Quý Anh thật sự vội muốn chết, ca nhi nhà mình sao lại trì độn như vậy, hắn nghĩ chính mình có phải hay không cũng nên thỉnh bà mối đi cầu hôn a, bằng không vịt nấu chín đều lại bay mất.Buổi tối, Lưu Triển Tu ở trong ánh mắt giết người của Dương Cẩm đi vào trong phòng, đối với hắn cười nói: "Ta đến xem Bối Bối, mấy ngày không được gặp ta rồi, hắn khẳng định nhớ ta."Chỉ là Bối Bối đang hết sức chăm chú gặp khối phô mai Dương Cẩm làm cho nhóc, cho nên phụ thân của mình tiến vào, nhóc cũng không nhìn một cái, đem Lưu Triển Tu biến khéo thành vụng.


Bất quá nghĩ lại như vậy cũng tốt, nhóc con nhà mình không rời được Cẩm ca nhi, đến lúc đó hắn một khóc hai khóc, không biết chừng lại khiến Cẩm ca nhi mềm lòng, y dù sao cũng đều đã chuẩn bị tâm lý làm một cuộc chiến theo đuổi trường kỳ a.Cùng Dương Cẩm nói qua mấy câu, được hắn liếc mắt vài cái, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn đi về.Quý Anh buổi tối cân nhắc chuyện cầu hôn, ngày hôm sau, liền gấp gáp đi tìm Trương bà mối trong thôn.

Trùng hợp đây lại chính là bà mối mấy ngày hôm trước giúp Dương Ngọc cầu hôn qua.Đại Ngọc triều đối với ca nhi vẫn có rất nhiều cởi mở, có thể tự lập môn hộ, có thể làm việc kiếm tiền, ngay cả cầu hôn cũng có thể từ phía ca nhi chủ động đề cập.Trương bà mối vừa nghe chính là Dương Cẩm muốn đi cầu hôn, cũng ở trong lòng cảm thán, Lưu Triển Tu giá thị trường thật quá tốt nha.

Bất quá nghe nói Lưu Triển Tu cùng Dương Cẩm rất thân thiết, lại liên tưởng đến lần trước hắn nói đã có người trong lòng, chẳng lẽ đó chính là Dương Cẩm? Nghĩ như vậy, đối với lần cầu hôn này lại thêm vài phần dụng tâm, hắn cũng nghe nói Dương Cẩm gần đây hành nghề y kiếm được không ít tiền, chuyện này nếu thành, tiền tạ lễ còn có thể thiếu hay sao?Vì thế hắn vỗ ngực đảm bảo đem chuyện này làm tốt, Quý Anh lúc này mới yên tâm trở về, Dương Cẩm đang cùng Bối Bối chơi đùa, hắn cũng không biết a phụ nhìn qua vô cùng thành thật nhà mình thế nhưng đem chính mình đi bán.Lưu Triển Tu đang ở trong phòng đọc sách, y quyết định năm nay đi tham gia thi hương, trước kia bởi vì thân thể không tốt, có khát vọng nhưng không thể thực hiện được, y cũng cảm thấy mất mát, hiện tại nếu đã không có trở ngại gì, chí hướng nam nhi tự nhiên muốn tham gia khoa cử.Thời điểm Trương bà mối tới, liền thấy Lưu Triển Tu đang cầm một quyển sách xem đến chăm chú, hắn không hiểu cái gì gọi là khí chất, nhưng khi nhìn Lưu Triển Tu như vậy, ở trong lòng cảm thán, nói không chừng về sau y chính là một vị quan lão gia đâu, đối với vị ở trong lòng y càng thêm tò mò.Lưu Triển Tu vừa thấy bà mối lại tới, liền cảm thấy đau đầu: "Trương a thúc, ta không phải đã nói qua ta có người trong phòng rồi sao, ngươi không cần uổng phí sức lực."Làm bà mối chính là da mặt phải dày, hắn đương nhiên không đem những lời này để trong lòng, chính mình tự ngồi xuống: "Thiếu gia không nên tức giận, ta cũng là được người khác nhờ cậy, nói xong ta sẽ đi liền.


Ta lần này đến nói với ngươi a, người kia chính là cực phẩm đó, lại nói tiếp các ngươi cũng thật sự quen thuộc nha, hắn một tay y thuật trên trấn Bích Sơn mỗi người đều biết đấy."Lưu Triển Tu nghe vậy giật mình, trong đầu không tự giác hiện lên một khuôn mặt thanh tú: "Là ai?"Trương bà mối thấy hắn có điểm hứng thú, vội vàng nói: "Người này ngươi cũng biết a, hắn chính là ở đối diện nhà ngươi Cẩm ca nhi.""Ngươi nói là Cẩm ca nhi? Chính là Cẩm ca nhi nhà Quý a thúc?""Đúng vậy, ngươi không phải thực quen thuộc sao, bệnh của ngươi còn không phải nhờ hắn chữa khỏi."Lưu Triển Tu trong lòng lâng lâng, bất quá người này bộ dáng quen làm bộ làm tịch, trên mặt không lộ ra mảy may dấu vết: "Là Dương Cẩm ủy thác ngươi tới nói chuyện?""Là a phụ hắn nói với ta, cái này thì có gì khác nhau đâu, khẳng định là hai người đã cùng nhau nói chuyện xong."Lưu Triển Tu ân một tiếng, cho Trương bà mối 50 văn tiền, cũng không có hồi đáp, Trương bà mối cũng thắc mắc a, đây là ý tứ như thế nào, chưa nói đồng ý, cũng chưa nói không đồng ý.Trương bà mối mơ mơ hồ hồ đi tìm Quý Anh, đem sự tình thuật lại cho hắn.Quý Anh nghe xong cũng hồ đồ, không rõ đây là ý tứ như thế nào.Mà Lưu Triển Tu lúc Trương bà mối rời đi, lập tức ném sách lên bàn, hận không thể ở trong sân nhảy ba vòng.

Nguyên lai cứ nghĩ rằng chờ đợi làm rõ tâm tư của Dương Cẩm trước, không nghĩ tới hắn thế nhưng chính mình đưa tới cửa.Việc này cần chuẩn bị thật chu đáo mới được.Đầu tiên là đi mời bà mối, xem bát tự, nạp lễ, quan trọng nhất là phải xây nhà, y không muốn Cẩm ca nhi gả tới còn phải ở trong căn phòng cũ như vậy.Phòng ở hiện tại là a phụ y để lại, không thể phá đi, hắn tạm thời cũng không tính toán rời khỏi thôn Liễu Nguyệt, nơi này hoàn cảnh thanh tịnh, dân phong tính tình thuần phác, lại nói Dương Cẩm và Quý a thúc chỉ sợ cũng không muốn rời đi nơi này.


Vậy nên liền xây nhà ở mảnh đất trống bên cạnh đi..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương