Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh
-
Chương 43:
Lúc nhóm người Quân Tiểu Nam trở về bộ lạc Châm liền nhận ra bọn họ là những người trở về muộn nhất.
“Sao các ngươi trở về muộn thế? Chúng ta đã quay về từ sớm!”
Đối mặt với sự nghi hoặc của tộc nhân, Thạch là người đầu tiên nhảy ra tuyên dương sự tích anh hùng của bản thân: “Blah blah…”
“Oa!”
“Oa oa!”
“Khoác lác! Ta không tin! Thật sự có chuyện nguy hiểm như vậy sao?”
Mọi người ở nơi này đều đã gặp qua Thụ Lang, bọn chúng quả thật là những dã thú rất khó đối phó, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng chỉ với ngần ấy người làm sao có thể tiêu diệt nhiều Thụ Lang như vậy!
“Đương nhiên là sự thật!”
Thạch vỗ vỗ bộ ngực cường tráng, vô cùng đắc ý đáp lại.
“Hôm nay Nam vô cùng uy phong! Cô ấy còn cứu a phụ ta một mạng!”
Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt ẩn chứa tám phần sùng bái hai phần nghi hoặc về phía Quân Tiểu Nam.
Dáng người của Thánh Nữ thoạt nhìn cũng không mấy cường tráng, không ngờ cô ấy lại mạnh mẽ như vậy!
Hơn nữa, trước kia, thời điểm Nam vẫn là tên nhị thế tổ ngốc nghếch thật sự dũng mãnh như vậy à? Đương nhiên là không!
Tiểu Nam Nam cũng nhân cơ hội này tự tuyên dương bản thân.
“Chủ yếu là do vũ khí tiện tay mà thôi, lưỡi liềm và cung tiễn đều sử dụng rất tốt.”
Ngày hôm nay mọi người đều đã nhìn thấy sự lợi hại của lưỡi liềm, có người đã thử qua trên cành cây khô, xác thật thứ vũ khí này vô cùng sắc bén. Nhưng cung tên thì bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy.
“Oa! Nam, có phải chúng ta cũng có thể sử dụng thứ vũ khí được gọi là cung tiễn kia hay không?”
“Đúng vậy, nếu mọi người có được thứ vũ khí lợi hại như vậy thì sẽ không còn sợ dã thú bên ngoài!”
“Mọi người yên tâm, ngày mai ta sẽ dạy mọi người cách sử dụng cung tiễn.”
“Hôm nay mọi người đi đường cả ngày, hẳn là ai cũng cảm thấy mệt mỏi, nên nghỉ ngơi sớm một chút.”
Mọi người cảm thấy như vậy cũng đúng, nên tốp năm tốp ba nhanh chóng tản ra, sau khi lãnh cơm và ăn uống xong xuôi liền đi ngủ.
***
Ngày hôm sau, sau khi nhận cơm sáng từ phòng bếp núc, những người của bộ lạc Châm đã sớm tập trung tại tảng đá lớn ở giữa hang động.
Hôm nay tất cả mọi người vừa kích động lại hưng phấn, nguyên nhân là vì Nam sẽ dạy bọn họ cách sử dụng cung tiễn!
Với thứ vũ khí kia, chỉ cần một người là có thể tiêu diệt bầy Thụ Lang hung hãn!
“Xin chào mọi người, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học môn đầu tiên trong chương trình học, đó là bắn cung.”
Quân Tiểu Nam đứng trước mọi người lên tiếng phát biểu. Hôm nay cô mặc bộ quần áo thể thao chỉnh tề, thoạt nhìn vừa tiêu sái lại vừa dũng mãnh.
“Ngoại trừ bắn cung, sau này chúng ta còn phải học rất nhiều thứ trong chương trình học.”
Tuy rằng mọi người không biết trong chương trình học có những gì, nhưng ai cũng thành thật nghe giảng. Bởi vì bọn họ tin rằng những chuyện Nam làm nhất định sẽ mang lại lợi ích cho bộ lạc.
“Sao các ngươi trở về muộn thế? Chúng ta đã quay về từ sớm!”
Đối mặt với sự nghi hoặc của tộc nhân, Thạch là người đầu tiên nhảy ra tuyên dương sự tích anh hùng của bản thân: “Blah blah…”
“Oa!”
“Oa oa!”
“Khoác lác! Ta không tin! Thật sự có chuyện nguy hiểm như vậy sao?”
Mọi người ở nơi này đều đã gặp qua Thụ Lang, bọn chúng quả thật là những dã thú rất khó đối phó, bọn họ thật sự không thể tưởng tượng chỉ với ngần ấy người làm sao có thể tiêu diệt nhiều Thụ Lang như vậy!
“Đương nhiên là sự thật!”
Thạch vỗ vỗ bộ ngực cường tráng, vô cùng đắc ý đáp lại.
“Hôm nay Nam vô cùng uy phong! Cô ấy còn cứu a phụ ta một mạng!”
Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt ẩn chứa tám phần sùng bái hai phần nghi hoặc về phía Quân Tiểu Nam.
Dáng người của Thánh Nữ thoạt nhìn cũng không mấy cường tráng, không ngờ cô ấy lại mạnh mẽ như vậy!
Hơn nữa, trước kia, thời điểm Nam vẫn là tên nhị thế tổ ngốc nghếch thật sự dũng mãnh như vậy à? Đương nhiên là không!
Tiểu Nam Nam cũng nhân cơ hội này tự tuyên dương bản thân.
“Chủ yếu là do vũ khí tiện tay mà thôi, lưỡi liềm và cung tiễn đều sử dụng rất tốt.”
Ngày hôm nay mọi người đều đã nhìn thấy sự lợi hại của lưỡi liềm, có người đã thử qua trên cành cây khô, xác thật thứ vũ khí này vô cùng sắc bén. Nhưng cung tên thì bọn họ vẫn chưa từng nhìn thấy.
“Oa! Nam, có phải chúng ta cũng có thể sử dụng thứ vũ khí được gọi là cung tiễn kia hay không?”
“Đúng vậy, nếu mọi người có được thứ vũ khí lợi hại như vậy thì sẽ không còn sợ dã thú bên ngoài!”
“Mọi người yên tâm, ngày mai ta sẽ dạy mọi người cách sử dụng cung tiễn.”
“Hôm nay mọi người đi đường cả ngày, hẳn là ai cũng cảm thấy mệt mỏi, nên nghỉ ngơi sớm một chút.”
Mọi người cảm thấy như vậy cũng đúng, nên tốp năm tốp ba nhanh chóng tản ra, sau khi lãnh cơm và ăn uống xong xuôi liền đi ngủ.
***
Ngày hôm sau, sau khi nhận cơm sáng từ phòng bếp núc, những người của bộ lạc Châm đã sớm tập trung tại tảng đá lớn ở giữa hang động.
Hôm nay tất cả mọi người vừa kích động lại hưng phấn, nguyên nhân là vì Nam sẽ dạy bọn họ cách sử dụng cung tiễn!
Với thứ vũ khí kia, chỉ cần một người là có thể tiêu diệt bầy Thụ Lang hung hãn!
“Xin chào mọi người, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học môn đầu tiên trong chương trình học, đó là bắn cung.”
Quân Tiểu Nam đứng trước mọi người lên tiếng phát biểu. Hôm nay cô mặc bộ quần áo thể thao chỉnh tề, thoạt nhìn vừa tiêu sái lại vừa dũng mãnh.
“Ngoại trừ bắn cung, sau này chúng ta còn phải học rất nhiều thứ trong chương trình học.”
Tuy rằng mọi người không biết trong chương trình học có những gì, nhưng ai cũng thành thật nghe giảng. Bởi vì bọn họ tin rằng những chuyện Nam làm nhất định sẽ mang lại lợi ích cho bộ lạc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook