Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh
-
Chương 50:
Hôm nay Thạch không nằm trong danh sách đánh bắt cá, nên hắn liền theo mọi người học cách bện dây thừng.
Thế nhưng, khi nhìn đến nhóm a cống a mỗ cùng với mấy cô bé khác trong tộc đều có thể bện ra hình ra dáng, ngược lại đống cỏ khô trong tay hắn không hề nghe lời, điều này khiến Thạch căng thẳng đến mức chảy mồ hôi
đầy đầu!
“Tiểu Nam, cô mau đến xem giúp tôi một chút!Tại sao lại như thế này? Như thế nào chỗ này luôn rơi ra?”
Quân Tiểu Nam đi qua xem xét, đơn giản nhìn qua vài lần liền phát hiện ra vấn đề.
“Từ lúc bắt đầu ngươi phải thắt thật chặt, khi đến bước này phải bện ngược lại, sau đó tạo thành hình dáng thế này…”
Thạch chăm chú quan sát, cố gắng hết sức luyện tập, cuối cùng sau một giờ hắn cũng có thể bện ra dây thừng có hình dáng tương tự với bản mẫu.
“Ai, ta quả nhiên thật ngốc, ngay cả chuyện bện dây thừng cũng không làm được.”
“Đừng nản chí, mỗi người đều có một sở trưởng riêng, không một ai có thể biết tất cả mọi việc.”
“Ngươi xem, không phải khả năng bắn cung và võ thuật của ngươi đều rất lợi hại à!”
“Trong tương lai bộ lạc sẽ còn rất nhiều những công việc khác, ngươi chỉ cần lựa chọn công việc phù hợp với bản thân là được.”
Quân Tiểu Nam lên tiếng an ủi Thạch.
“Ha ha, đúng vậy! Thật sự cảm ơn cô, Nam!”
Cậu bé tò mò - Thạch nhanh chóng bị thuyết phục, hừ, võ thuật của hắn rất tốt, chỉ là không giỏi bện dây thừng mà thôi!
***
Hôm nay, nhóm thành viên đánh bắt cá trở về từ rất sớm.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ thật sự không tin dưới lớp băng dày kia cư nhiên lại có nhiều cá lớn đến vậy!
Lần này, những tộc nhân có kinh nghiệm đã sắp xếp vật dụng từ trước, không đợi đến ngày hôm sau mà ngay trong ngày liền mang đồ đạc đưa đến bộ lạc nhà mẹ đẻ tặng cho người thân.
Đi sớm về sớm, hơn nữa thức ăn cũng sẽ tươi ngon hơn.
Rất nhiều người đã “mượn” quần áo giữ ấm, áo lông, ủng, lưỡi liềm… Tuy rằng chỉ còn hơn một tháng nữa là chính thức bước vào mùa xuân nhưng mấy người a phụ a mẫu tuổi tác đã lớn, nếu nhiễm lạnh sẽ rất dễ sinh bệnh.
Ngay sau khi ăn cơm trưa, liền có vài người đàn ông muốn nhanh chóng đưa vợ mình về nhà mẹ đẻ, lo lắng khi trời tối sẽ gặp nguy hiểm.
“Ngươi chờ một chút.”
Dã nhân kia cảm thấy khó hiểu, vì sao phải đợi?
Người phụ nữ tự hào lấy ra sợi dây thừng mà cô ấy đã bện cả buổi sáng, bởi vì kỹ thuật vẫn chưa thành thạo, một số ít “tàn thứ phẩm” chất lượng không đạt tiêu chuẩn nên Quân Tiểu Nam không thu, nhưng mọi người cũng không ngại giữ lại để mình dùng.
Nếu dùng dây thừng xâu mấy con cá lại với nhau, thì một tay có thể cầm nhiều cá cùng lúc, tay còn lại cầm vũ khí hoặc các vật dụng khác.
“Oa! Vợ thật lợi hại!”
“Hừ, trông bộ dáng ngươi ngốc nghếch chưa kìa!”
***
Lần này, cả nhà Quân Tiểu Nam không đến bộ lạc Viêm - nhà mẹ đẻ của Phong.
Lần trước bọn họ đã mang theo rất nhiều thức ăn và quần áo, hơn nữa Phong cũng đã xem xét qua, thức ăn trong bộ lạc Viêm cũng đủ để họ trụ đến mùa xuân.
Hiếm khi có được nửa ngày nhàn rồi, Tiểu Nam Nam liền tiến vào tòa trung tâm thương mại để quan sát thật kỹ tình hình bên trong.
Mặc dù đây là nơi cô làm việc bán thời gian, nhưng trên thực tế vẫn còn rất nhiều nơi cô chưa từng đi dạo qua.
Đầu tiên hãy đến với khu dịch vụ ở tầng một, nơi đó có một màn hình hiển thị cực lớn.
Lúc trước, khi cô vừa xuyên đến nơi này, âm thanh máy móc kia từng đề cập đến trên màn hình này sẽ xuất hiện một chút tin tức.
Quân Tiểu Nam ấn nút khởi động, một giây sau màn hình lập tức mở ra.
Tại đây lưu trữ tất cả các bản đồ của Hỗn Độn Đại Lục.
Hiện tại hình dáng của bản đồ vẫn chưa thay đổi, mọi hình ảnh vẫn giống hệt như lúc Quân Tiểu Nam vừa xuyên đến đây - vẫn là bảy vùng đất với bảy màu sắc khác nhau.
Mà mảnh lục địa nhỏ nơi bộ lạc Châm cư trú có màu xanh lục, ở vị trí dưới cùng bên phải.
Như vậy cũng đúng, tính từ lúc bắt đầu đến nay cũng chỉ mới hai tháng, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết các Tham Dữ Giả khác không hành động nhanh như vậy.
Dựa vào tình huống trước mắt, xem ra vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.
Quân Tiểu Nam đang định tắt máy sau đó đi sang khu vực khác.
“Di?” Cô đột nhiên đứng lại.
Bởi vì, cô phát hiện bên dưới góc trái màn hình hiển thị một phong thư nho nhỏ màu vàng, hình như là tin nhắn mà cô chưa đọc.
Thế nhưng, khi nhìn đến nhóm a cống a mỗ cùng với mấy cô bé khác trong tộc đều có thể bện ra hình ra dáng, ngược lại đống cỏ khô trong tay hắn không hề nghe lời, điều này khiến Thạch căng thẳng đến mức chảy mồ hôi
đầy đầu!
“Tiểu Nam, cô mau đến xem giúp tôi một chút!Tại sao lại như thế này? Như thế nào chỗ này luôn rơi ra?”
Quân Tiểu Nam đi qua xem xét, đơn giản nhìn qua vài lần liền phát hiện ra vấn đề.
“Từ lúc bắt đầu ngươi phải thắt thật chặt, khi đến bước này phải bện ngược lại, sau đó tạo thành hình dáng thế này…”
Thạch chăm chú quan sát, cố gắng hết sức luyện tập, cuối cùng sau một giờ hắn cũng có thể bện ra dây thừng có hình dáng tương tự với bản mẫu.
“Ai, ta quả nhiên thật ngốc, ngay cả chuyện bện dây thừng cũng không làm được.”
“Đừng nản chí, mỗi người đều có một sở trưởng riêng, không một ai có thể biết tất cả mọi việc.”
“Ngươi xem, không phải khả năng bắn cung và võ thuật của ngươi đều rất lợi hại à!”
“Trong tương lai bộ lạc sẽ còn rất nhiều những công việc khác, ngươi chỉ cần lựa chọn công việc phù hợp với bản thân là được.”
Quân Tiểu Nam lên tiếng an ủi Thạch.
“Ha ha, đúng vậy! Thật sự cảm ơn cô, Nam!”
Cậu bé tò mò - Thạch nhanh chóng bị thuyết phục, hừ, võ thuật của hắn rất tốt, chỉ là không giỏi bện dây thừng mà thôi!
***
Hôm nay, nhóm thành viên đánh bắt cá trở về từ rất sớm.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ thật sự không tin dưới lớp băng dày kia cư nhiên lại có nhiều cá lớn đến vậy!
Lần này, những tộc nhân có kinh nghiệm đã sắp xếp vật dụng từ trước, không đợi đến ngày hôm sau mà ngay trong ngày liền mang đồ đạc đưa đến bộ lạc nhà mẹ đẻ tặng cho người thân.
Đi sớm về sớm, hơn nữa thức ăn cũng sẽ tươi ngon hơn.
Rất nhiều người đã “mượn” quần áo giữ ấm, áo lông, ủng, lưỡi liềm… Tuy rằng chỉ còn hơn một tháng nữa là chính thức bước vào mùa xuân nhưng mấy người a phụ a mẫu tuổi tác đã lớn, nếu nhiễm lạnh sẽ rất dễ sinh bệnh.
Ngay sau khi ăn cơm trưa, liền có vài người đàn ông muốn nhanh chóng đưa vợ mình về nhà mẹ đẻ, lo lắng khi trời tối sẽ gặp nguy hiểm.
“Ngươi chờ một chút.”
Dã nhân kia cảm thấy khó hiểu, vì sao phải đợi?
Người phụ nữ tự hào lấy ra sợi dây thừng mà cô ấy đã bện cả buổi sáng, bởi vì kỹ thuật vẫn chưa thành thạo, một số ít “tàn thứ phẩm” chất lượng không đạt tiêu chuẩn nên Quân Tiểu Nam không thu, nhưng mọi người cũng không ngại giữ lại để mình dùng.
Nếu dùng dây thừng xâu mấy con cá lại với nhau, thì một tay có thể cầm nhiều cá cùng lúc, tay còn lại cầm vũ khí hoặc các vật dụng khác.
“Oa! Vợ thật lợi hại!”
“Hừ, trông bộ dáng ngươi ngốc nghếch chưa kìa!”
***
Lần này, cả nhà Quân Tiểu Nam không đến bộ lạc Viêm - nhà mẹ đẻ của Phong.
Lần trước bọn họ đã mang theo rất nhiều thức ăn và quần áo, hơn nữa Phong cũng đã xem xét qua, thức ăn trong bộ lạc Viêm cũng đủ để họ trụ đến mùa xuân.
Hiếm khi có được nửa ngày nhàn rồi, Tiểu Nam Nam liền tiến vào tòa trung tâm thương mại để quan sát thật kỹ tình hình bên trong.
Mặc dù đây là nơi cô làm việc bán thời gian, nhưng trên thực tế vẫn còn rất nhiều nơi cô chưa từng đi dạo qua.
Đầu tiên hãy đến với khu dịch vụ ở tầng một, nơi đó có một màn hình hiển thị cực lớn.
Lúc trước, khi cô vừa xuyên đến nơi này, âm thanh máy móc kia từng đề cập đến trên màn hình này sẽ xuất hiện một chút tin tức.
Quân Tiểu Nam ấn nút khởi động, một giây sau màn hình lập tức mở ra.
Tại đây lưu trữ tất cả các bản đồ của Hỗn Độn Đại Lục.
Hiện tại hình dáng của bản đồ vẫn chưa thay đổi, mọi hình ảnh vẫn giống hệt như lúc Quân Tiểu Nam vừa xuyên đến đây - vẫn là bảy vùng đất với bảy màu sắc khác nhau.
Mà mảnh lục địa nhỏ nơi bộ lạc Châm cư trú có màu xanh lục, ở vị trí dưới cùng bên phải.
Như vậy cũng đúng, tính từ lúc bắt đầu đến nay cũng chỉ mới hai tháng, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết các Tham Dữ Giả khác không hành động nhanh như vậy.
Dựa vào tình huống trước mắt, xem ra vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.
Quân Tiểu Nam đang định tắt máy sau đó đi sang khu vực khác.
“Di?” Cô đột nhiên đứng lại.
Bởi vì, cô phát hiện bên dưới góc trái màn hình hiển thị một phong thư nho nhỏ màu vàng, hình như là tin nhắn mà cô chưa đọc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook