Tô Nguyên Dữu nhìn Tô Giảo Giảo chăm chú, “Ngươi chủ động chạm vào ta một chút.”
Tô Giảo Giảo sửng sốt, không rõ Tô Nguyên Dữu đang nói gì.
“Nhanh lên, đừng ép ta tát ngươi.”
Tô Bạc Dương không chịu nổi, mặt đỏ tía tai, “Tô Nguyên Dữu, ngươi...!Ngươi...!Chuyện này không phải lỗi của Giảo Giảo, đạo sĩ là ta tìm đến, ngươi không thể buông tha cho Giảo Giảo sao?”
Tô Nguyên Dữu không quan tâm đến hắn, nhìn chằm chằm Tô Giảo Giảo.
Tô Giảo Giảo cắn môi, vẫn chủ động cầm lấy tay nàng.
Đan điền linh lực lại bắt đầu tiêu tán khi Tô Giảo Giảo chạm vào.
Tô Nguyên Dữu rút tay lại, trong đôi mắt sâu thẳm lóe lên một tia cười như không cười, “Có ý tứ, thật đúng là có ý tứ.”
Nhìn sâu vào mắt Tô Giảo Giảo, nàng quay người lên cầu thang.
Tô Giảo Giảo ngạc nhiên, không hiểu Tô Nguyên Dữu đang làm gì và nói gì.
Tô Bạc Dương đau lòng sờ gương mặt sưng đỏ của Tô Giảo Giảo, “Giảo Giảo, đi, ba đưa con đi gặp bác sĩ.”
Tô Giảo Giảo lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng lắc đầu, “Ba ba, con không sao, là con hiểu lầm muội muội, muội muội đánh con là đúng.”
Tô Bạc Dương không vui, nhìn Tô lão gia tử một cái, không nói thêm gì, kéo Tô Giảo Giảo rời khỏi Tô gia tổ trạch.
Tô lão gia tử từ đầu đến cuối đều ngồi trên sô pha, không nhúc nhích.
Tô Lăng Húc ngồi xuống bên cạnh ông, vẻ mặt nghi hoặc hỏi, “Ba, vừa rồi tại sao cái gã giả đạo sĩ lại gọi tiểu chất nữ là tiên sư, tiên sư là gì?”
Tô Bạc Dương và Tô Giảo Giảo tức giận vì Dư đạo trưởng là giả đạo sĩ, do đó đã bỏ qua câu nói "tiên sư" của hắn, nhưng Tô Lăng Húc thì nhớ rất rõ.
Tô lão gia tử lắc đầu, “Không biết.”
“À.” Tô Lăng Húc thuận miệng hỏi, cũng không trông đợi Tô lão gia tử có thể cho hắn đáp án.
Hắn sờ cằm, dần dần lâm vào trầm tư.
………
Tầng 5, trong phòng.
Tô Nguyên Dữu cũng vuốt cằm, lâm vào trầm tư.
Tô Giảo Giảo rốt cuộc là ai?
Khi mình chủ động chạm vào Tô Giảo Giảo thì không có gì xảy ra.
Nhưng khi Tô Giảo Giảo chủ động đụng vào mình, linh lực của mình lại bị hút đi!
Nàng chưa từng nghe nói có tu sĩ nào có khả năng này, hơn nữa Tô Giảo Giảo chỉ là một người bình thường, xem nàng như vậy, chắc chắn nàng cũng không biết gì về điều này.
Tô Nguyên Dữu cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên đứng lên, đi đến bên cửa sổ và mở cửa sổ ra.
Nhắm mắt lại, một tia linh lực bao trùm lấy đôi mắt nàng.
Khi mở mắt ra, rõ ràng là ban ngày, nhưng toàn bộ biệt thự lại bị bao phủ bởi một màn khí xám xịt.
Tô Nguyên Dữu nhíu mày.
Đây là khí suy vận!
Khí suy vận bao trùm toàn bộ Tô gia tổ trạch, khiến khí vận của Tô gia đang dần dần tiêu tan.
Hai mắt đột nhiên tê rần, Tô Nguyên Dữu nhắm mắt lại.
Linh đồng thuật, là nàng tìm được trong động phủ của một đại năng, có khả năng nhìn thấu hết thảy hư vọng, bất kỳ thủ đoạn che giấu nào cũng hiện ra nguyên hình dưới linh đồng thuật.
Nàng có linh lực thấp, một ngày chỉ có thể sử dụng ba giây.
Nhưng, chỉ cần ba giây cũng đủ để nàng thấy rõ rằng Tô gia, một hào môn đỉnh cấp của Hải thị, đang bị người khác tính kế.
Tô gia đã qua mấy thế hệ đều là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, như Tô lão gia tử và phụ thân ông từng tham gia chiến trường, giết địch, lập công lớn cho Hoa Quốc.
Những nhân vật anh hùng như vậy, gia tộc của họ chỉ cần không phải đại gian đại ác, chắc chắn sẽ phát triển không ngừng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook