EDIT: x2Qing
BETA: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidịch
CHƯƠNG 5
Cầu vote ạ!!!!!
- ----------------------------------------------
Tiếu Dao tắm là cố ý muốn cho Chu Hải Vinh xem.

Nguyên tác có viết "Chu Hải Vinh tình cờ nhìn thấy Tiếu Dao tắm, eo nhỏ mông cong, làm hắn xem đến chảy cả máu mũi."
Tiếu Dao sau khi trải nghiệm cuộc sống hào môn của Chu gia thì thật sự kinh diễm một phen, càng làm cho quyết tâm nắm chặt Chu Hải Vinh trong tay của cậu thêm kiên định.

Nhưng trong nội tâm Tiếu Dao lại không có sự tự tin, rất sợ chính mình bắt không tới tay, hoặc là bắt được rồi nhưng không giữ được.

Cho nên Tiếu Dao muốn mê hoặc Chu Hải Vinh, thỉnh thoảng lại trêu chọc hắn một chút, bây giờ hắn đã mê cậu đến thất điên bát đảo.

Hiện giờ chính là thiếu một mồi lửa nhỏ, chờ mồi lửa này thiêu đốt lý trí của Chu Hải Vinh, làm hắn xúc động một phen, bọn họ liền có thể kết hôn.

Chu Hải Vinh tan tầm trở về, đứng sau cửa phòng tắm nhìn trộm cậu tắm rửa.

Tác giả lợi dụng tình huống vô cùng hương diễm này mà miêu tả không ngừng vẻ đẹp non nước yêu kiều của pháo hôi thụ.

Pháo hôi thụ điều kiện không thể quá thấp, đây chính phong cách sáng tác tình tiết thả con tép bắt con cá tôm: Pháo hôi thụ đều cực phẩm đến vậy mà còn bị chính quy thụ đánh bại, thì có thể tưởng tượng chính cung là vưu vật cỡ nào!
Tiếu Dao mơ hồ nhìn thấy bóng người sau cửa, thân hình kia, chắc là một nam nhân rồi.

Cậu coi như không phát hiện, từ bồn tắm đứng lên, phần xương nối liền eo với mông thế mà lại dính một mảng hoa hồng chói mắt, che đậy lại nơi thần bí kia.

Bóng người ngoài cửa đã không thấy, Tiếu Dao liền nhanh chóng ngồi xuống, đỏ mặt nhìn ra ngoài cửa, nghĩ thầm nhiệm vụ hôm nay rốt cuộc cũng đã hoàn thành.

Tiếu Dao kỳ thực là một người muộn tao, hồi mới xuyên qua rất bài xích thực hiện các lời nói cử chỉ quyến rũ, cậu cảm thấy là thân là đàn ông lại làm những điều đó thực sự không dễ nhìn.

Nhưng cậu và Tiếu Dao hiện tại là một, phải thành thật mà hoàn thành cốt truyện, nếu không nhân vật này sẽ không còn tồn tại, cậu cũng vì thế mà biến mất.

Cậu nhớ rõ thời gian đầu, không quá tình nguyện đi theo hướng nguyên tác viết, nên không làm theo kết quả là bệnh nặng một hồi, thật sự sống không bằng chết.


Thật ra chết cũng chả sao, không chừng lại có thể trở về thế giới cũ.

Nhưng khiến người ta tức điên chính là dù bệnh nặng thế nào cũng không chết được, cậu thử lại hai ba lần nữa, thấy vẫn chẳng thể quay lại liền thành thật đi hoàn thành cốt truyện.

Cũng may chỉ là câu dẫn thôi, không có hành động gì quá mức thận mật với Chu Hải Vinh.

Tiếu Dao ngâm mình trong nước ấm, cầm một cánh hoa đưa lên ngắm.

Chắc vì ngâm nước ấm lâu nên người có chút lười nhác, lại tự hỏi kết cục của chính mình.

"Gió thổi làm mái tóc rối tung, che đi nửa đôi mắt đỏ bừng của cậu.

Tiếu Dao đi lên mép thuyền, miệng nở một nụ cười nhu chua xót lại như tiếc hận, hô to một tiếng "Chu Hải Vinh!".

Sau đó trước mắt bao người thả mình xuống, nháy mắt chìm vào trong lòng sông..."
Trong《 Hào Môn Nam Tức 》cuối cùng Tiếu Dao nhảy sông, phần diễn cũng như thế mà kết thúc, sống chết không rõ.

Bất quá mặc kệ là sống hay chết, đến lúc đó cậu hẳn sẽ được giải thoát, sẽ hoàn toàn là chính mình, một người khác hẳn Tiếu Dao, khẳng định sẽ làm chói mù mắt người Chu gia........!Đang nghĩ đột nhiên cậu nghĩ đến Chu Hải Quyền, người mà suốt ngày không vừa mắt mình đến lúc đó sẽ ra sao nhỉ?
Ngĩ như vậy, tâm trạng cũng nhẹ nhàng đi không ít.

Cậu suy nghĩ một hồi liền ngủ quên mất.

Lúc này Chu Hải Vinh đã trở về, không thấy Tiếu Dao đâu liền chạy đi hỏi dì Vương.

Đến lúc chuẩn bị ăn cơm chiều cũng không thấy đâu liền nghe Chu Hải Quyền nói: "Cậu đến phòng tắm nhìn xem."
Chu Hải Vinh vừa mở cửa phòng tắm đã thấy Tiếu Dao ngủ trong bồn tắm.

Thân thể trắng nuột nà chìm phân nửa trong nước, cánh tay thon dài vắt lên bên rìa, ngón tay rũ xuống thoạt nhìn thực đáng thương.

Tiếu Dao Diện mạo thanh tú, thời điểm không cười trên khuôn mặt có chút gì đó bi thương.

Cánh hoa hồng ở trên đôi mắt càng làm rõ làn da trắng nõn.


"Em sao lại nào ngủ quên vậy?" Chu Hải Vinh ngồi xuống, duỗi tay gạt đi cánh hoa trên đôi mắt của Tiếu Dao, cười nói với cậu.

Tiếu Dao mở mắt ra, hơi híp lại nhìn gương mặt đẹp trai dưới ánh đèn vàng của Chu Hải Vinh, đầu óc hơi choáng váng cười một cái.

Khuôn mặt có chút bi thương lại vì nụ cười đó mà trở nên sinh động lại dịu dàng.

Tiếu Dao ngồi dậy, vuốt mặt nói: "Đang ngủ..."
Cậu vừa nói vừa đứng lên, bước ra khỏi bồn tắm thì thấy Chu Hải Vinh quay đầu lại vờ như đi lấy áo tắm cho cậu, một bộ muốn nhìn mà không dám nhìn.

Tiếu Dao lập tức tỉnh táo.

Cậu cảm thấy tình huống này có chút buồn cười.

Chẳng lẽ trong tiểu thuyết đam mỹ, giữa đàn ông với đàn ông đều kiêng dè như vậy ư? Quả thực là ngây thơ công, giống hệt nam chính trong các cuốn ngôn tình đến thân thể cũng không dám nhìn.

Đều là đàn ông với nhau, nhìn một cái thật ra cậu cũng không ngại, hơn nữa lại thân với Chu Hải Vinh như vậy.

Tiếu Dao không nhận lấy áo tắm trong tay Chu Hải Vinh mà lấy khăn tắm lau người một chút.

Chu Hải Vinh quay đầu lại liền thấy cặp mông tròn trịa của cậu, cảm thấy máu mũi có thể lập tức chảy ra luôn.

Chu Hải Quyền ngồi trên bàn ăn nhìn thấy Chu Hải Vinh và Tiếu Dao cùng nhau xuống cầu thang.

Anh không thích bộ dáng chó con ngoan ngoãn theo đuôi như vậy của Chu Hải Vinh đối với Tiếu Dao.

Nam nhân lại không có chút dáng vẻ nam nhân nên có, Tiếu Dao một chút cũng không có tý bộ dáng đàn ông nào.

Ba anh em Chu gia có ba phương pháp giáo dục khác nhau.

Không giống lão nhị Chu Hải Vinh là phương thức giáo dục nuôi thả, lão tam Chu Hải Đông thì là cưng chiều, Chu gia đối với anh cả Chu Hải Quyền lại áp dụng hình thức giáo dục tinh anh.

Chu Hải Quyền từ nhỏ tiếp nhận phương thức huấn luyện cho người nối nghiệp, bị dạy dỗ đàn ông phải có bộ dạng đàn ông, nghiêm cẩn, ổn trọng, thân sĩ.


Lão nhị Chu Hải Vinh ngày thường tuy ăn chơi trác tang nhưng vẫn có bộ dáng của một thiếu gia, mà hiện giờ ở trước mặt Tiếu Dao lại là không khác nô tài là mấy.

Em trai mình biến thành bộ dạng như vậy làm cho Chu hải quyền nhìn không quen.

Theo bản năng bênh vực người nhà, anh cảm thấy cái này là do Tiếu Dao làm hại.

Cả ngày chỉ có bộ dáng "Cầu được nam nhân yêu thương", thật là thiếu...!giáo dục.

Chu Hải Quyền bỏ dao nĩa trong tay xuống, cầm khăn ăn lau miệng, nhìn đối diện Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh trán sắp chạm vào nhau liền đen mặt quay đi.

Chu Hải Vinh nói với Tiếu Dao về một công ty con làm nhiếp ảnh thuộc Chu gia mà hôm nay hắn đi làm.

Hai người nói chuyện quá tập trung không chú ý đến Chu Hải Quyền đang không vui.

Thật ra dì Vương phát hiện rồi, nói nhỏ với Chu Hải Quyền: "Vợ chồng son đều như vậy cả."
Chu Hải quyền lạnh lùng nói: "Vợ chồng cái gì, còn chưa có kết hôn đâu."
Dì Vương mấp máy miệng, nhìn Chu Hải quyền một cách bất đắt dĩ lại hòa ái, nói: "Hải Vinh rồi sẽ kết hôn, cậu cũng không nên nhằm vào điểm này như vậy."
Ba anh em Chu gia thì cậu hai là ăn chơi trác táng nhất, tình nhân từ trước đến nay nhiều như cá diếc sang sông.

Cậu ba Chu Hải Đông, mới hai mươi, vừa vào đại học, không phải gấp gáp.

Nói ra thì cậu cả Chu Hải Quyền mới làm cho người ta lo lắng nhất, đã hai mươi bảy hai mươi tám rồi mà không có đối tượng nào.

Bà ở Chu gia hơn hai mươi năm, trên cơ bản đều là nhìn mấy đứa trẻ này lớn lên.

Trong ấn tượng của bà thì cậu cả Chu Hải Quyền luôn một mình, báo chí ở Nam thành khi đưa tin về Chu Hải Quyền thì chỉ có duy nhất một đầu đề "Cậu ấm duy nhất không có tin tức tình cảm, tính tình quá mức lãnh đạm."
Chu Hải Quyền sinh hoạt rất quy luật, cậu cả là người có năng lực kiềm chế nhất mà bà từng biết.

Quả thực trả giá luôn có hồi báo, ngày trước lúc vợ chồng Chu gia đều mất, mọi người đều cảm thấy Chu gia tiêu rồi.

Ai mà biết được, chỉ mấy năm sau Chu Hải Quyền đã một mình đông sơn tái khởi.

Dì Vương cảm thấy đã đến lúc Chu Hải Quyền tìm một người để thành gia lập thất rồi.

Hiện giờ Chu gia tài lực hùng hậu, sự nghiệp ổn định, là thời điểm tốt để khai chi tán diệp.

Cứ cho rằng chưa muốn có con sớm đi, thì cũng phải giải quyết nhu cầu sinh lý chứ?
Bà nhìn Chu Hải quyền lớn lên nên cũng hiểu hắn sẽ không ra bên ngoài "thư giản".


Bà cũng tính là nửa trưởng bối, lại là phụ nữ, có chút lời nói mà bà khó mở miệng ra.

Chu gia đối với bà rất tốt, con cái bà đều làm trong công ty Chu gia.

Bà cùng không phải người không biết báo ân, nên trừ việc tận lực chăm sóc mọi người, cũng xem họ như con cái mà quan tâm.

Hiện giờ hào môn qua lại với Chu gia, có mấy nhà có con gái, có mấy người điều kiện rất xứng với Chu Hải Quyền.

Một trong số đó là con gái Triệu gia, Triệu Lê Hoa.

Tiếu Dao vừa nghe tên, liền cảm thấy rất quen thuộc.

"Chị Lê Hoa rất thích anh cả, nhưng hình như anh cả đối với chị ấy không có cảm giác." Chu Hải Vinh nói, "Anh xem chị ấy còn không đẹp bằng Hồng Tú Lệ."
Dì Vương một bên thu dọn bà, một bên nói: "Cưới vợ là phải cưới vợ hiền, cô Triệu làm người đoan trang, trầm tĩnh, cùng cậu cả tương đối thích hợp.

Cô Hồng có điểm nóng nẩy, tính tình cậu cả lại không tốt, tôi sợ bọn họ ở bên nhau suốt ngày cãi nhau."
Sau khi bước vào nhà lớn Chu gia, người đầu tiên cậu ôm đùi là dì Vương, người thứ hai ôm đùi là Triệu Lê Hoa.

Bởi vì ai cũng cho rằng tương lai Triệu Lê Hoa sẽ trở thành nữ chủ nhân Chu gia.

Đùi Chu Hải Quyền không ôm được, thì ôm đùi vợ tương lai anh cũng không tệ.

Cho nên trong nguyên tác Tiếu Dao tìm mọi cách lấy lòng Triệu Lê Hoa.

Triệu Lê Hoa ái mộ Chu Hải Quyền, tự nhiên cũng vui vẻ là tốt quen hệ với em dâu tương lai của anh, hai người coi như ăn nhịp với nhau.

Bất quá chỉ là chút kỹ xảo này của cậu, làm sao qua mắt được Chu Hải Quyền.

Không cần phải nói, tự nhiên anh sẽ càng thêm chán ghét Tiếu Dao.

Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao, được các cơ quan chính quy xác nhận sẽ ghét nhau như chó với mèo rồi, không phải cùng một loại người, không ăn chung nỗi một nồi cơm!
- ----------------------------------------
Chuyện là bà chế x2Qing đang bệnh la lết còn nhóc đáng thương là mị thì đang phải thi cử.

Cho nên bọn mình đang làm việc chậm trễ.

Mong mọi người sẽ bỏ qua cho sự chậm chạp này.Ngày vui vẻ ạ!!!--TGiai.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương