Hơn nữa, mỗi năm tỷ lệ nam nữ đều tăng lên nghĩa là số lượng chồng của phụ nữ cũng tăng theo.
Chẳng phải đây là điều mà mọi người phụ nữ đều rất quan tâm sao?
"120:1...!Tô, số lượng phu quân là bắt buộc à?" Trảm Quân Quân hơi chóng mặt, hỏi Tô Thần một câu mà anh cho là ngớ ngẩn nữa.
"Quý cô Trảm tôn kính, số lượng phu quân ít nhất là ba phu quân chính, bốn phu quân thứ.
Dĩ nhiên càng nhiều thì càng có quyền thế địa vị, có thêm tài sản, có nhiều cơ hội sinh sản, cũng thu hút nhiều người theo đuổi hơn, mới có thể trở thành thành chủ."
Tô Thần vừa trả lời câu hỏi của Trảm Quân Quân, vừa nhìn thẳng vào cô để quan sát kỹ hơn.
Bởi anh phát hiện người phụ nữ này dường như không giận khi anh ngẩng đầu nhìn cô.
Trước đó, anh chỉ thoáng nhìn qua trang phục của cô rồi cúi đầu hành lễ.
Giờ anh ngẩng đầu lên mới nhận ra, người phụ nữ trước mặt rất đẹp.
Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt như ngôi sao sáng nhất trong bầu trời đêm, lấp lánh chứa đựng vô số ánh sáng và sự sâu thẳm vô tận.
Đôi mắt của cô sâu thẳm như biển, tỏa ra một cảm giác bí ẩn đầy quyến rũ, như một thế giới bí mật khiến người ta không thể cưỡng lại.
Sống mũi cao thẳng thanh tú, đôi môi mỏng đỏ mọng như những quả anh đào vào mùa hè, đầy màu sắc quyến rũ.
Thân hình thanh thoát quyến rũ, làn da mịn màng như lụa, mềm mại đàn hồi.
Mỗi chi tiết đều tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật khiến người ta không thể rời mắt.
Tô Thần lén nhìn về phía sau tai của Trảm Quân Quân, trắng mịn như ngọc.
Ngay lập tức, anh ngạc nhiên vô cùng, nhưng cố gắng kiềm chế sự ngạc nhiên đó.
Nhưng hành động của anh đã bị Trảm Quân Quân nhìn thấy, vì là trẻ mồ côi nên từ nhỏ cô rất nhạy cảm với ánh nhìn của người khác.
Ban đầu vì mới xuyên không nên cô không biết mình đang ở đâu cũng chưa tìm hiểu rõ tình hình, đột nhiên xuất hiện một người như vậy nên cô không đề phòng mà chạy đến.
Trong lúc nói chuyện, cô hiểu ra rằng mình đã xuyên không, và Tô Thần có thể giúp giải đáp những thắc mắc đó cho cô.
Ban đầu ánh mắt anh có chút e dè nên cô cũng để mặc anh quan sát.
Nhưng vừa rồi Tô Thần cố tình di chuyển sang bên cạnh cô, như thể đang tìm kiếm điều gì bí mật.
Hơn nữa, sự ngạc nhiên trong mắt anh, con ngươi giãn nở ngay lập tức, cô cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong cảm xúc đó.
"Tô, anh đang nhìn gì vậy?" Lần này giọng của Trảm Quân Quân trở nên lạnh lùng, chẳng lẽ anh đã phát hiện ra điều gì?
"Không, không có gì."
Câu trả lời này của Tô Thần càng làm cho Trảm Quân Quân chắc chắn rằng anh đã phát hiện ra điều gì đó, vì anh thậm chí bỏ qua cả cách gọi "quý cô Trảm tôn kính."
"Chắc chứ?"
Tô Thần có chắc chắn hay không thì Trảm Quân Quân không biết, nhưng nhìn vào cách Tô Thần hành lễ và nói chuyện với cô lúc đầu, cô hiểu rằng phụ nữ ở đây có địa vị cao đến mức có thể tự do xử lý một người đàn ông đã xúc phạm mình.
“Quý cô Trảm tôn kính, xin đừng giận.
Là Tô vừa rồi vô lễ, tôi chỉ là tò mò thôi.”
Nghe thấy giọng nói của Trảm Quân Quân ngày càng lạnh lùng, Tô Thần cũng nhận ra rằng cô thực sự đã tức giận, vì thế vội vàng xin lỗi.
“Anh tò mò cái gì?”
“Quý cô Trảm tôn kính, Tô chưa từng gặp qua một người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng như cô, nên...!tôi chỉ tò mò không biết cô đã có phu quân chưa...”
Trảm Quân Quân nghe ra ý của Tô Thần, nhưng cô không đưa ra phản ứng gì.
Ai sẽ quan tâm và tò mò về việc đối phương có người yêu hay không?
Đó chắc chắn là người mà ít nhất đã có một chút thiện cảm.
Trảm Quân Quân không phải là người phản đối hôn nhân, vừa rồi cô cũng đã nghe Tô Thần nói rằng phụ nữ ở đây ít nhất phải có ba phu quân chính và bốn phu quân thứ.
Tuy nhiên, Trảm Quân Quân sẽ không dễ dàng thỏa hiệp để chọn đại ai đó, hoặc chấp nhận một người đàn ông không có nền tảng cơ sở tình cảm.
“Vậy anh đã nhìn thấy gì?”
Đối với Trảm Quân Quân, Tô Thần chỉ là một người qua đường để cô hỏi thăm trong thế giới mới này, không hơn không kém.
“Quý cô Trảm tôn kính, xin lỗi vì sự mạo phạm của tôi.
Sau tai cô không có dấu ấn nào, nhưng trông cô có vẻ đã trưởng thành rồi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook