Thời gian biểu một ngày của Vân Hà như sau:
4 giờ đến 6 giờ: chạy bộ 20 km
6 giờ đến 7 giờ: tắm rửa và ăn sáng
7 giờ 30 phút đến 11 giờ: học tiết Quân sự
12 giờ đến 14 giờ: giờ nghỉ trưa
14 giờ đến 17 giờ: học chính khoá
18 giờ đến 19 giờ: giờ ăn tối
19 giờ đến 21 giờ: đọc sách
Vân Hà thức dậy đúng 4 giờ, tự làm bữa sáng, học hành cũng không cần đốc thúc.

Việc nhà cô cũng làm, việc giặt giữ cô cũng làm.

Những việc này cô làm quá nhiều đến mức chẳng cần nghĩ nhiều là mình cần tốn bao nhiêu thời gian cho nó luôn.

Tối sẽ cùng xem tin tức với ba mẹ.

Đúng 7 giờ sẽ làm bài tập rồi sau đó sẽ vào thư phòng đọc sách.

Quy củ đến mức khó tin.


Đối với Vân Hà, lịch trình này là đơn giản lắm rồi, kiếp trước thậm chí cô còn không ăn cơm tối để tiết kiệm nửa giờ đồng hồ.

Cuộc sống bây giờ cứ như mơ với cô vậy.
Với tiêu chí "tránh xa nhân vật chính" và "mờ nhạt để sống lâu" thì trong tất cả các tiết học, biểu hiện của cô đều được đánh giá ở mức trung bình.
Người khác: thở dài, buồn bã, cố gắng phát huy.
Vân Hà: good job, nice, cố gắng phát huy.
Ví dụ như khi đại tá ra lệnh cả đội chạy bộ 3km tính giờ, ai ai cũng đều vắt chân lên cổ mà chạy.

Vân Hà tính tính về đích thứ 25/35 là ổn.

Còn nam chính ấy à, hiển nhiên là đứng nhất rồi, cậu ta còn không thở dốc luôn cơ đấy.

Đúng là trâu bò mà.
Ba mẹ cô chẳng có kì vọng gì về xếp hạng của Vân Hà cả.

Họ một lòng mong cô bình an sống hết một đời, và cô cũng thế.

Cho nên ngu gì mà phải thể hiện mình ra như thế.

Alpha dù có sức phục hồi mạnh mẽ nhưng cũng đâu chống lại được sinh tử.
Đã một tháng mà kiến thức môn toán vẫn cứ dừng lại ở cấp hai, bây giờ cô đang vẽ hình hai tam giác và chứng minh tụi nó đồng dạng với nhau.

Dám chắc giáo sư nhận xét cô như thế này: rất chăm chỉ, nhưng mà độ thông minh thì lại bình thường.

Vân Hà cười thầm: "Giả bộ hiểu bài chậm là quyết định đúng đắn.

Nam chính mà để ý thì chỉ có chết sớm."
Hiện tại, cô...!vẫn không có bạn bè.

Vẫn dúng như kế hoạch.
Nam chính đến bây giờ vẫn chưa gặp được nữ chính.

Sau khi gặp gỡ nữ chính hai ba lần gì đó thì vụ tập kích sẽ xảy ra.


Lại là ngõ cụt.
"Ai mà biết nam nữ chính gặp mặt nhau khi nào cơ chứ?"
Họp cán bộ lớp sẽ diễn ra vào tháng sau, để chuẩn bị cho lễ hội thành lập trường.

Đó là lần đầu nam chính chính thức gặp nữ chính.

Nào giờ toàn nghe nói không.

Sức hút AO là không thể chối cãi được, đặc biệt là hai con người toàn năng.

Sau đó hai người họ hẹn hò, và bùm một cái, nam chính hấp hối sắp chết, được sức mạnh tình yêu cứu sống lại trên bờ vực tử thần.

Từ đó, tình cảm thăng cấp luôn.
Vân Hà: "Mình chết là do mình không có sức mạnh tình yêu chăng?"
Trung: "..."
Bây giờ Vân Hà tạm giới hạn được khoảng thời gian sẽ xảy ra sự kiện kinh khủng đó.

Từ 1/11 đến 15/11 khi ra khỏi nhà cô nhất định sẽ mặc áo chống đạn nhà trường phát cho.
Thời gian thấm thoát thoi đưa.

Đầu tháng 11 chớp mắt đã tới.
Cho tới bây giờ thì mọi thứ vẫn diễn ra theo nguyên tác.

Trừ việc, cô giúp một nữ sinh.


Thế éo nào nữ sinh đó lại là chị họ của nam chính – Đường Y Nhiên cơ chứ.

Chuyện xảy ra như thế này...
Ngày X tháng XX năm XXXX,
Vân Hà như thường lệ đi đến hàng ghế đá trước khu vực ăn uống để thưởng thức bento mình làm thì cô tình cờ nhìn thấy một số các bạn nữ.

Vân Hà đã tính quay đầu tìm chỗ khác để ăn trưa thì lại tình cờ nhìn thấy trong vòng tròn kia là một nữ sinh đang ngồi chịu trận.

Tình cờ cô lại không chịu được nên đã "giải quyết" luôn đám nữ sinh bắt nạt kia, rồi lại tình cờ nghe được tiếng bụng kêu của nữ sinh bị bắt nạt này.

Vân Hà chẳng còn cách nào khác, chia một nửa hộp bento cho cô ấy.

Tình cờ thế nào thì cô gái này lại là Đường Y Nhiên – chị họ của nam chính.
******
Vân Hà: "Tôi không có bạn bè!"
Lớp 1A: "Chuông vừa reo là xách cặp đi ngay, trong lớp thì chẳng bao giờ nói chuyện, ngoài lớp cũng không tham gia hoạt động nào, ăn cơm cũng một mình.

Thì sao mà có bạn được.".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương