Xuyên Vào Thám Tử Lừng Danh Conan... Quyết Làm Người Qua Đường
-
Chương 3: Nguy hiểm cận kề
- Các cậu nhanh chóng tìm chổ chốn đi, hắn có súng._ Conan vừa chạy vừa nói.
- Nơi đây không có bụi cây nào hết, làm sao đây?_ Mitsuhiko lo lắng.
- Sao chứ? Tìm chỗ chốn nhanh đi. Tớ chạy mệt đến nổi đói bụng luôn rồi._ Genta gầm gừ.
- Genta... giờ khắc này cậu còn lo ăn cho được sao?_ Ayumi thầm than.
Bỗng nhiên, Genta hét lên:
- Phía trước có một cái hang kìa, nhanh chốn vào đó._ Genta nói xong liền nhanh chân chạy vào. Conan thấy thế la lên:
- Đừng chạy vào đó, Genta, nhanh quay lại.
Nhưng có lẽ Genta không hề nghe thấy tiếng Conan, cậu vẫn cứ đâm đầu chạy vào. Bắt đắc dĩ, cả nhóm phải chạy theo Genta vào hang:
- Ngu ngốc, nếu vào hang cụt thì bỏ xác tại đây._ Haibara nói thầm.
Riyuko ở phía sau vẫn cứ chạy theo nhóm Conan mà không nói gì, hiện tại phải thoát được tên cướp còn lại mới chính là điều quan trọng.
Tên cướp ở phía sai mỉm cười, nghỉ thầm: “ đúng là bọn con nít ngu ngốc, các ngươi nghĩ chạy vào hang là thoát được ta sao?”
Nhóm Conan nhanh chóng đuổi kịp Genta, nhưng hiện tại bọn họ đã đi vào khá sâu nên muốn quay đầu lại e rằng không thể:
- Genta, chạy vào hang chính là tìm cái chết cho mình đấy._ Mitsuhiko thở hồng hộc.
- A... xin lỗi._ Genta chợt nhận ra hành động sai lầm của mình, khuôn mặt bắt đầu sợ hãi run lên.
- Bọn ranh con... tụi bây đâu rồi? Nhanh ra đây đi, tao cho mỗi đứa một phát để xuống âm phủ dạo chơi. Thế nào? Có nhanh ra đây không?_ Tên cướp từ xa nói vọng đến.
- Không kịp nữa rồi... nhanh đi tiếp thôi._ Conan thúc giục.
Riyuko đứng đó vẫn bình tĩnh, thầm khen truyện ông cô viết đúng là kịch tính hơn cô nghĩ nhiều đấy.
Sau một hồi...
Haibara cầm chiếc huy hiệu thám tử gọi đèn xem xét vách đá:
- Chết rồi... là ngỏ cụt.
- Nhanh quay lại, rồi tìm chỗ núp._ Conan.
Sáu thân ảnh nhanh chóng tìm một phiến đá to, tắt đèn từ huy hiệu, nép lưng sát vào các vách đá. Đúng lúc đó tên cướp cũng đã đi đến, một tay hắn cầm súng, tay kia cầm chiếc đèn pin pha gọi khắp nơi.
- Ranh con... nhanh ra đây đi còn có thể chết êm ái, không thôi đừng trách ta._ Tên cướp cười đểu.
Nhân lúc hắn đang chăm chú nhìn vào phiến đá đối diện, Conan phẩy tay ra tính hiệu kêu cả nhóm từ từ đi ra. Xui thay Ayumi lại nhìn thấy một con rắn hổ ngựa đang bò ra từ trong phiến đá, cô bé chất chợt hét lớn:
- Á... Rắn.
Conan thấy thế nhanh chóng kéo tay cô bé chạy nhanh. Còn tên cướp hừ lạnh, hắn quay đầu lại, giơ súng:
- “ Đùng!”_ Tiếng súng nổ lên, viên đạn bay nhanh như một tia chớp phóng thẳng tới chân của Conan.
- “ Roẹt...Roẹt”_ Viên đạn trúng vào giầy tăng thể lực, phát ra vài tia lữa điện.
Conan hừ lạnh:
- Chết tiệt.
Riyuko kiểm soát được được tình hình, cô cao mày, không phải chứ? Đôi giầy tăng thể lực đã hư, xem như vũ khí chiến đấu đã hết, lúc này trán cô bắt đầu đẫm mồ hôi, đôi chân nhỏ nhắn cũng đã mệt lừ, cô nghĩ thầm: “ diễn biến truyện ngày càng lệch rồi... không lẽ do sự xuất hiện của mình đã làm thay đổi ở một sự việc nào đó? Không được, phải tìm cách thoát hỏi đây.” Đang suy nghĩ miên man thì Conan nói:
- Tớ có cách này...
...
- Ranh con tụi bây đâu rồi... tao chán trò trốn tìm này rồi đấy... nhanh đi ra đây mau._ hắn gầm gừ.
- “ Đùng”_ hắn bóp còi nhắm vào một cái cái bóng sáng mới vừa lóe ra.
Rồi liên tiếp những cái bóng sáng khác không biết từ đâu vụt ra khiến tên cướp phải hao đi những viên đạn đang có trong súng.
- “ Đùng! Đùng... Ranh con tụi bây đâu rồi... nhanh ra đây cho tao._ Hắn tức giận hét.
Dáng người Conan đứng ở cuối góc đá, thanh âm chững trạc của một vị thám tử vang lên:
- Mọi hành vi của ông chúng tôi đều đã biết, chỉ trong giây lát nữa thôi cảnh sát sẽ đến và tóm cổ ông. Số tiền 10 tỷ yên cũng đã được chúng tôi tìm ra và giao trả cho ngân hàng, nên bây giờ... kẻ thua cuộc chính là ông.
- Hừ... ranh con mày dám._ Hắn gằn giọng giơ súng nhắm vào Conan, chuẩn bị bóp còi.
- Súng ngắn Makarov PM ( K59), rộng 30,5 mm; cao 126,75; nòng dài 93,5 mm. Súng dùng loại đạn 9 x 18 mm có sơ tốc 315 m/s; tầm bắn hiệu quả 50 m; hộp tiếp đạn chứa được 8 - 12 viên, nên với những phát đạn vừa rồi thì trong súng bây giờ đã rỗng._ Conan đẩy rộng kính, mỉm cười.
- Hahaa… mày nghĩ sao nếu tao lên nòng trước đó một viên và thêm 12 viên trong hộp tiếp đạn… nên bây giờ trong súng này vẫn còn một viên đó tên ranh con._ Tên cướp cười một cách biến thái.
- Chết tiệt._ Conan hừ lạnh, không ngờ lại có sự việc này xảy ra, tính toán của cậu dường như đã bị lệch so với tính toán.
- Haha… vậy để ra tiễn ngươi đi nhé…1…2…
“Bụp! Bịch! Bốp… tên khốn nạn, dám bắt cóc ta, gan ngươi to lắm._ Riyuko từ sau, cầm cây gậy đánh bóng chày của Genta xông lên đánh hắn túi bụi, rồi vung một đòn Karate vào tay hắn khiến thanh súng rơi xuống đất.
- Haibara, nhanh nhặt thanh súng._ Conan hét toán lên.
Lập tức đội thám tử nhí từ sau nhảy bổ tới, đứa cắn tay, đứa lấy đá đập vào người.
Sau một hồi thì tên cướp bất tỉnh nhân sự, đi tru du vòng quanh thiên hạ, Conan cùng mấy đứa nhóc thở phào nhẹ nhõm, định quay lại nói gì đó với Riyuko thì thấy cô đặt một chân lên người hắn, một tay cầm cây gậy đánh bóng chống xuống đất trông rất giang hồ:
- Tên khốn khiếp… dám bắt cóc ta._ Cô vừa mắng vừa dậm mạnh lên người tên cướp khiến một đám quạ bay ngang đầu đội thám tử nhí:
- Cậu ấy… hung dữ quá!_ Ayumi không nhịn được thốt lên.
Conan nhìn sự việc trước mắt, đứng hình không nói lên lời:
- Cái con nhóc này...
- Nơi đây không có bụi cây nào hết, làm sao đây?_ Mitsuhiko lo lắng.
- Sao chứ? Tìm chỗ chốn nhanh đi. Tớ chạy mệt đến nổi đói bụng luôn rồi._ Genta gầm gừ.
- Genta... giờ khắc này cậu còn lo ăn cho được sao?_ Ayumi thầm than.
Bỗng nhiên, Genta hét lên:
- Phía trước có một cái hang kìa, nhanh chốn vào đó._ Genta nói xong liền nhanh chân chạy vào. Conan thấy thế la lên:
- Đừng chạy vào đó, Genta, nhanh quay lại.
Nhưng có lẽ Genta không hề nghe thấy tiếng Conan, cậu vẫn cứ đâm đầu chạy vào. Bắt đắc dĩ, cả nhóm phải chạy theo Genta vào hang:
- Ngu ngốc, nếu vào hang cụt thì bỏ xác tại đây._ Haibara nói thầm.
Riyuko ở phía sau vẫn cứ chạy theo nhóm Conan mà không nói gì, hiện tại phải thoát được tên cướp còn lại mới chính là điều quan trọng.
Tên cướp ở phía sai mỉm cười, nghỉ thầm: “ đúng là bọn con nít ngu ngốc, các ngươi nghĩ chạy vào hang là thoát được ta sao?”
Nhóm Conan nhanh chóng đuổi kịp Genta, nhưng hiện tại bọn họ đã đi vào khá sâu nên muốn quay đầu lại e rằng không thể:
- Genta, chạy vào hang chính là tìm cái chết cho mình đấy._ Mitsuhiko thở hồng hộc.
- A... xin lỗi._ Genta chợt nhận ra hành động sai lầm của mình, khuôn mặt bắt đầu sợ hãi run lên.
- Bọn ranh con... tụi bây đâu rồi? Nhanh ra đây đi, tao cho mỗi đứa một phát để xuống âm phủ dạo chơi. Thế nào? Có nhanh ra đây không?_ Tên cướp từ xa nói vọng đến.
- Không kịp nữa rồi... nhanh đi tiếp thôi._ Conan thúc giục.
Riyuko đứng đó vẫn bình tĩnh, thầm khen truyện ông cô viết đúng là kịch tính hơn cô nghĩ nhiều đấy.
Sau một hồi...
Haibara cầm chiếc huy hiệu thám tử gọi đèn xem xét vách đá:
- Chết rồi... là ngỏ cụt.
- Nhanh quay lại, rồi tìm chỗ núp._ Conan.
Sáu thân ảnh nhanh chóng tìm một phiến đá to, tắt đèn từ huy hiệu, nép lưng sát vào các vách đá. Đúng lúc đó tên cướp cũng đã đi đến, một tay hắn cầm súng, tay kia cầm chiếc đèn pin pha gọi khắp nơi.
- Ranh con... nhanh ra đây đi còn có thể chết êm ái, không thôi đừng trách ta._ Tên cướp cười đểu.
Nhân lúc hắn đang chăm chú nhìn vào phiến đá đối diện, Conan phẩy tay ra tính hiệu kêu cả nhóm từ từ đi ra. Xui thay Ayumi lại nhìn thấy một con rắn hổ ngựa đang bò ra từ trong phiến đá, cô bé chất chợt hét lớn:
- Á... Rắn.
Conan thấy thế nhanh chóng kéo tay cô bé chạy nhanh. Còn tên cướp hừ lạnh, hắn quay đầu lại, giơ súng:
- “ Đùng!”_ Tiếng súng nổ lên, viên đạn bay nhanh như một tia chớp phóng thẳng tới chân của Conan.
- “ Roẹt...Roẹt”_ Viên đạn trúng vào giầy tăng thể lực, phát ra vài tia lữa điện.
Conan hừ lạnh:
- Chết tiệt.
Riyuko kiểm soát được được tình hình, cô cao mày, không phải chứ? Đôi giầy tăng thể lực đã hư, xem như vũ khí chiến đấu đã hết, lúc này trán cô bắt đầu đẫm mồ hôi, đôi chân nhỏ nhắn cũng đã mệt lừ, cô nghĩ thầm: “ diễn biến truyện ngày càng lệch rồi... không lẽ do sự xuất hiện của mình đã làm thay đổi ở một sự việc nào đó? Không được, phải tìm cách thoát hỏi đây.” Đang suy nghĩ miên man thì Conan nói:
- Tớ có cách này...
...
- Ranh con tụi bây đâu rồi... tao chán trò trốn tìm này rồi đấy... nhanh đi ra đây mau._ hắn gầm gừ.
- “ Đùng”_ hắn bóp còi nhắm vào một cái cái bóng sáng mới vừa lóe ra.
Rồi liên tiếp những cái bóng sáng khác không biết từ đâu vụt ra khiến tên cướp phải hao đi những viên đạn đang có trong súng.
- “ Đùng! Đùng... Ranh con tụi bây đâu rồi... nhanh ra đây cho tao._ Hắn tức giận hét.
Dáng người Conan đứng ở cuối góc đá, thanh âm chững trạc của một vị thám tử vang lên:
- Mọi hành vi của ông chúng tôi đều đã biết, chỉ trong giây lát nữa thôi cảnh sát sẽ đến và tóm cổ ông. Số tiền 10 tỷ yên cũng đã được chúng tôi tìm ra và giao trả cho ngân hàng, nên bây giờ... kẻ thua cuộc chính là ông.
- Hừ... ranh con mày dám._ Hắn gằn giọng giơ súng nhắm vào Conan, chuẩn bị bóp còi.
- Súng ngắn Makarov PM ( K59), rộng 30,5 mm; cao 126,75; nòng dài 93,5 mm. Súng dùng loại đạn 9 x 18 mm có sơ tốc 315 m/s; tầm bắn hiệu quả 50 m; hộp tiếp đạn chứa được 8 - 12 viên, nên với những phát đạn vừa rồi thì trong súng bây giờ đã rỗng._ Conan đẩy rộng kính, mỉm cười.
- Hahaa… mày nghĩ sao nếu tao lên nòng trước đó một viên và thêm 12 viên trong hộp tiếp đạn… nên bây giờ trong súng này vẫn còn một viên đó tên ranh con._ Tên cướp cười một cách biến thái.
- Chết tiệt._ Conan hừ lạnh, không ngờ lại có sự việc này xảy ra, tính toán của cậu dường như đã bị lệch so với tính toán.
- Haha… vậy để ra tiễn ngươi đi nhé…1…2…
“Bụp! Bịch! Bốp… tên khốn nạn, dám bắt cóc ta, gan ngươi to lắm._ Riyuko từ sau, cầm cây gậy đánh bóng chày của Genta xông lên đánh hắn túi bụi, rồi vung một đòn Karate vào tay hắn khiến thanh súng rơi xuống đất.
- Haibara, nhanh nhặt thanh súng._ Conan hét toán lên.
Lập tức đội thám tử nhí từ sau nhảy bổ tới, đứa cắn tay, đứa lấy đá đập vào người.
Sau một hồi thì tên cướp bất tỉnh nhân sự, đi tru du vòng quanh thiên hạ, Conan cùng mấy đứa nhóc thở phào nhẹ nhõm, định quay lại nói gì đó với Riyuko thì thấy cô đặt một chân lên người hắn, một tay cầm cây gậy đánh bóng chống xuống đất trông rất giang hồ:
- Tên khốn khiếp… dám bắt cóc ta._ Cô vừa mắng vừa dậm mạnh lên người tên cướp khiến một đám quạ bay ngang đầu đội thám tử nhí:
- Cậu ấy… hung dữ quá!_ Ayumi không nhịn được thốt lên.
Conan nhìn sự việc trước mắt, đứng hình không nói lên lời:
- Cái con nhóc này...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook