Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế!
-
Chương 72: Tự mình đa tình
Hoàng đế ngồi xuống như có điều suy nghĩ, nhìn dáng vẻ hai người ôm nhau. Nữ nhân này nếu như thật lòng yêu Tin, như vậy sẽ là phúc cho Vũ quốc. Có thể đem hai người nam nhân xuất sắc như thế dễ dàng trấn áp, xem ra nàng cũng không bình thường nha.
"Nhất Hàng cùng trẫm hồi cung, nếu như muốn trở lại nhìn muội muội trẫm sẽ sắp xếp thời gian nghỉ cho ngươi." Hoàng đế đứng lên, bình thản bỏ lại thánh chỉ chuẩn bị rời đi, đem không gian và thời gian để lại cho bọn họ bồi dưỡng tình cảm.
"Dạ, bệ hạ." Nhất Hàng thấy hoàng đế yên lặng hồi cung, lúc này Nhất Thuần cũng không còn nguy hiểm, hắn cũng yên tâm. Trước khi xuất môn còn quay đầu lại nhìn lại nàng một chút, người được gọi là muội muội của hắn.
"Có thời gian đến gặp muội nha?" Nhất Thuần không quên dặn dò, nàng dĩ nhiên hiểu tình cảm của Nhất Hàng, nhưng nàng không thể nào đáp lại, thôi thì để cho mình giống như muội muội mà quý mến huynh ấy đi.
"Đã đi xa rồi!." Tin ép nàng xoay đầu lại trước mặt mình. Mặc dù là ca ca, nhưng hắn cũng không nguyện ý nhìn Nhất Thuần ở trước mặt mình suy nghĩ về nam nhân khác.
"Uhm" Nhất Thuần cũng không còn hơi sức, đành ưng thuận qua loa, đẩy nhẹ Tin ra bên cạnh, xoay người trở về phòng.
Tuy là nhẹ nhàng đẩy, nhưng cứ như đã đẩy Tin ra ngoài cả ngàn dặm, mặt mũi nam nhân bị coi không ra gì khiến Tín vương gia phát điên, hồi hồn lại thì phát hiện nữ chính đã sớm không còn ở chỗ cũ rồi, bên trong phòng chỉ còn lại một đám thị nữ mắt to trừng mắt nhỏ.
Nhất Thuần giống như một đống bùn đất dán lên trên giường, mới vừa rồi còn tức giận hung hãn, thoáng chốc giờ lại trở nên suy sụp.
"Tối nay ta muốn nghỉ ngơi cùng với nàng." Tin thần không biết quỷ không hay xuất hiện trước đầu giường, còn làm nũng giống như một đứa trẻ.
"Ngươi... Lúc nào thì tiến vào?" Nhất Thuần không thể tin được nhìn người trước mặt, tuy gần đây bọn họ có chút tiếp xúc thân mật, nhưng còn chưa tới mức phải cùng nhau chung giường chung gối nha.
"Ờ thì...đi vào cũng lâu rồi, còn tưởng rằng nàng thích trợn tròn mắt ngủ chứ, ai ngờ lại thất thần như vây, có phải hay không đang suy nghĩ tới bổn vương?" Tin nháy nháy mắt, anh thanh giận dỗi phát ra nghe nổi cả da gà.
"Ngươi không phải là buổi tối còn phải xử lý công sự hay sao?" Nhất Thuần tốt bụng nhắc nhở.
"Ồ! Lúc nào thì biết quan tâm ta như vậy hả? Nhưng mà hôm nay ta cũng đã xử lý xong hết rồi, ha ha." Thị nữ hai bên giúp hắn cởi áo và nới dây lưng xong, thức thời thối lui rời khỏi phòng.
Tin vừa nói vừa hướng phía giường bò tới, ý đồ thay đổi sự chú ý.
"Ta có thói quen ngủ một mình." Nhất Thuần sớm nhìn ra hắn âm mưu của Tin, độc ác vạch trần nói.
"Cái gì?" Mục đích bị vạch trần, Tin mặc quần trắng run run đứng ở trước giường.
"Ngươi tính đứng ở chỗ này tới khi nào?" Nhất Thuần nhìn hắn không có ý rời đi liền ném cho hắn một ánh mắt xem thường, lật người đưa lưng về phía hắn giảng đạo. Xác thực ở phương diện nào đó Nhất Thuần rất tỉnh táo, người khác có thể lý giải nàng tàn nhẫn, không vì nam sắc mà động lòng. Đương nhiên Tin thì lại cho rằng hắn sức quyến rũ còn chưa đủ thôi.
"Được." Tin mặt mày hớn hở, tự mình đa tình cho rằng nàng đau lòng vì hắn lạnh cóng, muốn hắn vội vàng lên giường! Lên giường, chui vào trong mền gấm, đem lấy nàng ôm chặt lấy, mấy động tác làm liền một mạch.
Thoáng chốc, chỉ nghe một tiếng gào lên, đường đường Tín vương gia từ trên giường lại lăn xuống đất. Nhất Thuần đứng ở trên giường từ trên cao nhìn xuống nam nhân đang nằm dưới đất ôm nửa người dưới lăn lộn .
"Nhất Hàng cùng trẫm hồi cung, nếu như muốn trở lại nhìn muội muội trẫm sẽ sắp xếp thời gian nghỉ cho ngươi." Hoàng đế đứng lên, bình thản bỏ lại thánh chỉ chuẩn bị rời đi, đem không gian và thời gian để lại cho bọn họ bồi dưỡng tình cảm.
"Dạ, bệ hạ." Nhất Hàng thấy hoàng đế yên lặng hồi cung, lúc này Nhất Thuần cũng không còn nguy hiểm, hắn cũng yên tâm. Trước khi xuất môn còn quay đầu lại nhìn lại nàng một chút, người được gọi là muội muội của hắn.
"Có thời gian đến gặp muội nha?" Nhất Thuần không quên dặn dò, nàng dĩ nhiên hiểu tình cảm của Nhất Hàng, nhưng nàng không thể nào đáp lại, thôi thì để cho mình giống như muội muội mà quý mến huynh ấy đi.
"Đã đi xa rồi!." Tin ép nàng xoay đầu lại trước mặt mình. Mặc dù là ca ca, nhưng hắn cũng không nguyện ý nhìn Nhất Thuần ở trước mặt mình suy nghĩ về nam nhân khác.
"Uhm" Nhất Thuần cũng không còn hơi sức, đành ưng thuận qua loa, đẩy nhẹ Tin ra bên cạnh, xoay người trở về phòng.
Tuy là nhẹ nhàng đẩy, nhưng cứ như đã đẩy Tin ra ngoài cả ngàn dặm, mặt mũi nam nhân bị coi không ra gì khiến Tín vương gia phát điên, hồi hồn lại thì phát hiện nữ chính đã sớm không còn ở chỗ cũ rồi, bên trong phòng chỉ còn lại một đám thị nữ mắt to trừng mắt nhỏ.
Nhất Thuần giống như một đống bùn đất dán lên trên giường, mới vừa rồi còn tức giận hung hãn, thoáng chốc giờ lại trở nên suy sụp.
"Tối nay ta muốn nghỉ ngơi cùng với nàng." Tin thần không biết quỷ không hay xuất hiện trước đầu giường, còn làm nũng giống như một đứa trẻ.
"Ngươi... Lúc nào thì tiến vào?" Nhất Thuần không thể tin được nhìn người trước mặt, tuy gần đây bọn họ có chút tiếp xúc thân mật, nhưng còn chưa tới mức phải cùng nhau chung giường chung gối nha.
"Ờ thì...đi vào cũng lâu rồi, còn tưởng rằng nàng thích trợn tròn mắt ngủ chứ, ai ngờ lại thất thần như vây, có phải hay không đang suy nghĩ tới bổn vương?" Tin nháy nháy mắt, anh thanh giận dỗi phát ra nghe nổi cả da gà.
"Ngươi không phải là buổi tối còn phải xử lý công sự hay sao?" Nhất Thuần tốt bụng nhắc nhở.
"Ồ! Lúc nào thì biết quan tâm ta như vậy hả? Nhưng mà hôm nay ta cũng đã xử lý xong hết rồi, ha ha." Thị nữ hai bên giúp hắn cởi áo và nới dây lưng xong, thức thời thối lui rời khỏi phòng.
Tin vừa nói vừa hướng phía giường bò tới, ý đồ thay đổi sự chú ý.
"Ta có thói quen ngủ một mình." Nhất Thuần sớm nhìn ra hắn âm mưu của Tin, độc ác vạch trần nói.
"Cái gì?" Mục đích bị vạch trần, Tin mặc quần trắng run run đứng ở trước giường.
"Ngươi tính đứng ở chỗ này tới khi nào?" Nhất Thuần nhìn hắn không có ý rời đi liền ném cho hắn một ánh mắt xem thường, lật người đưa lưng về phía hắn giảng đạo. Xác thực ở phương diện nào đó Nhất Thuần rất tỉnh táo, người khác có thể lý giải nàng tàn nhẫn, không vì nam sắc mà động lòng. Đương nhiên Tin thì lại cho rằng hắn sức quyến rũ còn chưa đủ thôi.
"Được." Tin mặt mày hớn hở, tự mình đa tình cho rằng nàng đau lòng vì hắn lạnh cóng, muốn hắn vội vàng lên giường! Lên giường, chui vào trong mền gấm, đem lấy nàng ôm chặt lấy, mấy động tác làm liền một mạch.
Thoáng chốc, chỉ nghe một tiếng gào lên, đường đường Tín vương gia từ trên giường lại lăn xuống đất. Nhất Thuần đứng ở trên giường từ trên cao nhìn xuống nam nhân đang nằm dưới đất ôm nửa người dưới lăn lộn .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook