Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế
-
Chương 24: Lần Đầu Chạm Trán Zombie Dị Năng
Trông như Tích Di chỉ đang sinh tồn, thứ gì cũng không bận tâm đến nhưng thực chất, sau khi Kha Chinh đem nguyên tác kể cho cô nghe, trong lòng cô đã sớm trăm tính ngàn suy, lật đi lật lại tất thảy các vấn đề, tìm ra một lối đi đúng đắn, an toàn nhất cho bản thân, cái danh sát thủ đầu bảng trong tổ chức Z của cô không phải chỉ bằng khả năng chém giết mà có, còn phải dùng đầu óc.
Nếu không cô đã sớm phơi thây ở một địa phương xa lạ nào đó, những kẻ cô ám sát có kẻ nào không sở hữu tâm cơ trùng trùng, có kẻ nào lại đơn giản đâu?
Trở lại với thực tại, Tích Di không khỏi kéo ống tay áo của Kính Thuần, thỏ thẻ: "Chú Kính Thuần, bên trên có nguy hiểm, chú phải tin con, bên trên rất nguy hiểm."
Kính Thuần nhìn gương mặt nghiêm túc của Tích Di, thâm tâm cũng không có gì nghi ngờ, một cô gái trẻ như cô thật sự có khả năng khiến người khác tin tưởng: "Ừ, chú biết rồi, nhất định sẽ cẩn thận, đừng lo."
Tích Di đành lặng lẽ gật đầu, cô cũng không thể nói rõ là trên tầng cao nhất có năm mống zombie dị năng đang lâm vào trạng thái ngủ say để tu luyện.
Zombie tu luyện dị năng không giống với con người, bọn nó không cần dùng tinh hạch cũng không cần thông qua chiến đấu để thăng cấp, bọn nó chỉ cần cắn xé huyết thịt của con người, sau khi ăn no say một trận liền tiến vào trạng thái ngủ đông, lúc thức dậy dị năng sẽ tăng lên, còn tăng lên bao nhiêu thì tùy từng con zombie khác nhau, không nói trước được.
Khi bọn nó lâm vào trạng thái ngủ đông sẽ không dễ dàng tỉnh dậy, có thể thấy rõ điều đó, bốn người chém giết hăng say nãy giờ cũng không khiến nó thức giấc.
Nhưng nếu nó cảm nhận được nguy hiểm trong bán kính vài chục mét, nhất định sẽ thức tỉnh từ trạng thái ngủ đông, khi đó xem như là bị đánh thức, trạng thái chiến đấu kia không phải là đùa.
Tích Di cắn răng, cô cũng không thể làm khác được, hiện tại cô muốn rút lui thì ba người kia nhất định không ngăn cản cô nhưng bản thân họ sẽ không làm điều đó, họ nhất định muốn tiến về phía trước, còn như cô vẫn cố gắng khuyên can, dị năng hệ tinh thần của cô có khả năng cao sẽ bị lộ.
Dù sao đó cũng là lá bài tẩy của cô ở mạt thế này, không thể tùy tiện để lộ ra được.
Tích Di cắn răng, đã vậy thì phóng lao phải theo lao thôi, cô lấy mấy cây thuốc nổ ra đưa cho Phù Sơn, anh ta nhìn cô vài giây liền nhận lấy, cảm ơn một tiếng, sau đó bốn người tiếp tục trầm mặc tiến về phía trước.
Dưới bầu không khí căng thẳng, bốn người nhanh chóng thu thập xong vật tư ở bốn tầng, tinh hạch lại nhiều thêm không đếm xuể, mà tinh thần cũng đang nâng cao đến mức tối đa, hiện tại, ngay cả ba người đàn ông cũng cảm nhận được cảm giác nguy hiểm một cách rõ rệt.
Trái lại, Tích Di không còn căng thẳng như lúc nãy, thâm tâm có chút mong chờ, cô muốn xem thử zombie dị năng kia mạnh mẽ đến nhường nào.
Kính Thuần ra dấu cho hai người phía sau, ba người xếp thành một hàng, nghiêm chỉnh tiến về phía trước, đem Tích Di bảo vệ ở giữa.
Khi bốn người tiến vào sảnh lớn ở tầng mười, năm con zombie kia liền hung hăng mở mắt.
Tích Di cắn răng thu lại dị năng hệ tinh thần của mình, bây giờ cô đã hiểu tại sao lúc đầu bọn nó có xu hướng công kích lại sức mạnh tinh thần của cô.
Bởi một tổ hợp năm con zombie dị năng là không hề ít, mà bọn nó lại đang ngủ đông để nâng cao thực lực nên có một lớp bảo vệ mỏng manh bên ngoài do năm con tạo thành, trên thực tế không có con zombie nào sở hữu dị năng hệ tinh thần, đó chỉ là chút tác dụng tâm lý mà thôi, không hề có chút công kích nào cả.
Phát hiện này khiến thâm tâm Tích Di thả lỏng không ít, nhẹ bước theo ba người đàn ông công lên phía trước.
Bấy giờ, sự lạnh lẽo gần như dâng trào, thậm chí từng mảng băng lớn cũng đã xuất hiện trong tầm mắt của bốn người, xem ra có không dưới một con zombie hệ băng đi? Kèm theo những tảng băng to thì những bụi dây leo có gai cũng chằng chịt một mảnh.
Lúc này, vài tiếng xé gió truyền tới bên tai của bốn người, trước mặt lập tức xuất hiện năm con zombie có dáng vẻ vô cùng linh hoạt, thân thể cũng không bị thối nát như những con zombie khác, ngược lại có phần lành lặn hơn rất nhiều, có điều mùi hôi trên người vẫn lan tỏa không ít, cộng thêm một thân hung hăng, tỏ ra mười phần trí lực, nhìn một cái tổng thể liền cảm thấy thập phần quỷ dị.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của ba người đàn ông, Tích Di nhỏ giọng giải thích: "Là zombie đơn dị năng, dò xét qua liền biết bọn nó đều ở cấp bốn cao rồi."
Ba người đàn ông kinh ngạc một hồi, thử dò xét thì kết quả y hệt như lời Tích Di nói, năm con zombie này đều sở hữu dị năng cấp bốn cao, Vĩnh Sách trợn to hai mắt có chút nóng nảy: "Đây là sao? Trời muốn diệt loài người ư? Zombie cũng có thể có dị năng? Thật là chuyện khó tưởng."
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, lời Vĩnh Sách vừa dứt, năm con zombie cũng không tiếp tục dây dưa, trực tiếp nhào tới tấn công bốn người, trạng thái thập phần hung hăng.
"Khoan hãy dùng thuốc nổ, phải giữ lại." Tích Di hét lớn một câu, nhanh chóng ra tay bắt đầu cuộc chiến.
Bọn họ có bốn người lại có tới năm con zombie, đầu tiên mỗi người đấu với một con, con thứ năm kia cũng không nhào tới công kích riêng người nào mà đứng ở phía xa quan sát, xem ai đang có sơ hở sẽ bồi vào một cú khiến bốn người giận đến ngứa răng.
Dù vậy, bốn người cũng không quá khó khăn để ứng chiến, dù sao dị năng của họ đều trên cấp sáu, chính là có chút lợi thế.
Tích Di chiến đấu với một con zombie sở hữu dị năng hệ băng, nhũ băng nhọn hoắt liên tục được nó phóng ra, hướng thẳng về phía cô mà đánh, cô không yếu thế, dùng dị năng hệ phong bẻ gãy hết tất thảy nhũ băng khiến nhũ băng rơi rụng đầy đất, tay cầm Gerber Mark II trực tiếp xông tới vật lộn với nó.
Có lẽ zombie hệ băng không ngờ Tích Di sẽ làm vậy, có chút luống cuống đánh trả, nhân cơ hội đó, cô lập tức chém Gerber Mark II vào đầu nó, một phát cắt ngang, chỉ là không ngờ zombie hệ băng còn kiên trì ra một chiêu cuối khiến cô phải nhào người qua một bên tránh né, nếu không bị nhũ băng nhọn hoắt kia ghim trúng chính là không xong.
Bấy giờ, Kính Thuần cũng giải quyết xong con zombie dị năng hệ mộc, Tích Di hét to: "Thiêu nó, chú Kính Thuần, một mồi lửa thiêu rụi hai con zombie đi."
Tuy Kính Thuần không rõ nguyên do, thế nhưng vẫn nhanh chóng tung ra một mồi lửa thiêu đi hai cái xác zombie vừa ngã xuống, nào ngờ con zombie hệ băng đang đứng bên ngoài làm khán giả lại xông tới, thấy vậy, Kính Thuần lập tức ra tay đánh trả, Tích Di kêu một tiếng ai ui, lập tức lấy hột quẹt trong không gian tùy thân ra sử dụng.
Nhưng đã muộn, xác con zombie hệ băng cô đã giết đúng là bị thiêu rụi nhưng con zombie hệ mộc bị Kính Thuần giết lại tiến hành bạo thể, áp lực xung quanh liền tăng lên khiến mắt người không thể nhìn thẳng.
Tích Di quay sang nhìn Phù Sơn và Vĩnh Sách, thấy hai người vừa xử xong hai con zombie dị năng kia liền hét to: "Hai chú mau thiêu rụi xác của hai con zombie đó, đừng để nó có cơ hội tái sinh!"
Tích Di nghiêng người vào cánh cửa tránh đi đống đổ nát xung quanh, trong lòng thầm kêu hỏng bét, cô vậy mà quên nói với ba người kia phải thiêu rụi xác của zombie sau khi giết nó, nếu không chưa tới mười giây nó liền bạo thể biến thành zombie khổng lồ.
Con zombie hệ mộc phát ra một áp lực to lớn, bụi bặm, đồ vật xung quanh đều bay loạn tứ phía tạo nên một quang cảnh vô cùng hỗn loạn, chẳng mấy chốc, cơ thể của nó liền phì lên, kích thước nhanh chóng tăng trưởng.
Đợi đến khi xác zombie hệ băng phát triển đến khoảng ba mét rưỡi mới dừng lại, lập tức bật dậy gào thét một tiếng vang trời, nhìn dáng vẻ kia đích thị khiến lòng người không khỏi rét run.
Tích Di ngó mắt thấy Phù Sơn và Vĩnh Sách đã thiêu rụi xác hai con zombie, cô xua tay: "Mau chạy xuống bên dưới, không thể tiếp tục ở đây được nữa."
Ba người đàn ông vốn đang vô cùng kinh hãi, nghe tiếng hét của Tích Di liền có chút hoàn hồn chạy xuống, ngay cả một người ngày thường vô cùng lịch thiệp như Phù Sơn cũng không nhịn được văng tục: "Shit, đây là cái thứ quái quỷ gì vậy?"
"Quan tâm nó là thứ quái quỷ gì chứ, giữ mạng quan trọng nhất." Vĩnh Sách thở hổn hển nói.
Kính Thuần trực tiếp im lặng, cùng ba người chạy như điên xuống bên dưới, trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng này cũng không quên che chở Tích Di.
Hai con zombie dị năng kia đời nào chịu bỏ qua cho bốn người bọn họ, một lớn một nhỏ lập tức hăng máu đuổi theo, con zombie lớn còn gào thét đến đinh tai nhức óc khiến lòng người càng thêm gấp gáp.
Mục đích Tích Di muốn chạy xuống bên dưới là để giảm thiểu nguy hiểm của bốn người bọn họ, bởi lẽ đây là tầng cao nhất, kích thước của con zombie kia lại to như vậy còn có trí lực, trước hết chưa nói thắng thua, chỉ cần nó có ý định muốn đẩy bọn họ xuống bên dưới thì thịt nát xương tan là chuyện không cần nghi ngờ.
Vì vậy trước tiên phải dời trận địa, sau đó muốn ra sao thì ra, dù sao cũng an toàn hơn rất nhiều.
Trong khu vực cầu thang chật hẹp, bốn người chạy như điên xuống bên dưới, Kính Thuần là người chạy sau cùng nên thỉnh thoảng sẽ thả ra vài tia sét hoặc vài mồi lửa nhằm muốn cắt đuôi hai con zombie đang cật lật đuổi theo.
Tích Di không hề màng hình tượng, mồ hôi nhễ nhại chạy đến tầng năm liền nghe thấy tiếng nói loáng thoáng truyền đến bên tai.
Tích Di chạy đến đoạn cầu thang phía dưới liền thấy một nhóm ba người đang thảnh thơi cuốc bộ lên, nói cười thập phần vui vẻ, cô trợn mắt, hét to: "Nước sôi, mau tránh đường."
Lối cầu thang bộ này hai người đi ngang nhau liền bị lấp hết, diện tích khá nhỏ hẹp, nếu ba người kia không tránh đường, chỉ cần lỡ một giây thôi liền bị hai con zombie kia đuổi kịp, quả thật là vô cùng phiền phức.
Nếu không cô đã sớm phơi thây ở một địa phương xa lạ nào đó, những kẻ cô ám sát có kẻ nào không sở hữu tâm cơ trùng trùng, có kẻ nào lại đơn giản đâu?
Trở lại với thực tại, Tích Di không khỏi kéo ống tay áo của Kính Thuần, thỏ thẻ: "Chú Kính Thuần, bên trên có nguy hiểm, chú phải tin con, bên trên rất nguy hiểm."
Kính Thuần nhìn gương mặt nghiêm túc của Tích Di, thâm tâm cũng không có gì nghi ngờ, một cô gái trẻ như cô thật sự có khả năng khiến người khác tin tưởng: "Ừ, chú biết rồi, nhất định sẽ cẩn thận, đừng lo."
Tích Di đành lặng lẽ gật đầu, cô cũng không thể nói rõ là trên tầng cao nhất có năm mống zombie dị năng đang lâm vào trạng thái ngủ say để tu luyện.
Zombie tu luyện dị năng không giống với con người, bọn nó không cần dùng tinh hạch cũng không cần thông qua chiến đấu để thăng cấp, bọn nó chỉ cần cắn xé huyết thịt của con người, sau khi ăn no say một trận liền tiến vào trạng thái ngủ đông, lúc thức dậy dị năng sẽ tăng lên, còn tăng lên bao nhiêu thì tùy từng con zombie khác nhau, không nói trước được.
Khi bọn nó lâm vào trạng thái ngủ đông sẽ không dễ dàng tỉnh dậy, có thể thấy rõ điều đó, bốn người chém giết hăng say nãy giờ cũng không khiến nó thức giấc.
Nhưng nếu nó cảm nhận được nguy hiểm trong bán kính vài chục mét, nhất định sẽ thức tỉnh từ trạng thái ngủ đông, khi đó xem như là bị đánh thức, trạng thái chiến đấu kia không phải là đùa.
Tích Di cắn răng, cô cũng không thể làm khác được, hiện tại cô muốn rút lui thì ba người kia nhất định không ngăn cản cô nhưng bản thân họ sẽ không làm điều đó, họ nhất định muốn tiến về phía trước, còn như cô vẫn cố gắng khuyên can, dị năng hệ tinh thần của cô có khả năng cao sẽ bị lộ.
Dù sao đó cũng là lá bài tẩy của cô ở mạt thế này, không thể tùy tiện để lộ ra được.
Tích Di cắn răng, đã vậy thì phóng lao phải theo lao thôi, cô lấy mấy cây thuốc nổ ra đưa cho Phù Sơn, anh ta nhìn cô vài giây liền nhận lấy, cảm ơn một tiếng, sau đó bốn người tiếp tục trầm mặc tiến về phía trước.
Dưới bầu không khí căng thẳng, bốn người nhanh chóng thu thập xong vật tư ở bốn tầng, tinh hạch lại nhiều thêm không đếm xuể, mà tinh thần cũng đang nâng cao đến mức tối đa, hiện tại, ngay cả ba người đàn ông cũng cảm nhận được cảm giác nguy hiểm một cách rõ rệt.
Trái lại, Tích Di không còn căng thẳng như lúc nãy, thâm tâm có chút mong chờ, cô muốn xem thử zombie dị năng kia mạnh mẽ đến nhường nào.
Kính Thuần ra dấu cho hai người phía sau, ba người xếp thành một hàng, nghiêm chỉnh tiến về phía trước, đem Tích Di bảo vệ ở giữa.
Khi bốn người tiến vào sảnh lớn ở tầng mười, năm con zombie kia liền hung hăng mở mắt.
Tích Di cắn răng thu lại dị năng hệ tinh thần của mình, bây giờ cô đã hiểu tại sao lúc đầu bọn nó có xu hướng công kích lại sức mạnh tinh thần của cô.
Bởi một tổ hợp năm con zombie dị năng là không hề ít, mà bọn nó lại đang ngủ đông để nâng cao thực lực nên có một lớp bảo vệ mỏng manh bên ngoài do năm con tạo thành, trên thực tế không có con zombie nào sở hữu dị năng hệ tinh thần, đó chỉ là chút tác dụng tâm lý mà thôi, không hề có chút công kích nào cả.
Phát hiện này khiến thâm tâm Tích Di thả lỏng không ít, nhẹ bước theo ba người đàn ông công lên phía trước.
Bấy giờ, sự lạnh lẽo gần như dâng trào, thậm chí từng mảng băng lớn cũng đã xuất hiện trong tầm mắt của bốn người, xem ra có không dưới một con zombie hệ băng đi? Kèm theo những tảng băng to thì những bụi dây leo có gai cũng chằng chịt một mảnh.
Lúc này, vài tiếng xé gió truyền tới bên tai của bốn người, trước mặt lập tức xuất hiện năm con zombie có dáng vẻ vô cùng linh hoạt, thân thể cũng không bị thối nát như những con zombie khác, ngược lại có phần lành lặn hơn rất nhiều, có điều mùi hôi trên người vẫn lan tỏa không ít, cộng thêm một thân hung hăng, tỏ ra mười phần trí lực, nhìn một cái tổng thể liền cảm thấy thập phần quỷ dị.
Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của ba người đàn ông, Tích Di nhỏ giọng giải thích: "Là zombie đơn dị năng, dò xét qua liền biết bọn nó đều ở cấp bốn cao rồi."
Ba người đàn ông kinh ngạc một hồi, thử dò xét thì kết quả y hệt như lời Tích Di nói, năm con zombie này đều sở hữu dị năng cấp bốn cao, Vĩnh Sách trợn to hai mắt có chút nóng nảy: "Đây là sao? Trời muốn diệt loài người ư? Zombie cũng có thể có dị năng? Thật là chuyện khó tưởng."
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, lời Vĩnh Sách vừa dứt, năm con zombie cũng không tiếp tục dây dưa, trực tiếp nhào tới tấn công bốn người, trạng thái thập phần hung hăng.
"Khoan hãy dùng thuốc nổ, phải giữ lại." Tích Di hét lớn một câu, nhanh chóng ra tay bắt đầu cuộc chiến.
Bọn họ có bốn người lại có tới năm con zombie, đầu tiên mỗi người đấu với một con, con thứ năm kia cũng không nhào tới công kích riêng người nào mà đứng ở phía xa quan sát, xem ai đang có sơ hở sẽ bồi vào một cú khiến bốn người giận đến ngứa răng.
Dù vậy, bốn người cũng không quá khó khăn để ứng chiến, dù sao dị năng của họ đều trên cấp sáu, chính là có chút lợi thế.
Tích Di chiến đấu với một con zombie sở hữu dị năng hệ băng, nhũ băng nhọn hoắt liên tục được nó phóng ra, hướng thẳng về phía cô mà đánh, cô không yếu thế, dùng dị năng hệ phong bẻ gãy hết tất thảy nhũ băng khiến nhũ băng rơi rụng đầy đất, tay cầm Gerber Mark II trực tiếp xông tới vật lộn với nó.
Có lẽ zombie hệ băng không ngờ Tích Di sẽ làm vậy, có chút luống cuống đánh trả, nhân cơ hội đó, cô lập tức chém Gerber Mark II vào đầu nó, một phát cắt ngang, chỉ là không ngờ zombie hệ băng còn kiên trì ra một chiêu cuối khiến cô phải nhào người qua một bên tránh né, nếu không bị nhũ băng nhọn hoắt kia ghim trúng chính là không xong.
Bấy giờ, Kính Thuần cũng giải quyết xong con zombie dị năng hệ mộc, Tích Di hét to: "Thiêu nó, chú Kính Thuần, một mồi lửa thiêu rụi hai con zombie đi."
Tuy Kính Thuần không rõ nguyên do, thế nhưng vẫn nhanh chóng tung ra một mồi lửa thiêu đi hai cái xác zombie vừa ngã xuống, nào ngờ con zombie hệ băng đang đứng bên ngoài làm khán giả lại xông tới, thấy vậy, Kính Thuần lập tức ra tay đánh trả, Tích Di kêu một tiếng ai ui, lập tức lấy hột quẹt trong không gian tùy thân ra sử dụng.
Nhưng đã muộn, xác con zombie hệ băng cô đã giết đúng là bị thiêu rụi nhưng con zombie hệ mộc bị Kính Thuần giết lại tiến hành bạo thể, áp lực xung quanh liền tăng lên khiến mắt người không thể nhìn thẳng.
Tích Di quay sang nhìn Phù Sơn và Vĩnh Sách, thấy hai người vừa xử xong hai con zombie dị năng kia liền hét to: "Hai chú mau thiêu rụi xác của hai con zombie đó, đừng để nó có cơ hội tái sinh!"
Tích Di nghiêng người vào cánh cửa tránh đi đống đổ nát xung quanh, trong lòng thầm kêu hỏng bét, cô vậy mà quên nói với ba người kia phải thiêu rụi xác của zombie sau khi giết nó, nếu không chưa tới mười giây nó liền bạo thể biến thành zombie khổng lồ.
Con zombie hệ mộc phát ra một áp lực to lớn, bụi bặm, đồ vật xung quanh đều bay loạn tứ phía tạo nên một quang cảnh vô cùng hỗn loạn, chẳng mấy chốc, cơ thể của nó liền phì lên, kích thước nhanh chóng tăng trưởng.
Đợi đến khi xác zombie hệ băng phát triển đến khoảng ba mét rưỡi mới dừng lại, lập tức bật dậy gào thét một tiếng vang trời, nhìn dáng vẻ kia đích thị khiến lòng người không khỏi rét run.
Tích Di ngó mắt thấy Phù Sơn và Vĩnh Sách đã thiêu rụi xác hai con zombie, cô xua tay: "Mau chạy xuống bên dưới, không thể tiếp tục ở đây được nữa."
Ba người đàn ông vốn đang vô cùng kinh hãi, nghe tiếng hét của Tích Di liền có chút hoàn hồn chạy xuống, ngay cả một người ngày thường vô cùng lịch thiệp như Phù Sơn cũng không nhịn được văng tục: "Shit, đây là cái thứ quái quỷ gì vậy?"
"Quan tâm nó là thứ quái quỷ gì chứ, giữ mạng quan trọng nhất." Vĩnh Sách thở hổn hển nói.
Kính Thuần trực tiếp im lặng, cùng ba người chạy như điên xuống bên dưới, trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng này cũng không quên che chở Tích Di.
Hai con zombie dị năng kia đời nào chịu bỏ qua cho bốn người bọn họ, một lớn một nhỏ lập tức hăng máu đuổi theo, con zombie lớn còn gào thét đến đinh tai nhức óc khiến lòng người càng thêm gấp gáp.
Mục đích Tích Di muốn chạy xuống bên dưới là để giảm thiểu nguy hiểm của bốn người bọn họ, bởi lẽ đây là tầng cao nhất, kích thước của con zombie kia lại to như vậy còn có trí lực, trước hết chưa nói thắng thua, chỉ cần nó có ý định muốn đẩy bọn họ xuống bên dưới thì thịt nát xương tan là chuyện không cần nghi ngờ.
Vì vậy trước tiên phải dời trận địa, sau đó muốn ra sao thì ra, dù sao cũng an toàn hơn rất nhiều.
Trong khu vực cầu thang chật hẹp, bốn người chạy như điên xuống bên dưới, Kính Thuần là người chạy sau cùng nên thỉnh thoảng sẽ thả ra vài tia sét hoặc vài mồi lửa nhằm muốn cắt đuôi hai con zombie đang cật lật đuổi theo.
Tích Di không hề màng hình tượng, mồ hôi nhễ nhại chạy đến tầng năm liền nghe thấy tiếng nói loáng thoáng truyền đến bên tai.
Tích Di chạy đến đoạn cầu thang phía dưới liền thấy một nhóm ba người đang thảnh thơi cuốc bộ lên, nói cười thập phần vui vẻ, cô trợn mắt, hét to: "Nước sôi, mau tránh đường."
Lối cầu thang bộ này hai người đi ngang nhau liền bị lấp hết, diện tích khá nhỏ hẹp, nếu ba người kia không tránh đường, chỉ cần lỡ một giây thôi liền bị hai con zombie kia đuổi kịp, quả thật là vô cùng phiền phức.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook