Có lẽ vì sắp tỉnh giấc nên về sau có chút mơ hồ, cô chỉ nhớ mang máng vài câu.
["Nếu cô ta nhanh hơn một chút, có lẽ sẽ không bị zombie đuổi kịp, cô ta quá tham lam, cứ muốn lấy thêm chút thức ăn.
" Trong lời nói nhắc đến người bạn cùng phòng đã không qua khỏi ngày thứ ba, Vu Văn Tĩnh có chút tiếc nuối, "Ngày hôm sau anh Tử Việt đã đến.
"]
Nhớ lại cảnh tượng trong mơ, Thẩm Tinh Lê không khỏi nghi ngờ, đây thực sự chỉ là một giấc mơ thôi sao?
Xoa xoa giữa hai lông mày, có lẽ là do không nghỉ ngơi tốt, đầu cô hơi đau âm ỉ.
Nghỉ ngơi được vài phút, Thẩm Tinh Lê đứng dậy thay một bộ quần áo, đi đến bên cửa sổ kéo rèm ra, do dự vài giây rồi không mở cửa sổ, dạo gần đây thời tiết ngày càng xấu, trong không khí thoang thoảng mùi chua chua khó chịu, hơn nữa hiện tượng này xảy ra trên toàn quốc.
Trên mạng bàn tán xôn xao, một số người đưa ra lời tiên tri về tận thế, nghi ngờ ngày tận thế sắp đến.
Vì những lời đồn đó, không ít người đều tích trữ thức ăn trong nhà.
Cô không tích trữ, trước đây cô có thói quen mua thực phẩm trước, nhưng sau đó Vu Văn Tĩnh lại nói cô ta thích ăn đồ tươi nên cô mới đổi thành sáng nào cũng ra ngoài mua đồ ăn về nấu, bây giờ trong bếp gần như trống rỗng, cần phải bổ sung gấp.
Nhưng trước khi ra ngoài, cô phải giải quyết một chuyện khác, trong mơ, Vu Văn Tĩnh chính là người đưa Hà Tiểu Viên về vào trưa hôm nay, cũng là khởi đầu cho cơn ác mộng của cô.
Cô biết dựa vào một giấc mơ để phán đoán tương lai của một người là không đúng, nhưng giấc mơ đó quá chân thực, hơn nữa! Nhìn vào căn phòng đóng kín, Thẩm Tinh Lê bắt đầu suy nghĩ về mối quan hệ của hai người.
Cô và Vu Văn Tĩnh là bạn cùng phòng, căn nhà này là của cô, thời điểm mới thuê chung đã bàn bạc tiền thuê nhà mỗi tháng là tám trăm, tiền điện nước và tiền ăn chia đều.
Vu Văn Tĩnh ở đây ba tháng, ngoài tháng đầu tiên chuyển cho cô năm trăm, hai tháng sau đều nói lương thực tập ít, không đủ dùng, bảo cô thông cảm vài ngày, theo lý mà nói cô sẽ không đồng ý, dù sao hai người chỉ là quen biết bình thường nhưng mỗi lần đối phương nói xong, thái độ của cô lại thay đổi, không tự chủ được mà giúp đỡ.
Đồng ý cho Vu Văn Tĩnh thuê phòng ngủ nhỏ đã đủ kỳ lạ rồi, dù sao tiền trong thẻ cũng đủ tiêu vài năm, nếu không còn thì vẫn còn tiệm hoa, không đến nỗi vì tám trăm mà giữ lại một người bạn cùng phòng xa lạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook