì liên quan gì tớiNgọc nhi.”
“Mộ Thần keo kiệt? Mộ Thần sao có thể keo kiệt? Là bởi vì nữ nhi tốt do ngươi sinhnênhắn mới ghi hận Lâm gia chúng ta!” Lâm Trạch oán hận nhìn Vạn Linh.
Lâm Trạch cau mày, trong hai viên đan dược thất cấp mà Mộ Thần cho người đưa tới, trong đó có một viên là Phục Nhan Đan, nhưng đó căn bản chính là khoai lang phỏng tay, Lâm Ngọc không chỉ có mặt thôi, tu vi cũng bị hủy, có cho nàng dùng Phục Nhan Đan thì cũng chỉ là lãng phí, một viên khác ngược lại là Huyết Dương Đan, có thể tăng thực lực võ tông.
Vạn Linh cau mày: “Nếu không phải do Lâm Tạ ở trước mặtMộ Thần nói này nói nọ,thì Mộ Thần cũng không đến mức như thế.”
Lâm Trạch sắc mặt kịch biến, vung bàn tay tát Vạn Linh, “Câm mồm!Tiểu Thất cũng là người ngươi có thể quở trách à!”
Tiểu Thất bây giờ là người nào chứ, kế mẫu của Mộ Thần đấy! Mộ Thần gặp được còn phải kêu một tiếng “mẫu phụ” đây. Tiện nhân Vạn Linh này còn nghĩ rằng Lâm Tạ là người mà nàng ta có thể chỉnh như trước kia ư.
Lâm Ngọc nhìn thấy Vạn Linh bị đánh, tâm liền trầm xuống.
Lâm Ngọc từng cảm thấy Lâm Trạch là một vị phụ thân cực yêu thương nàng cùng mẫu thân, nhưng Lâm Ngọc lúc này lại đột nhiên thanh tỉnh. Thứ có thể làm cho Lâm Trạch động tâm chỉ có ích lợi, trước đó bởi vì gia tộc nhìn trúng mình nên Lâm Trạch mới đau sủng mình, mà hiện tại, người trong gia tộc đều chuyển qua Lâm Tạ, nàng tất nhiên liền thành con ghẻ.
“Mộ Thần với Bạch Diên Tinh không phải là đã cho Mộ Viễn Phong với tiểu Thất rất nhiều sao?” Vạn Linh nói.
Sắc mặt Lâm Trạch có hơi biến hóa. Đúng vậy! Mộ Viễn Phong và Lâm Tạ đại hôn, võ tôn tới cửa chúc mừng có tới mấy chục người.
Cũng không biết có phải là Mộ Thần cố ý hay không, thiệp mời phát tới chỉ cho Lâm gia đại trưởng lão, nhị trưởng lão, nhưng lại không có thiệp mời cho hắn. Hắn là phụ thân của Lâm Tạ a! Thế nhưng thật sự bọn họ lại không mời hắn.
…
Tại Bạch gia, Lâm Tạ có chút cứng ngắc đối mặt với một đám cường giả tiến đến chúc mừng.
Những cường giả trong ngày thường hùng bá nhất phương, giờ phút này lại đưa vẻ mặt tươi cười chúc mừng mình thành thân, Lâm Tạ có loại cảm giác như lọt vào trong sương mù ấy.
Lâm Tạ nhìn qua Mộ Viễn Phong, chợt cười. Lâm Tạ đã thổ lộ tình cảm với Mộ Viễn Phong, biết Mộ Viễn Phong xuất thân nước ngoài, ứng phó với loại trường hợp này cũng rất khẩn trương, có khả năng là Mộ Viễn Phong còn không bằng mình đâu.
Bởi vì trên thiệp Mộ Thần đưa không mời Lâm Trạch, Lâm Hác cũng không dám để Lâm Trạch tới đây, chỉ kêu vài tiểu bối trong nhà tới.
Bên người Lâm Tạ bây giờ vây quanh một đám võ tôn, những cường giả đó danh khí vô cùng lớn, thực lực hùng hậu. Nhìn những người đó, Lâm Hác cũng không có dũng khí đi lên lôi kéo làm quen, chỉ có thể đứng ở một bên.
“Thì ra Lâm Tạ Thất ca xinh đẹp như vậy nha!”
“Thất ca thật có phúc khí mà.” So sánh với Mộ Viễn Phong, Dư Tấn chả là cái đinh gì sất!
“Thất đệ thật lợi hại.” Lâm Nhàn nhìn Lâm Tạ bị đám người vây quanh, ghen tị hai mắt đỏ lên. Phúc khí Lâm Tạ thật quá tốt rồi, lại được phụ thân của Mộ Thần chọn trúng y.
…
Ngoài cổng Bạch gia có hộ vệ chuyên phụ trách xướng đơn.
“Ô gia Ô Phượng tiểu thư đưa một đôi Đồng Tâm Lưu Ly Bội, một ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
“Đan Đỉnh Các Cảnh Minh thiếu gia đưa mộtgốc linh thảo bát cấp, một khối hàn ngọc ngàn năm, hai ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
“Đan Cốc Đan Diểu thiếu gia đưa hai gốc bát cấplinh thảo, mười gốc linh thảo thất cấp, hai ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
“Tháp chủ Trận pháp tháp, Hà Hiền tiền bối đưa một bộ trận kỳ bát cấp, một ngàn nguyên thạch thượng phẩm.”
…
Các anh hào ngày thường khó gặp ở Trung Châu, lúc này đều tập trung lại đây. Nhìn những nhân vật có thân phận tôn quý đó, người Lâm gia vừa hâm mộ, vừa kích động, cũng vừa bất an…
Lâm Nhàn nghe tiếng bên ngoài, ánh mắt cũng đỏ lên. Nhiều đồ vật tới như vậy, tùy tiện một lễ vật thôi cũng đã là thứ Lâm gia phải kinh doanh mười mấy năm, thậm chí vài chục năm mới có được.
Đáng tiếc là Lâm Tạ lại lấy thân phận nghĩa tử của Lăng gia Lăng Trầm mà xuất giá, nếu không thì nhiều lễ vật như vậy, ít gì cũng phải chia cho bọn họ một chút.
Mộ Thần thật biết kiếm tiền! Cái hội đấu giá trước đó cũng không biết đã kiếm được bao nhiêu, hiện giờ cái hôn lễ này lại không biết có thể kiếm bao nhiêu nữa.
Lâm Nhàn nhìn vẻ tươi cười trên mặt Mộ Thần cùng Bạch Diên Tinh, tâm tình có chút cổ quái. Mộ Viễn Phong cưới về một kế mẫu cho Mộ Thần, Mộ Thần không một chút sinh khí, ngược lại vui như mở cờ.
Đại Bảo và Tiểu Bảo đội mũ đỏ, mặc hồng trang, nhìn rất giống hai đứa nhỏ dễ thương trong tranh chúc Tết.
Hôn lễ rất náo nhiệt, Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng vui vẻ chạy loạn, tiếng cười vang lên không ngừng từ trong miệng hai đứa.
Từ lúc bắt đầu hôn lễ, Lâm Tạ cùng Mộ Viễn Phong liền bị các cường giả vây quanh chúc mừng và nói chuyện phiếm.
Dưới lời xúi giục của mọi người mà không ngừng uống rượu, thẳng uống tới mơ màng.
Lâm Tạ ban đầu còn muốn đi chào hỏi đám người Lâm gia, nhưng sau khi bị đổ cho mấy vò rượu, thần chí lập tức mơ màng, cái gì cũng không nhớ rõ.
Vì thế, từ đầu đến cuối, đám người Lâm Hác chờ đến lúc hôn lễ chấm dứt vẫn không tìm được cơ hội nói chuyện cùng Lâm Tạ.
Đám người Lâm Hác còn muốn gặp Lâm Tạ, nhưng thái độ của Bạch gia đối với bọn họ rất kém, Lâm Hác đành phải xám xịt dẫn người rời đi.
Chương 362
Lâm gia.
“Lâm Nhàn tỷ, có những ai tham gia hôn lễ vậy? Ta nghe nói có rất nhiều đại nhân vật phải không?” Mấy tiểu bối vây quanh Lâm Nhàn tò mò hỏi thăm.
Lâm Nhàn nói: “Đúng thế.Trong năm vị Tháp chủ thì trừ Tháp chủ Đan Tháp, cácTháp chủ khác đều tới đấy.Không chỉ người Đan Đỉnh Các, người Đan Cốc,còn có rất nhiều võ tôn, các gia tộc nổi danh ởTrung Châu, có rất nhiều người tới.”
“Nhiều đại nhân vật như vậy sao? Nếu như đó là hôn lễ của ta, ta nhất định sẽ hạnh phúc đến bất tỉnh mất.” Lâm Tình ôm mặt, hâm mộ nói.
“Tình nhi đang tư xuân à?” Lâm Hạ trêu chọc Lâm Tình.
Lâm Tình trừng mắt liếc Lâm Hạ, tức giận nói: “Lâm Hạ tỷ, ngươi đừng nói ta! Chính ngươi còn không phải cũng vậy sao.”
Gương mặt Lâm lập tức đỏ ửng, nhất thời á khẩu không trả lời được.
“Lâm Nhàn tỷ, Bạch gia vàLăng gia hẳn là có rất nhiềuthanh niên tài giỏi, ngươi có nhân cơ hội kết bạn với một vài người không?” Lâm Tình truy vấn.
Mấy thiếu nữ Lâm gia nhất thời đều tập trung ánh mắt lên người Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn cười khổ, nàng ngược lại cũng muốn, nhưng những người đó căn bản không hề để ý tới nàng! Địa vị kém nhau quá xa, không phải ai cũng có vận khí như Lâm Tạ.
“Nhất định là Lâm Tạ thu lễ đến mềm chân luôn rồi.” Lâm Tình ghen tị.
Lâm Nhàn: “Hẳn là vậy rồi còn gì! Những đại nhân vật kia,người nào người nấy đều tài đại khí thô, toàn tặng nào là linh thảo bát cấp, nào là Lưu Ly Đồng Tâm Bội không, còn cả pháp khí bát cấp, trận kỳ bát cấp, cái gì cần có đều có hết.Những người đó cũng có đưa tặng nguyên thạch nữa, đều là một ngàn hai ngàn, căn bản làkhông coi nguyên thạch như nguyên thạch.”
Lâm Nhàn rũ mắt nghĩ, nguyên thạch tu luyện mà gia tộc cho đám tiểu bối bọn họ một năm cộng lại cũng chỉ bằng một hai khối nguyên thạch thượng phẩm mà thôi.
Chúng thiếu nữ hai mặt nhìn nhau, “Vậy không phải là Lâm Tạ phát tài rồi sao?”
“Đó là đương nhiên.” Lâm Nhàn nói. Nhiều thứ tốt như vậy, tùy tiện lấy ra một cái thôi cũng đủ khiến gia tộc lóe mắt rồi.
“Lâm Nhàn tỷ, vậy khi nào Lâm Tạ mới trở về?” Lâm Tình hỏi.
“Ta cũng không biết.” Lâm Nhàn nhíu mày.
Lâm Tạ đã thành người Lăng gia, thế nên Mộ Thần cũng thuận thế đưa toàn bộ sính lễ của Lâm Tạ cho Lăng gia. Hiện tại Lâm gia không mò được chỗ tốt gì, ngược lại Lăng gia nhặt được tiện nghi lớn, Mộ Thần đây là có ý gì! Đây căn bản là hắn khinh thường Lâm gia bọn họ!
Thật đúng là song tử gả ra ngoài cũng như đổ một bát nước bát đi. Lâm Tạ cũng thật là, Mộ Thần đối xử với Lâm gia bọn họ như vậy, y cũng không nói giúp một đôi lời. Đương nhiên, lời này chỉ là Lâm Nhàn ngẫm nghĩ trong lòng, hiện tại thân phận Lâm Tạ xưa đâu bằng nay, không phải là người nàng đắc tội được.
“Lâm Ngọc đâu?” Lâm Nhàn hỏi.
“Còn đang nổi điên kia kìa. Đối với người trông coi nàng thìvừa mắng vừa sai bảo, nàng ta cho rằng nàng ta vẫn là đại tiểu thư hôphong hoán vũ ở Lâm gia như trước sao?” Lâm Tình tràn đầy khinh thường nói.
Lâm Nhàn nhẹ hít một hơi: “Lâm Ngọc cũng thật là, Lâm Tạ dầu gì cũng là Thất ca, nhưng nàng ta nơi chốn đối nghịch cùng Lâm Tạ, còn đoạt vị hôn phu của Lâm Tạ, giờ thì bị báo ứng rồi.”
“Nàng ta cho rằng chuyện nàng ta làm là thiên y vô phùng, nhưng người nào mà không biết, nàng ta mặt ngoài đối tốt với Lâm Tạ, sau lưng lại luôn tính kế Lâm Tạ. Trưởng bối trong gia tộc tung hứng nàng, nàng liền dương dương tự đắc.Giờ thì hay,chuyện này liền nháo tớiđây.”
“Mệnh nàng ta cũng rất cứng, sư phụ nàng ta bị khắc tới tàn, trượng phu cũng bịnàng ta khắc tàn, thế mà sao trưởng bối vẫn còn giữ lại nàng ta nhỉ?Còn lưu trữ nàng ta thì toàn bộ gia tộc chúng ta sẽxảy ra chuyện tiếp.” Lâm Tuyết Phi rầu rĩ nói.
Vạn Linh ở rất xa nhưng vẫn nghe được mấy người này nói chuyện, sắc mặt vô cùng cứng ngắc.
Vạn Linh siết chặt nắm tay, nha đầu Lâm Tuyết Phi kia đã phát hiện nàng rồi lại còn cố ý nói như vậy.
“Tuyết Phi không nên nói như vậy, Lâm Ngọc tỷ đã đủ đáng thương rồi.” Lâm Tình nói.
“Nàng ta đáng thương? Có gì mà đáng thương chứ!Gia tộc vì bồi dưỡng nàng ta màtiêu giảm chi phí của chúng ta đấy, nhưng nàng ta thì sao?Chỉ biết tìm Thất ca phiền toái!Gia tộcđầu nhập vào người nàng không biết bao nhiêu, cũng không thấy nàng ta hồi báo được cái mẹ gì, nói là luyện dược sư lục cấp, nhưng nàng ta đã luyện ra được mấy khối đan dược lục cấp cho gia tộc?” Lâm Tuyết Phi hết sức bất mãn nói.
…
Bạch gia.
“Phụ thân với mẫu phụ đã tỉnh chưa?” Mộ Thần hỏi Diệp Thạch.
Từ hội đấu giá thu hoạch được không ít linh thảo cửu cấp, còn có phương thuốc cửu cấp, vậy nên trong khoảng thời gian này, Mộ Thần vẫn đang làm quen với cách luyện chế phương thuốc cửu cấp.
“Ta không biết,cũng không dám dùng linh hồn lực xem thử.Ta đã kêu Đại Bảo vớiTiểu Bảo đi nhìn trộm, nhưng tụi nó đi vào đã lâu, đến bây giờ còn chưa đi ra nữa.”
Mộ Thần bất đắc dĩ đỡ trán, “Ngươi kêuĐại Bảo Tiểu Bảo nhìn trộm?Trong phòng phụ thân với mẫu phụ có nhiều đồ ăn ngon như vậy, không ăn sạch thì tụi nó sẽ không ra đâu.”
“Ez!” Diệp Thạch kêu lên một tiếng, lo lắng hỏi: “Làm sao bây giờ?”
“Vậy ngươi vào nhìn thử, coi phụ thân với mẫu phụ đã tỉnh chưa.” Diệp Thạch xúi.
Mộ Thần cười khổ: “Hẳn là đã tỉnh rồi.” Hai đứa nhóc Đại Bảo Tiểu Bảo này, khi ăn đến cuối sẽ giành giựt nhau mà ăn, mà đã giành giựt thì sẽ đánh nhau, động tĩnh khẳng định là rất lớn.
Đang nói thì Mộ Viễn Phong cùng Lâm Tạ mỗi người ôm một đứa nhóc đi ra.
Đại Bảo Tiểu Bảo vẻ mặt thân mật cọ cọ hai người.
Diệp Thạch, Mộ Thần ngượng ngùng bước tới ôm lấy Đại Bảo, Tiểu Bảo.
“Phụ thân, mẫu phụ, thật ngại quá, Đại Bảo với Tiểu Bảo rất thích chạy loạn.” Mộ Thần nhận lấy Đại Bảo, nói.
Mộ Viễn Phong cười: “Không sao.”
Mộ Viễn Phong cười nhìn Diệp Thạch, nói: “Thạch Đầu thật lợi hại, một lần liền sinh hai, Mộ gia có người kế nghiệp rồi.”
Diệp Thạch gãi gãi đầu: “Phụ thân quá khen.”
Mộ Thần lấy ra hai cái nhẫn không gian, giao cho Mộ Viễn Phong cùng Lâm Tạ, “Phụ thân, hạ lễ do mọi người đưa, ta đã phân ra rồi, đều chia ra để vào hai cái nhẫn không gian này hết.Hai cái nhẫn không gian này cầnlinh hồn lực của ngài với mẫu phụ mới mở ra được.”
Lâm Tạ sửng sốt một chút, vội vàng lắc lắc tay nói: “Ta không thể lấy, đều cho phụ thân ngươi đi.”
Mộ Thần lại nói: “Nếu mẫu phụ cùng phụ thân đã làm hôn lễ, vậy ta hẳn nênđối xử bình đẳng với các ngài.”
Lâm Tạ sửng sốt, tâm tình không khỏi có chút khó tin, thật ra thì từ hôm qua đến giờ, y vẫn có chút như lọt vào sương mù vậy.
Mộ Viễn Phong lấy một chiếc nhẫn, đeo lên ngón áp út của Lâm Tạ.
Sau đó cầm một chiếc khác, đeo lên tay mình.
“Phụ thân, kế tiếp ngài có tính toán gì không?” Mộ Thần hỏi.
Mộ Viễn Phong nói: “Bạch gia trưởng lão bảo chúng ta nên ở lại Bạch gia, các luyện dược sư ở Bạch gia có thể cùng nhau giao lưu tâm đắc luyện đan. Nhưng nghĩa phụ của Lâm Tạ thì bảo chúng ta tớiLăng giaở, Lăng gia có một hỏa trì, có thể đề cao xác xuất luyện đan và luyện khí thành công.”
Mộ Thần gật đầu nói: “Bạch gia cùng Lăng gia đều không tồi, phụ thân cùng mẫu phụ có thể ở cả hai nhà.”
Mộ Viễn Phong cười khổ nói: “Kỳ thật thì ta muốn quay về nước ngoài.”
Trung Châu mặc dù tốt, nhưng chung quy cố thổ khó ly. Bạch gia, Lăng gia mặc dù tốt, nhưng bọn họ chung quy không phải thật sự là người Bạch gia, người Lăng gia.
Mộ Thần nhíu mày, nước ngoài hiện tại bị vây ở trạng thái chỉ có thể xuất không thể tiến, Mộ Thần đương nhiên có tâm muốn nghĩ ra biện pháp để chữa trị truyền tống trận, đưa Mộ Viễn Phong về nước ngoài, nhưng thân phận Mộ Viễn Phong đã bị lộ ra ngoài, Mộ Thần thật sự không yên lòng.
Mộ Viễn Phong thấy Mộ Thần lộ vẻ khó xử thì nhanh chóng nói: “Phụ thân tùy tiện nói mà thôi.”
Mộ Thần nhìn Mộ Viễn Phong, siết chặt tay, nói: “Phụ thân chờ ta vài năm, đến lúc đó, ngài muốn đi chỗ nào ta cũng sẽkhiếnphụ thân đi thoải mái.”
Mộ Viễn Phong vỗ vỗ vai Mộ Thần: “Ngươi không cần tự khiến mình có áp lực quá lớn, phụ thân không sao.”
Lâm Tạ vươn tay cầm tay Mộ Viễn Phong.
…
Khúc Khôn lấy một miếng điểm tâm, tại phía trên điểm tâm trét một tầng mứt trái cây thật dày.
Lăng Xuyên ở bên cạnh nhìn mà ngấy, thầm nghĩ Khúc Khôn có thể ăn như vậy, nói không chừng lần này không chỉ một đứa, có khả năng là hai, cũng có thể là ba.
“Ngươi muốn ăn à?” Khúc Khôn hỏi Lăng Xuyên.
Lăng Xuyên lắc đầu: “Không, ngươi cứ ăn đi.” Hắn không thích ăn đồ ngọt lắm.
Khúc Khôn liếc Lăng Xuyên một cái, đắc ý nói: “Coi như ngươi thức thời, vốn ta cũng chảmuốn cho ngươi ăn.”
Lăng Xuyên: “…”
“Ai da! Lần này Mộ Viễn Phong kết hôn là kiếm lớn luôn. Nghe Thạch Đầu nói, tân khách đưa tặnglinh thảo bát cấp đã có hơn hai mươi gốc, chậc chậc, ta còn tưởng rằng hội đấu giá kia đãkiếm rất nhiều rồi, không nghĩ tới làm hôn lễ càng dễkiếm hơn.” Khúc Khôn gặm điểm tâm mứt trái cây, nói.
Lăng Xuyên gật đầu nói: “Đúng vậy,đúng vậy. Hôn lễ rất dễ kiếm, nếu như ngươi làm hôn lễ với ta, chắc chắn cũng có thể kiếm được rất nhiều.”
Khúc Khôn khinh thường lườm Lăng Xuyên, “Ngươi cho là ngươi là ai! Người ta là hướng về mặt mũi phía Mộ Thần mới cho nhiều như vậy, ngươi có thể so được vớiMộ Thần chắc?Ngươi nằm mơ đi!”
Lăng Xuyên: “… Ta cũng không kém mà.”
Mộ Thần là luyện dược sư cửu cấp, nhưng hắn cũng là luyện khí sư cửu cấp cơ mà. Tuy rằng luyện dược sư nổi tiếng hơn luyện khí sư một chút, nhưng cũng không hơn là bao nhiêu.
Khúc Khôn nhẹ xùy một tiếng: “Không kém á?Kém xa ấy chứ!Một tên làm nghề rèn như ngươi còn muốn cùng người ta luyện đấu đan?Ngươi si tâm vọng tưởng à!”
Lăng Xuyên: “…”
Khúc Khôn ăn điểm tâm, sau đó nói: “Ta nói nha, ngươi thật đúng là đủ gian trá. Ta nói chứ, đang êm đẹp saolại để Lăng Trầm nhận Lâm Tạ làm nghĩa tử, thì ra là đánh chủ ý tới sính lễ của Lâm Tạ.Sính lễ Mộ Thần chuẩn bị cho Lâm Tạ, toàn vào túi áo Lăng gia các ngươi hết.”
Lăng Xuyên phe phẩy cây quạt trong tay, đắc ý dào dạt nói: “Nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà. Còn Lâm gia kia cả nhà chướng khí mù mịt, sính lễ của Mộ Thần há có thể tiện nghi cho bọn họ.”
Khúc Khôn thấy Lăng Xuyên tươi cười đắc chí thì nhất thời bực bội, “Lâm gia không phải thứ tốt gì, nhưng Lăng gia các ngươi cũng chưa chắc là thứ tốt…”
Lăng Xuyên hết sức vô tội nói: “A Khôn à, ngươi vậy là nói sai rồi, Lăng gia chúng ta đều là người tốt giống ta hết đó!”
Khúc Khôn nuốt xuống khối bánh ngọt, gật đầu, chán ghét nói: “Thìra Lăng gia các ngươi đều là bại hoại giống như ngươi à, hợp lại Lăng gia các ngươi chính là ổ sói rồi còn gì!”
Lăng Xuyên: “…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook