Xuyên Qua Dị Giới Chi Nghịch Đảo
-
Chương 3-3: Ngày thứ nhất ---- Buổi sáng (3)
Mộ Dung Triết Triết lê bước tới Huyên Lâm, một hồi lâu sau liền tới.
Mộ Dung Triết Triết tới cổng rừng Huyên Lâm, thấy hai bốn người canh gác, đều là nữ, liền đi tới đưa ra lệnh phù, hai nữ tử cầm trường giáo lui ra một bên, cổng rừng tự nhiên mở ra, Mộ Dung Triết Triết thận lợi tiến vào.
Huyên Lâm rộng lớn, cây cỏ mọc um tùm, to cao chắc khỏe, còn có một số loài động thực vật quá dị mà mình chưa từng nhìn thấy. Nhìn chung quanh một hồi, mới suy ngẫm lại, bản thân có biết trùng yêu gì gì đó như thế nào đâu mà bắt với chả đem về, lại một phen rối rắm rồi!
Hệ thống hiểu rõ Mộ Dung Triết Triết không biết bộ dạng của Trùng Yêu nên lên tiếng.
[Hệ thống]: Trùng Yêu một thân màu trắng, thân dài, đôi mắt xám tro, không có mũi, không có tai, tay chân của nó như loài rết, nhỏ mà nhiều, thân thể có thể trên không trung nhờ đôi cảnh mỏng màu xanh lục ở trên lưng, Trùng Yêu tuy nhỏ, lại vô hại, nhưng rất khó tiếp cận mà bắt nó. Toàn thân Trùng Yêu mang một loại khí tức kỳ lạ, một màng sương mờ ảo ẩn hiện trên người nó, giúp nó dễ dàng ngụy trang. Trùng Yêu cực kỳ mẫn cảm với mùi xạ hương, tuy nó không có mũi nhưng lại rất nhạy bén, người ở xa trăm dặm nó đều cỏ thể ngửi ra được, có thể nói xạ hương là thiên địch của Trùng Yêu, vì vậy tuyệt đối không để trùng yêu tiếp cận với mùi xạ hương. Trùng Yêu rất thích loại quả rừng, đặc biệt là táo tím.
Mộ Dung Triết Triết nghe hệ thống nói vậy, liền chậm rãi nói hai chữ 'Cảm ơn'. Sau đó hăng hái tìm táo tím dụ Trùng Yêu, chỉ là, nàng tìm nữa canh giờ cũng không thấy táo tìm ở đâu. Vì thế chỉ biết dựa vào may mắn, tự lần mò đại. Đúng là chó ngáp phải ruồi rồi, Mộ Dung Triết Triết vấp phải cành cây liền ngã xuống đất, may mắn nhặt được táo tím, ngồi dậy, bản thân cảm thấy lạ kỳ nhìn quanh, loại táo này cư nhiên lại mọc dưới đất, hèn gì khi nãy mình kiếm khắp cây đều không thấy.
Mộ Dung Triết Triết vui mừng hái hết số táo tím mọc dưới đất đó, rồi mở áo choàng ra,đựng hết số táo vào, làm thành một bao tải nhỏ, Mộ Dung Triết Triết mang hết số tao rời đi, tìm chỗ thích hợp dụ Trùng Yêu tới.
Đi loanh quanh, khoảng một khắc sau, Mộ Dung Triết Triết tìm thấy một sơn động nhỏ, cảm thấy nơi này thích hợp, liền bỏ hết số táo ở một chỗ trên sơn động, mặc lại áo choàng đen, sau đó để mùi hương của táo bay xa.
Như lời của hệ thống nói, Trùng Yêu ngửi thấy vị thơm của táo thì mười phần không đến chín phần mò tới, chúng ngấu nghiến ăn sạch số táo tím đó. Mộ Dung Triết Triết nấp ở một bên phiến đá trông tấy cảnh tượng đó có cảm giác vô cùng kỳ lạ, sợ hãi, vùi mừng, kích thích, đây là lần đầu Triết Triết chân chính nhìn thấy hình ảnh chân tật như vậy, mỗi miếng cắn của trùng yêu. trên quá táo đều chảy ra một dòng nước đen, vét răng của trùng yêu lưu lại trên táo, loại táo này không có hạt, nên nhiều con trùng yêu há miệng to táp một cái trái táo liền không còn nữa.
Mộ Dung Triết Triết được hệ thống nhắc nhở mau chóng lấy Yêu Bình ra, phong ấn hết Trùng Yêu lại, Trùng Yêu như đã đề cập tới, là loài vật nhạy bén vô cùng, cảm nhận thấy linh khí thoát ra từ Yêu Bình, bọn chúng nhanh chóng chạy trốn đi hết, Mộ Dung Triết Triết nhanh tay bắt một số trùng yêu còn lại vào bình, sau đó lại tiếp túc đem táo tìm về, dụ trùng yêu, cứ như vậy, khoảng hai mươi lần, số trùng yêu Mộ Dung Triết Triết bắt được cũng khá nhiều, chỉ là, trùng yêu thực không dễ, để dụ dỗ nó tới, bắt nó đều là gian khổ, cũng may mắn thay trên người nàng không có cốt khí của triệu hoán, hay đấu sĩ sư, linh căn cũng chẳng có, vì vậy trùng yêu không phát hiện nàng ở đó, bình thường trung yêu nhận dang người bằng linh khí, cốt khí, linh căn, mùi hương, mà bây giờ Mộ Dung Triết Triết cái gì cũng không có, vì từ nãy giờ hái toàn táo tím nên trên người lây lan một mùi hương của loại táo đó, trùng yêu căn bản không phát hiện ra.
Tố Thanh Sắc cùng Hoài Cổ Thanh khinh công giỏi vô cùng nên dù Mộ Dung Triết Triết đi tới Huyên Lâm trước, nhưng họ vẫn là đến sớm hơn Mộ Dung Triết Triết một bước, Trọc Linh cũng đã hái xong xuôi, nán lại một chút, hai ít chiến quả để ăn, lại bất ngờ trông thấy cảnh tượng nữ tử hái táo bắt trùng yêu, cũng tính là đặc sắc đi.
Nhưng thứ kỳ quái nhất chính là, từ lâu đã nghe đồn rằng trùng yêu nhạy bén, sắc xảo, lý nào người đứng gần như thế cũng không nhận ra? Cảm thấy có điều không đúng, hai người họ mon men tới gần, xem thứ lý do, xem một phát hiện nữ tử này căn bản không có cốt khí, thế nào dám to gang thực thi nhiệm vụ, tuy chỉ là một nhiệm vụ cấp thấp, nhưng như vậy có phải hay không là mạo hiểm rồi?Cảm thán lòng dũng cảm của tiểu nữ tử này một chút, hay người cũng phải rời đi, trở về dung binh cấp, nhiệm vụ hoàn thánh, địa vị của họ tâng thêm một phần rồi!
Mộ Dung Triết Triết tới cổng rừng Huyên Lâm, thấy hai bốn người canh gác, đều là nữ, liền đi tới đưa ra lệnh phù, hai nữ tử cầm trường giáo lui ra một bên, cổng rừng tự nhiên mở ra, Mộ Dung Triết Triết thận lợi tiến vào.
Huyên Lâm rộng lớn, cây cỏ mọc um tùm, to cao chắc khỏe, còn có một số loài động thực vật quá dị mà mình chưa từng nhìn thấy. Nhìn chung quanh một hồi, mới suy ngẫm lại, bản thân có biết trùng yêu gì gì đó như thế nào đâu mà bắt với chả đem về, lại một phen rối rắm rồi!
Hệ thống hiểu rõ Mộ Dung Triết Triết không biết bộ dạng của Trùng Yêu nên lên tiếng.
[Hệ thống]: Trùng Yêu một thân màu trắng, thân dài, đôi mắt xám tro, không có mũi, không có tai, tay chân của nó như loài rết, nhỏ mà nhiều, thân thể có thể trên không trung nhờ đôi cảnh mỏng màu xanh lục ở trên lưng, Trùng Yêu tuy nhỏ, lại vô hại, nhưng rất khó tiếp cận mà bắt nó. Toàn thân Trùng Yêu mang một loại khí tức kỳ lạ, một màng sương mờ ảo ẩn hiện trên người nó, giúp nó dễ dàng ngụy trang. Trùng Yêu cực kỳ mẫn cảm với mùi xạ hương, tuy nó không có mũi nhưng lại rất nhạy bén, người ở xa trăm dặm nó đều cỏ thể ngửi ra được, có thể nói xạ hương là thiên địch của Trùng Yêu, vì vậy tuyệt đối không để trùng yêu tiếp cận với mùi xạ hương. Trùng Yêu rất thích loại quả rừng, đặc biệt là táo tím.
Mộ Dung Triết Triết nghe hệ thống nói vậy, liền chậm rãi nói hai chữ 'Cảm ơn'. Sau đó hăng hái tìm táo tím dụ Trùng Yêu, chỉ là, nàng tìm nữa canh giờ cũng không thấy táo tìm ở đâu. Vì thế chỉ biết dựa vào may mắn, tự lần mò đại. Đúng là chó ngáp phải ruồi rồi, Mộ Dung Triết Triết vấp phải cành cây liền ngã xuống đất, may mắn nhặt được táo tím, ngồi dậy, bản thân cảm thấy lạ kỳ nhìn quanh, loại táo này cư nhiên lại mọc dưới đất, hèn gì khi nãy mình kiếm khắp cây đều không thấy.
Mộ Dung Triết Triết vui mừng hái hết số táo tím mọc dưới đất đó, rồi mở áo choàng ra,đựng hết số táo vào, làm thành một bao tải nhỏ, Mộ Dung Triết Triết mang hết số tao rời đi, tìm chỗ thích hợp dụ Trùng Yêu tới.
Đi loanh quanh, khoảng một khắc sau, Mộ Dung Triết Triết tìm thấy một sơn động nhỏ, cảm thấy nơi này thích hợp, liền bỏ hết số táo ở một chỗ trên sơn động, mặc lại áo choàng đen, sau đó để mùi hương của táo bay xa.
Như lời của hệ thống nói, Trùng Yêu ngửi thấy vị thơm của táo thì mười phần không đến chín phần mò tới, chúng ngấu nghiến ăn sạch số táo tím đó. Mộ Dung Triết Triết nấp ở một bên phiến đá trông tấy cảnh tượng đó có cảm giác vô cùng kỳ lạ, sợ hãi, vùi mừng, kích thích, đây là lần đầu Triết Triết chân chính nhìn thấy hình ảnh chân tật như vậy, mỗi miếng cắn của trùng yêu. trên quá táo đều chảy ra một dòng nước đen, vét răng của trùng yêu lưu lại trên táo, loại táo này không có hạt, nên nhiều con trùng yêu há miệng to táp một cái trái táo liền không còn nữa.
Mộ Dung Triết Triết được hệ thống nhắc nhở mau chóng lấy Yêu Bình ra, phong ấn hết Trùng Yêu lại, Trùng Yêu như đã đề cập tới, là loài vật nhạy bén vô cùng, cảm nhận thấy linh khí thoát ra từ Yêu Bình, bọn chúng nhanh chóng chạy trốn đi hết, Mộ Dung Triết Triết nhanh tay bắt một số trùng yêu còn lại vào bình, sau đó lại tiếp túc đem táo tìm về, dụ trùng yêu, cứ như vậy, khoảng hai mươi lần, số trùng yêu Mộ Dung Triết Triết bắt được cũng khá nhiều, chỉ là, trùng yêu thực không dễ, để dụ dỗ nó tới, bắt nó đều là gian khổ, cũng may mắn thay trên người nàng không có cốt khí của triệu hoán, hay đấu sĩ sư, linh căn cũng chẳng có, vì vậy trùng yêu không phát hiện nàng ở đó, bình thường trung yêu nhận dang người bằng linh khí, cốt khí, linh căn, mùi hương, mà bây giờ Mộ Dung Triết Triết cái gì cũng không có, vì từ nãy giờ hái toàn táo tím nên trên người lây lan một mùi hương của loại táo đó, trùng yêu căn bản không phát hiện ra.
Tố Thanh Sắc cùng Hoài Cổ Thanh khinh công giỏi vô cùng nên dù Mộ Dung Triết Triết đi tới Huyên Lâm trước, nhưng họ vẫn là đến sớm hơn Mộ Dung Triết Triết một bước, Trọc Linh cũng đã hái xong xuôi, nán lại một chút, hai ít chiến quả để ăn, lại bất ngờ trông thấy cảnh tượng nữ tử hái táo bắt trùng yêu, cũng tính là đặc sắc đi.
Nhưng thứ kỳ quái nhất chính là, từ lâu đã nghe đồn rằng trùng yêu nhạy bén, sắc xảo, lý nào người đứng gần như thế cũng không nhận ra? Cảm thấy có điều không đúng, hai người họ mon men tới gần, xem thứ lý do, xem một phát hiện nữ tử này căn bản không có cốt khí, thế nào dám to gang thực thi nhiệm vụ, tuy chỉ là một nhiệm vụ cấp thấp, nhưng như vậy có phải hay không là mạo hiểm rồi?Cảm thán lòng dũng cảm của tiểu nữ tử này một chút, hay người cũng phải rời đi, trở về dung binh cấp, nhiệm vụ hoàn thánh, địa vị của họ tâng thêm một phần rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook