Xuyên Về Thời Nguyễn Hỗn Quân Phiệt
-
Chương 212: Ải Chi Lăng
Quân đội của Lý Chấn có mạnh mẽ hay không? Nói trắng một câu đó là cực mạnh trong bối cảnh Châu Á lúc này. Nếu để hình dung về sức mạnh quân đội của Lý Chấn thì có thể nói với số lượng gần 6 vạn quân của minh thì Lý Chấn có thể một mạch đánh từ Quảng Tây quét luôn Thái Bình Thiên quốc ở Nam Kinh rồi đánh luôn cả Bắc Kinh mà kéo luôn Đồng Trị Đế xuống để Lý Chấn co thể ngồi lên ngôi báu. Sự thật là lúc này toàn thể Đại Thanh cũng như Thái Bình Thiên Quốc chưa nhìn được sức mạnh khủng khiếp của nhánh quân đội lên đến 40 ngàn tay súng chính quy và hơn 25 ngàn tay súng dự bị của Lý Chấn.
Lý Chấn dựa vào may mắn và kiến thức của người xuyên việt mà có lợi thế rất nhiều trong việc phát triển thế lực của bản thân. Về kinh tế thì hắn có cả một Quảng Đông giàu có với Quảng Châu loan trù phú do buôn bán cùng Anh và Pháp. Những thương nhân trung hoa là những kẻ biết cách làm ăn và cũng là nguồn hỗ trợ tài chính cực kì mạnh mẽ cho Lý Chấn. Ngoài ra chính Quang Diêu cũng là người tiếp tay cho Lý Chấn trở nên giàu có hơn và có thêm tiền bạc để sắm xửa vũ khí. Nói ra thì điều này quả thực quá sức nghịch lý nhưng lại là có lý.
Lý Chấn phát hiện heroin của Quang Diêu, tất nhiên hắn vẫn chưa biết được nguồn gốc của số hàng này cho đến khi Thôi thị Hà Đông mật báo. Lý Chân dù biết heroin là hại nước hại dân, và hắn cũng biết thứ này sẽ làm kiệt quệ tinh thần, kinh tế cũng như sức chiến đấu của người Hoa. Nhưng hắn ta là cản không được vì lực thẩm thấu của heroin quá mạnh. Hắn có cản thì ngàn ngàn vạn vạn thương nhân người Hoa vẫn tìm cách tuồn hàng vào nội địa Trung Hoa kiếm lời. Chính vì lý do này Lý Chân đành phải “âm thầm”thu thuế heroin, ngoài mặt thì hô hào cấm cản thứ “hại nước hại dân” để nhận được đồng tình của giới trí thức Quảng Đông.
Diễn vở kịch hai mặt này Lý Chấn vừa có được số tiền kếch sù vì thu thuế heroin vừa đạt được sự ủng hộ của những người Hoa yêu nước. Chính số tiền thu được từ heroin thì Lý Chấn quay lại tái đầu tư cho quân đội. Lý Chấn có được tư tưởng là với 440 triệu người Trung Hoa còn nhiều hơn toàn bộ Châu Âu cộng lại. Vậy nên số lượng heroin có vào Trung Hoa cũng chưa có thể nào đầu độc toàn bộ dân tộc này được. Bên cạnh đó Lý Chấn cũng cần số tiền này để đầu tư quâ đội trong thời điểm hiện tại. Vậy là thay vì cấm cản thực sự thì Lý Chân trong tối thu tiền thuế heroin rồi biến Quảng Đông thành chung chuyển mà đưa heroin đi các vùng khác. Đặc biệt hắn cấm cản rất mạnh heroin bán lẻ trên địa bàn Quảng Đông của bản thân cai trị mà vận chuyển số heroin này qua Nam Kinh, hay Nội Mông để kiếm tiền chênh lệch. Nói chung là Lý Chấn vì biết mình cản không nổi, và cũng muốn tiền nên bản thân hắn trở thành một mắc xích tiêu thụ heroin đầu cuối rất quan trọng.
Nếu tính toán như vậy thù cuối cùng Heroin tuy giúp Thái Nguyên giàu có nhưng đồng thời nó cũng tạo nên mối lợi không hề nhỏ cho các đối thủ trực tiếp cũng như tiềm tàng của Diêu thiếu đó chính là Lý Chấn và công ty Đông Ấn Anh quốc.
Chính vì mối quan hệ làm ăn trực tiếp trong bóng tối của Lý Chân và Công Ty Đông Ấn Anh mà quan hệ giữa hai thằng này trở nên khăng khít hơn rất nhiều. Nói cho cùng thì người Anh chỉ cần nhìn thấy được lợi ích thì đâu đâu cũng là bạn bè, đâu đâu cũng là hảo hữu cả rồi. Chính vì mối qua hệ tốt đẹp trăng mật này mà Lý Chấn mua được không ít hỏa pháo chất lượng của người Anh với giá cắt cổ. Nếu không phải người Anh chặt quá đẹp Lý Chấn thì giờ này số lượng Pháo của Lý Chấn cũng không thiếu quá nhiều so với người Việt đâu.
Còn lý do tại sao Lý Chấn điên cuồng tấn công Thái Nguyên khi chưa có được thông tin chính xác về vùng đất này thì có nhiều lắm. Dẫn đầu lý do cho hành vi ngu ngốc này đó là vì sự khinh thường người Việt đã ăn vào tiềm thức của người Hoa. Điều này không trách Lý Chấn được, dù sao hắn cũng chỉ là một tay súng bắn tỉa mà thôi, việc va chạm xã hội làm sao có thể so bì với một mật vụ sống bằng đủ kiểu mặt nạ như Diêu thiếu cho được. Chính vì thế trình độ văn hóa của Lý Chấn nói chung là có hạn chế nhất định, mà quan trọng nhất đó chính là sự tẩy não cũng như tuyên truyền thông tin sai lệch của chính phủ TQ hiện đại khiến cho Lý Chấn có cái nhìn rất thiển cận về người Việt. Đây là lý do chính dẫn đến hành động ồ ạt tấn công Thái Nguyên của Lý Chấn. Lý do thứ hai khiến Lý Chấn tự tin thái quá mà đánh Thái Nguyên vì sự đảm bảo của lũ chuột Thôi thị đại diện tứ Đại gia tộc người Hán tại Hoa Hạ đó là người Phap sẽ phối hợp cùng tiến đánh Thái Nguyên. Lý do tiếp theo đó là nếu so sánh Diện tích cùng dấn số thì Thái Nguyên chỉ tầm 1/8 Quảng Đông mà thôi. Và dĩ nhiên Lý Chấn cũng tự mình đưa một cái nhận định tương quan lực lượng đó là quân đội Thái Nguyên có lật trời cũng chỉ là một góc nêu so sánh cùng quân Quảng Đông mà thôi. Điểm còn lại và cũng là điểm cực kì quan trọng khiến lý Chấn điên cuồng đó là vì heroin, Lý Chấn cần thiết chiếm được heroin vì chỉ có thể chiếm được Heroin phương pháp thì hắn mới có thế kiếm được lợi nhuận kếch sù cộng với việc hướng sự nguy hiểm của heroin ra ngoài lãnh địa của người Hoa. Cộng hợp tất cả các nguyên nhân trên khiến cho hậu quả lúc này đó là hơn ba vạn quân Quảng Đông bị mắc kẹt ở biên giới Thái Nguyên và Quảng Tây. Hậu quả kinh khủng hơn đối với đạo quân người Hoa này đó chính là họ đang đau khổ chống đỡ sức tấn công như vũ bão của người Việt.
Đến lúc này Lý Chấn mới ý thức được hắn ngu ngốc đến nhường nào, ngay từ buổi rạng sáng này 24 tháng 10 thì Lý Chấn đã trực tiếp thể nghiệm được sự khủng bố của pháo binh Thái Nguyên. Lúc này hắn mới hiểu được sự dằng co trước đây giữa đôi bên tại Ải Chi Lăng chỉ là giả dối hiên tượng mà thôi. 36 thanh đại bác tầm xa Krupp C61 và hơn 70 thanh pháo cối M63 cùng nhau đồng loạt khai hỏa tạo nên hiện tượng khủng bố ra sao thì có thể hiểu được phần nào từ các vị trí quan sát trận địa bên phe Thái Nguyên.
Nói Đến Ải Chi Lăng thì hẳn ai ai người Việt hiện đại cũng biết và có lẽ cũng từng thăm quan một lần cho biết. Nhưng con mẹ nó không đi thì trong tưởng tượng nghĩ là Ải Chi Lăng hùng vĩ lắm như câu nói của người xưa tả lại: “Hàng nghìn ngọn núi la liệt, hàng nghìn khe suối quanh vòng, khí núi độc, đường đất hiểm trở, đi lại khó khăn...”. Đi rồi mới thấy Ải Chi Lăng hóa ra là một cái lũy ải quan lộ xưa bị xẻ ra để cho quốc lộ hiện đại đi qua, nhìn qua thất vọng vô cùng. Nhìn qua thì cái lũy ải đắp bằng đất này cao có tầm 5m hình thang mà thôi. Đáy hình thang rộng tầm 20m mặt trên rộng tầm 5m cộng với hai cạnh thoai thoải mà thôi. Cái hệ thống này này gọi là Ải Chi Lăng cái con mẹ gì. Nếu Ải Chi Lăng hùng quan Đại Việt mà chỉ có như vậy thì lũ Giặc Bắc không bao giời kiếp sợ khi qua đây rồi.
Tìm hiểu đi tìm hiểu lại thì hóa ra con mẹ nó thằng cắm biển di tích bố láo ăn cắp. Tên này lấy nguyên một đoạn lũy ải be bé trong cả hệ thống Chi Lăng Lũy Ải hùng quan để đại diện luôn cho cả hệ thống trên. Hiện tượng này không khác là bao với mấy tên thầy bói mù xem voi sau đó lấy một bộ phận của con voi coi đó chính là voi chính thức. Cái này thực khiến du khách không có nhiều kiến thức lịch sử hiểu nhầm một đoạn lũy ải be bé trên chính là Ải Chi Lăng chứ danh lịch sử. Đáng lẽ tấm biển này chỉ có thể ghi là “Di tích lũy ải thuộc quần thể Ải Chi Lăng” mà thôi.
Ải Chi Lăng thực ra là một hệ thống quần thể gồm ải quan, thành lũy, những hiểm địa do thiên nhiên tạo thành… Nó kéo dài đến 20 km từ cầu Quan Âm (thị trấn Chi Lăng) đến đền Hổ Lai (xã Mai Sao) giữa hai dãy núi, một bên là dãy núi đá vôi Kai Kinh hay còn gọi Bảo Đài và một bên dãy núi đất Thái Họa.
Cái nơi mà ngày nay đặt biển Ải Chi Lăng chỉ là một trong những lũy ải (chiến lũy hình thang đắp bằng đất trước thế khỉ XV) nhằm án ngữ các khu vực, ngày nay bị chia cắt một phần để mở quốc lộ mà thôi.
Trong thung lũng còn nổi lên nhiều ngọn núi đá vôi nằm rải rác, đặc biệt nằm sừng sững về phía bắc là dãy núi Quỷ gồm bảy ngọn đối mặt núi Mặt Quỷ trong dãy Kai Kinh đã khép chặt vào trong con đường độc đạo và dòng sông Thương chảy ngoằn ngoèo nên gọi là Quỷ Môn Quan.
Ngày xưa, khi quân giặc tiến vào ải Chi Lăng, đến đâu cũng là rừng rậm, bãi lầy, sông sâu nên buộc phải qua Quỷ Môn Quan và bị quân ta mai phục hai bên núi dùng đạn đá, cung tên, mũi giáo tiêu diệt rất nhiều, đến nỗi có câu: Quỷ Môn Quan, Quỷ Môn Quan.
Thập nhân khứ, nhất nhân hoàn (tạm dịch: Ải cửa quỷ, ải cửa quỷ. Mười người đi, một người trở về).
Xa xa về phía nam, cách 4km là thành lũy núi Ngõ Thề đã cùng Quỷ Môn Quan tạo nên một vùng hiểm địa với địa thế hình bầu dục, khép chặt ở hai đầu và phình ra ở giữa.
Nói qua như vậy để có thể hiểu được địa hình Ải Chi Lăng phức tạp đến nhường nào. Tuy Ải Chi Lăng là hiểm địa như vậy nhưng nó lại là nơi mà trong suốt lịch sử xâm lăng của kẻ thù phương Bắc, từ nhà Tống, nhà Nguyên, nhà Minh đến nhà Thanh, Lạng Sơn luôn được coi là vị trí chiến lược chủ yếu và là hướng tấn công chính, lý do là vì ở đó là đồng bằng và chiếm được Lạng Sơn là chiếm được cửa ngõ châu thổ sông Hồng và chỉ còn 150 km dọc đường cái quan (nay là quốc lộ 1A) là có thể tiến chiếm kinh đô Đại Việt.
Nói đến tình hình lúc này thì do quân Thái Nguyên muốn dụ giặc Bắc vào sâu hơn để tiến hành đánh chặn hậu không cho chúng rút về Quảng Tây. Chính vì lý do này mà Tôn Thất Liệt đại tá chủ động lui lại lũy pha phía nội địa thung lũng tạo bởi Quỷ Môn quan và Ngõ Thề Quan. Tại đây hai bên dằng co quyết liệt không tiến không lui đã một thời gian rồi. Tất nhiên việc nhường ra Quỷ Môn quan đã khiến cho quân đội của Quảng Đông cũng chiếm được lợi thế nhất định do họ đã bố trí được hơn mười thanh pháo trên dãy Kai Kinh đoạn Quỷ Môn Quan. Chính vì thế việc đánh chiếm lại Quỷ Môn quan của quân Thái Nguyên cũng gặp không ít khó khăn khi họ phải đối diện với một số lượng pháo của quân Quảng Đông từ trên cao bắn xuống với tầm bắn rất xa. Đại Bác của Thái Nguyên tuy chiếm số lượng vượt trội đến hơn 6 lần quân Quảng Đông nhưng lại không có một thanh pháo nào có sức vươn tớn được trận địa pháo trên dãy Kai Kinh của quân giặc Bắc.
Trận địa chỉ cách 1km của quân “Thanh” bị cày xới tơi bời bởi hơn trăm khẩu đại bác Thái Nguyên nhưng chính quân Thái Nguyên cũng khó lòng có thể tiến thêm một bước nữa. Vì nếu tiến thêm họ sẽ nằm trong phạm vi pháo kích từ trên cao của đối phương.
Lúc này sau cơn hoảng loạn vô cùng sau khi bị đánh bất ngờ, dồn dập và phủ đầu của quân Thái Nguyên thì Lý Chấn đã ra lệnh cho quân sĩ lui lại 1km tức là đóng quân ngay tại Quỷ Môn Quan. Chính nhờ pháo binh bố trí từ trên cao yểm hộ mà giặc Bắc lại một lần nữa có thể ổn định lại đội ngũ và tiến hành phản công nếu bộ binh Thái Nguyên tràn qua được.
Nhiệm vụ đặt ra đó là không đánh chiếm được điểm cao pháo binh bố trí của quân Quảng Đông thì Thái Nguyên phải chịu một lượng tổn thất vô cùng lớn để có thể tái chiếm Quỷ Môn Quan vào lúc này.
Lý Chấn dựa vào may mắn và kiến thức của người xuyên việt mà có lợi thế rất nhiều trong việc phát triển thế lực của bản thân. Về kinh tế thì hắn có cả một Quảng Đông giàu có với Quảng Châu loan trù phú do buôn bán cùng Anh và Pháp. Những thương nhân trung hoa là những kẻ biết cách làm ăn và cũng là nguồn hỗ trợ tài chính cực kì mạnh mẽ cho Lý Chấn. Ngoài ra chính Quang Diêu cũng là người tiếp tay cho Lý Chấn trở nên giàu có hơn và có thêm tiền bạc để sắm xửa vũ khí. Nói ra thì điều này quả thực quá sức nghịch lý nhưng lại là có lý.
Lý Chấn phát hiện heroin của Quang Diêu, tất nhiên hắn vẫn chưa biết được nguồn gốc của số hàng này cho đến khi Thôi thị Hà Đông mật báo. Lý Chân dù biết heroin là hại nước hại dân, và hắn cũng biết thứ này sẽ làm kiệt quệ tinh thần, kinh tế cũng như sức chiến đấu của người Hoa. Nhưng hắn ta là cản không được vì lực thẩm thấu của heroin quá mạnh. Hắn có cản thì ngàn ngàn vạn vạn thương nhân người Hoa vẫn tìm cách tuồn hàng vào nội địa Trung Hoa kiếm lời. Chính vì lý do này Lý Chân đành phải “âm thầm”thu thuế heroin, ngoài mặt thì hô hào cấm cản thứ “hại nước hại dân” để nhận được đồng tình của giới trí thức Quảng Đông.
Diễn vở kịch hai mặt này Lý Chấn vừa có được số tiền kếch sù vì thu thuế heroin vừa đạt được sự ủng hộ của những người Hoa yêu nước. Chính số tiền thu được từ heroin thì Lý Chấn quay lại tái đầu tư cho quân đội. Lý Chấn có được tư tưởng là với 440 triệu người Trung Hoa còn nhiều hơn toàn bộ Châu Âu cộng lại. Vậy nên số lượng heroin có vào Trung Hoa cũng chưa có thể nào đầu độc toàn bộ dân tộc này được. Bên cạnh đó Lý Chấn cũng cần số tiền này để đầu tư quâ đội trong thời điểm hiện tại. Vậy là thay vì cấm cản thực sự thì Lý Chân trong tối thu tiền thuế heroin rồi biến Quảng Đông thành chung chuyển mà đưa heroin đi các vùng khác. Đặc biệt hắn cấm cản rất mạnh heroin bán lẻ trên địa bàn Quảng Đông của bản thân cai trị mà vận chuyển số heroin này qua Nam Kinh, hay Nội Mông để kiếm tiền chênh lệch. Nói chung là Lý Chấn vì biết mình cản không nổi, và cũng muốn tiền nên bản thân hắn trở thành một mắc xích tiêu thụ heroin đầu cuối rất quan trọng.
Nếu tính toán như vậy thù cuối cùng Heroin tuy giúp Thái Nguyên giàu có nhưng đồng thời nó cũng tạo nên mối lợi không hề nhỏ cho các đối thủ trực tiếp cũng như tiềm tàng của Diêu thiếu đó chính là Lý Chấn và công ty Đông Ấn Anh quốc.
Chính vì mối quan hệ làm ăn trực tiếp trong bóng tối của Lý Chân và Công Ty Đông Ấn Anh mà quan hệ giữa hai thằng này trở nên khăng khít hơn rất nhiều. Nói cho cùng thì người Anh chỉ cần nhìn thấy được lợi ích thì đâu đâu cũng là bạn bè, đâu đâu cũng là hảo hữu cả rồi. Chính vì mối qua hệ tốt đẹp trăng mật này mà Lý Chấn mua được không ít hỏa pháo chất lượng của người Anh với giá cắt cổ. Nếu không phải người Anh chặt quá đẹp Lý Chấn thì giờ này số lượng Pháo của Lý Chấn cũng không thiếu quá nhiều so với người Việt đâu.
Còn lý do tại sao Lý Chấn điên cuồng tấn công Thái Nguyên khi chưa có được thông tin chính xác về vùng đất này thì có nhiều lắm. Dẫn đầu lý do cho hành vi ngu ngốc này đó là vì sự khinh thường người Việt đã ăn vào tiềm thức của người Hoa. Điều này không trách Lý Chấn được, dù sao hắn cũng chỉ là một tay súng bắn tỉa mà thôi, việc va chạm xã hội làm sao có thể so bì với một mật vụ sống bằng đủ kiểu mặt nạ như Diêu thiếu cho được. Chính vì thế trình độ văn hóa của Lý Chấn nói chung là có hạn chế nhất định, mà quan trọng nhất đó chính là sự tẩy não cũng như tuyên truyền thông tin sai lệch của chính phủ TQ hiện đại khiến cho Lý Chấn có cái nhìn rất thiển cận về người Việt. Đây là lý do chính dẫn đến hành động ồ ạt tấn công Thái Nguyên của Lý Chấn. Lý do thứ hai khiến Lý Chấn tự tin thái quá mà đánh Thái Nguyên vì sự đảm bảo của lũ chuột Thôi thị đại diện tứ Đại gia tộc người Hán tại Hoa Hạ đó là người Phap sẽ phối hợp cùng tiến đánh Thái Nguyên. Lý do tiếp theo đó là nếu so sánh Diện tích cùng dấn số thì Thái Nguyên chỉ tầm 1/8 Quảng Đông mà thôi. Và dĩ nhiên Lý Chấn cũng tự mình đưa một cái nhận định tương quan lực lượng đó là quân đội Thái Nguyên có lật trời cũng chỉ là một góc nêu so sánh cùng quân Quảng Đông mà thôi. Điểm còn lại và cũng là điểm cực kì quan trọng khiến lý Chấn điên cuồng đó là vì heroin, Lý Chấn cần thiết chiếm được heroin vì chỉ có thể chiếm được Heroin phương pháp thì hắn mới có thế kiếm được lợi nhuận kếch sù cộng với việc hướng sự nguy hiểm của heroin ra ngoài lãnh địa của người Hoa. Cộng hợp tất cả các nguyên nhân trên khiến cho hậu quả lúc này đó là hơn ba vạn quân Quảng Đông bị mắc kẹt ở biên giới Thái Nguyên và Quảng Tây. Hậu quả kinh khủng hơn đối với đạo quân người Hoa này đó chính là họ đang đau khổ chống đỡ sức tấn công như vũ bão của người Việt.
Đến lúc này Lý Chấn mới ý thức được hắn ngu ngốc đến nhường nào, ngay từ buổi rạng sáng này 24 tháng 10 thì Lý Chấn đã trực tiếp thể nghiệm được sự khủng bố của pháo binh Thái Nguyên. Lúc này hắn mới hiểu được sự dằng co trước đây giữa đôi bên tại Ải Chi Lăng chỉ là giả dối hiên tượng mà thôi. 36 thanh đại bác tầm xa Krupp C61 và hơn 70 thanh pháo cối M63 cùng nhau đồng loạt khai hỏa tạo nên hiện tượng khủng bố ra sao thì có thể hiểu được phần nào từ các vị trí quan sát trận địa bên phe Thái Nguyên.
Nói Đến Ải Chi Lăng thì hẳn ai ai người Việt hiện đại cũng biết và có lẽ cũng từng thăm quan một lần cho biết. Nhưng con mẹ nó không đi thì trong tưởng tượng nghĩ là Ải Chi Lăng hùng vĩ lắm như câu nói của người xưa tả lại: “Hàng nghìn ngọn núi la liệt, hàng nghìn khe suối quanh vòng, khí núi độc, đường đất hiểm trở, đi lại khó khăn...”. Đi rồi mới thấy Ải Chi Lăng hóa ra là một cái lũy ải quan lộ xưa bị xẻ ra để cho quốc lộ hiện đại đi qua, nhìn qua thất vọng vô cùng. Nhìn qua thì cái lũy ải đắp bằng đất này cao có tầm 5m hình thang mà thôi. Đáy hình thang rộng tầm 20m mặt trên rộng tầm 5m cộng với hai cạnh thoai thoải mà thôi. Cái hệ thống này này gọi là Ải Chi Lăng cái con mẹ gì. Nếu Ải Chi Lăng hùng quan Đại Việt mà chỉ có như vậy thì lũ Giặc Bắc không bao giời kiếp sợ khi qua đây rồi.
Tìm hiểu đi tìm hiểu lại thì hóa ra con mẹ nó thằng cắm biển di tích bố láo ăn cắp. Tên này lấy nguyên một đoạn lũy ải be bé trong cả hệ thống Chi Lăng Lũy Ải hùng quan để đại diện luôn cho cả hệ thống trên. Hiện tượng này không khác là bao với mấy tên thầy bói mù xem voi sau đó lấy một bộ phận của con voi coi đó chính là voi chính thức. Cái này thực khiến du khách không có nhiều kiến thức lịch sử hiểu nhầm một đoạn lũy ải be bé trên chính là Ải Chi Lăng chứ danh lịch sử. Đáng lẽ tấm biển này chỉ có thể ghi là “Di tích lũy ải thuộc quần thể Ải Chi Lăng” mà thôi.
Ải Chi Lăng thực ra là một hệ thống quần thể gồm ải quan, thành lũy, những hiểm địa do thiên nhiên tạo thành… Nó kéo dài đến 20 km từ cầu Quan Âm (thị trấn Chi Lăng) đến đền Hổ Lai (xã Mai Sao) giữa hai dãy núi, một bên là dãy núi đá vôi Kai Kinh hay còn gọi Bảo Đài và một bên dãy núi đất Thái Họa.
Cái nơi mà ngày nay đặt biển Ải Chi Lăng chỉ là một trong những lũy ải (chiến lũy hình thang đắp bằng đất trước thế khỉ XV) nhằm án ngữ các khu vực, ngày nay bị chia cắt một phần để mở quốc lộ mà thôi.
Trong thung lũng còn nổi lên nhiều ngọn núi đá vôi nằm rải rác, đặc biệt nằm sừng sững về phía bắc là dãy núi Quỷ gồm bảy ngọn đối mặt núi Mặt Quỷ trong dãy Kai Kinh đã khép chặt vào trong con đường độc đạo và dòng sông Thương chảy ngoằn ngoèo nên gọi là Quỷ Môn Quan.
Ngày xưa, khi quân giặc tiến vào ải Chi Lăng, đến đâu cũng là rừng rậm, bãi lầy, sông sâu nên buộc phải qua Quỷ Môn Quan và bị quân ta mai phục hai bên núi dùng đạn đá, cung tên, mũi giáo tiêu diệt rất nhiều, đến nỗi có câu: Quỷ Môn Quan, Quỷ Môn Quan.
Thập nhân khứ, nhất nhân hoàn (tạm dịch: Ải cửa quỷ, ải cửa quỷ. Mười người đi, một người trở về).
Xa xa về phía nam, cách 4km là thành lũy núi Ngõ Thề đã cùng Quỷ Môn Quan tạo nên một vùng hiểm địa với địa thế hình bầu dục, khép chặt ở hai đầu và phình ra ở giữa.
Nói qua như vậy để có thể hiểu được địa hình Ải Chi Lăng phức tạp đến nhường nào. Tuy Ải Chi Lăng là hiểm địa như vậy nhưng nó lại là nơi mà trong suốt lịch sử xâm lăng của kẻ thù phương Bắc, từ nhà Tống, nhà Nguyên, nhà Minh đến nhà Thanh, Lạng Sơn luôn được coi là vị trí chiến lược chủ yếu và là hướng tấn công chính, lý do là vì ở đó là đồng bằng và chiếm được Lạng Sơn là chiếm được cửa ngõ châu thổ sông Hồng và chỉ còn 150 km dọc đường cái quan (nay là quốc lộ 1A) là có thể tiến chiếm kinh đô Đại Việt.
Nói đến tình hình lúc này thì do quân Thái Nguyên muốn dụ giặc Bắc vào sâu hơn để tiến hành đánh chặn hậu không cho chúng rút về Quảng Tây. Chính vì lý do này mà Tôn Thất Liệt đại tá chủ động lui lại lũy pha phía nội địa thung lũng tạo bởi Quỷ Môn quan và Ngõ Thề Quan. Tại đây hai bên dằng co quyết liệt không tiến không lui đã một thời gian rồi. Tất nhiên việc nhường ra Quỷ Môn quan đã khiến cho quân đội của Quảng Đông cũng chiếm được lợi thế nhất định do họ đã bố trí được hơn mười thanh pháo trên dãy Kai Kinh đoạn Quỷ Môn Quan. Chính vì thế việc đánh chiếm lại Quỷ Môn quan của quân Thái Nguyên cũng gặp không ít khó khăn khi họ phải đối diện với một số lượng pháo của quân Quảng Đông từ trên cao bắn xuống với tầm bắn rất xa. Đại Bác của Thái Nguyên tuy chiếm số lượng vượt trội đến hơn 6 lần quân Quảng Đông nhưng lại không có một thanh pháo nào có sức vươn tớn được trận địa pháo trên dãy Kai Kinh của quân giặc Bắc.
Trận địa chỉ cách 1km của quân “Thanh” bị cày xới tơi bời bởi hơn trăm khẩu đại bác Thái Nguyên nhưng chính quân Thái Nguyên cũng khó lòng có thể tiến thêm một bước nữa. Vì nếu tiến thêm họ sẽ nằm trong phạm vi pháo kích từ trên cao của đối phương.
Lúc này sau cơn hoảng loạn vô cùng sau khi bị đánh bất ngờ, dồn dập và phủ đầu của quân Thái Nguyên thì Lý Chấn đã ra lệnh cho quân sĩ lui lại 1km tức là đóng quân ngay tại Quỷ Môn Quan. Chính nhờ pháo binh bố trí từ trên cao yểm hộ mà giặc Bắc lại một lần nữa có thể ổn định lại đội ngũ và tiến hành phản công nếu bộ binh Thái Nguyên tràn qua được.
Nhiệm vụ đặt ra đó là không đánh chiếm được điểm cao pháo binh bố trí của quân Quảng Đông thì Thái Nguyên phải chịu một lượng tổn thất vô cùng lớn để có thể tái chiếm Quỷ Môn Quan vào lúc này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook