Hoắc Thiên Ân đứng ngồi không yên ở nhà họ Hoắc, sau khi hắn công bố tin tức hủy hôn với tất cả mọi người vẫn chưa thấy Hạ Tuyết có động tĩnh gì.

Trên mạng mọi người đều tiếc nuối, cảm thán cho việc hủy hôn của hai nhà Hoắc - Hạ.

Rất nhiều người còn không tin đây là sự thật.
Hình tượng của Hạ Tuyết đối với người bên ngoài không xấu, chỉ những ai từng tiếp xúc và thân quen mới biết bản chất của cô ta thế nào.

Hắn đã đánh cược với anh trai về chuyện Hạ Tuyết có giả vờ hủy hôn hay không.

Hắn đã một mực khẳng định, còn kiêu ngạo mang mười phần trăm cổ phần trong tổng số hai mươi lăm phần trăm làm tiền cược.
Vốn dĩ Hoắc Đình Kiêu đã có ba mươi lăm phần trăm rồi, bây giờ thêm mười phần trăm nữa thì không ai có thể hạ bệ hắn.
Dù là anh em và không có gì xích mích, Hoắc Thiên Ân vẫn vô cùng tiếc nuối mười phân trăm cổ phần của mình.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định đến phim trường xem xem Hạ Tuyết đang có thái độ gì.

Không loại trừ khả năng cô đã thông đồng với Hoắc Đình Kiêu lừa cổ phần của hắn!
Chiếc xe của Hoắc Thiên Ân lăn bánh, trên ban công tầng bảy, Hoắc Đình Kiêu dõi theo từng hành động của em trai.

Hắn đoán có lẽ em trai hắn đang phát điên vì số cổ phần sắp mất.


Tự bản thân đem cổ phần ra đặt cược thì bây giờ có thể trách ai.
Hoắc Đình Kiêu thong thả thưởng thức ly cà phê nóng hổi.

Hắn rất vui vẻ vì đã lựa chọn đúng là tin vào Hạ Tuyết.

Mặc dù cho đến giờ,hắn vẫn chưa lý giải được những thay đổi gần đây của cô xuất phát từ đâu.

Nhưng chỉ cần cô không bám lấy Hoắc Thiên Ân nữa là hắn đã vui mừng lắm rồi.
Hoắc Đình Kiêu đặt lại tách cà phê lên bàn tròn, có lẽ hắn cũng nên quan tâm Hạ Tuyết thêm một chút, nếu thiện cảm của cô đối với hắn tăng lên, con đường tình cảm vốn gập ghềnh sẽ trở nên bằng phẵng.
Trong khi đó, Hạ Tuyết đang diễn cảnh cuối trong ngày hôm nay, tiến trình quay của cô rất thuận lợi, cô và bạn diễn phối hợp vô cùng ăn ý với nhau mà không hề tỏ ra khó chịu.
Cảnh lần này là Hạ Tuyết phải ăn cơm thừa canh cặn, đồ ăn bị ôi thiu.

Mặc dù đoàn làm phim chuẩn bị đồ ăn mới, nhưng để tăng tính chân thật, tổ đạo cũ đã biến tấu chúng trong rất kinh tởm, Giang Hồng Nguyệt đứng bên ngoài chỉ nhìn thôi đã muốn nôn rồi, vậy mà Hạ Tuyết lại ăn chúng rất ngon lành.
Sau cảnh ăn đó là đến cảnh cô ấy phải nôn chỗ thức ăn ấy ra.
Điều này thực sự đã làm khó Hạ Tuyết.
"Cắt! Hạ Tuyết, hay là cảnh này cô giả vờ nôn khan đi, khi lên phim chúng tôi sẽ làm thêm hiệu ứng giống như cô đang nôn thật?"
Đạo diễn, suy tính nói.
Suốt mấy cảnh quay, đây là lần đầu Hạ Tuyết bị NG đến bảy lần vì một cảnh nôn.

Quả thực mọi người có thể thông cảm cho cô, không ai vừa ăn đã nôn ra được trừ khi ăn quá nhiều mà thôi.
"Đạo diễn, hay là chuẩn bị đồ ăn ôi thiu thật đi, tôi thấy như vậy dễ diễn hơn là thêm hiệu ứng đó!"
Hạ Tuyết xoa cằm đề nghị.
Trong ngành này, chuyện kính nghiệp là quan trọng nhất, hy sinh bản thân để hoàn thành vai diễn xuất sắc đã có không ít tiền bối đã làm.

Hạ Tuyết đang bắt đầu thay đổi, cô chịu thiệt thêm lần nữa cũng không sao.
"Như vậy không được đâu, cô sẽ ngã bệnh mất!"
Phó đạo diễn thành tâm khuyên nhủ.
Thay vì để Hạ Tuyết ăn đồ hư hỏng, hắn tình nguyện đồng ý với đạo diễn để hiệu ứng vào cảnh giả nôn.

Cô ấy là thiên kim cành vàng lá ngọc của Hạ Thị, nếu ở đoàn làm phim xảy ra bất trắc gì thì cả đoàn sẽ gặp tai ương.
"Không sao đâu, tôi cam đoan nếu xảy ra điều gì bất trắc, tự tôi sẽ chịu trách nhiệm!"
"Nhưng mà..."
Phó đạo diễn muốn tiếp tục ngăn cản.

Nhưng thái độ của Hạ Tuyết rất kiên quyết, không còn cách nào khác, phó đạo diễn, đạo diễn và tổ đạo cụ đành họp bàn với nhau hơn ba mươi phút.
Bạn diễn và những người có mặt lúc này cũng bắt đầu lên tiếng khuyên răng.

Có người còn phân tích nếu Hạ Tuyết ở đoàn phim xảy ra chuyện gì, Hạ Thị sẽ không để ai yên ổn.
Hạ Tuyết nghe xong mỉm cười.
Ở một bên, Giang Hồng Nguyệt đang nói chuyện với chị Kiều, ngay khi cô vừa nói ra ý định của Hạ Tuyết.

Đầu dây bên kia đã vọng lại âm thanh thủy tinh đổ vỡ.
"Em dùng mọi cách ngăn cản Hạ Tuyết đừng làm bậy, bây giờ chị sẽ đến ngay!"
Chị Kiều gấp gáp nói.
Giang Hồng Nguyệt "vâng" một tiếng, sau đó, cô cất điện thoại vào túi.

Lúc này, cuộc họp của đạo diễn cũng vừa kết thúc.
"Chúng tôi sẽ làm theo ý cô, tuy nhiên, cô không được ăn quá nhiều, chỉ cần đủ để nôn ra là được!"
Giang Hồng Nguyệt nghe xong sắc mặt tái xanh.

Đạo diễn đồng ý rồi, nếu đạo diễn không đồng ý cô còn ngăn cản được, nhưng bây giờ...!cô lấy hết can đảm, dù thế nào, cô cũng phải làm theo lời của chị Kiều trước rồi tính.
"Chị Tuyết, em vừa nói chuyện với chị Kiều, chị ấy bảo em không được hy sinh bản thân như vậy.

Chị ấy cũng đang trên đường đến đây nữa!"
"Em gọi điện thoại cho chị Kiều à? Em nói với chị ấy chuyện này làm gì? Đây là do tự chị đề xuất, nếu có chuyện không hay, chính chị sẽ tự chịu.

Em không cần ngăn cản chị đâu!"
Hạ Tuyết vô cùng không vui với Giang Hồng Nguyệt.

Cô biết cô ấy cũng là muốn tốt cho cô, tuy nhiên, nếu làm cảnh ảo thì chất lượng bộ phim sẽ đi xuống.
"Nhưng chị Kiều lo cho chị..."
"Chị sẽ ổn thôi!" Hạ Tuyết nhấn mạnh: "Đạo diễn, có thể bất đầu rồi!"
Hạ Tuyết không để trợ lý của mình tiếp tục ngăn cản, cô lướt qua cô ấy, tiến tới chỗ diễn của mình.

Rất nhanh tổ đạo cụ đã chuẩn bị đồ ăn bị ôi thật.

Lần này, Hạ Tuyết vừa ngửi, cảm giác buồn nôn đã dâng lên.
Vừa ăn một muỗng, toàn bộ những gì cô đã ăn trước đó đều được nôn ra rất chân thật.
Để giữ sạch sẽ phim trường, tổ đạo cụ đã chu đáo để một thao, Hạ Tuyết chỉ cần nôn vào đó là được.

Cảnh quay chỉ lấy nửa phần trên mà thôi.
Lúc nãy khi bàn bạc vấn đề này, có người vì cảm phục thái độ hy sinh của Hạ Tuyết nên đứng ra đảm nhận phần dọn dẹp.
Sau khi nôn xong, Hạ Tuyết liền ngất xỉu.
Cảnh quay của cô cuối cùng cũng đã xong.
Tuy nhiên, khi Giang Hồng Nguyệt chạy đến lay cô dậy mới phát hiện.

Hạ Tuyết không có diễn mà ngất đi thật!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương