Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành
Chương 388: Huynh đệ Ân gia

XQCKTHH - Chương 388

(dreamhouse2255)

Chương 388: Huynh đệ Ân gia

Vài ngày sau, trời quang mây tạnh.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ra khỏi phòng, vừa vặn gặp phải Ân Hạo cùng Ân Hiên.

Ân Hiên rất là tự nhiên đi về phía Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, nhiệt tình nói: "Hai vị muốn ra ngoài sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải."

"Nếu hai vị thật sự muốn đi bắt Băng Sư Dực Hổ, vậy chúng ta cùng đường rồi." Ân Hiên vui sướng nói.

Diệp Phàm tò mò hỏi: "Ngươi biết Băng Sư Dực Hổ ở đâu sao?"

Ân Hiên gật đầu: "Biết! Nơi chúng ta cần đến ở ngay gần chỗ đó."

Bạch Vân Hi cười cười, "Nếu đã thế, vậy chúng ta kết bạn đi chung đi."

Mấy ngày này, Bạch Vân Hi tìm hiểu được một chút tin tức, biết Ân Hiên cùng Ân Hạo sinh ra ở đại gia tộc Ân gia ở phụ cận nơi này, trong gia tộc có một vị lão tổ Hóa Thần đang bế quan, vị lão tổ Hóa Thần ấy sống rất lâu rồi, có vẻ sắp sống thọ và chết tại nhà.


Ân gia có thể xem như địa đầu xà ở Vân Hải Băng Lâm, thế lực rất lớn, nhưng bởi vì vị lão tổ Hóa Thần kia sắp hết thọ duyên, có rất nhiều thế lực đang như hổ rình mồi.

(dreamhouse2255)

Ân Hạo nhíu mày, vừa định nói cái gì, Ân Hiên đã đáp ứng.

Ân Hạo cười khổ, đành phải nhận lời mời đi chung với Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.

Bạch Vân Hi nhìn Ân Hạo một cái, thầm nghĩ: Ân Hạo rất thương yêu đệ đệ mà, mặc cho đệ đệ làm bừa.

Ân Hiên rất hay nói, dọc theo đường đi bị Bạch Vân Hi dụ ra không ít tin tức nội bộ.

"Vân Hải Băng Lâm có nhiều đan sư thật đấy!" Diệp Phàm hoang mang nói.

"Gần đây có không ít người tới." Ân Hiên nhíu mày lại.

"Sao đột nhiên lại có nhiều đan sư tới đây như vậy?" Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.

Ân Hiên nhún vai: "Có một chút quan hệ với Diệp Phàm."


Diệp Phàm nghe thấy Ân Hiên nói như vậy, trái tim nhảy lên, có quan hệ với hắn, hình như hắn chưa có làm cái gì đi, chẳng lẽ thân phận của hắn bại lộ rồi, không thể nào, hắn rất cẩn thận mà, nếu thân phận của hắn bại lộ, hắn phải cảm nhận được có người theo dõi mới đúng.

"Ừm, trong cuộc thi đan sư Thiên cấp lần trước, người đoạt quán quân chính là Diệp Phàm, á quân là Hàn Mộ Phi, cả hai người bọn họ đều có dị hỏa, vì thế có một lời đồn lưu truyền ra, nói là dị hỏa có thể đề cao sác xuất thành công khi luyện đan, chỉ cần có được dị hỏa là có thể đặt một bước chân vào cánh cổng trở thành đan sư Thánh cấp, Bách Vũ thua trận ấy không phải bởi vì đan thuật, mà là vì dị hỏa, có rất nhiều đan sư tin là thật, cho nên nổi lên phong trào tìm kiếm dị hỏa." Ân Hiên cười giải thích.


(dreamhouse2255)

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Đúng là không thể hiểu được."

Ân Hiên cười hỏi: "Các hạ không cảm thấy dị hỏa có tác dụng đó sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đương nhiên, dị hỏa ấy hả, chính là một ngọn lửa mà thôi." Đan thuật không đủ, phẩm chất của dị hỏa có cao hơn nữa cũng vô dụng.

Trái tim của Bạch Vân Hi hơi treo lên, nói: "Mặc kệ dị hỏa có tác dụng ấy hay không, có nhiều đan sư tới đây tìm kiếm như vậy, chẳng lẽ ở nơi này có dị hỏa?"

"Là do một lời đồn mà thôi, nghe nói mấy chục vạn năm trước có một đóa Huyền Băng Hàn Diễm từng đóng băng mấy chục thành trì, đông lạnh chết tất cả sinh linh bên trong những thành trì ấy, lúc đó, có mấy vị lão tổ Hóa Thần cùng nhau liên thủ lại, chiến đấu một trận kịch liệt với dị hỏa, nhưng vẫn không thể tiêu diệt được Huyền Băng Hàn Diễm, cho nên chỉ có thể phong ấn nó lại."
"Phong ấn ở Vân Hải Băng Lâm?" Diệp Phàm hỏi.

Ân Hiên gật đầu: "Phải, lời đồn nói như thế, nhưng chuyện đó không thể xảy ra được."

Diệp Phàm tò mò hỏi: "Sao ngươi biết không thể?"

Ân Hiên hai tay chống lưng nói: "Ân gia chúng ta tọa trấn ở nơi này nhiều năm, nếu như có dị họa, không có khả năng không phát hiện ra được."

Diệp Phàm: "......" Ân gia các ngươi có mắt như mù, tự nhiên không phát hiện ra được.

(dreamhouse2255)

"Các ngươi tới nơi này làm gì thế?" Diệp Phàm hỏi.

Ân Hiên vừa định nói, bị một tu sĩ Nguyên Anh quát bảo ngưng lại.

Ân Hiên tò mò nhìn Diệp Phàm: "Ngươi thật sự tới tìm ấu tể của Băng Sư Dực Hổ sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"

"Không sợ chết?"

"Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, cái con hổ chết tiệt đó rất đáng giá!" Diệp Phàm nói.
Ân Hiên bĩu môi: "Ngươi đúng là muốn linh thạch không muốn mạng mà!"

Diệp Phàm chẳng hề để ý, thuận miệng bậy bạ nói: "Không có linh thạch ta còn muốn mạng làm cái gì?"

Ân Hiên nhìn Diệp Phàm, nói: "Ngươi vẫn nên thận trọng một chút đi, nếu như thật sự không có linh thạch, ta có thể cho ngươi mượn một chút."

Diệp Phàm: "......"

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nghe thấy tiếng cười bừa bãi của Ngao Tiểu No, một đạo truyền âm lọt vào trong tai Diệp Phàm, "Tên biếи ŧɦái lừa linh thạch của tiểu hài tử! Không biết xấu hổ, không biết xấu hổ."

Diệp Phàm: "......" Hắn không có lừa tiểu hài tử, là tên tiểu quỷ này bị mị lực nhân cách của hắn thuyết phục, nhất định muốn đưa linh thạch cho hắn, Ngao Tiểu No đúng là thứ không biết nhìn.

Diệp Phàm khinh thường nhìn Ân Hiên một cái: "Một Kim Đan như ngươi có thể có được bao nhiêu linh thạch chứ!"
Ân Hiên banh mặt nói: "Tuy rằng ta chỉ là Kim Đan, nhưng mà ta......"

"A Hiên......" Ân Hạo gọi Ân Hiên một tiếng, Ân Hiên nguyên bản còn đang ấp ủ đại chiêu lập tức héo.

Bạch Vân Hi nhìn Ân Hiên một cái, thầm nghĩ: Ân Hiên quá thành thật rồi, cũng không biết làm sao Ân gia bồi dưỡng ra được người như vậy.

......

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi theo đoàn người Ân Hiên vào sâu bên trong Vân Hải Băng Lâm, Diệp Phàm nhìn thấy rất nhiều tòa băng sơn cao tận trời.

"Nơi này có nhiều băng sơn thật đấy, không biết hình thành thế nào." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng là rất thần kỳ."

(dreamhouse2255)

Ân gia rất có kinh nghiệm trong việc thăm dò Vân Hải Băng Lâm, hai huynh đệ không hổ là địa đầu xà, bản đồ của bọn họ chi tiết hơn cái mà Bạch Vân Hi mua ở tửu quán nhiều, Ân gia còn có một con đường đặc thù, cả đường đi không gặp chút yêu thú nào, cũng không gặp phải gió lốc gì.
Chiều hôm buông xuống, mọi người lấy ra pháp bảo động phủ, chuẩn bị nghỉ ngơi bên trong Vân Hải Băng Lâm một đêm.

Diệp Phàm thả linh hồn lực ra, đảo khắp nơi một vòng.

Vân Hải Băng Lâm có hoàn cảnh đặc thù, phạm vi dò xét bằng linh hồn lực của Diệp Phàm chịu ảnh hưởng rất lớn.

Nhưng bởi vì linh hồn lực của Diệp Phàm rất mạnh, vẫn phát hiện ra một đại trận bị ẩn dấu.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Thế nào?"

Diệp Phàm ngưng trọng nói: "Có một đại trận phong tỏa, là đại trận rất lớn, chắc cũng phải tới trình độ Thánh cấp, nhìn bộ dáng của trận pháp, hẳn đã phải tồn tại mấy chục vạn năm."

"Xem ra lời đồn là thật rồi, trước kia thật sự từng có mấy tu sĩ Hóa Thần hợp lực phong ấn một đóa dị hỏa ở nơi này, nhưng vì sao trận pháp phong ấn dị hỏa lại phong ấn lão tổ chứ?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: "Theo lý mà nói, trận pháp không thể phong ấn lão tổ, nhưng lão tổ lại bị phong ấn, nói không chừng là vì trận pháp coi lão tổ thành Thiên Hỏa."

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi khó hiểu: "Sao trận pháp lại coi một người thành Thiên Hỏa được?"

"Chỉ cần trên người lão tổ có hơi thở của Thiên hỏa là được, trận pháp cũng không có đầu óc gì." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi: "......"

Ân Hiên đi ra, thấy Diệp Phàm đang đứng trong băng tuyết, hoài nghi hỏi: "Phạn Dạ đạo hữu, ngươi không vào pháp bảo động phủ sao?"

Diệp Phàm nhàn nhạt lắc đầu: "Khó được một lần nhìn thấy phong cảnh băng tuyết như này, ta muốn thưởng thức thêm một chút."

Ân Hiên gật đầu: "Thì ra là thế! Phạn đạo hữu thật nhàn nhã thoải mái!"

Ân Hiên thầm nghĩ: Đại ca nói đúng rồi, Phạn Dạ quả nhiên là ẩn giấu thực lực. Hắn bởi vì có pháp bảo phòng thân cho nên mới có thể chống đỡ được hàn khí, cho dù như vậy, hắn vẫn cảm thấy rất lạnh, Phạn Dạ đứng trên nền tuyết, hơi thở lại không loạn chút nào, Ân Hiên nhìn Phạn Dạ, ẩn ẩn cảm thấy trên người người này có một cỗ khí thế không nói nên lời.
Ân Hiên run lập cập nói: "Hai vị từ từ thưởng thức, ta đi vào trước."

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: "Mau vào nghỉ ngơi đi, tiểu hài tử không nên đứng đón gió lâu quá, sẽ cảm lạnh."

Ân Hiên vừa định đi vào động phủ, nghe thấy Diệp Phàm nói như vậy, thiếu chút nữa lảo đảo ngã ra đất.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi nhìn Ân Hiên rời đi, nói: "Fan não tàn của ngươi hình như đã nghi ngờ ngươi rồi."

Diệp Phàm cau mày lại: "Tên ngu ngốc, người hắn nên phòng không phải ta."

Bạch Vân Hi cười hỏi: "Ngươi phát hiện ra cái gì?"

Diệp Phàm bĩu môi: "Dọc theo đường đi vẫn luôn có người để lại dấu hiệu, chỉ đường cho người đi sau, không biết bọn họ muốn tìm cái gì, có thể sẽ rất đáng giá."

Bạch Vân Hi nhíu mày: "Cứ từ từ đợi đi."

Bạch Vân Hi híp mắt, tình huống của Ân gia khá đặc thù, người chủ chi rất ít, trưởng lão khách khanh gia nhập vào Ân gia lại rất nhiều, nếu như vị lão tổ Hóa Thần kia không cẩn thận chết, phó cường chủ nhược, địa vị của hai huynh đệ Ân gia sẽ trở nên rất xấu hổ.
Nghe nói người chủ chi của Ân gia không phải vẫn luôn ít như vậy, hình như là bởi vì ngoài ý muốn lục tục chết gần hết. Người chết nhiều, ngoài ý muốn liền không giống như là ngoài ý muốn.

......

Vân Hải Băng Lâm vốn dĩ đã nguy hiểm, ban đêm lại càng là như thế.

Diệp Phàm ngồi trên băng sơn, nhìn một tu sĩ hỏi: "Ngươi đang làm gì thế?"

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm đột nhiên lên tiếng dọa cho tu sĩ nọ sợ nhảy dựng.

Diệp Phàm nhận ra người đang rải hồng lăng phấn chính là một hộ vệ của Ân Hạo cùng Ân Hiên.

Tu sĩ hắc bào ngẩng đầu, nhìn Diệp Phàm một cái, đáy mắt ánh lên một tia hung ác.

"Mọi người tới đây! Có chuyện không tốt!"

Tu sĩ hắc bào vừa hô lên, tức khắc có mười mấy người đồng thời xuất hiện.

Ở Vân Hải Băng Lâm không ai có thể thật sự đi ngủ được, vừa nghe thấy có động tĩnh, tất cả các tu sĩ đều đi ra.
"Làm gì thế?" Ân Hiên không vui hỏi.

"Hai vị thiếu gia, ta ra ngoài tuần tra, nhìn thấy người này đang lén lén lút lút rải thuốc bột, hai vị thiếu gia, người này lai lịch không rõ, đi theo chúng ta nhất định là bụng dạ khó lường." Tu sĩ hắc bào hét lên.

"Hồng lăng phấn!" Ân Hạo nhìn thuốc bột, sắc mặt tức khắc thay đổi, "Hồng lăng phấn có thể hấp dẫn yêu thú, ở nơi băng thiên tuyết địa bị yêu thú vây công rất dễ dữ nhiều lành ít."

"Phạn Dạ đạo hữu, đây là thế nào?" Ân Hiên cau mày hỏi.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nhìn đám người Ân Hiên một cái, chỉ chỉ tu sĩ hắc bào: "Hắn rải hồng lăng phấn, yêu thú sắp tới rồi, nếu không muốn chết, các ngươi nhanh chạy đi."

"Ân thiếu gia, hắn rải hồng lăng phấn là vì muốn dụ dỗ Băng Sư Dực Hổ, lại còn vu hãm ta, Phạn Dạ, ngươi không dự định cho mọi người một lời giải thích sao?" Tu sĩ hắc bào lạnh lùng nói.
Diệp Phàm: "Ngươi muốn giải thích? Được thôi!"

Diệp Phàm vung tay, một ngọn lửa lục sắc bay ra, hóa thành một tấm lưới bao vây tu sĩ nọ lại, Diệp Phàm vừa thả Thiên Hỏa ra, tu sĩ hắc bào tức khắc thay đổi sắc mặt, "Diệp đan sư tha mạng!"

Diệp Phàm lấy Đan Tháp ra ném đi, Đan Tháp hung hăng đánh lên người của tu sĩ hắc bào.

Diệp Phàm ra tay sấm rền gió cuống, hai ba chiêu liền gϊếŧ chết tu sĩ hắc bào, Nguyên Anh của người nọ cũng bị Diệp Phàm đốt thành tro tàn.

Lấy tu vi gần tới Nguyên Anh đỉnh của Diệp Phàm, gϊếŧ một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Diệp Phàm động cũng không thèm động, chỉ vung tay lên là có thể mạt sát một Nguyên Anh.

Ân Hạo nhìn Diệp Phàm ra tay lưu loát, thiếu chút nữa hộc ra một ngụm máu, nghĩ đến trước đó đệ đệ cùng Diệp Phàm nói Diệp Phàm lợi hại bao nhiêu, Ân Hạo cảm giác như nghe thấy tiếng gì đó vỡ vụn, hình như là thanh âm tam quan vỡ vụn.
(dreamhouse2255)

Hình ảnh Diệp Phàm tham dự cuộc thi trước đó đã truyền khắp ngũ hồ tứ hải, Ân Hạo tự nhiên cũng nhận ra Sinh Linh Chi Diễm trên tay Diệp Phàm.

Mấy người hộ vệ của Ân Hạo đều bị dọa sợ, sắc mặt trắng nhợt.

Diệp Phàm thu hồi dị hỏa, nhìn Ân Hiên đang trợn mắt há hốc mồm một cái: "Tiểu tử, giao bản đồ ra đây."

Ân Hiên hơi ngẩn ra, rất nhanh liền phản ứng lại.

Bạch Vân Hi nhìn thấy Ân Hiên hưng phấn đi tới bên cạnh Diệp Phàm, đặt bản đồ vào trong tay Diệp Phàm, chân chó nói: "Diệp đan sư, bản đồ đây, tiền bối thật sự tới đây vì Băng Sư Dực Hổ sao, Thánh Đan Sư như ngài hẳn cũng không thèm để mắt tới Băng Sư Dực Hổ đi."

"Băng Sư Dực Hổ đúng là không phải mục tiêu của ta, ta tới đây vì thứ ở bên cạnh Băng Sư Dực Hổ." Diệp Phàm thuận miệng giải thích.
Bạch Vân Hi nhíu mày, hoài nghi nhìn Ân Hạo một cái.

Sau khi Diệp Phàm nói hết câu, Ân Hiên đầy mặt tò mò cùng với hưng phấn, sắc mặt của Ân Hạo lại thay đổi, có vẻ khá là ngưng trọng.

Ân Hiên hưng phấn nói: "Thứ tiền bối nhìn trúng nhất định là cũng rất ghê gớm."

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: "Không dám, không dám! Ngươi thật sự không chạy sao? Hình như đã có mấy con yêu thú chạy tới đây, cái tên ta gϊếŧ ban nãy dọc theo đường đi để lại rất nhiều dấu hiệu, sau khi yêu thú tới đây, chắc là cũng sẽ có người khác tới đây."

(dreamhouse2255)

Ân Hạo phất tay, nói với hộ vệ bên cạnh: "Các ngươi tự tìm đường, phân công nhau rời khỏi nơi này, mọi người tản ra chạy trốn, cơ hội sống sót sẽ nhiều hơn một chút." Mấy năm nay Ân gia liên tục xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lần này trong đám hộ vệ lại lòi ra một kẻ phản bội, Ân Hạo thật sự không tài nào tin tưởng được những người còn lại.
Để mọi người tản ra chạy, một phương diện là để phân tán nhau ra, làm nhiễu tầm mắt của yêu thú, một phương diện khác cũng là hắn không cần phải lo lắng trong bọn họ vẫn còn gian tế.

Ân Hạo nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Diệp đan sư, có thể mượn một bước nói chuyện không?"

Không đợi Diệp Phàm trả lời, Bạch Vân Hi giành đáp: "Có thể, nơi này không an toàn, chúng ta đổi nơi khác nói chuyện đi."

Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Ân gia là địa đầu xà ở nơi này, chắc sẽ biết một ít bí ẩn, Ân Hiên mới tu vi Kim Đan, có một số việc không tiếp xúc tới được, Ân Hạo lại có khả năng sẽ biết.

(dreamhouse2255)

..........

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương