Bầu không khí ở sân lớn lập tức trở nên giương cung bạt kiếm.Giờ phút này không ai chú ý, trên đỉnh miếu Vu Thần có hai cái bóng đen đang nằm sấp.

Bóng đen phía dưới khẽ động, bị nam nhân bên cạnh cưỡng ép giữ chặt.Bóng đen hạ giọng, sốt ruột nói: "Quân sử, nếu không xuống dưới, Vương Phần sẽ làm hỏng chuyện này mất! Ngài quên rằng, Hậu Thục cũng đang ra sức giành giật tộc Cửu Lê đấy.""Ba người đất Thục, không phải sợ." Người kia khinh thường nói.Bóng đen bứt tai véo má, thật sự là Hoàng đế không vội thái giám đã vội.

Hậu Thục yếu kém thế nào, cũng chiếm cứ lấy địa hình Thiên phủ, sông núi hiểm trở kiên cố, đồng cỏ phì nhiêu cả ngàn dặm.

Tuyệt đối không thể khinh thường đối phương."Gấp cái gì.

Còn chưa kết thúc." Nam nhân đưa tay chỉ xuống dưới.Đằng sau đám người đang đứng trong sân lớn, một giọng nói mềm mại linh hoạt vang lên: "Vương đại nhân cần gì phải tức giận? Vi Nhiễm ở đây."Đám người lập tức tránh sang hai bên, một thiếu nữ và một vị nữ tử trẻ tuổi chậm rãi đi lên phía trước.

Thiếu nữ tóc dài tới eo, ngọc cốt băng cơ.


Nàng vừa xuất hiện, dường như ánh mắt mọi người đều rơi trên người nàng.Vi Mậu kêu lên: "Yêu Yêu, tại sao muội trở lại!"Vi Nhiễm đi đến trước mặt Vi Mậu nói: "Đại ca, nguyên nhân sự tình bắt nguồn từ muội, muội không thể liên lụy mọi người."Vương Phần nhìn thấy tay áo thiếu nữ trước mắt bị gió đêm thổi bay lên, giống như tiên nữ hạ phàm.

Ông ta dụi dụi con mắt, trong lòng không khỏi cảm thán.

Lúc đầu ở miếu Vu Thần, bởi vì Vi Nhiễm mặc y phục cúng tế của vu nữ trên người, khuôn mặt mái tóc đều bị che khuất, ông ta cũng không nhìn rõ được, chỉ lý lẽ biểu đạt kia vô cùng kỳ diệu, mỹ mạo làm Thiếu chủ Hậu Thục thần hồn điên đảo, tựa hồ nói có chút hơi quá.

Giờ phút này, Vương Phần không thể không thừa nhận, tiểu cô nương này thật sự xinh đẹp đến mức làm người khác kinh ngạc!"Vương đại nhân, Cửu Lê có chút việc nhà phải xử lý một chút, có thể xin ngài tạm thời tránh đi được không?" Vi Nhiễm cung kính hành lễ nói.Vương Phần lấy lại tinh thần, lập tức có phần do dự.

Người này thật sự vất vả mới trở về, ngộ nhỡ lúc ông ta né tránh, lại chạy mất? Nhưng ông ta không lập tức cự tuyệt Vi Nhiễm, sau khi nhớ tới sự việc đã xảy ra, chính mình cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Vi Nhiễm nói: "Ta đã trở về thì sẽ không chạy đi nữa.

Chuyện hòa thân, chắc chắn sẽ cho đại nhân một câu trả lời thỏa mãn."Vương Phần nghĩ đến núi Cửu Lê đã bị vây đến chặt như nêm cối, nghĩ rằng những người này cũng không dám dở trò, liền gật đầu nói: "Được, ta sẽ cho cô nương chút mặt mũi." Nói xong, đưa tay ra lệnh binh sĩ chỉnh đốn đội ngũ, quay đầu đi trước.Vi Nhiễm nhìn về phía đám người, nhìn Dương Nguyệt nói: "Nguyệt Nương, đem chuyện tỷ biết nói ra đi."Dương Nguyệt gật đầu, dè dặt tiến lên: "Nô tỳ...!Nô tỳ tận mắt nhìn thấy phu nhân tự mình mời mấy Vu Nữ tham gia rút thăm đến...!Giống như cùng nhau tính kế cái gì đó."Từ trước đến nay Dương Nguyệt an phận thủ thường, sẽ không gây chuyện.

Nàng nói như vậy, nhất định có thể tin được mấy phần.

Bốn phía vốn đang hoàn toàn yên tĩnh, sau đó ánh mắt chất vấn của đám người lập tức rơi vào trên người Trâu thị.

Miếu Vu Thần rút thăm là nghi thức thần thánh trang nghiêm, bọn họ không nghĩ tới lại có người dám ở phía sau động tay chân.

Nói như vậy, lần rút thăm này không những không tính toán gì hết, mà lại không tôn trọng thần linh, dựa theo quy định của tộc, Trâu thị phải bị xử tử."Ngươi - cái con tiện tỳ này, chớ có ngậm máu phun người!" Vi Hân la to một tiếng, chỉ vào Dương Nguyệt nói, " Nếu ngươi không có chứng cứ, ta chắc chắn xử tử ngươi!""Nô tỳ không có nói quàng!" Dương Nguyệt giải thích, "Lúc ấy ngoại trừ Vu Nữ Vương thị, những người khác đều có mặt! Cái tờ xăm kia chắc là bị phu nhân động tay chân!""Ngươi lại nói năng bậy bạ, ta sẽ xé nát miệng của ngươi ngay!" Vi Hân nhanh chân đi tới chỗ Dương Nguyệt, Vi Nhiễm đứng giữa hai người ngăn lại, thản nhiên nói: "Cần gì phải gấp gáp? Bên ta mới để cho Vương Tiếp đi tìm chứng cớ.


Đợi một lát, tự nhiên có thể rõ ràng chân tướng."Vi Hân nhìn Vi Nhiễm, muốn nở một nụ cười châm biếm, nhưng lại khó tránh khỏi chột dạ.

Cho tới nay, ả ở trước mặt Vi Nhiễm đều là bộ dáng hồn nhiên, vốn nghĩ đến lần này gả Vi Nhiễm đi thì sẽ thiên hạ thái bình.

Nhưng lại không nghĩ đến, lại có nhiều người liều chết che chở Vi Nhiễm như vậy! Cũng bởi vì dung mạo tuyệt mỹ kia, Vi Nhiễm lại có thể giẫm mọi thứ ở dưới lòng bàn chân sao? Vi Hân không cam tâm, ả không muốn vĩnh viễn chỉ làm cái bóng của Vi Nhiễm!Vi Nhiễm nhìn Vi Hân một cái.

Tự nhận bản thân nàng hiểu rõ cô muội muội này, vậy mà không nghĩ tới Vi Hân và Trâu thị lại hợp mưu hãm hại Vương Tường.

Không, có lẽ bọn họ từ đầu tới cuối đã muốn hãm hại chính nàng.

Nói thế nào Vi Nhiễm cũng là Đại Vu nữ Cửu Lê, không thể nào bị hai mẹ con họ bắt nạt được.Lúc này, Vương Tiếp chạy tới nói: "Yêu Yêu tỷ, ống thẻ và tờ xâm đều được mang đến.

Quả nhiên có vấn đề!"Cái này.


.

.

Không có khả năng! Trâu thị khϊếp sợ nhìn đồ trên tay Vương Tiếp, kết thúc nghi lễ, rõ ràng bà ta gọi Vi Hân nhanh chóng xử lý cái ống thẻ này, làm thế nào mà Vương Tiếp tìm được?!Vi Hân cũng kinh ngạc như bà ta, tay vịn vào Trâu thị có chút phát run.Hai người họ không biết là, vừa rồi lúc Vi Nhiễm trốn trong đám người sau cùng, thần kỹ xuất hiện lần nữa, giúp nàng chỉ rõ vị trí ống thẻ kia.

Nàng để Vương Tiếp đi tìm, ngoại trừ muốn chứng minh âm mưu Trâu thị ra, cũng muốn nghiệm chứng thần kỹ có chính xác hay không.Quả nhiên lại ứng nghiệm.Vi Nhiễm đổ hết chín lá xăm kia lên tay, phát hiện trừ cái thẻ của mình, bên trên tờ xăm kia đều có một chút ấn ký màu nâu đỏ, không nhìn cẩn thận, hoàn toàn không phân biệt được.

Nàng giao tờ xăm cho Vi Khôn, những người khác đều vây quanh nhìn kết quả..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương