Xuyên Nhanh Nữ Phụ Tới Rồi
4: Ngậm Lấy Dâm Huyệt H


"Phu quân, đầu ta thật đau."
Cơ thể Lê Viện lắc lư trái phải, cuối cùng lắc về phía Trần Dịch Sâm.

Trần Dịch Sâm tiếp được nàng, đem nàng ôm lên.

Bước đến giường, đem nàng nhẹ nhàng thả xuống.

Trần Dịch Sâm nhìn gò má ửng đỏ nữ nhân, nuốt nuốt nước miếng.

Trong không khí tản ra nhàn nhạt mùi hương, như là mùi của hoa hồng, nồng đậm lại tràn ngập mị hoặc.

Nữ nhân nằm trên giường quần áo có chút lộn xộn, lộ ra từng mảng da thịt trắng muốt.

Nàng thật không sợ hắn?
Thời điểm nàng thấy vết sẹo trên mặt hắn, cư nhiên mặt không cũng không đổi sắc.

Trần Dịch Sâm cảm thụ được từ phía dưới khí nóng nảy lên tới.

Hắn nhìn thoáng qua hướng mặt bàn, trong mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa.

Vật trong rượu trợ hứng hình như bá đạo quá rồi thì phải.

Xem ra có người không muốn tân nương tử dễ chịu a! Bất quá cũng không kỳ quái.

Ở cái chốn như Tĩnh An hầu phủ, có ai mà không muốn nhìn thấy hắn xui xẻo.

Nữ nhân này gả cho hắn, tự nhiên cũng đã chịu liên lụy.


Nghĩ đến đây, Trần Dịch Sâm nhìn Lê Viện ánh mắt càng nhiều áy náy.

Về sau, nàng là thê tử của hắn.

Người khác bảo vệ không được nàng, thì để hắn đến che chở.

Rốt cuộc nàng lâm vào hoàn cảnh như vậy, tất cả đều là bởi vì hắn.

Cởi bỏ đai lưng, cởi hỉ phục nặng nề trên người xuống.

Lê Viện nuốt nuốt nước miếng.

Nam nhân này dáng người so trong với trong tưởng tượng còn muốn tốt hơn.

Xem đến cơ bụng kia của hắn..

nàng liền chảy nước mắt bằng mồm.

Trần Dịch Sâm xem Lê Viện lộ ra biểu tình thèm nhỏ dãi, từ trước đến nay không có biểu cảm trên mặt lại đột nhiên lộ ra bộ dạng cười như không cười.

"Đẹp sao?"
Lê Viện gật gật đầu.

"Đem quần áo cởi ra."
Lê Viện gắt gao mà bắt lấy quần áo.

Nam nhân này hơi thở quá bá đạo, nàng đột nhiên có chút chột dạ.

Nếu là sau khi xong việc hắn biết nàng không phải Đường Ngọc Kiều, không biết hắn có thể tức giận đến giết nàng luôn không?
Mặc kệ.

Dù sao đây là đối tượng mục tiêu công lươpc của nàng.

Nàng không thể giống nguyên chủ ép chính mình thủ thân cả đời sống cô độc được nha.

Run run rẩy rẩy mà cởi quần áo, nhưng càng khẩn trương, càng không tháo được đai lưng.

Hơn nữa cộng thêm tác dụng của dược, đầu óc nàng có chút không thanh tỉnh.

Trần Dịch Sâm thấy nàng như thú nhỏ bị bắt nạt, bộ dáng đáng thương cực kỳ.

Hắn cúi xuống, một phen kéo ra đai lưng, lại cởi ra quần áo nàng ra.

Yếm uyên ương bao bọc lấy hai luồng bầu vú đầy đặn, ẩn hiện càng làm lòng người ngứa ngáy muốn vạch ra nắn nóp chà đạp một phen.

Làn da trắng nõn như sữa bò của nàng trông càng kiều mị.

Mùi hương hoa hồng trong không khí truyền tới nồng đậm.


Ngửi mùi hương kia, Trần Dịch Sâm có chút mất khống chế.

Hắn vươn tay, vuốt lấy tiểu huyệt trắng muốt mịn màng.

Đúng vậy.

Nữ nhân này cư nhiên là Bạch Hổ.

Thể chất giống như nữ nhân này là cực phẩm.

Trần Dịch Sâm nhìn vào nơi âm hộ của nữ nhân, yết hầu càng thêm khô khốc.

Hắn cúi xuống ngậm lấy dâm huyệt như cánh hoa kiều nộn kia vào miệng.

"A..."
Lê Viện chưa từng trải qua kích thích như vậy, không khống chế được mà rên lên.

Trần Dịch Sâm vặn mở chân nàng ra, liếm mút đến càng sâu.

Đem đầu lưỡi thăm dò đâm vào, hút mạnh lấy dòng nước dâm dịch thơm ngọt.

"Phu quân...!đừng mà...!Dơ..."
Trần Dịch Sâm hô hấp càng thêm nặng nề.

Hắn dùng ngón tay vét ra hai bên mép âm hộ, đem đầu lưỡi đâm vào.

"A...!!!"
Lê Viện bắt lấy bả vai Trần Dịch Sâm, khuôn mặt ửng hồng.

"Phu quân..."
Trần Dịch Sâm bú mút một trận, dâm dịch kia càng ngày càng nhiều.

Không biết vì cái gì, uống dâm dịch vào trong người, khí nóng trong cơ thể hắn càng bốc lên dữ dội hơn.


"Phu quân...!Muốn tới...!Ưm..

Aaa..."
Phụt! Một lượng lớn dâm dịch bắn ra, phun lên đầy mặt Trần Dịch Sâm.

Lê Viện nhìn Trần Dịch Sâm đứng dậy, gương mặt xấu hổ đến đỏ bừng.

Nàng cầm lấy khăn tay bên cạnh lau gương mặt hắn, không dám nhìn vào đôi mắt của hắn.

"Phu nhân, có phải tới lượt nàng hầu hạ vi phu? Hửm?" Lần đầu tiên, Trần Dịch Sâm chủ động mở miệng.

Khí nóng trong người hắn hoàn toàn bốc lên.

Lê Viện bò dậy, quỳ trên mặt đất, cởi bỏ quần của hắn.

gậy th*t cực lớn cứ như vậy bắn ra.

côn th*t dữ tợn giống như một con thú dữ, hận không thể đem nàng nuốt xuống.

Nàng nuốt nuốt nước bọt, đẩy ngã Trần Dịch Sâm, ngồi lên người hắn.

Nàng cúi gương mặt ẩn hồng xuống nói: "Ta không biết...!nhưng nếu ta làm phu quân không thoải không thoải mái, phu quân hãy dạy ta."
Trần Dịch Sâm thấy bộ dáng thẹn thùng của nàng, côn th*t lại càng cứng.

Mắt hắn đỏ lên, thở hổn hển nói: "Ngậm nó."
༼ つ ◕◡◕ ༽つ⭐⭐⭐⭐⭐ ༼ つ ◕◡◕ ༽つ⭐⭐⭐⭐⭐.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương