“Nghe nói em bị bệnh, chỗ nào không thoải mái?” Bên giường có một chiếc ghế, Minh Yến ngồi xuống đó, mặc dù giọng điệu của anh đối với cô vẫn rất nhàn nhạt nhưng so với lần đầu tiên gặp mặt còn mềm mại hơn.

Minh Yến hỏi Tô Tô: "Bác sĩ nói như thế nào?"" ...!Bụng hơi đau." Minh Yến cùng xem qua camera nên anh biết lúc Ôn Uyển ngã xuống cầu thang, khuỷu tay của cô ấy đã đập mạnh vào bụng Tô Tô.

Lúc đó đúng là có đau một chút, nhưng bây giờ là Tô Tô đang giả vờ.


Cô giả vờ xoa xoa bụng, giọng nói yếu ớt hết mức có thể: "Bác sĩ nói trước tiên hãy nghỉ ngơi hai ngày, nếu cảm thấy không khỏe thì đến bệnh viện kiểm tra lần nữa."Tô Tô trả lời đúng sự thật, nếu như cô nói dối sẽ rất dễ bị vạch trần.

Bác sĩ đã để lại những lời như vậy chính là vì không tìm thấy vấn đề gì trong quá trình kiểm tra."Bạn học, tôi không tiện, không rót trà cho anh được, thật thất lễ, xin đừng trách tôi." Tô Tô nhìn chiếc bàn tròn cách đó không xa, có trà nóng do giúp việc bưng tớ cách đây không lâu, đoán chừng mẹ Tô đặc biệt dành cho bọn họ thế giới hai người, hạ lệnh không cho bất luận kẻ nào tiến vào quấy rầy, nếu không lúc này giúp việc sẽ tiến vào giúp khách rót trà.“Không gọi anh là anh Minh Yến nữa sao?” Minh Yến nghe ra ẩn ý trong lời nói của Tô Tô, xem ra cô gái nhỏ xinh đẹp trước mặt này khá thù dai, cô còn nhớ rõ hôm qua anh nói cô không có gia giáo.Tô Tô bĩu môi không nói, động tác này cô đã luyện tập trước gương, cũng phải nói là nguyên thân vẫn rất xinh đẹp, ngay cả các nữ sinh cũng khen cô dễ thương khi làm biểu cảm nhỏ này.Minh Yến biết rằng mình có lỗi trước, mặc dù bản thân chỉ tiếp xúc ngắn với cô, anh đã xem camera và biết rằng Tô Tô thực sự đã giúp Ôn Uyển, và sau khi Ôn Uyển hiểu lầm cô, Tô Tô còn có thể suy xét cẩn thận cho Ôn Uyển nên để tài xế của nhà họ Tô đưa đón Ôn Uyển bị bong gân ở chân đến trường là đủ để thay đổi cách nhìn của Minh Yến về cô.


Hơn nữa nhìn thái độ của mẹ Tô đối với mình ngày hôm nay, anh nghĩ Tô Tô vẫn chưa nói cho ba mẹ biết chuyện hiểu lầm và ấm ức ngày hôm qua.

Tô Tô là một cô gái tốt, sau khi nhận ra điều này, Minh Yến càng muốn chân thành xin lỗi cô hơn.

Rốt cuộc anh đã làm cô mất mặt trước mặt các bạn cùng trường, anh nên giúp cô lấy lại.“Thật xin lỗi.” Minh Yến nhìn Tô Tô nói: “Hôm nay anh tới lớp gặp em, vốn là muốn chính thức xin lỗi em ở trước mặt các bạn học, cho nên mới biết được em xin nghỉ so bị bệnh."Tô Tô quay đầu nhìn anh, dùng giọng nói mềm mại mang theo chút ghen tuông đủ để Minh Yến chú ý, hỏi: "Hôm nay anh...!không đi tìm Ôn Uyển sao?".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương