Hứa Thấm Ngọc lại không thèm nhìn lão thái thái này lấy một cái, trực tiếp phớt lờ bà ta, đi một đường, nàng vừa đói vừa mệt lại vừa lạnh, bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi một lát, lười cùng bọn họ đấu võ mồm.
Nàng ôm hai hài nhi vào lòng, lại hô to với Bùi Gia Ninh ở không xa: "Ninh tỷ nhi cũng lại đây nghỉ ngơi một lát.
"
Còn Văn thị, nàng cũng không định hỏi, Văn thị vốn sợ người nhà mẹ đẻ, bây giờ hận không thể làm ra vẻ muốn ngất đi, gọi nàng ấy lại nàng ấy cũng không dám lại đây trú mưa.
Về phần Bùi Nguy Huyền, chắc chắn sẽ nhường chỗ cho muội muội, cũng sẽ không vào đây trú mưa.
Bùi Gia Ninh không nói hai lời, đi về phía dưới tảng đá lớn.
Nàng ấy là công chúa, được tiên đế nuôi dạy lớn lên, lúc trước đã không sợ người Văn gia là thần tử, hiện tại tất nhiên cũng không sợ.
Nàng ấy vừa định đi qua, lại bị Văn thị ôm lấy, Văn thị mắt nhìn chăm chăm vào nư nhi, trong mắt tràn đầy cầu xin.
Bùi Gia Ninh tức giận nói: "Mẫu thân!"
Văn lão thái thái lúc này cũng tức giận đến mức đủ rồi, đập ngực hai cái, nhìn dáng vẻ sắp ngất đi, người Văn gia loạn thành một đoàn, đều gọi lão thái thái, người thì tiến lên đỡ, người thì cho uống nước, người thì bóp nhân trung, Văn Uẩn Linh còn muốn dẫn theo huynh đệ tỷ muội đến dạy dỗ Hứa Thấm Ngọc.
Hứa Thấm Ngọc lạnh lùng nhìn bọn họ, lặng lẽ từ bên cạnh sờ thấy một hòn đá nhọn nắm trong lòng bàn tay.
Đánh nhau, nàng từ nhỏ đã đánh đến lớn, chưa từng sợ ai, cũng biết hiền quá thì dễ bị bắt nạt, nguyên thân và Văn thị một đường bị người Văn gia bắt nạt đến mức đủ rồi, nếu cứ tiếp tục nhu nhược như vậy, sau này còn bị người Văn gia ăn hiếp đến chết.
Văn Uẩn Linh dẫn theo huynh đệ tỷ muội vừa mới đi tới, Trần phó uý cũng đã nhìn thấy cảnh náo loạn bên này, đi tới quát lớn: "Không được gây chuyện, kẻ gây chuyện đều bị xử phạt bằng roi.
"
Lúc này Văn Uẩn Linh mới không cam lòng tình nguyện dẫn theo huynh đệ tỷ muội rời đi.
Đợi đến khi Trần phó uý rời đi, Văn lão thái thái dường như cũng đã tỉnh lại, cả nhà tìm một nơi có nhiều cây thông ngồi xuống nghỉ ngơi nhưng vẫn không ngừng liếc nhìn Hứa Thấm Ngọc.
Hứa Thấm Ngọc mặc kệ bọn họ, cũng không quan tâm Ninh tỷ nhi có đến hay không, nàng ôm hai đứa trẻ nằm xuống ngủ.
Ngủ một lát, Hứa Thấm Ngọc đột nhiên nghe thấy tiếng nổ lớn ở đằng xa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook