Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70
-
Chương 23: Ai Khiến Em Tức Giận?
Khi Triệu Phong bước vào nhà, anh ta liếc nhìn sân của nhà bên cạnh mặc dù không có ai nhưng cổng nhà mở rộng, khói trắng bốc ra từ ống khói nhà bếp, đi vào phòng vừa cởi cúc áo đồng phục vừa hỏi: “Tông Thiệu dẫn vợ anh ta đến rồi à?”
Hỏi một hồi cũng không thấy ai trả lời, Triệu Phong xoay người đi đến cửa nhà bếp, thấy vợ mình đang cầm rẻ tức giận lau bếp, khuôn mặt tràn đầy khó chịu.
Triệu Phong nhướng mày nói: “Sao thế? Ai khiến em tức giận như vậy?”
Cao Tú Liên vừa nghe được những lời này của anh ta thì càng tức giận hơn, ném mạnh cái rẻ xuống bệ bếp nói : “Còn ai khác ngoài cái người mới đến ở nhà bên cạnh chứ?”
Vẻ mặt Triệu Phong lộ vẻ kinh ngạc nói: “Nhà bên cạnh? Vợ của Tông Thiệu?”
“Ngoài cô ta mới chuyển đến thì còn ai khác nữa?” Cao Tú Liên tức giận nói: “Em chưa từng thấy người nào không biết điều như cô ta, thật không biết ánh mắt của Tông Thiệu bị sao nữa, bỏ qua một cô gái tốt như La Vân, tìm một người phụ nữ như vậy!”
Triệu Phong khẽ cau mày nói: “Đây đều là chuyện cũ từ bao nhiêu năm trước rồi.”
Cao Tú Liên không vui nói: “Cái gì mà chuyện cũ bao nhiêu năm chứ? La Vân mới bị chuyển công tới được hơn một năm, em chính là đã tức giận thay cho cô ấy đấy, cô ấy vì Tông Thiệu đã bỏ lỡ rất nhiều năm rồi, kết quả anh ta lại quay lưng đi cưới người khác!”
Thực ra thì quan hệ của Cao Tú Liên và La Vân cũng không thân thiết như vậy, hai người chỉ gặp nhau vài lần khi cô ta đưa con đến bệnh viện quân y để tiêm phòng.
Chuyện La Vân thích Tông Thiệu, đều là do Cao Tú Liên nghe những người vợ quân nhân khác nói, lúc đó cô ta còn cảm thấy khinh thường con người của La Vân, cảm thấy La Vân là cô gái không biết liêm sỉ, hơn nữa Tông Thiệu cũng đã có gia đình rồi, La Vân vẫn còn lưu luyến không quên, khiến người vô cùng coi thường.
Trước đây, Cao Tú Liên đứng ở lập trường của một người vợ cảm thấy khinh thường La Vân, nhưng bay giờ có sự có mặt của Lâm Vy, La Vân ở trong lòng cô ta liền biến thành một cô gái đáng thương bị người bỏ rơi.
Nhưng Triệu Phong biết rõ đầu đuôi của chuyện này như thế nào, đúng là La Vân thích Tông Thiệu, lúc trước anh ta cũng từng muốn tác hợp cho hai người họ, nhưng Tông Thiệu không đồng ý. Sau đó không bao lâu, Tông Thiệu xin nghỉ về quê, đợi khi quay lại đã là người có vợ.
Lúc đó Triệu Phong còn nói với mọi người rằng Tông Thiệu đúng là kẻ ngốc, điều kiện của La Vân rất tốt, một cô gái trẻ mới hơn hai mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp như hoa, có học vấn, bằng cấp không tồi, sau khi tốt nghiệp trung học lại học mấy năm ở trong Học viện vệ sinh, sau khi tốt nghiệp được cử đến Trung tâm y tế căn cứ Tam Lâm, chưa kể cô ta còn có một người chú giữ chức chính ủy.
Nếu không phải cô ta toàn tâm toàn ý thích Tông Thiệu, thì với chức vụ lúc bấy giờ của Tông Thiệu thì chưa chắc đã có thể được một cô gái có điều kiện như vậy theo đuổi.
Tông Thiệu vẫn còn quá trẻ.
Nhưng dù thế nào đi nữa, về mặt tình cảm Tông Thiệu cũng không có điểm gì để chỉ trích, càng không chỗ nào phải xin lỗi La Vân.
Vì vậy khi nghe những lời thiên vị này của Cao Tú Liên, hai hàng lông mày của Triệu Phong nhíu chặt lại, nhưng anh ta cũng không muốn tranh cãi với vợ của mình, chỉ nói: Em có thể nói những lời như vậy trước mặt anh thì cũng thôi, nhưng đừng nói ra bên ngoài.”
Hỏi một hồi cũng không thấy ai trả lời, Triệu Phong xoay người đi đến cửa nhà bếp, thấy vợ mình đang cầm rẻ tức giận lau bếp, khuôn mặt tràn đầy khó chịu.
Triệu Phong nhướng mày nói: “Sao thế? Ai khiến em tức giận như vậy?”
Cao Tú Liên vừa nghe được những lời này của anh ta thì càng tức giận hơn, ném mạnh cái rẻ xuống bệ bếp nói : “Còn ai khác ngoài cái người mới đến ở nhà bên cạnh chứ?”
Vẻ mặt Triệu Phong lộ vẻ kinh ngạc nói: “Nhà bên cạnh? Vợ của Tông Thiệu?”
“Ngoài cô ta mới chuyển đến thì còn ai khác nữa?” Cao Tú Liên tức giận nói: “Em chưa từng thấy người nào không biết điều như cô ta, thật không biết ánh mắt của Tông Thiệu bị sao nữa, bỏ qua một cô gái tốt như La Vân, tìm một người phụ nữ như vậy!”
Triệu Phong khẽ cau mày nói: “Đây đều là chuyện cũ từ bao nhiêu năm trước rồi.”
Cao Tú Liên không vui nói: “Cái gì mà chuyện cũ bao nhiêu năm chứ? La Vân mới bị chuyển công tới được hơn một năm, em chính là đã tức giận thay cho cô ấy đấy, cô ấy vì Tông Thiệu đã bỏ lỡ rất nhiều năm rồi, kết quả anh ta lại quay lưng đi cưới người khác!”
Thực ra thì quan hệ của Cao Tú Liên và La Vân cũng không thân thiết như vậy, hai người chỉ gặp nhau vài lần khi cô ta đưa con đến bệnh viện quân y để tiêm phòng.
Chuyện La Vân thích Tông Thiệu, đều là do Cao Tú Liên nghe những người vợ quân nhân khác nói, lúc đó cô ta còn cảm thấy khinh thường con người của La Vân, cảm thấy La Vân là cô gái không biết liêm sỉ, hơn nữa Tông Thiệu cũng đã có gia đình rồi, La Vân vẫn còn lưu luyến không quên, khiến người vô cùng coi thường.
Trước đây, Cao Tú Liên đứng ở lập trường của một người vợ cảm thấy khinh thường La Vân, nhưng bay giờ có sự có mặt của Lâm Vy, La Vân ở trong lòng cô ta liền biến thành một cô gái đáng thương bị người bỏ rơi.
Nhưng Triệu Phong biết rõ đầu đuôi của chuyện này như thế nào, đúng là La Vân thích Tông Thiệu, lúc trước anh ta cũng từng muốn tác hợp cho hai người họ, nhưng Tông Thiệu không đồng ý. Sau đó không bao lâu, Tông Thiệu xin nghỉ về quê, đợi khi quay lại đã là người có vợ.
Lúc đó Triệu Phong còn nói với mọi người rằng Tông Thiệu đúng là kẻ ngốc, điều kiện của La Vân rất tốt, một cô gái trẻ mới hơn hai mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp như hoa, có học vấn, bằng cấp không tồi, sau khi tốt nghiệp trung học lại học mấy năm ở trong Học viện vệ sinh, sau khi tốt nghiệp được cử đến Trung tâm y tế căn cứ Tam Lâm, chưa kể cô ta còn có một người chú giữ chức chính ủy.
Nếu không phải cô ta toàn tâm toàn ý thích Tông Thiệu, thì với chức vụ lúc bấy giờ của Tông Thiệu thì chưa chắc đã có thể được một cô gái có điều kiện như vậy theo đuổi.
Tông Thiệu vẫn còn quá trẻ.
Nhưng dù thế nào đi nữa, về mặt tình cảm Tông Thiệu cũng không có điểm gì để chỉ trích, càng không chỗ nào phải xin lỗi La Vân.
Vì vậy khi nghe những lời thiên vị này của Cao Tú Liên, hai hàng lông mày của Triệu Phong nhíu chặt lại, nhưng anh ta cũng không muốn tranh cãi với vợ của mình, chỉ nói: Em có thể nói những lời như vậy trước mặt anh thì cũng thôi, nhưng đừng nói ra bên ngoài.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook