Nhà họ Tề thực sự cưng chiều con gái vô điều kiện.

Khoa trương tới mức nào sao?

Rõ ràng cảm thấy Tề Gia Mẫn đưa cơm cho Cao Như Phong là bảo hổ lột da.

Chính là, vẫn là không có ngăn cản.

Bọn họ không muốn nhìn thấy Tề Gia Mẫn không cao hứng hay có một chút thất vọng nhỏ nào.

Chỉ là anh cả Tề rốt cuộc là vai ác thâm niên, vẫn là tương đối có đầu óc. Hắn một giây liền phản ứng lại, mỉm cười: “Được, nếu là hàng xóm cũng nên giúp đỡ lẫn nhau. Chờ chút anh bảo chú Lý đưa qua, em cũng đừng đi, anh tìm em có chút việc."

Tề Gia Mẫn không phát hiện tâm tư của anh cả Tề, tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy ạ?”

Anh cả Tề: “Là chuyện kinh doanh. Em biết đấy, anh còn mua rất nhiều đồng hồ thương hiệu nổi tiếng, nhưng rõ ràng cũng không đặc biệt bán quá được. Anh thấy em đối với phương diện tuyên truyền này rất có linh quang, muốn em giúp anh tham mưu một chút, ra cái chủ ý.”

Đây là ý tưởng hắn tạm thời nghĩ ra, nhưng bộ dáng lại rất nghiêm túc và thuyết phục.

Tề Gia Mẫn không nghi ngờ gì, gật đầu nói: “Được nha! Em rất có thiên phú trong chuyện này đó!”

Dù sao cô cũng xuyên tới từ hiện đại, có rất nhiều kiến thức tân tiến!

Anh cả Tề nhìn nụ cười đơn thuần của cô, cũng vui vẻ quay đầu nhìn ba người em trai nói: “Lát nữa mấy đứa cũng cùng nhau tới, cho dù không làm được gì cũng có thể nghe để mà biết.”

“Nhưng đầu óc của em đều là bã đậu à… làm việc tay chân thì còn được chứ em không làm nổi chuyện phải động não đâu!” Anh tư Tề đáng thương vô cùng, hắn rất biết thân biết phận.

“Anh cả cũng chưa nói là cho con làm! Nhiều chuyện vậy làm chi, chính mình là cái phế vật còn dám lười biếng nữa sao?” Ba Tề hoàn toàn mặc kệ chính mình cũng là một người lười nhác, phun con trai không chút khách khí nào.

Anh tư Tề im lặng cúi đầu, chăm chú ăn cơm.

“Ăn, ăn, chỉ biết ăn, con là máy tạo phân sao?”

“Phụt!” Cơm trong miệng anh tư Tề phun ra một tràng.

Ba Tề đang định tiếp tục mắng thì mẹ Tề nói: “Thời điểm ăn cơm thì đừng nói này đó được không?”

Ba Tề: “Ồ.”

Trong nháy mắt con hổ biến thành một chú mèo nhỏ, vẻ mặt ngoan ngoãn.

“Vợ nói gì cũng đúng.”

Ông gắp thức ăn cho mẹ Tề: “Nào, hôm nay cá hấp ngon lắm.”

Ba Tề chân chó gần như quá chói mắt, anh em nhà họ Tề không biết đã nhìn thấy bao nhiêu lần, tuy rằng cay mắt nhưng cũng không thể làm gián đoạn việc ăn cơm được.

Lúc này, đầu bếp Lý đi ra, cầm hộp thức ăn nói: “Đại thiếu gia, người nhìn xem đưa như này sang nhà cách vách được chưa a?”

Anh cả Tề nhìn lướt qua rồi nói: “Đi thôi.”

Hắn có vẻ “vô tình” liếc nhìn em gái, thấy cô cũng không quá bận tâm liền an tâm không ít.

Cô bé nhà họ rất đơn thuần đáng yêu, không thể để mấy người đẹp đẹp một tí nhưng xấu xa mang đi được.

Đặc biệt là cái loại người như Cao Như Phong này.

Anh cả Tề trước nay đều là người làm việc đến nơi đến chốn. Nếu hắn nói muốn Tề Gia Mẫn tham mưu thì liền sẽ thật sự cũng mấy đứa em cùng lên lầu.

Thật ra những chiếc đồng hồ nổi tiếng của nhà họ Tề bán không chạy là sự thật. Nhưng nói là không bán được thì cũng chỉ là cách nói tương đối mà thôi.

So với kim cương, đồng hồ chắc chắn không chạy.

Nhưng nếu chỉ thuần túy tới xem, cũng không tính là kém lắm.

Về chuyện kinh doanh, anh cả Tề thường không nói cho em gái biết, hôm nay chỉ là một cái cớ ngẫu nhiên. Nhưng dù chỉ là cái cớ, sau khi đề cập đến hắn lại thấy cũng không tồi.

Nhà họ Tề rất yêu thương Tề Gia Mẫn và bảo bọc cô, coi cô như một bông hoa trong nhà kính.

Nhưng sự quan tâm đột ngột của Tề Gia Mẫn dành cho Cao Như Phong khiến anh cả Tề phải cảnh giác.

Đơn giản chỉ là bảo vệ cô gái nhỏ như vậy còn chưa đủ. Con bé chưa quen với sự đời, rất dễ bị lừa, nên để cô tiếp xúc nhiều hơn với việc kinh doanh của gia đình. Đến lúc đó biết đâu nhiều việc cũng sẽ không còn thời gian liên lạc gì với Cao Như Phong nữa.

Hơn nữa, cô thật sự thông minh, để tiếp xúc nhiều với những thứ này cũng là chuyện tốt.

Bọn họ đương nhiên muốn bảo vệ cô gái nhỏ cả đời nhưng hiện tại thiên hạ hỗn loạn, ai dám nói chính mình luôn có thể ổn định đâu!

Sẽ thực sự tồi tệ nếu một ngày nào đó họ không còn nữa, mà cô lại không hiểu gì mới thật là không xong.

Không bằng hiện tại rèn luyện cô một ít.

Anh cả Tề trong chốc lát đã nghĩ rất nhiều, chỉ là nghĩ này đó liền cảm thấy chuyện này quả thực tốt.

Anh cả Tề nhìn mấy người em nói: “Mặc dù bây giờ anh đang phụ trách công việc kinh doanh của nhà chúng ta nhưng cũng không phải chỉ có một mình anh. Cho nên mặc kệ tình huống như thế nào, anh đều đều hy vọng mấy đứa có thể hiểu rõ sự trong lòng, cũng ra một phần sức lực.”

Mấy người gật đầu.

“Ba mẹ ngày càng già đi, chúng ta không thể mọi thứ đều dựa vào họ. Chúng ta phải làm việc chăm chỉ tiến tới hơn.” Anh cả Tề không phải người nói nhiều nhưng những lời hắn nói đều khiến mấy người em tin phục.

“Anh cả, bọn em biết.” Tề Gia Mẫn nói.

“Bây giờ anh sẽ giảng cho mấy đứa biết tình hình lần này.”

Anh cả Tề không nhìn sổ sách, một số dữ liệu cũng không quá rõ ràng, hắn chỉ đại để đơn giải giới thiệu ngắn gọn một chút, cuối cùng nói: “Lần này, anh hi vọng mấy đứa có thể đưa ra ý kiến về việc kinh doanh đồng hồ này, mở rộng tiêu thụ bằng cách nào, làm sao có thế tăng doanh thu.”

Mặc dù mấy người con trai nhà họ Tề đều làm việc trong cửa hàng nhưng họ thực sự không giỏi về phương diện này.

Nhất thời không biết nên nói cái gì, người có thể phát biểu nhất là anh hai Tề cũng bầu bí.

Tề Gia Mẫn liền nhìn mấy ông anh một cái, chủ động nói: “Vậy em sẽ nói trước.”

Cô nghĩ đến một số phương thức marketing thời đại sau. Cô có thể nghĩ ra rất nhiều nhưng cách có thể sử dụng được với đồng hồ này thì không có nhiều. Tuy nhiên không nhiều không có nghĩa là không có.

Tề Gia Mẫn nói: “Chúng ta có thể làm quảng cáo.”

“Biển quảng cáo sao?” Anh hai Tề hỏi, trong lòng nghĩ đó không phải ý hay, nhưng hắn không muốn làm tổn thương sự nhiệt tình của em gái mình nên hắn chỉ nói một câu liền im lặng.

Tề Gia Mẫn biết rằng cái gọi quảng cáo tốt nhất bây giờ là một bảng quảng cáo có ảnh. Anh hai Tề hiểu lầm cũng là đúng.

Cô lắc đầu: “Không, em không nói đến biển quảng cáo! Hơn nữa những chiếc đồng hồ anh cả mua, dù là chiếc rẻ nhất đi chăng nữa cũng đều không được dùng bởi những người bình thường, vì vậy em nghĩ nó không phù hợp. Em đang đề cập đến một số phương tiện truyền thông mềm, tỷ như hợp tác với phim ảnh, tạp chí, thậm chí là đặt vào một ít quảng cáo, đều cực kì thích hợp.”

Đừng nói đến mấy người khác nhà họ Tề, ngay cả anh cả Tề cũng không hiểu rõ lắm.

“Em ví dụ, chúng ta có thể tìm một công ty điện ảnh trao đổi tiến hành hợp tác. Anh xem, phim rõ ràng vai chính là công tử nhà giàu nhưng hắn ngay cả đồng hồ cũng không có mà đeo sao? Tuy rằng không ảnh hưởng đến cốt truyện, nhưng tóm lại có có cái tì vết đúng không? Nếu chúng ta nguyện ý cho mượn thì sao? Trang sức cho nữ giới, đồng hồ cho nam giới, thậm chí một ít đạo cụ trang trí phong cách Tây Dương chúng ta đều có thể tài trợ. Chỉ cần đảm bảo đồ vật không hư hao là được. Chúng ta cũng không yêu cầu nhiều, chỉ cần trong cốt truyện thêm một vài câu đề cập đến cửa hàng nhà chúng ta thôi, em nghĩ bọn họ không thể không muốn. Chúng ta làm tuyên truyền, bọn họ tăng chất lượng bộ phim, hai bên đều có lợi.”

Tề Gia Mẫn không đề cập đến bất kì khoản tiền nào, ở hiện đại nếu cấy một ít quảng cáo vào như thế này không chừng còn có phí quảng cáo!

Nhưng thời đại này thì khác, hiện tại không có hình thức quảng cáo này, cho nên dưới tình huống cả hai bên đều có lợi, bọn họ có thể không phải chi một phân tiền nào!

“Kiểu, trong cốt truyện có một câu nói rằng nữ chính đến cửa hàng Thương mại Thượng Hải – Nam Kinh để mua đồng hồ tặng nam chính, đây có phải chuyện gì lớn lao không? Em cho là không phải, nhưng đối với doanh nghiệp nhà chúng ta lại là một sự tuyên truyền lớn.”

“Hay!!!” Anh hai Tề vỗ bàn, kêu lên.

Chỉ có em gái của họ mới có thể nghĩ ra một cách tuyệt vời như vậy!

“Nếu như sợ cho mượn đồ có xảy ra vấn đề gì, em cảm thấy cũng có thể giải quyết. Một là lúc cho mượn thì thỏa thuận nếu như xuất hiện tổn hại cũng không cần đòi nhiều tiền, nếu đề cập nhiều tiền thì bọn họ chưa chắc đã nguyện ý hợp tác. Chúng ta nên ước định bọn họ nếu làm hư hại sản phẩm thì về sau sẽ không tiến hành bất luận hợp tác nào nữa. Đem vấn đề này thành một vấn đề nghiêm túc và nghiêm trọng, em tin tưởng bọn họ sẽ tự nhiên quản chế người của mình. Mặt khác những sản phẩm có giá trị, chúng ta sẽ an bài một tổ theo toàn bộ hành trình, không để qua tay đội ngũ đoàn làm phim, cũng coi như là đảm bảo không đánh rơi, làm mất vật phảm quý giá. Kì thật, còn có một loại…”

Tề Gia Mẫn dừng lại và nói: “Chúng ta cũng có thể cho mượn đồ trang sức hoặc đồng hồ đặc biệt đắt tiền, chỉ là em đề nghị chúng ta nên tìm hai đội tuần tra đi cùng trong suốt quá trình, và yêu cầu dùng xong lập tức trả lại.”

“Tìm tuần bộ?” Anh tư Tề nói lớn.

Tề Gia Mẫn: “Có cái gì không được đâu? Chúng ta có thể trả một khoản tiền nhất định. Hiện tại, dạng này không nhiều, em nghĩ cũng sẽ không tốn nhiều lắm đâu. Chúng ta bảo đàm hàng hóa, tuần bộ kiếm một khoản thu nhập thêm, thậm chí đoàn làm phim bên kia cũng có thể lợi dụng khoe khoang. Cả ba phía đều tốt, có cái gì không thể?”

Tề Gia Mẫn dám nói như vậy vì phòng tuần tra hiện tại hoàn toàn khác với cảnh sát thế hệ sau.

Bây giờ cuộc sống ai cũng khó khăn, thỉnh thoảng nhận một số công việc nhỏ kiếm thêm tiền là hoàn toàn chính đáng.

Tuy nhiên ít ai nghĩ đến loại mời người kiểu này thôi.

“Em biết hiện nay ở Thượng Hải có một số họa báo màu nổi danh, mặt bìa của bọn họ không phải minh tinh điện ảnh thì cũng là tiểu thư danh viện. Nói chung, chụp ảnh bìa kia đều là sử dụng trang sức của chính bọn họ. Nếu lúc này chúng ta tài trợ thì sao?”

Tề Gia Mẫn càng nghĩ càng ra nhiều: “Chúng ta cũng có thể đăng một bài báo trên tờ báo nổi tiếng nhất Thượng Hải, viết một câu chuyện tình yêu triền miên lâm li được những nữ tử hào môn ưa chuộng. Tín vật ước định chính là một chiếc đồng hồ, mọi người thấy như thế nào? Tất nhiên phim ảnh thì không thể sớm ra kết quả nhưng báo chí thì có thể được xếp hạng nhất.”

Tề Gia Mẫn đĩnh đạc nói chuyện, phân tích các thứ mạnh mẽ như một con hổ nên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.

Anh cả Tề lập tức ra lệnh cho anh tư Tề xuống lầu chuẩn bị trà.

Hắn lảo đảo đi xuống lầu như người mất hồn, không thể tin được những ý kiến mà em gái mình đã nói. Mặc dù vẫn chưa biết hiệu quả nhưng anh tư Tề đã rất sốc và bối rối!

Vì vậy mới nói, người vừa học giỏi, vừa nhanh trí mới thực sự làm nên chuyện!

Ba mẹ Tề lúc này đều đang ở tầng một ngồi cho tiêu cơm, nhìn thấy bộ dạng mê mang của anh tư Tề liền hỏi: “Sao thế? Bị trúng gió à?”

Anh tư Tề ai oán giống như một cây cải thìa nhỏ: “Ba, sao ba không cho con một bộ não tốt một tí?”

Ba Tề một giây nổi trận lôi đình: “Chính mày là đồ ngốc còn dám ghét bỏ lão tử? Ai cho mày cái lá gan đấy?"

Ông gần như muốn đánh người.

Mẹ Tề đè lại chồng, nói: “Được rồi, làm cái gì vậy?!”

Anh tư Tề lững thững vào bếp rồi ngay sau đó lại du đãng lên lầu.

Ba Tề: “... Nó bị kích thích cái gì vậy?”

Tuy nhiên, điều đó không quan trọng.

Ba Tề nói: “Thằng cả để Gia Mẫn động vào những chuyện này, mệt Gia Mẫn thì làm sao bây giờ? Bọn nó là anh trai nỗ lực kiếm tiền cấp em gái chi tiêu là được rồi, làm gì mà còn muốn để em gái hỗ trợ nữa? Liền thành phế vật hết rồi sao?”

Mẹ Tề nói lời thấm thía: “Thằng cả làm việc đều có chừng mực, như vậy cũng tốt.”

Ba Tề: “?”

Mẹ Tề bật cười: “Mấy đứa nó là huynh muội tương thân tương ái, mọi việc có thương có lượng, đây chẳng phải là điều chúng ta mong muốn hay sao? Mình nha, không phải lo. Cả ngày chỉ biết nói con trai không tốt, chính mình còn không phải là cái lười nhác không làm việc đấy sao?!”

Bà liếc ba Tề trừng mắt: “Chiều nay mình lại ngủ trong phòng làm việc đúng không? Đừng tưởng tôi không biết.”

Ba Tề: “Này, này này...”

Ông đến gần mẹ Tề và nói nhỏ vào tai bà: “Ban ngày ngủ nhiều một chút, ban đêm có tinh thần, chúng ta cái kia…”

“Mình đừng hồ nháo, đã bao lớn rồi cơ chứ!”

“Mặc kệ, mặc kệ, ta vẫn là một hài tử…” Ba Tề vặn vẹo thân thể làm nũng.

Anh tư Tề vừa đi ra ngoài lần nữa liền nhìn thấy ba mình đang làm trò, cay mắt thì không nói còn làm người ta khó chịu. Hắn giẫm lên bậc cầu thang trong khi đè lại vị trí dạ dày của mình, cố gắng kìm nén cơn buồn nôn đang tăng dần lên, nhanh chóng đi vào phòng bếp lần nữa.

Ta bị mù, ta bị điếc, ta không thể nhìn thấy gì, ta không thể nghe thấy gì...

Hắn, không bao giờ muốn ra cửa nữa!

Huhuhu!

Anh tư Tề giữ lấy trái tim nhỏ vụn vỡ của mình, vào lại phòng làm việc và thề rằng không muốn nhìn thấy ba mình hành động như một đứa trẻ nữa! Hắn thà bị sự thông minh của cô em gái hành hạ còn hơn là nhìn ba hắn vặn vẹo thẹn thùng.

Muốn phun!

Hắn đặt trà bánh xuống nhìn mấy anh em nhà mình đang thảo luận khí thế ngất trời. Không nói đến anh cả và anh hai, ngay cả anh ba Tề cũng có thể nói ra hai ba câu.

Kỳ thật, anh ba Tề thật sự không ngốc, chỉ là không hiểu biết nhiều, dù sao thì hắn cũng là nam nhân duy nhất của nhà họ Tề có thể trúng tuyển vào trường đại học. Có điểm thẳng thắn, không thông suốt hay khôn ngoan không đại biểu là hắn ngu ngốc. Như lúc này đây, Tề Gia Mẫn đưa ra xương sống của một ý tưởng, chỉ cần đi theo và tận lực hoàn thiện là được, thì anh ba Tề cũng có thể đưa ra một ít đề xuất nhỏ cho ý tưởng này.

Anh tư Tề thấy bọn họ đều có ý riêng, đều thấu tình đạt lý, thầm nghĩ: Sau câu “một nhà bảy khẩu, Gia Tài là xấu xí nhất” thì nên thêm một ý nữa chính là “Gia Tài ngu xuẩn nhất”.

Thật là ai nghe cũng thương tâm, ai nghe cũng rơi lệ!

Chỉ là, cái loại cảm giác chính mình là kẻ ngốc nhưng lại có người để dựa vào cũng thật hạnh phúc a!

Không hiểu sao, anh tư Tề có phần đồng tình với ba mình.

Trước những người thông minh, bộ não của chúng ta là không có giá trị!

Cho nên không bằng nằm ôm đùi a!

Trong lúc anh tư Tề đang đi vào cõi thần tiên thì Tề Gia Mẫn và mọi người đã thảo luận xong.

Anh hai Tề: “Vậy thành. Em sẽ liên hệ với báo chí và hãng phim bên kia. Hai bên này em đều có người quen, tranh thủ gần nhất cùng hắn nói chuyện.”

Anh cả Tề gật đầu. Tuy rằng anh hai Tề cực kì không đáng tin cậy trong quan hệ nam nữ nhưng xử lí công việc lại rất chuẩn chỉ. Hơn nữa, hắn là người giỏi giao tiếp, cũng quen biết nhiều trong giới nên có thể đảm đương được việc này.

“Vừa lúc mấy ngày nay không có việc gì, em sẽ thử viết một vài mẩu chuyện quảng cáo, xong rồi anh cả liên hệ bên báo chí để đăng.”

Loại chuyện này thực ra có thể thuê người khác làm nhưng loại phương thức mới mẻ như vậy, chỉ sợ nói ra người ta có thể không hiểu. Tề Gia Mẫn quyết định chính mình viết một lần, như vậy mấy ông anh trai đại khái liền minh bạch rốt cuộc là cái dạng văn chương gì gọi là quảng cáo hàng hóa tư nhân.

Mấy người thương lượng thỏa đáng, Tề Gia Mẫn thật sự là miệng khô lưỡi đắng, tuy thế nhưng tâm tình lại rất tốt. Có thể cực lực cống hiến sức lực luôn thật tốt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương