Khi ánh chiều le lói, từng nhà nông dân thôn Thủy Vân đều đã về nhà, khói bếp lượn lờ, tiếng cười nói không ngừng, chính là thời gian nhàn nhã nhất trong ngày.

Lúc này tâm tình của Thẩm Thúy lại không tốt lên được.

Mấy ngày trước, Thẩm Thúy vẫn còn là một người làm việc như trâu như bò trong xã hội hiện đại.

Đến ba mươi tuổi, phấn đấu đến cương vị quản lý trung cấp của một công ty cỡ trung.

Cuối năm, các đồng nghiệp mang theo gia đình về nhà ăn tết, chỉ có một mình nàng cô đơn, vì phần lương nhân ba cuối năm mà gian khổ phấn đấu.

Ngay khi tiếng chuông điểm 0 giờ vang lên, Thẩm Thúy đột nhiên cảm thấy ngực đau nhói, trước mắt tối sầm lại, lúc tỉnh lại đã xuất hiện ở đây, trở thành một nông phụ tên là Thẩm Thúy Hoa.

Là một người thích xem tiểu thuyết trên mạng trong thời gian rảnh rỗi, Thẩm Thúy lướt qua không ít tiểu thuyết liên quan đến đề tài xuyên việt.


Nhân vật chính xuyên không trở về quá khứ, cho dù không phải mỹ nhân tuyệt thế gì thì cũng là thanh tú động lòng người, về mặt thân phận cho dù không phải là vương phi, đích nữ thế gia gì đó, thấp nhất cũng là cô nương chưa xuất các vừa làm ruộng vừa đi học.

Còn nàng vừa xuyên qua! Tin tức tốt là nhỏ tuổi hơn một chút so với nàng lúc đầu, trước mắt mới hai mươi sáu tuổi.

Tin tức xấu, ở cổ đại cái tuổi này, nguyên thân đã là mẹ của hài tử.

Đời trước Thẩm Thúy là một người Fictosexuality [1] từ đầu đến cuối, không có một chút ý nghĩ nào với đàn ông hiện thực, nhưng không biết tại sao lại đặc biệt yêu thích cục cưng của nhân loại.

[1] Fictosexuality là sự hấp dẫn tình dục đối với các nhân vật hư cấu.

Nếu không phải pháp luật không cho phép, rất có thể nàng đã làm mẹ đơn thân nhờ thụ tinh nhân tạo.


Cho nên đối với chuyện có con này nàng cũng không tính là đặc biệt mâu thuẫn, nhưng xấu chính là ở chỗ đứa nhỏ này mười tuổi, ở hiện đại cũng là tuổi nên hiểu chuyện rồi, ở cổ đại càng là nửa người lớn, lại vừa lười vừa ham ăn, mỗi ngày ở trên giường đất "ấp trứng", mặc kệ mọi chuyện không biết không nói, vừa không đọc sách cũng không làm việc, đã định sẵn là một kẻ lười biếng.

Có thể nuôi ra một đứa con trai bảo bối như vậy, nguyên thân làm mẹ càng là một cực phẩm.

Lúc còn là cô nương, Thẩm Thúy Hoa nổi danh là gian hoạt lười biếng khắp mười dặm tám hương.

Cho nên tuy rằng gia cảnh của nàng coi như không tệ, dáng vẻ cũng trắng nõn tú lệ, mười dặm tám thôn khó có thể tìm ra người thứ hai có dáng vẻ tốt hơn nàng, nhưng cũng không có nhiều người trong sạch nguyện ý lấy cô nương như vậy.

Đương nhiên nguyên thân ánh mắt cũng cao, mãi cho đến khi nàng mười bốn tuổi, gần mười lăm tuổi, nàng liền coi trọng một thợ mộc mới tới trong thôn tên là Mục Thành.

Mục Thành này tuy là một người làm đồ mỹ nghệ, làm ra đồ vật cực kỳ tinh xảo, lại còn rất tuấn tú, thanh nhã, lịch sự.

Tuy rằng hắn lớn tuổi hơn Thẩm Thúy Hoa một giáp, còn mang theo đứa con trai, nhưng ở thôn Thủy Vân này, cũng coi như là bánh trái thơm ngon, mấy lão cô nương, tiểu quả phụ đều có lòng với hắn.

Nguyên thân cạnh tranh không lại những người khác, liền nghĩ ra một chiêu đen tối, nàng thừa dịp trong nhà tổ chức tiệc rượu, đi vào trong thành mua một cây thuốc mê.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương