Xuyên Vào Tiểu Thuyết Ngọt Văn
-
Chương 40:
Lục Hòa Ngọc nghĩ có lẽ là hàng xóm bên cạnh nhưng lại cảm thấy không có khả năng, vì mỗi phòng đều cách nhau một khoảng, không phải kiểu căn hộ đối nhau, người bình thường sẽ không đi nhầm, trừ khi đi nhầm tầng?
Không đợi cô kịp phản ứng, soái ca cũng nhìn thấy cô, trong mắt không giấu được kích động, giọng có chút khàn khàn kêu một tiếng: "Tiểu Vãn.”
Lục Hòa Ngọc ngây ngẩn cả người, nhìn gương mặt tuấn tú kia, lục lại ký ức lúc trước, rất mơ hồ, có chút ngọt ngào lại có chút chua xót, những ký ức chắp vá lại, làm cho Lục Hòa Ngọc có chút hoảng hốt, rốt cuộc cô cũng biết hắn là ai —— Đường Việt Ninh, người kia sau khi Trì Tiểu Vãn chết đã đến thành phố D tìm cô, kết quả lại không nghĩ tới Trì Tiểu Vãn đã chết.
Hắn muốn thay Trì Tiểu Vãn báo thù, chỉ tiếc đã bỏ qua Địch Phàm, bị Địch Phàm tìm người động tay động chân với xe của hắn, cuối cùng vì tai nạn xe mà chết, người này không được miêu tả nhiều, chỉ nói hắn là tiểu công tử nhà Đường gia, Đường gia ở thủ đô cũng là một gia tộc đứng đầu, cháu trai bị hại trùng hợp trong thời gian nhiệm kỳ mới, cuối cùng chỉ đành nghẹn khuất mà nhịn xuống.....
Lúc Đường Việt Ninh còn ở thành phố D, đối xử với Trì Tiểu Vãn thật sự rất tốt, chỉ là hắn không thể quang minh chính đại thích bất kỳ một cô gái nào, trong nhà sớm đã an bài cho tương lai của hắn, Trì Tiểu Vãn có thể nói là một sự yếu mềm trong tim hắn, ngoan ngoãn khéo léo lại có chút tùy hứng, không giống những thiên kim tiểu thư nhà thế gia ở thủ đô khác có thể tùy hứng làm ra hành động tổn thương người khác, thiện lương —— đây cũng là một trong những điểm hắn thích ở Trì Tiểu Vãn.
Nếu nói trước đây cô chưa từng gặp Đường Việt Ninh, cô có lẽ đã quên mất kỳ thật Trì Tiểu Vãn không phải thật sự đáng thương, phía sau cô vẫn có một người con trai luôn yêu cô, chỉ tiếc, hắn lại đến trễ.
Lục Hòa Ngọc nghe được một tiếng này của hắn có chút hoảng hốt, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia ủy khuất, hốc mắt nóng lên, đây không phải là cô, thậm chí có thể nói đây không phải là cảm xúc của cô, từ trước đến nay cô luôn vô tâm vô phế.
Là Trì Tiểu Vãn?
Cô ấy vẫn còn ở đây sao?
Lục Hòa Ngọc không cảm thấy kinh hoảng hay sợ hãi, có lẽ, có một ngày Trì Tiểu Vãn sẽ trở lại, sẽ trở lại thế giới chân chính của bản thân mình, có lẽ như vậy mới là sự sắp xếp tốt nhất.
Hít sâu một hơi bình tĩnh lại tâm tình, đối mặt với Đường Việt Ninh, trong lòng Lục Hòa Ngọc có chút phức tạp, bởi vì hắn thật sự thích Trì Tiểu Vãn, nhưng sau khi trở về thủ đô lại giữ bí mật tất cả mọi thứ, đến khi cô chết mới biết, nhưng Lục Hòa Ngọc biết cho dù Trì Tiểu Vãn không chết, thân phận và bối cảnh của hai người họ đã định hai người không thể đến được với nhau.
"Đường Việt Ninh." Lục Hòa Ngọc đi tới giữa hai người chỉ cách nhau có một mét, có chút phức tạp gọi hắn một tiếng.
"Tiểu Vãn." Đường Việt Ninh ôn nhu nhìn cô, trong lòng ngọt ngào không chịu nổi.
"Đường Việt Ninh, vì sao anh lại biết tôi ở đây?" Lục Hòa Ngọc nghĩ đến cho dù cốt truyện có thay đổi, cũng chưa thay đổi đến thủ đô.
Đường Việt Ninh không nghĩ tới câu đầu tiên khi cô nhìn thấy mình lại hỏi như vậy, mím chặt môi nhìn biểu cảm hơi lạnh nhạt của cô, trong lòng đau xót, nhưng vẫn thành thật trả lời cô, biết được tình huống của cô: "Em còn nhớ hồi năm mới, em gặp phải một người say rượu không? Đó là anh, sau đó anh muốn đến thành phố A tìm em, chỉ là bà nội anh đột nhiên bệnh nặng, đến sân bay thành phố A anh lại không có cách nào mua vé máy bay về thủ đô, sau đó tìm người tra xét thông tin của em, nhưng anh cam đoan, anh chỉ muốn biết em sống như thế nào, không nghĩ tới nhà họ Lục lại không chấp nhận em..."
"Sau đó biết được em mua nhà ở thủ đô, anh liền tới đây."
Nói đến cuối cùng, Đường Việt Ninh có chút lo lắng, bởi vì hắn điều tra đâu chỉ có những tư liệu này, ngay cả bài viết cô đăng trên trang ẩn danh BS cũng biết, đương nhiên hắn không cho rằng Lục Hòa Ngọc làm như vậy là sai, là những người đó quá đáng, mới khiến cô không thể không làm như vậy.
Lục Hòa Ngọc nghe được hắn nhắc đến người say rượu kia, lúc này mới nhớ ra người uống say kia và hắn đúng thật là cùng một người, lúc ấy cô cảm thấy ở thủ đô không có người quen biết Trì Tiểu Vãn, cũng quên Đường Việt Ninh sang một bên. Nếu không phải lần này hắn tự mình tìm đến, có lẽ cô thật sự đã quên mất trong nguyên tác đã từng có một người, vì thay Trì Tiểu Vãn báo thù mà mất mạng, hắn chính là tiểu thiếu gia của Đường gia - Đường Việt Ninh.
Nhìn hắn, Lục Hòa Ngọc có chút mềm lòng, không biết nói với hắn thế nào, rằng người hắn muốn bảo vệ đã không còn nữa.
Nhưng tạm thời hắn chưa phát hiện mình khác với Trì Tiểu Vãn, có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ phát hiện ra, cô cũng không giải thích được, cô nhìn hắn một lúc rồi thầm thở dài.
Không đợi cô kịp phản ứng, soái ca cũng nhìn thấy cô, trong mắt không giấu được kích động, giọng có chút khàn khàn kêu một tiếng: "Tiểu Vãn.”
Lục Hòa Ngọc ngây ngẩn cả người, nhìn gương mặt tuấn tú kia, lục lại ký ức lúc trước, rất mơ hồ, có chút ngọt ngào lại có chút chua xót, những ký ức chắp vá lại, làm cho Lục Hòa Ngọc có chút hoảng hốt, rốt cuộc cô cũng biết hắn là ai —— Đường Việt Ninh, người kia sau khi Trì Tiểu Vãn chết đã đến thành phố D tìm cô, kết quả lại không nghĩ tới Trì Tiểu Vãn đã chết.
Hắn muốn thay Trì Tiểu Vãn báo thù, chỉ tiếc đã bỏ qua Địch Phàm, bị Địch Phàm tìm người động tay động chân với xe của hắn, cuối cùng vì tai nạn xe mà chết, người này không được miêu tả nhiều, chỉ nói hắn là tiểu công tử nhà Đường gia, Đường gia ở thủ đô cũng là một gia tộc đứng đầu, cháu trai bị hại trùng hợp trong thời gian nhiệm kỳ mới, cuối cùng chỉ đành nghẹn khuất mà nhịn xuống.....
Lúc Đường Việt Ninh còn ở thành phố D, đối xử với Trì Tiểu Vãn thật sự rất tốt, chỉ là hắn không thể quang minh chính đại thích bất kỳ một cô gái nào, trong nhà sớm đã an bài cho tương lai của hắn, Trì Tiểu Vãn có thể nói là một sự yếu mềm trong tim hắn, ngoan ngoãn khéo léo lại có chút tùy hứng, không giống những thiên kim tiểu thư nhà thế gia ở thủ đô khác có thể tùy hứng làm ra hành động tổn thương người khác, thiện lương —— đây cũng là một trong những điểm hắn thích ở Trì Tiểu Vãn.
Nếu nói trước đây cô chưa từng gặp Đường Việt Ninh, cô có lẽ đã quên mất kỳ thật Trì Tiểu Vãn không phải thật sự đáng thương, phía sau cô vẫn có một người con trai luôn yêu cô, chỉ tiếc, hắn lại đến trễ.
Lục Hòa Ngọc nghe được một tiếng này của hắn có chút hoảng hốt, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia ủy khuất, hốc mắt nóng lên, đây không phải là cô, thậm chí có thể nói đây không phải là cảm xúc của cô, từ trước đến nay cô luôn vô tâm vô phế.
Là Trì Tiểu Vãn?
Cô ấy vẫn còn ở đây sao?
Lục Hòa Ngọc không cảm thấy kinh hoảng hay sợ hãi, có lẽ, có một ngày Trì Tiểu Vãn sẽ trở lại, sẽ trở lại thế giới chân chính của bản thân mình, có lẽ như vậy mới là sự sắp xếp tốt nhất.
Hít sâu một hơi bình tĩnh lại tâm tình, đối mặt với Đường Việt Ninh, trong lòng Lục Hòa Ngọc có chút phức tạp, bởi vì hắn thật sự thích Trì Tiểu Vãn, nhưng sau khi trở về thủ đô lại giữ bí mật tất cả mọi thứ, đến khi cô chết mới biết, nhưng Lục Hòa Ngọc biết cho dù Trì Tiểu Vãn không chết, thân phận và bối cảnh của hai người họ đã định hai người không thể đến được với nhau.
"Đường Việt Ninh." Lục Hòa Ngọc đi tới giữa hai người chỉ cách nhau có một mét, có chút phức tạp gọi hắn một tiếng.
"Tiểu Vãn." Đường Việt Ninh ôn nhu nhìn cô, trong lòng ngọt ngào không chịu nổi.
"Đường Việt Ninh, vì sao anh lại biết tôi ở đây?" Lục Hòa Ngọc nghĩ đến cho dù cốt truyện có thay đổi, cũng chưa thay đổi đến thủ đô.
Đường Việt Ninh không nghĩ tới câu đầu tiên khi cô nhìn thấy mình lại hỏi như vậy, mím chặt môi nhìn biểu cảm hơi lạnh nhạt của cô, trong lòng đau xót, nhưng vẫn thành thật trả lời cô, biết được tình huống của cô: "Em còn nhớ hồi năm mới, em gặp phải một người say rượu không? Đó là anh, sau đó anh muốn đến thành phố A tìm em, chỉ là bà nội anh đột nhiên bệnh nặng, đến sân bay thành phố A anh lại không có cách nào mua vé máy bay về thủ đô, sau đó tìm người tra xét thông tin của em, nhưng anh cam đoan, anh chỉ muốn biết em sống như thế nào, không nghĩ tới nhà họ Lục lại không chấp nhận em..."
"Sau đó biết được em mua nhà ở thủ đô, anh liền tới đây."
Nói đến cuối cùng, Đường Việt Ninh có chút lo lắng, bởi vì hắn điều tra đâu chỉ có những tư liệu này, ngay cả bài viết cô đăng trên trang ẩn danh BS cũng biết, đương nhiên hắn không cho rằng Lục Hòa Ngọc làm như vậy là sai, là những người đó quá đáng, mới khiến cô không thể không làm như vậy.
Lục Hòa Ngọc nghe được hắn nhắc đến người say rượu kia, lúc này mới nhớ ra người uống say kia và hắn đúng thật là cùng một người, lúc ấy cô cảm thấy ở thủ đô không có người quen biết Trì Tiểu Vãn, cũng quên Đường Việt Ninh sang một bên. Nếu không phải lần này hắn tự mình tìm đến, có lẽ cô thật sự đã quên mất trong nguyên tác đã từng có một người, vì thay Trì Tiểu Vãn báo thù mà mất mạng, hắn chính là tiểu thiếu gia của Đường gia - Đường Việt Ninh.
Nhìn hắn, Lục Hòa Ngọc có chút mềm lòng, không biết nói với hắn thế nào, rằng người hắn muốn bảo vệ đã không còn nữa.
Nhưng tạm thời hắn chưa phát hiện mình khác với Trì Tiểu Vãn, có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ phát hiện ra, cô cũng không giải thích được, cô nhìn hắn một lúc rồi thầm thở dài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook