Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!
-
Chương 148: Tỷ phú trong bãi rác (38)
Edit: Ư Ư
Tuy quá trình làm lành Bạch Tửu bị ăn không ít đậu hủ nhưng mà cô cũng nhân cơ hội này vuốt cơ bụng.
Mấy ngày nay tâm trạng của cô rất tốt, ngay cả Bạch Phàm Phàm không thông minh lắm cũng nhìn Bạch Tử chằm chằm vài lần, nguy hiểm hỏi: "Chị, có phải chị đang yêu đương không?"
Bạch Tửu vừa uống được một hớp sữa bò thì bị sặc, một lúc sau cô mới tỏ vẻ khó hiểu hỏi Bạch Phàm Phàm: "Em nói gì vậy hả?"
"Chị." Bạch Phàm Phàm híp mắt, vẻ mặt nghiêm túc của cô dường như có thể xuyên thấu qua tất cả những lời nói dối, "Em biết có rất nhiều người theo đuổi chị nhưng em cũng phải nói trước, không phải cái gì đầu trâu mặt ngựa cũng có tư cách theo đuổi chị, nếu em cảm thấy người đàn ông đó không tốt thì chị không được thích đâu nhé!"
Bạch Tửu cười, "Em cảm thấy không tốt? Người em gặp cũng không nhiều bằng chị nên cũng không đáng tin cậy lắm đâu."
"Em không dựa vào kinh nghiệm mà là dựa vào trực giác!" Bạch Phàm Phàm đúng lý hợp tình nói: "Em có một trái tim ngây thơ nên em có thể nhìn ra người nào có ý xấu!"
"Vậy em thử dùng trái tim ngây thơ của em cảm nhận về vị giáo viên Lịch Sử kia thử xem?"
"Chị, chị nói Tống Từ sao?"
"Đúng vậy." Bạch Tửu gật đầu, lại hỏi: "Sao em không gọi là thầy Tống?"
"Hừ, người này là tên tiểu nhân dám mơ ước chị, lại còn đê tiện đến nỗi dùng quan hệ thầy trò để kéo gần khoảng cách với chị, em sẽ không gọi anh ta là thầy giáo!" Bạch Phàm Phàm xoay đầu hừ một tiếng.
Bạch Tửu bình tĩnh uống sữa bò, trong lòng âm thầm đồng tình nam chính Tống Từ.
Bạch Phàm Phàm vừa đeo giày vừa nói: "Chị, hôm nay em thi nên được nghỉ nửa ngày, em đi chơi đến tối mới về nhé."
Bạch Tửu không yên tâm hỏi: "Em đi chơi một mình à?"
"Không ạ, em đi chơi với lớp phó học tập lớp bên cạnh." Bạch Phàm Phàm ngẩng đầu cười rạng rỡ, "Em gái này em vất vả lắm mới làm quen được, em quyết định phải kéo gần khoảng cách với em ấy!"
Bạch Phàm Phàm nói xong rồi mở cửa đi ra ngoài.
Bạch Tửu nói chú ý an toàn, Bạch Phàm Phàm đáp một tiếng rồi đóng cửa lại. Sau đó cô gọi cho Tiểu Dư nói mình không thoải mái nên nhớ cô ấy xin nghỉ giúp, cô miễn cưỡng cũng coi như là cấp trên nên có những lúc có thể dựa vào chuyện này để làm vài chuyện riêng, dù sao cô chưa từng làm ảnh hưởng đến công việc vì chuyện riêng nên lãnh đạo cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt.
Bạch Tửu lái xe tới gần rạp chiếu phim, Hứa Khâm hẹn cô mười hai giờ nhưng bây giờ mới là tám giờ sáng, vì thế Bạch Tửu bèn cầm laptop đi vào một quán cà phê để làm việc giết thời gian.
Cũng may quán cà phê rất yên tĩnh, thời gian chậm rãi trôi đi, cuối cùng cũng tới 12 giờ, chắc Hứa Khâm cũng đã thi xong.
Bạch Tửu vừa mới nghĩ sắp gặp được anh thì điện thoại đã vang lên, là "Anh đẹp trai dáng người siêu tốt".
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tuy quá trình làm lành Bạch Tửu bị ăn không ít đậu hủ nhưng mà cô cũng nhân cơ hội này vuốt cơ bụng.
Mấy ngày nay tâm trạng của cô rất tốt, ngay cả Bạch Phàm Phàm không thông minh lắm cũng nhìn Bạch Tử chằm chằm vài lần, nguy hiểm hỏi: "Chị, có phải chị đang yêu đương không?"
Bạch Tửu vừa uống được một hớp sữa bò thì bị sặc, một lúc sau cô mới tỏ vẻ khó hiểu hỏi Bạch Phàm Phàm: "Em nói gì vậy hả?"
"Chị." Bạch Phàm Phàm híp mắt, vẻ mặt nghiêm túc của cô dường như có thể xuyên thấu qua tất cả những lời nói dối, "Em biết có rất nhiều người theo đuổi chị nhưng em cũng phải nói trước, không phải cái gì đầu trâu mặt ngựa cũng có tư cách theo đuổi chị, nếu em cảm thấy người đàn ông đó không tốt thì chị không được thích đâu nhé!"
Bạch Tửu cười, "Em cảm thấy không tốt? Người em gặp cũng không nhiều bằng chị nên cũng không đáng tin cậy lắm đâu."
"Em không dựa vào kinh nghiệm mà là dựa vào trực giác!" Bạch Phàm Phàm đúng lý hợp tình nói: "Em có một trái tim ngây thơ nên em có thể nhìn ra người nào có ý xấu!"
"Vậy em thử dùng trái tim ngây thơ của em cảm nhận về vị giáo viên Lịch Sử kia thử xem?"
"Chị, chị nói Tống Từ sao?"
"Đúng vậy." Bạch Tửu gật đầu, lại hỏi: "Sao em không gọi là thầy Tống?"
"Hừ, người này là tên tiểu nhân dám mơ ước chị, lại còn đê tiện đến nỗi dùng quan hệ thầy trò để kéo gần khoảng cách với chị, em sẽ không gọi anh ta là thầy giáo!" Bạch Phàm Phàm xoay đầu hừ một tiếng.
Bạch Tửu bình tĩnh uống sữa bò, trong lòng âm thầm đồng tình nam chính Tống Từ.
Bạch Phàm Phàm vừa đeo giày vừa nói: "Chị, hôm nay em thi nên được nghỉ nửa ngày, em đi chơi đến tối mới về nhé."
Bạch Tửu không yên tâm hỏi: "Em đi chơi một mình à?"
"Không ạ, em đi chơi với lớp phó học tập lớp bên cạnh." Bạch Phàm Phàm ngẩng đầu cười rạng rỡ, "Em gái này em vất vả lắm mới làm quen được, em quyết định phải kéo gần khoảng cách với em ấy!"
Bạch Phàm Phàm nói xong rồi mở cửa đi ra ngoài.
Bạch Tửu nói chú ý an toàn, Bạch Phàm Phàm đáp một tiếng rồi đóng cửa lại. Sau đó cô gọi cho Tiểu Dư nói mình không thoải mái nên nhớ cô ấy xin nghỉ giúp, cô miễn cưỡng cũng coi như là cấp trên nên có những lúc có thể dựa vào chuyện này để làm vài chuyện riêng, dù sao cô chưa từng làm ảnh hưởng đến công việc vì chuyện riêng nên lãnh đạo cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt.
Bạch Tửu lái xe tới gần rạp chiếu phim, Hứa Khâm hẹn cô mười hai giờ nhưng bây giờ mới là tám giờ sáng, vì thế Bạch Tửu bèn cầm laptop đi vào một quán cà phê để làm việc giết thời gian.
Cũng may quán cà phê rất yên tĩnh, thời gian chậm rãi trôi đi, cuối cùng cũng tới 12 giờ, chắc Hứa Khâm cũng đã thi xong.
Bạch Tửu vừa mới nghĩ sắp gặp được anh thì điện thoại đã vang lên, là "Anh đẹp trai dáng người siêu tốt".
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook