Sau khi Chung Cảnh Tri đưa Cao Ninh về nhà, ngồi trong xe suy nghĩ lúc lâu, mới thở dài, anh không ngốc, Lục Hòa Ngọc cũng không phải là một cô gái ngốc, ngược lại cô rất thông minh cũng rất mẫn cảm, tình cảm của mình không che dấu kịp bị cô phát hiện, rồi lại trốn tránh.

Anh không nhịn không được lại thở dài, cô làm chuyện gì cũng quyết đoán. Bây giờ anh rất do dự, là cùng cô gặp mặt nói rõ, hay là tiếp tục đợi đến khi cô hai mươi tuổi rồi nói sau? Nếu khi ấy cô ấy từ chối mình thì sao? Ngay lập tức từ bỏ lựa chọn về vấn đề này.

Chung Cảnh Tri biết mình có chút lo được lo mất, nhưng tình cảm đến nhanh tới mức không kịp trở tay như vậy, đây cũng là điều anh không ngờ tới. Cũng đúng, chuyện tình cảm có đôi khi không phải muốn ngăn cản là có thể ngăn cản được.

Do dự nhiều lần, Chung Cảnh Tri vẫn cảm thấy quyết đoán giải thích rõ ràng với cô, làm rõ mối quan hệ, vẫn tốt hơn là đoán tới đoán lui, như vậy anh cũng không cần mỗi lần gặp cô đều mang theo tình cảm với sự thấp thỏm lo sợ, hoặc là có một cơ hội đường đường chính chính theo đuổi cô.

Hiểu được điều này, Chung Cảnh Tri cũng không chần chừ lái xe đến khu nhà Lục Hòa Ngọc, rất nhanh đã đến trước cửa nhà Lục Hòa Ngọc...

Lục Hòa Ngọc đang nghiên cứu xu hướng thị trường chứng khoán, bỗng nhiên nghe thấy chuông cửa vang lên một chút, cô cho rằng mình nghe lầm, không di chuyển, một lát sau lại nghe thấy tiếng chuông, Lục Hòa Ngọc đi tới nhìn mắt mèo một chút, thấy là Chung Cảnh Tri, do dự một chút vẫn đưa tay mở cửa ra.

"Anh Chung, là Cao Ninh bỏ quên cái gì sao?" Lục Hòa Ngọc mở cửa ra, nhưng cũng không lập tức để cho anh vào phòng, đứng ở trước cửa mở miệng hỏi.

"Không phải, là tôi có việc muốn nói chuyện với em một chút, tôi có thể vào nhà không?" Chung Cảnh Tri theo bản năng lắc đầu nói, anh còn chưa nghĩ tới nên mở miệng nói như thế nào để được vào, kết quả Lục Hòa Ngọc liền mở cửa.

Lục Hòa Ngọc mím môi nhìn anh, không nói đồng ý cho anh vào, cũng không lên tiếng nói chuyện, đợi đến khi Chung Cảnh Tri nghĩ rằng cô không muốn cho mình vào, cô mới nghiêng người một cái để anh vào phòng.

Lại không biết Chung Cảnh Tri bị cô nhìn như vậy thiếu chút nữa đã không nhịn được giơ tay lên, thật sự là lúc đó mặt cô không chút thay đổi nhìn anh, cảm giác cô giống như nhìn thấu suy nghĩ của anh.

"Anh Chung muốn uống gì, hay là nước nước lọc?" Lục Hòa Ngọc hỏi.

Lần đầu tiên Chung Cảnh Tri vào nhà cô, cảm giác đầu tiên của anh chính là sự thoải mái, đơn giản, trang trí không màu mè, còn có một cảm giác chính là ấm áp.

"Nước lọc, cảm ơn."

Lục Hòa Ngọc lấy ra một cốc nước đặt đặt trước mặt anh rồi ngồi xuống đối diện, khẽ rũ mắt hỏi: "Không biết anh Chung tới đây tìm tôi có chuyện gì?"



Chung Cảnh Tri nhìn cô, ho khan một tiếng che giấu sự khẩn trương của mình, mở miệng nói: "Chính thức giới thiệu một chút, tôi tên là Chung Cảnh Tri, năm nay hai mươi chín, chưa lập gia đình, không có điều gì xấu.."

"Chờ đã, anh Chung, anh đang nói cái gì vậy?" Lục Hòa Ngọc vừa nghe đến đầu, có chút khó hiểu, kết quả càng nghe càng cạn lời, không chịu được liền làm dáng tạm dừng, anh có biết mình đang nói cái gì không?

"Tôi biết, tôi muốn nói, tôi thích em, em có thể cho tôi một cơ hội theo đuổi em hay không?" Chung Cảnh Tri xoa xoa bàn tay lên đùi một chút, anh cảm thấy mình đối mặt với hợp đồng một trăm triệu cũng không chớp mắt, hiện giờ đối mặt với Lục Hòa Ngọc lại cảm thấy gấp gáp không chịu nổi, lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Lục Hòa Ngọc giật mình, anh thật sự thích cô? Anh có chắc về điều đó không? Hình như bọn họ quen biết không nhiều, gặp mặt càng ít, chưa kể Chung Cảnh Tri cũng không giống một người có thể yêu người khác ngay từ cái nhìn đầu tiên.

"Anh, có phải tìm nhầm người không?" Lục Hòa Ngọc hỏi.

"Không, anh không nhầm người, người anh thích chính là em, Lục Hòa Ngọc." Chung Cảnh Tri kiên định nói.

"Nhưng chúng ta cũng không quen." Lục Hòa Ngọc lắc đầu không tin lời hắn nói, bởi vì số lần hai người gặp mặt hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay, cũng chỉ từ mười ngón tay trở lại.

"Chúng ta có thể bắt đầu làm quen hiểu rõ đối phương từ bây giờ." Chung Cảnh Tri nghiêm mặt nói.

"Anh chưa từng yêu bất kỳ ai, cũng không có drama với bất kỳ người phụ nữ nào, anh..."

"Dừng lại, anh đừng nói nữa, thật ra." Lục Hòa Ngọc vừa nghe có khi anh sắp đem chuyện anh là xử nam nói ra, vội vàng kêu ngừng lại, mặt dày nói: "Hiện tại tôi cảm thấy bây giờ mình còn nhỏ, còn chưa có ý định yêu đương."

"..." Lúc Chung Cảnh Tri định mở miệng nói gì đó, Lục Hòa Ngọc lại vội vàng nói: "Chuyện tình cảm này, tôi cảm thấy có lẽ anh chỉ là nhất thời có thiện cảm với tôi mà thôi, có khi trong tương lai một ngày nào đó anh sẽ gặp được một người anh thật sự thích. Chuyện này vẫn là sau này tính sau.”

Chung Cảnh Tri vừa nghe, hít sâu một hơi, Lục Hòa Ngọc rất lý trí, hơn nữa dù sao anh cũng hơi gấp gáp, ánh mắt chăm chú nhìn cô nhẹ giọng nói: "Anh hiểu ý của em nhưng anh cũng không phải là một người tùy tiện, thật ra lúc nhận ra mình thích em, anh cũng rất bất ngờ, nhưng em không cần lo lắng, trước khi em đồng ý, anh sẽ không làm phiền cuộc sống của em. ”

"Trong khi em suy nghĩ, anh có thể được ưu tiên trong lòng em không?"

Lục Hòa Ngọc mím môi không trả lời, cũng không nhìn Chung Cảnh Tri, thật lâu sau, cô mới ngẩng đầu nhìn anh bình tĩnh nói: "Từ trước tới giờ tôi đã quen sống độc lập, chưa từng suy nghĩ tới vấn đề này, cho nên sau này tôi cũng không biết mình sẽ như thế nào, hơn nữa tôi nghe Cao Ninh nói, tuổi của anh bây giờ cũng không nhỏ? Nếu tôi tới tận đến ba mươi tuổi cũng chưa có ý nghĩ thế, chả lẽ anh cũng phải chờ đợi sao? Có lẽ tôi nên hỏi anh liệu có thể chờ được không?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương