Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác
-
Chương 1
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Thư Thư
Chương 1
Ánh nắng ban mai từ ngoài cửa sổ từng đợt tràn vào, nhẹ nhàng rơi xuống các ngóc ngách trong căn phòng.
Giữa phòng là chiếc giường lớn màu xanh xám, hai bên màn tản ra, mơ hồ nhìn đến hai cỗ thân thể triền miên quấn quýt.
Tấm lưng trần của người đàn ông rắn chắc, làn da màu đồng cổ tản ra ánh sáng khỏe mạnh, chăn lông che khuất bộ phận từ thắt lưng đi xuống, hắn trở mình, hai tròng mắt đen nhánh thâm trầm chậm rãi mở ra, ngừng một hồi, cánh tay dài ôm lấy nữ nhân dưới thân, tiếp đó, môi mỏng gợi cảm kia như chuồn chuồn lướt nước đáp xuống đầu vai mượt mà tinh xảo.
Hắn hôn môi làm người phụ nữ có phản ứng, sau đó trên giường vang lên một hồi động tĩnh sột soạt, trong cổ họng nữ nhân phát ra tiếng tinh tế như mèo con rên rỉ.
Giang Đường nửa híp mắt hồ ly thon dài, tròng mắt hoa đào sóng sánh nước, hết sức mê người.
Cô bị nụ hôn này làm cho ý loạn tình mê, môi anh đào khẽ nhếch, hai tay non mềm không tự chủ được quấn lên cổ của người đàn ông trước mắt.
Cô đáp lại làm hắn trong nháy mắt mất đi lý trí, sức lực trên tay tăng nhanh, biên độ động tác bắt đầu dữ dội mãnh liệt lên.
Sau một trận mây mưa, người đàn ông tinh thần phấn chấn, cảm thấy mỹ mãn, hắn vén chăn lên đứng dậy xuống giường, đi chân trần đến trước cửa sổ sát đất.
Soạt một tiếng ——
Lâm Tùy Châu kéo màn cửa sổ ra, thân thể trần trụi tiến vào phòng tắm.
Tiếng nước chảy lập tức đánh thức Giang Đường nằm ở trên giường.
Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, chậm chạp từ từ ngồi dậy. Chăn mền thuận theo cơ thể mà trượt xuống, lộ ra một mảng da hồng nhạt cùng dấu hôn màu dâu tây.
Giang Đường xoa nhẹ mắt buồn ngủ mông lung, tinh tế đánh giá xung quanh, hoàn cảnh trước mắt lạ lẫm, dưới thân nhão nhão dính dính rất khó chịu, Giang Đường kéo ra chăn mền liếc vào trong mấy lần, cuối cùng lông mi run rẩy, ánh mắt mê mang.
Đây...... là tình huống gì?
Hình ảnh vừa nãy cùng người đàn ông quấn quýt vẫn còn ở trước mắt, chẳng lẽ đó không phải là một hồi mộng xuân nhiệt liệt?
Giang đường nhớ rõ chính mình đi tham gia liên hoan phim, trên đường trở về gặp phải bất trắc......
Đúng, cô hẳn là chết rồi.
Cô rõ ràng nhìn thấy mình ngồi trên xe bảo mẫu bị lửa lớn nuốt chửng, ánh lửa ngút trời, linh hồn của bản thân trôi lơ lửng ở trên không, ngay lúc Giang Đường chuẩn bị rời đi, một vệt sáng trắng dữ dội đem cô hút vào, tiếp đó nữa...... liền xuất hiện ở nơi này.
Ngay lúc cô dại ra, cửa phòng tắm mở.
Suy nghĩ của Giang Đường bị kéo lại.
Tuy Giang Đường nhìn quen giới giải trí oanh oanh yến yến, giờ đây cũng không nhịn được mà cảm thán người đàn ông xuất sắc trước mắt.
Anh rất cao, ước chừng khoảng 1m85 trở lên, eo chó đực*, chân dài, cơ bắp cân xứng, đường cong cơ thể cực kỳ đẹp đẽ.
Hơn nữa lấy gương mặt kia mà xem, mày kiếm mắt sâu, dưới mũi độ dày cánh môi thích hợp, một giọt lệ chí* không nghiêng không lệch điểm xuyến ngay dưới khóe mắt của hắn, càng lộ ra vẻ anh tuấn bức người.
[*lệ chí: lệ nốt ruồi.]
Người đàn ông vừa tắm xong, sợi tóc màu đen chưa lau khô còn rơi xuống giọt nước, giọt nước trong suốt theo tai trượt xuống trước ngực, vô cùng mê người gợi cảm.
Hốc mắt của hắn thâm thúy, khóe mắt hơi rũ, con mắt đen nhánh lãnh khốc, đang thản nhiên nhìn cô.
Giang Đường bị đôi mắt đen nhánh này nhìn chăm chú, hơi chau lông mày, không nói chuyện.
Giữa lúc giằng co, cánh cửa khắc hoa phục cổ bị tiếng lạch cạch mạnh mẽ đẩy ra.
Đi tới là hai đứa bé, bộ dáng của bé trai lớn hơn chút chừng bốn năm tuổi, đầu tóc mềm mịn hơi xoăn xõa tung, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, ngũ quan lại cùng Giang Đường giống nhau đến mấy phần. Cậu đang khó khăn ôm một bánh bao nhỏ di động, bé gái kia vô cùng xinh đẹp tinh xảo, khuôn mặt tròn vo, mắt tròn xoe, hồn nhiên linh động giống như búp bê.
Giang Đường nhìn ngây người một lúc, chậm chạp không hoàn hồn.
"Em khóc muốn tìm ông." Thằng bé đưa bé gái lên trước mặtngười đàn ông, "Lâm Tùy Châu ông mau quản nó, nó vẫn luôn khóc phiền quá đi."
"Ô...... Ôm một cái......"
Tiểu cô nương giang hai tay giống như củ sen ra, miệng kìm nén ủy khuất trông mong nhìn hắn.
Đáy mắt lãnh đạm của người đàn ông rõ ràng có chút nhu hòa, xoay người đem con gái ôm lấy, duỗi tay xoa xoa tóc cậu, nói: "Lương Thâm, không được nói em phiền, cũng không cho phép gọi thẳng tên của ba."
Cậu hừ một tiếng không cho là đúng, quay đầu nhìn về phía Giang Đường, sau khi cùng cô lẳng lặng đối mặt vài giây, giơ tay lên làm cái mặt quỷ, sau đó vắt chân lên cổ chạy xa.
Giang Đường: "......"
Đứa nhỏ chết tiệt.
Lâm Tùy Châu ôm cô bé ra ngoài, lúc sắp rời đi, vốn là cô gái nhỏ đáng thương ủy khuất đột nhiên ôm lấy cổ người đàn ông, chụt một tiếng hôn lên mặt của hắn, cuối cùng học dáng vẻ của anh trai cũng làm mặt quỷ với cô, ý vị khiêu khích mười phần.
Giang Đường: "......"
Hai đứa nhỏ chết tiệt.
Bất quá......
Giang Đường chợt bắt được một trọng điểm.
Đứa nhỏ chết tiệt kia vừa mới kêu người đàn ông đó là Lâm Tùy Châu?
Lâm Tùy Châu......
Lâm Tùy Châu!!!
Sau khi đem cái tên này mặc niệm mấy lần, vẻ mặt của Giang Đường như gặp phải quỷ.
Lâm Tùy Châu này...... không thể nào là Lâm Tùy Châu kia chứ?
Nếu như hắn thật sự là Lâm Tùy Châu kia, vậy thì chứng tỏ...... cô xuyên qua rồi?
Giang Đường vô cùng quen thuộc Lâm Tùy Châu, không đơn giản là cô quen thuộc, tùy tiện bắt một cô gái đều có thể nghiến răng nghiến lợi nói ra tên của hắn.
Giang Đường đã từng phát ngôn cho một hãng game kinh doanh Otome thịnh hành, trò chơi này tên là «Luyến Cùng Kỳ Tích», nữ nhân vật chính của cốt truyện tên là Hạ La.
Cha mẹ Hạ La mở ra một công ty gia đình quản lý minh tinh, hoàn cảnh gia đình hậu đãi cô như công chúa thông minh thiện lương, nhưng ngay lúc cô năm tuổi, cha mẹ gặp tai nạn xe cộ, công ty bị người thu mua với giá cao. Hạ La mất đi song thân vẫn lạc quan sáng sủa như cũ, sau khi lớn lên cô vì điều tra nguyên nhân cái chết của cha mẹ, thay tên đổi họ tiến vào giới giải trí, đồng thời làm quen với soái ca đại lão mọi ngành nghề. Trong quá trình công lược, Hạ La phát hiện hung thủ giết hại cha mẹ chính là đổng sự của giải trí Hoa Thiên Lâm Tùy Châu, thu mua công ty của cha mẹ cũng chính là người này......
Theo cốt truyện phát triển, tên đàn ông tâm tư xảo trá này thế nhưng coi trọng nữ chính xinh đẹp trẻ tuổi, sau cùng bởi vì nam chính xen vào mà không thực hiện được, đồng thời, con thứ hai Lâm Lương Thâm của tên đàn ông Lâm Tùy Châu cũng yêu Hạ La, vì Hạ La, hắn phản bội cha, cuối cùng bị nguyên nam chính lợi dụng, tự tay giết lão cha......
"......"
Cốt truyện phần sau còn chưa cập nhật xong, nhưng nếu như đây là thế giới trong « Luyến Cùng Kỳ Tích », vậy cô là ai?
Ngay lúc Giang Đường không nghĩ ra, trong đầu đột nhiên truyền đến một trận âm thanh hệ thống xa lạ cứng ngắc.
[Xin chào Giang Đường, tôi là trợ giúp viên Tiểu Khả, hoan nghênh sử dụng Tục Mệnh APP.]
[*Tục mệnh: kéo dài tính mạng.]
"............Ha?"
[Tục Mệnh APP: Hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch sinh mệnh, Tục Mệnh APP sẽ luôn luôn vì bạn hộ giá hộ tống.]
"......"
Cho nên đây là cái gì.
[Thân phận của bạn bây giờ là vợ của đại BOSS trong «Luyến Cùng Kỳ Tích», dựa theo cốt truyện, bạn sẽ sinh bệnh qua đời ở một năm sau, bạn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tôi tuyên bố mỗi ngày, liền có thể nhẹ nhàng đạt được sinh mệnh nha, thân.]
"Từ từ". Đầu óc Giang Đường có hơi loạn, "Nếu như tôi là vợ của Lâm Tùy Châu, vậy người vợ ban đầu kia đâu?"
[Lúc đầu bởi vì Giang Đường không chịu được áp bức của Lâm Tùy Châu, đã ký kết khế ước cùng chúng tôi, đi những thế giới khác, cho nên chỉ có thể để bạn đến thay thế cô ấy.]
"Dựa vào cái gì!"
Giang Đường rất giận, cô vốn là song gánh tiểu hoa đán, tiền đồ tốt đẹp chờ cô, bây giờ lại không hiểu được trở thành mẹ của mấy đứa bé? Đổi thành người khác cũng sẽ không chấp nhận.
[Bởi vì ngài gặp phải tai nạn xe cộ, dựa theo tình huống thực tế mà nói, bạn sớm đã không tồn tại ở thế giới kia, cho nên chúng tôi mới để bạn đi tới thời không này, bạn hẳn là cần cảm tạ Tục Mệnh APP.]
"......"
Được rồi, đổi thế giới khác mà còn sống cũng so với chết tốt hơn.
[Kế tiếp phải cho bạn tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, mời chuẩn bị sẵn sàng.]
Giang Đường chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương đau ong ong, chốc lát, một đoạn ký ức không thuộc về mình một mạch tràn vào trong đầu.
Lúc đầu Giang Đường cùng Lâm Tùy Châu là bạn học cao trung, thời kỳ cao trung Lâm Tùy Châu táo bạo tàn nhẫn, không người tiếp xúc, mà nguyên chủ chỉ là nữ sinh phổ thông gia cảnh bần hàn, vô cùng đáng thương. Mẹ nguyên chủ coi trọng gia cảnh Lâm Tùy Châu, vì thế dùng hết tâm huyết đưa Giang Đường đến chỗ đại học của Lâm Tùy Châu, lại sử dụng thủ đoạn lừa Giang Đường vừa đủ 19 lên giường của hắn......
Cứ như vậy, nguyên chủ vào năm tháng thanh xuân mà mang thai, đồng thời sinh hạ con trai đầu lòng vào sinh nhật 20 tuổi, cũng vì vậy mà gả vào hào môn.
Hiện tại Giang Đường 26 tuổi đã là mẹ của ba đứa nhỏ, nhưng cô cũng không hạnh phúc, con cái ngang bướng lại không hiểu chuyện, trong lòng càng chướng mắt người mẹ này là cô, thậm chí khinh thường cô mềm yếu, mà cô và chồng tôn trọng nhau như khách, không có một chút tình yêu đáng nói nào, cũng có thể nói, Giang Đường vốn dĩ sợ Lâm Tùy Châu.
Cô sợ khí thế của hắn, ánh mắt của hắn đến phát run, hắn làm cô thở không ra hơi, làm cô ngột ngạt, không cho cô tự do.
Cô càng thêm sợ hãi ba đứa con cô sinh ra, cho dù bọn chúng đánh cô, mắng cô, ném trứng gà lên người cô, nhổ nước miếng, cô cũng không dám đánh lại.
Ở đây ngày qua ngày trong sự chèn ép, nguyên chủ ngoại tình, hơn nữa ước hẹn với nhau lúc 11 giờ Chủ Nhật bỏ trốn.
Tiểu Khả còn cho Giang Đường mở cửa sau*, để cô nhìn thấy kết cục về sau của nguyên chủ.
[*Mở cửa sau: đi đường tắt.]
Nguyên chủ ngoại tình cũng không thành công, hóa ra Lâm Tùy Châu đã sớm biết, hơn nữa tóm gọn ngay đêm đó, hắn cho người đánh gãy tay chân đối tượng ngoại tình, sau đó đem Giang Đường nhốt trên một cái đảo nhỏ khép kín, lúc phát hiện xác chết đã hư thối hoàn toàn, mà rốt cuộc các con của cô sống trong sự cưng chiều, càng ngày càng lệch đường, cuối cùng một chân bước vào vực sâu phạm tội.
Giang Đường cầm lấy cuốn lịch mắt nhìn thời gian, hay lắm, ngày mai chính là Chủ Nhật.
[Đinh! Tiểu Khả mời bạn tiến vào nhóm Tục Mệnh [ Mỗi ngày một cẩu thả, sống đến 99* ], ngài sẽ tiếp nhận nhiệm vụ hàng ngày tại đây, cũng có thể cùng người chơi Tục Mệnh khác giao lưu kinh nghiệm kéo dài mạng sống.]
[*99: ý chỉ thiên trường địa cửu hay vĩnh cửu.]
[Ngài đã thành công gia nhập tổ nhóm, mời tiếp nhận nhiệm vụ hàng ngày của bạn.]
Đúng lúc này, trước mắt nhảy ra một cửa sổ màu lam nửa trong suốt, trên cửa sổ chồng lên một cửa sổ khác, trên mặt biểu thị bốn chữ: Nhiệm Vụ Hàng Ngày.
Giang Đường tinh tế lướt qua, chỉ thấy trên đó viết: Thời hạn đến 0 giờ, ngài cần hướng Lâm Tùy Châu nói ra việc ngoại tình, khen thưởng "1 ngày sinh mạng".
"......"
Con mẹ nó! Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà chỉ cho 1 ngày HP?
Lão tử không sống nữa được chưa!
*
Tác giả có lời muốn nói:
Giang Đường: Ngươi là làm khó Tiểu Trư Page của ta, ta lựa chọn đi tìm chết.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
[*Hình minh họa cho eo chó đực: (do mình không tìm được từ để diễn tả cả)]
Cầu vote lấy động lực~~
Editor: Thư Thư
Chương 1
Ánh nắng ban mai từ ngoài cửa sổ từng đợt tràn vào, nhẹ nhàng rơi xuống các ngóc ngách trong căn phòng.
Giữa phòng là chiếc giường lớn màu xanh xám, hai bên màn tản ra, mơ hồ nhìn đến hai cỗ thân thể triền miên quấn quýt.
Tấm lưng trần của người đàn ông rắn chắc, làn da màu đồng cổ tản ra ánh sáng khỏe mạnh, chăn lông che khuất bộ phận từ thắt lưng đi xuống, hắn trở mình, hai tròng mắt đen nhánh thâm trầm chậm rãi mở ra, ngừng một hồi, cánh tay dài ôm lấy nữ nhân dưới thân, tiếp đó, môi mỏng gợi cảm kia như chuồn chuồn lướt nước đáp xuống đầu vai mượt mà tinh xảo.
Hắn hôn môi làm người phụ nữ có phản ứng, sau đó trên giường vang lên một hồi động tĩnh sột soạt, trong cổ họng nữ nhân phát ra tiếng tinh tế như mèo con rên rỉ.
Giang Đường nửa híp mắt hồ ly thon dài, tròng mắt hoa đào sóng sánh nước, hết sức mê người.
Cô bị nụ hôn này làm cho ý loạn tình mê, môi anh đào khẽ nhếch, hai tay non mềm không tự chủ được quấn lên cổ của người đàn ông trước mắt.
Cô đáp lại làm hắn trong nháy mắt mất đi lý trí, sức lực trên tay tăng nhanh, biên độ động tác bắt đầu dữ dội mãnh liệt lên.
Sau một trận mây mưa, người đàn ông tinh thần phấn chấn, cảm thấy mỹ mãn, hắn vén chăn lên đứng dậy xuống giường, đi chân trần đến trước cửa sổ sát đất.
Soạt một tiếng ——
Lâm Tùy Châu kéo màn cửa sổ ra, thân thể trần trụi tiến vào phòng tắm.
Tiếng nước chảy lập tức đánh thức Giang Đường nằm ở trên giường.
Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, chậm chạp từ từ ngồi dậy. Chăn mền thuận theo cơ thể mà trượt xuống, lộ ra một mảng da hồng nhạt cùng dấu hôn màu dâu tây.
Giang Đường xoa nhẹ mắt buồn ngủ mông lung, tinh tế đánh giá xung quanh, hoàn cảnh trước mắt lạ lẫm, dưới thân nhão nhão dính dính rất khó chịu, Giang Đường kéo ra chăn mền liếc vào trong mấy lần, cuối cùng lông mi run rẩy, ánh mắt mê mang.
Đây...... là tình huống gì?
Hình ảnh vừa nãy cùng người đàn ông quấn quýt vẫn còn ở trước mắt, chẳng lẽ đó không phải là một hồi mộng xuân nhiệt liệt?
Giang đường nhớ rõ chính mình đi tham gia liên hoan phim, trên đường trở về gặp phải bất trắc......
Đúng, cô hẳn là chết rồi.
Cô rõ ràng nhìn thấy mình ngồi trên xe bảo mẫu bị lửa lớn nuốt chửng, ánh lửa ngút trời, linh hồn của bản thân trôi lơ lửng ở trên không, ngay lúc Giang Đường chuẩn bị rời đi, một vệt sáng trắng dữ dội đem cô hút vào, tiếp đó nữa...... liền xuất hiện ở nơi này.
Ngay lúc cô dại ra, cửa phòng tắm mở.
Suy nghĩ của Giang Đường bị kéo lại.
Tuy Giang Đường nhìn quen giới giải trí oanh oanh yến yến, giờ đây cũng không nhịn được mà cảm thán người đàn ông xuất sắc trước mắt.
Anh rất cao, ước chừng khoảng 1m85 trở lên, eo chó đực*, chân dài, cơ bắp cân xứng, đường cong cơ thể cực kỳ đẹp đẽ.
Hơn nữa lấy gương mặt kia mà xem, mày kiếm mắt sâu, dưới mũi độ dày cánh môi thích hợp, một giọt lệ chí* không nghiêng không lệch điểm xuyến ngay dưới khóe mắt của hắn, càng lộ ra vẻ anh tuấn bức người.
[*lệ chí: lệ nốt ruồi.]
Người đàn ông vừa tắm xong, sợi tóc màu đen chưa lau khô còn rơi xuống giọt nước, giọt nước trong suốt theo tai trượt xuống trước ngực, vô cùng mê người gợi cảm.
Hốc mắt của hắn thâm thúy, khóe mắt hơi rũ, con mắt đen nhánh lãnh khốc, đang thản nhiên nhìn cô.
Giang Đường bị đôi mắt đen nhánh này nhìn chăm chú, hơi chau lông mày, không nói chuyện.
Giữa lúc giằng co, cánh cửa khắc hoa phục cổ bị tiếng lạch cạch mạnh mẽ đẩy ra.
Đi tới là hai đứa bé, bộ dáng của bé trai lớn hơn chút chừng bốn năm tuổi, đầu tóc mềm mịn hơi xoăn xõa tung, khuôn mặt nhỏ trắng nõn, ngũ quan lại cùng Giang Đường giống nhau đến mấy phần. Cậu đang khó khăn ôm một bánh bao nhỏ di động, bé gái kia vô cùng xinh đẹp tinh xảo, khuôn mặt tròn vo, mắt tròn xoe, hồn nhiên linh động giống như búp bê.
Giang Đường nhìn ngây người một lúc, chậm chạp không hoàn hồn.
"Em khóc muốn tìm ông." Thằng bé đưa bé gái lên trước mặtngười đàn ông, "Lâm Tùy Châu ông mau quản nó, nó vẫn luôn khóc phiền quá đi."
"Ô...... Ôm một cái......"
Tiểu cô nương giang hai tay giống như củ sen ra, miệng kìm nén ủy khuất trông mong nhìn hắn.
Đáy mắt lãnh đạm của người đàn ông rõ ràng có chút nhu hòa, xoay người đem con gái ôm lấy, duỗi tay xoa xoa tóc cậu, nói: "Lương Thâm, không được nói em phiền, cũng không cho phép gọi thẳng tên của ba."
Cậu hừ một tiếng không cho là đúng, quay đầu nhìn về phía Giang Đường, sau khi cùng cô lẳng lặng đối mặt vài giây, giơ tay lên làm cái mặt quỷ, sau đó vắt chân lên cổ chạy xa.
Giang Đường: "......"
Đứa nhỏ chết tiệt.
Lâm Tùy Châu ôm cô bé ra ngoài, lúc sắp rời đi, vốn là cô gái nhỏ đáng thương ủy khuất đột nhiên ôm lấy cổ người đàn ông, chụt một tiếng hôn lên mặt của hắn, cuối cùng học dáng vẻ của anh trai cũng làm mặt quỷ với cô, ý vị khiêu khích mười phần.
Giang Đường: "......"
Hai đứa nhỏ chết tiệt.
Bất quá......
Giang Đường chợt bắt được một trọng điểm.
Đứa nhỏ chết tiệt kia vừa mới kêu người đàn ông đó là Lâm Tùy Châu?
Lâm Tùy Châu......
Lâm Tùy Châu!!!
Sau khi đem cái tên này mặc niệm mấy lần, vẻ mặt của Giang Đường như gặp phải quỷ.
Lâm Tùy Châu này...... không thể nào là Lâm Tùy Châu kia chứ?
Nếu như hắn thật sự là Lâm Tùy Châu kia, vậy thì chứng tỏ...... cô xuyên qua rồi?
Giang Đường vô cùng quen thuộc Lâm Tùy Châu, không đơn giản là cô quen thuộc, tùy tiện bắt một cô gái đều có thể nghiến răng nghiến lợi nói ra tên của hắn.
Giang Đường đã từng phát ngôn cho một hãng game kinh doanh Otome thịnh hành, trò chơi này tên là «Luyến Cùng Kỳ Tích», nữ nhân vật chính của cốt truyện tên là Hạ La.
Cha mẹ Hạ La mở ra một công ty gia đình quản lý minh tinh, hoàn cảnh gia đình hậu đãi cô như công chúa thông minh thiện lương, nhưng ngay lúc cô năm tuổi, cha mẹ gặp tai nạn xe cộ, công ty bị người thu mua với giá cao. Hạ La mất đi song thân vẫn lạc quan sáng sủa như cũ, sau khi lớn lên cô vì điều tra nguyên nhân cái chết của cha mẹ, thay tên đổi họ tiến vào giới giải trí, đồng thời làm quen với soái ca đại lão mọi ngành nghề. Trong quá trình công lược, Hạ La phát hiện hung thủ giết hại cha mẹ chính là đổng sự của giải trí Hoa Thiên Lâm Tùy Châu, thu mua công ty của cha mẹ cũng chính là người này......
Theo cốt truyện phát triển, tên đàn ông tâm tư xảo trá này thế nhưng coi trọng nữ chính xinh đẹp trẻ tuổi, sau cùng bởi vì nam chính xen vào mà không thực hiện được, đồng thời, con thứ hai Lâm Lương Thâm của tên đàn ông Lâm Tùy Châu cũng yêu Hạ La, vì Hạ La, hắn phản bội cha, cuối cùng bị nguyên nam chính lợi dụng, tự tay giết lão cha......
"......"
Cốt truyện phần sau còn chưa cập nhật xong, nhưng nếu như đây là thế giới trong « Luyến Cùng Kỳ Tích », vậy cô là ai?
Ngay lúc Giang Đường không nghĩ ra, trong đầu đột nhiên truyền đến một trận âm thanh hệ thống xa lạ cứng ngắc.
[Xin chào Giang Đường, tôi là trợ giúp viên Tiểu Khả, hoan nghênh sử dụng Tục Mệnh APP.]
[*Tục mệnh: kéo dài tính mạng.]
"............Ha?"
[Tục Mệnh APP: Hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch sinh mệnh, Tục Mệnh APP sẽ luôn luôn vì bạn hộ giá hộ tống.]
"......"
Cho nên đây là cái gì.
[Thân phận của bạn bây giờ là vợ của đại BOSS trong «Luyến Cùng Kỳ Tích», dựa theo cốt truyện, bạn sẽ sinh bệnh qua đời ở một năm sau, bạn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tôi tuyên bố mỗi ngày, liền có thể nhẹ nhàng đạt được sinh mệnh nha, thân.]
"Từ từ". Đầu óc Giang Đường có hơi loạn, "Nếu như tôi là vợ của Lâm Tùy Châu, vậy người vợ ban đầu kia đâu?"
[Lúc đầu bởi vì Giang Đường không chịu được áp bức của Lâm Tùy Châu, đã ký kết khế ước cùng chúng tôi, đi những thế giới khác, cho nên chỉ có thể để bạn đến thay thế cô ấy.]
"Dựa vào cái gì!"
Giang Đường rất giận, cô vốn là song gánh tiểu hoa đán, tiền đồ tốt đẹp chờ cô, bây giờ lại không hiểu được trở thành mẹ của mấy đứa bé? Đổi thành người khác cũng sẽ không chấp nhận.
[Bởi vì ngài gặp phải tai nạn xe cộ, dựa theo tình huống thực tế mà nói, bạn sớm đã không tồn tại ở thế giới kia, cho nên chúng tôi mới để bạn đi tới thời không này, bạn hẳn là cần cảm tạ Tục Mệnh APP.]
"......"
Được rồi, đổi thế giới khác mà còn sống cũng so với chết tốt hơn.
[Kế tiếp phải cho bạn tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, mời chuẩn bị sẵn sàng.]
Giang Đường chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương đau ong ong, chốc lát, một đoạn ký ức không thuộc về mình một mạch tràn vào trong đầu.
Lúc đầu Giang Đường cùng Lâm Tùy Châu là bạn học cao trung, thời kỳ cao trung Lâm Tùy Châu táo bạo tàn nhẫn, không người tiếp xúc, mà nguyên chủ chỉ là nữ sinh phổ thông gia cảnh bần hàn, vô cùng đáng thương. Mẹ nguyên chủ coi trọng gia cảnh Lâm Tùy Châu, vì thế dùng hết tâm huyết đưa Giang Đường đến chỗ đại học của Lâm Tùy Châu, lại sử dụng thủ đoạn lừa Giang Đường vừa đủ 19 lên giường của hắn......
Cứ như vậy, nguyên chủ vào năm tháng thanh xuân mà mang thai, đồng thời sinh hạ con trai đầu lòng vào sinh nhật 20 tuổi, cũng vì vậy mà gả vào hào môn.
Hiện tại Giang Đường 26 tuổi đã là mẹ của ba đứa nhỏ, nhưng cô cũng không hạnh phúc, con cái ngang bướng lại không hiểu chuyện, trong lòng càng chướng mắt người mẹ này là cô, thậm chí khinh thường cô mềm yếu, mà cô và chồng tôn trọng nhau như khách, không có một chút tình yêu đáng nói nào, cũng có thể nói, Giang Đường vốn dĩ sợ Lâm Tùy Châu.
Cô sợ khí thế của hắn, ánh mắt của hắn đến phát run, hắn làm cô thở không ra hơi, làm cô ngột ngạt, không cho cô tự do.
Cô càng thêm sợ hãi ba đứa con cô sinh ra, cho dù bọn chúng đánh cô, mắng cô, ném trứng gà lên người cô, nhổ nước miếng, cô cũng không dám đánh lại.
Ở đây ngày qua ngày trong sự chèn ép, nguyên chủ ngoại tình, hơn nữa ước hẹn với nhau lúc 11 giờ Chủ Nhật bỏ trốn.
Tiểu Khả còn cho Giang Đường mở cửa sau*, để cô nhìn thấy kết cục về sau của nguyên chủ.
[*Mở cửa sau: đi đường tắt.]
Nguyên chủ ngoại tình cũng không thành công, hóa ra Lâm Tùy Châu đã sớm biết, hơn nữa tóm gọn ngay đêm đó, hắn cho người đánh gãy tay chân đối tượng ngoại tình, sau đó đem Giang Đường nhốt trên một cái đảo nhỏ khép kín, lúc phát hiện xác chết đã hư thối hoàn toàn, mà rốt cuộc các con của cô sống trong sự cưng chiều, càng ngày càng lệch đường, cuối cùng một chân bước vào vực sâu phạm tội.
Giang Đường cầm lấy cuốn lịch mắt nhìn thời gian, hay lắm, ngày mai chính là Chủ Nhật.
[Đinh! Tiểu Khả mời bạn tiến vào nhóm Tục Mệnh [ Mỗi ngày một cẩu thả, sống đến 99* ], ngài sẽ tiếp nhận nhiệm vụ hàng ngày tại đây, cũng có thể cùng người chơi Tục Mệnh khác giao lưu kinh nghiệm kéo dài mạng sống.]
[*99: ý chỉ thiên trường địa cửu hay vĩnh cửu.]
[Ngài đã thành công gia nhập tổ nhóm, mời tiếp nhận nhiệm vụ hàng ngày của bạn.]
Đúng lúc này, trước mắt nhảy ra một cửa sổ màu lam nửa trong suốt, trên cửa sổ chồng lên một cửa sổ khác, trên mặt biểu thị bốn chữ: Nhiệm Vụ Hàng Ngày.
Giang Đường tinh tế lướt qua, chỉ thấy trên đó viết: Thời hạn đến 0 giờ, ngài cần hướng Lâm Tùy Châu nói ra việc ngoại tình, khen thưởng "1 ngày sinh mạng".
"......"
Con mẹ nó! Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy mà chỉ cho 1 ngày HP?
Lão tử không sống nữa được chưa!
*
Tác giả có lời muốn nói:
Giang Đường: Ngươi là làm khó Tiểu Trư Page của ta, ta lựa chọn đi tìm chết.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
[*Hình minh họa cho eo chó đực: (do mình không tìm được từ để diễn tả cả)]
Cầu vote lấy động lực~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook