Hasegawa Rina vô năng cuồng nộ* ing.
Nakahara Chuuya quả thực là lãnh khốc vô tình vô cớ gây rối, vậy mà lại yêu cầu một cái tay tàn đảng một mình chiến đấu, bằng không liền phá hỏng đại kế thọc đao của nàng —— hai người họ rõ ràng đều thuộc “Mặt trận thống nhất chống lại Dazai Osamu” a! Hắn đây là đang làm gì! Đây rõ ràng là hành vi kéo chân sau a!
Nàng tức giận đến offline, không ngừng lăn lộn.
—— cũng chẳng còn cách nào khác!
Luyện tập là không có khả năng luyện tập.
Thanh niên cứng tình nguyện bỏ game!
Nàng phi thường có chí khí mà đóng khoang thực tế ảo, mở ra video.

Tiêu đề video là 《 mười phút dạy ngươi làm như thế nào để thoát bỏ hệ thống tự động chiến đấu, nâng tầm bản thân trở thành ngạnh hạch* đại lão trong game thực tế ảo 》—— có thể nói là tiêu chuẩn miệng chê nhưng thân thể lại thành thật.
Edogawa Ranpo CG vẫn treo trên ở trên vách tường.
Nhân vật hết sức chân thật, hệ thống bắt chước hoàn mỹ, thiết lập hệ thống năng lực kỳ dị……Những cái đó thật sự quá thơm, Hasegawa Rina căn bản không dứt bỏ nổi.

Nếu lại đi Reset trò chơi, phí tổn quá cao, muốn lại rút ra được kỹ năng ưu tú như “Khống huyết” cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Kế hoạch thọc đao của nàng lại đang tiến triển thuận lợi như vậy.
Rina trái lo phải nghĩ, lặp lại châm chước.
…… Thôi, ủy khuất này nàng nhịn!
Còn không phải là luyện tập sao! Tay tàn đảng cũng sẽ nghênh đón mùa xuân!
Nàng nhìn thật nhiều giáo trình, tin tưởng chính mình đã học xong, mới đăng nhập vào game, tin tưởng mười phần mà cởi bỏ băng vải, sau đó lại trầm mặc mà nhìn thanh thái đao* cong cong uốn uốn mà nàng mới nặn ra…… Cái thứ này là đồ chơi đi? Làm sao có thể chém npc bằng cái này a!
Thiếu nữ bình tĩnh mà quấn lên băng vải, quyết định, trước tiên luyện thể thuật.
Nàng có thuật đấu vật trung cấp, tố chất thân thể cũng không kém.

Hasegawa Rina làm theo hướng dẫn trong thế giới hiện thực, lấy đà, bật ra —— “Rầm” đâm thẳng vào trên vách tường, đầu óc quay cuồng mà đáp xuống mặt đất.

Mẹ nó, cảm giác này, nàng biết bay sao.
Nàng là siêu nhân sao?!
Dị năng giả, thế mà khủng bố đến vậy.
……
Hasegawa Rina huấn luyện từ sáng đến đêm.

Nàng vốn dĩ liền đủ buồn bực.

Dazai Osamu là “Địch nhân” trong lượt chơi này, nhưng nàng không biết hắn lại bị động vào cọng dây thần kinh nào, lại luôn cùng nàng giằng co, luôn thực hiện hành vi tự sát ở những nơi nàng thấy được, còn thường thường đi trào phúng nàng —— chọc tức nàng đến mức Rina phấn đấu quên mình mà phản kích.
Thiếu niên thắt cổ, nàng cắt dây thừng;
Thiếu niên lấy thực phẩm nguy hiểm ra, nàng giành trước nuốt chửng;
Thiếu niên nhảy sông, nàng lập tức kéo hắn lên;
……
Những việc như thế, nhiều đếm không xuể.
Hasegawa Rina cân nhắc, nhất định Dazai Osamu đã nghe hiểu lời tuyên chiến ngầm của nàng! Hắn đang cùng nàng đấu trí đấu dũng! Nàng tất không có khả năng thua! Liều mạng toàn thân dán đầy debuff cũng đến ngăn cản Dazai Osamu, chứng minh người chơi mới là cha!
Trong lúc, xen lẫn Nakahara Chuuya đánh tơi bời Dazai xN.
Tóm lại, Rina gần đây đã trải qua một quãng thời gian gà bay chó sủa.
Nhờ phúc của Dazai Osamu, nàng bị kích phát ra siêu cường thắng bại dục, khai phá vận dụng đầy đủ chỉ số thông minh của chính mình, hoa thức nghiên cứu kỹ xảo chiến đấu, giá trị vũ lực cũng được tăng mạnh thêm, ít nhất sẽ không lại nặn ra một thanh đao rách nát đến ngay cả con kiến cũng không giết được.
Cái giá để đánh đổi tất cả những thành tựu trên là……
Hasegawa Rina sống không còn gì luyến tiếc mà nằm ở trên giường bệnh.
Khi cắt đứt đoạn dây thừng mà Dazai Osamu dùng để thắt cổ, không cẩn thận quẹt mũi đao vào chân.

Nàng không có cảm giác đau, trầy da sau chỉ nghĩ là chân quệt vào thứ gì đó, không thèm để ý vung vung chân…… Máu vẩy ra, ngay cả Dazai Osamu cũng bị kinh sợ bởi hành động của nàng, hiếm thấy mà dại ra vài giây.
Đồ ăn của Dazai Osamu, thứ mà nàng đã nuốt chửng, đều chứa liều gây chết.
Dazai Osamu chỉ là muốn trét lên làm gia vị chơi, kết quả nàng trực tiếp nuốt xuống.
Tiếp theo là thiếu niên lệ thường vào nước.
Nàng kéo theo phần chân bị trọng thương bổ nhào vào trong nước, chịu khổ cảm nhiễm.
……
Vì thế vết thương chồng chất mà nằm vào bệnh viện.
May mắn, Dazai Osamu hắn cũng có võ đức, hứa hẹn rằng cho đến khi nàng hồi phục hắn sẽ không gây chuyện rắc rối gì thêm, xem như là thời gian ngừng chiến, làm Hasegawa Rina kìm lòng không đậu mà cảm khái: Không nghĩ tới bùn đen tinh cũng sẽ đường đường chính chính mà pk, không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, là nàng hẹp hòi.
Cảm xúc vui mừng cùng cảm động của nàng quá rõ ràng.
Nakahara Chuuya người lại đã tê rần, hắn đã hoàn toàn hiểu được thiếu nữ có thể kiên định và bướng bỉnh đến mức nào.

Nhận được mệnh lệnh “Không được lãng phí máu”, liền không cần dị năng, bị làm xằng làm bậy Dazai Osamu lăn lộn thành dáng vẻ này, vẫn còn một lòng một dạ yêu thích hắn.

…… Thôi kệ đi.
Hắn đè vành mũ xuống, âm thầm thở dài.
Chờ cấp trên cùng địch nhân rời đi, Rina ấn mở tiệm game.
Lần trước nàng mua 10 bao tự động bổ sung HP, còn lại 1 điểm hảo cảm.

Hiện tại, điểm hảo cảm rải rác đến từ cảng Mafia các đồng sự, cộng lại được 50 điểm.

Edogawa Ranpo cống hiến 25 điểm, Nakahara Chuuya vừa cộng thêm 10 điểm, Dazai Osamu tăng lên 30 điểm.
Điểm hảo cảm mà nàng có thể sử dụng cộng tất cả được 116 điểm.
Thiếu nữ do dự một lát, đóng giao diện tiệm game.
…… Tích cóp dần dần thôi.
Nhưng thật ra hảo cảm độ của Dazai Osamu khiến nàng kinh ngạc.

Nàng đều đã cố tình chen ngang nhiều lần như vậy, bùn đen tinh vậy mà lại không có trực tiếp trừ thành giá trị âm, không thể tưởng tượng.
Nhưng nàng cũng sẽ không ôm có bất luận một chút chờ mong.
Ở lần chơi thứ năm, Dazai Osamu hảo cảm độ cũng đã qua mốc 70, cho nàng thắng lợi ánh rạng đông.

Nhưng mà, khi nàng gặp được hiện trường Dazai Osamu tìm xa lạ nữ sĩ tuẫn tình, cũng bao dung mà tỏ vẻ “Ta hiểu rõ, ta không ngại” sau ——
Thiếu niên hảo cảm độ rớt tựa máy bay rơi, sụt như đất đá trôi rồi.
Hasegawa Rina:???
Nàng tự nhận, trên thế giới sẽ không có so nàng càng hoàn mỹ liếm cẩu*.

Cùng hắn nhảy sông, để hắn tùy hứng, cùng hắn bỏ bê công việc, dẫn tới nhân vật của nàng cũng thiếu chút nữa đói chết…… Thậm chí còn nguyện ý tiếp thu màu xanh lục thảo nguyên, để Dazai Osamu thả trâu trên đầu nàng.
Dazai Osamu rốt cuộc không hài lòng nơi nào!!!
Rina tức giận.
Tức giận thì tức giận, nàng vẫn như cũ cần cù và thật thà mà liếm.
Lại không hề có tác dụng.
Cuối cùng chắn một phát đạn, bị chết thực thảm.

Cho nên, có bóng ma tâm lý Hasegawa Rina, trấn định mà xem nhẹ độ hảo cảm của Dazai Osamu, ngồi chờ nó rớt hết về không.

Thiếu niên lại không phải chịu ngược cuồng ma, hằng ngày bị nàng giang, mỗi ngày bị nàng cản trở, sớm hay muộn sẽ biểu diễn độ hảo cảm rơi máy bay, giống như lần chơi thứ năm vậy.
Không có tình yêu, không sợ gì cả!
……
Dazai Osamu ngồi trên trên đài cao, nhìn chăm chú vào bóng người phía dưới kia.
Cẳng chân hắn treo không, tóc đen bị gió thổi động, vuốt ve mơn trớn lớp băng vải quấn quanh trên khuôn mặt kia.

Cảm giác được thả tự do từ trên cao rớt xuống cực kỳ hấp dẫn hắn, nhưng hắn đã đồng ý với nàng, mấy ngày này sẽ không làm việc nguy hiểm, sẽ không chết ở một nơi nào đó mà thiếu nữ không thể nhìn đến.
Lần đu dây hôm ấy cũng thú vị hơn nhiều so với chỉ thuần túy rơi xuống.
Hắn rũ mi mắt, biểu tình yên tĩnh, như là nước lặng.
Hình ảnh về quá trình Hasegawa Rina trúc trắc gian nan luyện tập để sửa đổi phương thức chiến đấu hiện lên trong đầu, lấp đầy suy nghĩ của hắn.

Thiếu nữ gập ghềnh mà chấp hành theo mệnh lệnh của Nakahara Chuuya, nghiêm túc mà đem chính mình đánh nát, lại xếp lại…… Hoàn toàn không hiểu được bổn ý của cấp trên.
Vụng về, lại động lòng người.
Không chê phiền lụy mà mặc hắn nháo cũng là.
Nếu dưới bầu trời tuyết, vậy sắc mặt của Hasegawa Rina, đại khái sẽ càng tái nhợt hơn cả tuyết trắng.

Mỏng manh đến phảng phất sẽ lặng yên không một tiếng động mà hòa tan dưới ánh mặt trời.

Có lẽ là kia mạt xanh thẳm quá thanh thấu, màu đỏ nhiễm trên người nàng luôn là phá lệ chói mắt.
Dazai Osamu móc giấy bút ra.
Hắn chậm rì rì mà, tùy ý viết lên vài câu.
【 Hasegawa tiểu thư.


【 bản thân đều đã rách nát từng mảnh, đến chính ngươi còn chưa thể nào ghép nối hoàn chỉnh.


【 ngươi cứ như vậy, thì cũng chẳng thể níu kéo lại được ai đâu ~】
……
Là khiêu khích đi ——

Nhận lấy được tờ giấy, Rina vẻ mặt ngưng trọng.

Đáng giận.
Dazai Osamu thế mà nhân lúc nàng bị thương đi khiêu khích nàng!
Hỗn đản cá thu xanh ( lớn tiếng)!
(---editor:
- Vô năng cuồng nộ (无能狂怒): Ám chỉ việc rất bất mãn với những gì đã xảy ra hoặc sắp xảy ra, nhưng do khả năng thay đổi hiện trạng hoặc giải quyết vấn đề còn hạn chế nên nhân vật này tức giận và phát điên.

Phân tích chi tiết, “thịnh nộ” không chỉ vì bất mãn với ngoại vật, mà còn vì căm ghét sự “bất tài” của mình.

Ví dụ, khi nhân vật phản diện trong phim hoạt hình bị loại, những lời nói hoặc la hét là vô năng cuồng nộ, hoặc mấy lời chửi đổng và than phiền của các streamer khi họ thua trò chơi cũng là vô năng cuồng nộ (bất lực mà cáu bẳn).

(theo mzh.moegirl)
- Ngạnh hạch (Hardcore): Là một thuật ngữ Internet, chỉ sự lợi hại, kịch liệt, gay gắt.

Nếu được sử dụng để mô tả một tác phẩm, từ này diễn tả rằng tác phẩm đó/người viết tác phẩm đó có nghiên cứu rất chuyên sâu về đề tài mà tác phẩm đó đề cập đến.

Những năm gần đây, người ta thường dùng từ “ngạnh hạch” để hình dung những gì đó “rất ghê gớm”, “rất mạnh mẽ”, “rất cứng cáp” thí dụ như “Quy định ngạnh hạch”, “Ngạnh hạch mẫu thân”, “Cuộc đời hạch cứng/Ngạnh hạch nhân sinh” v.v… (editor chưa tìm ra từ thay thế, nội dung trên kết hợp từ FB HOA SEN và HiNative).
- Tachi (太刀, たち,Thái Đao) là loại Đao Nhật nihontō (日本刀, にほんとう) truyền thống được trang bị cho tầng lớp samurai trong thời kì phong kiến tại Nhật Bản.

Loại kiếm nổi tiếng katana được cho là một biến thể được phát triển từ tachi.
- Liếm cẩu (舔狗): Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.

Trong một mối quan hệ bình thường, người con gái không thật sự thích anh ta lắm, luôn cư xử không nóng không lạnh với anh ta.

Nhưng người con trái đó lại luôn cư xử hết sức chiều chuộng, luôn nghe theo lời cô gái đó, chỉ vì gia thế của cô ấy mà không bởi vì tình yêu, thì hành động đó gọi là "liếm cẩu", như chó liếm vậy.

Chó luôn vẫy đuôi và tuân theo mệnh lệnh miễn có đồ ăn ngon.

Hoặc những phận bề tôi ngày xưa luôn nhún nhường nịnh bợ trước người quyền quý cũng gọi là liếm cẩu.

(Nguồn: dembuon, Aki Re).).

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương