Xuyên Nhanh Nhìn Hắn Điên Cuồng
-
Chương 21: Phù Thủy Hắc Ám Và Cô (H)
Đầu óc Lâm Tô Ngọc bị khoái cảm quét qua, gần như không thể suy nghĩ được gì nữa.
Tiếng thở dốc và rên rỉ xen lẫn vào nhau, cô mặc kệ Lancelot đang hỏi, choáng váng theo động tác của hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rên hùa theo hắn.
"Tô Ngọc, gọi tên tôi." Lancelot rong ruổi cưỡi trên người cô, xoa bóp bộ ngực cao ngất của cô.
Cô quàng tay lên cổ Lancelot, đầu ngửa ra sau, liên tục kêu tên hắn: "A... Tiêu... Tiêu Vọng... Ưm... Chậm thôi..."
Lời nói của cô bị Lancelot nuốt vào trong miệng, Lancelot ngậm môi cô, đầu lưỡi càn quét khoang miệng Lâm Tô Ngọc.
"Gọi tôi là chồng."
"A... Tiêu..."
"Gọi chồng, ngoan."
Lancelot đột nhiên chậm lại, côn thịt ở trong cơ thể cô từ từ xay nhuyễn, nhưng không đâm vào nữa.
Lâm Tô Ngọc nôn nóng vươn một chân câu lấy eo hắn, da thịt ở bắp chân vuốt ve eo hắn: "Di chuyển... Anh di chuyển đi..."
Cô làm nũng nhìn hắn, nước mắt lưng chòng: "Khó chịu..."
Bụng cô nóng bừng bừng, từng đợt khó chịu từ hoa huyệt truyền lên não, dường như sắp đạt đến cực điểm, nhưng hắn lại ngăn cản không cho cô cảm nhận triệt để cảm giác có một không hai này.
Ham muốn không thể chịu đựng được đã bóp chết sự xấu hổ và lý trí của cô.
"Gọi chồng đi, cầu xin tôi cho em, hửm?" Lancelot xoa mông cô, liếm láp vành tai cô, dùng chính ngực hắn cọ xát đóa hồng mai dựng đứng trên vú cô.
Khuôn mặt Lâm Tô Ngọc quyến rũ đến kỳ lạ, cô cắn chặt đôi môi hồng như ứa máu của mình muốn tự di chuyển, nhưng Lancelot lại giữ chặt cô không cho cô động đậy, làm cô chỉ có thể cảm nhận côn thịt đang chặn lại, cảm giác này khiến cô gần như phát điên.
"Chồng ơi, cho em đi a a a... Em..." Lâm Tô Ngọc nức nở vừa dứt lời, Lancelot liền điên cuồng đâm vào, nhiều lần chọc đến chỗ sâu nhất.
"A!" Phần hông của Lâm Tô Ngọc bị hắn đâm cho bạch bạch, cơ thể lắc lư như thuyền đi trong mưa gió, suýt chút nữa không vịn vào được Lancelot.
Bộ ngực trắng sữa của cô dán sát vào lồng ngực Lancelot, từng tấc da thịt tiếp xúc như đổ thêm dầu vào lửa trên người cô, tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi, gương mặt ửng hồng như bị thiêu đốt.
Một luồng nhiệt tràn vào trong bụng Lâm Tô Ngọc, cả người trở nên căng chặt, khoái cảm mãnh liệt hoàn toàn nuốt chửng cô.
Trong miệng cô phát ra những tiếng rên rỉ yêu kiều, hoa huyệt co rút dữ dội vì cơn cao trào ập đến.
Lancelot thở hổn hển gia tăng tốc độ, theo nhịp điệu của Lâm Tô Ngọc, giải phóng vào trong cơ thể cô.
Tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào sâu trong hoa huyệt cô, ngón chân Lâm Tô Ngọc cuộn tròn, hoa huyệt co rút lại vì kích thích.
Lancelot hôn cô, nuốt đi tiếng rên rỉ cô phát ra, hắn xoa nhẹ mái tóc cô, từ từ rút ra khỏi cơ thể cô.
Lâm Tô Ngọc nhìn Lancelot bằng ánh mắt trống rỗng, cái miệng nhỏ thở phì phò, cô nằm xụi lơ trên giường, động động ngón tay cũng phải cố hết sức.
Lancelot tách hai chân cô ra, làm toàn bộ hoa huyệt lộ ra trước mặt hắn.
Dư vị của cao trào vẫn chưa kết thúc, hai mép thịt hơi sưng đỏ của Lâm Tô Ngọc không khép lại được mà căng ra thành hình chữ o, máu và tinh dịch trắng đục không ngừng chảy ra khỏi miệng huyệt cô.
Lancelot lau khô hạ thân ướt nhẹp của cô và côn thịt của mình, sau đó đưa ngón trỏ vào bên trong cái lỗ nhỏ nhẹ nhàng di chuyển: "Đau không?"
Lâm Tô Ngọc lắc đầu, giọng nói có chút mệt mỏi: "Không đau, anh đừng..."
Lancelot đặt đồ vật cương cứng của mình ở miệng huyệt, cọ xát phần thịt non, hắn chống hai tay bên người cô, ghé vào mút mát bộ ngực trắng nõn, cao ngất: "Vậy thì làm thêm một lần nữa đi."
Tiếng thở dốc và rên rỉ xen lẫn vào nhau, cô mặc kệ Lancelot đang hỏi, choáng váng theo động tác của hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rên hùa theo hắn.
"Tô Ngọc, gọi tên tôi." Lancelot rong ruổi cưỡi trên người cô, xoa bóp bộ ngực cao ngất của cô.
Cô quàng tay lên cổ Lancelot, đầu ngửa ra sau, liên tục kêu tên hắn: "A... Tiêu... Tiêu Vọng... Ưm... Chậm thôi..."
Lời nói của cô bị Lancelot nuốt vào trong miệng, Lancelot ngậm môi cô, đầu lưỡi càn quét khoang miệng Lâm Tô Ngọc.
"Gọi tôi là chồng."
"A... Tiêu..."
"Gọi chồng, ngoan."
Lancelot đột nhiên chậm lại, côn thịt ở trong cơ thể cô từ từ xay nhuyễn, nhưng không đâm vào nữa.
Lâm Tô Ngọc nôn nóng vươn một chân câu lấy eo hắn, da thịt ở bắp chân vuốt ve eo hắn: "Di chuyển... Anh di chuyển đi..."
Cô làm nũng nhìn hắn, nước mắt lưng chòng: "Khó chịu..."
Bụng cô nóng bừng bừng, từng đợt khó chịu từ hoa huyệt truyền lên não, dường như sắp đạt đến cực điểm, nhưng hắn lại ngăn cản không cho cô cảm nhận triệt để cảm giác có một không hai này.
Ham muốn không thể chịu đựng được đã bóp chết sự xấu hổ và lý trí của cô.
"Gọi chồng đi, cầu xin tôi cho em, hửm?" Lancelot xoa mông cô, liếm láp vành tai cô, dùng chính ngực hắn cọ xát đóa hồng mai dựng đứng trên vú cô.
Khuôn mặt Lâm Tô Ngọc quyến rũ đến kỳ lạ, cô cắn chặt đôi môi hồng như ứa máu của mình muốn tự di chuyển, nhưng Lancelot lại giữ chặt cô không cho cô động đậy, làm cô chỉ có thể cảm nhận côn thịt đang chặn lại, cảm giác này khiến cô gần như phát điên.
"Chồng ơi, cho em đi a a a... Em..." Lâm Tô Ngọc nức nở vừa dứt lời, Lancelot liền điên cuồng đâm vào, nhiều lần chọc đến chỗ sâu nhất.
"A!" Phần hông của Lâm Tô Ngọc bị hắn đâm cho bạch bạch, cơ thể lắc lư như thuyền đi trong mưa gió, suýt chút nữa không vịn vào được Lancelot.
Bộ ngực trắng sữa của cô dán sát vào lồng ngực Lancelot, từng tấc da thịt tiếp xúc như đổ thêm dầu vào lửa trên người cô, tóc trên trán ướt đẫm mồ hôi, gương mặt ửng hồng như bị thiêu đốt.
Một luồng nhiệt tràn vào trong bụng Lâm Tô Ngọc, cả người trở nên căng chặt, khoái cảm mãnh liệt hoàn toàn nuốt chửng cô.
Trong miệng cô phát ra những tiếng rên rỉ yêu kiều, hoa huyệt co rút dữ dội vì cơn cao trào ập đến.
Lancelot thở hổn hển gia tăng tốc độ, theo nhịp điệu của Lâm Tô Ngọc, giải phóng vào trong cơ thể cô.
Tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào sâu trong hoa huyệt cô, ngón chân Lâm Tô Ngọc cuộn tròn, hoa huyệt co rút lại vì kích thích.
Lancelot hôn cô, nuốt đi tiếng rên rỉ cô phát ra, hắn xoa nhẹ mái tóc cô, từ từ rút ra khỏi cơ thể cô.
Lâm Tô Ngọc nhìn Lancelot bằng ánh mắt trống rỗng, cái miệng nhỏ thở phì phò, cô nằm xụi lơ trên giường, động động ngón tay cũng phải cố hết sức.
Lancelot tách hai chân cô ra, làm toàn bộ hoa huyệt lộ ra trước mặt hắn.
Dư vị của cao trào vẫn chưa kết thúc, hai mép thịt hơi sưng đỏ của Lâm Tô Ngọc không khép lại được mà căng ra thành hình chữ o, máu và tinh dịch trắng đục không ngừng chảy ra khỏi miệng huyệt cô.
Lancelot lau khô hạ thân ướt nhẹp của cô và côn thịt của mình, sau đó đưa ngón trỏ vào bên trong cái lỗ nhỏ nhẹ nhàng di chuyển: "Đau không?"
Lâm Tô Ngọc lắc đầu, giọng nói có chút mệt mỏi: "Không đau, anh đừng..."
Lancelot đặt đồ vật cương cứng của mình ở miệng huyệt, cọ xát phần thịt non, hắn chống hai tay bên người cô, ghé vào mút mát bộ ngực trắng nõn, cao ngất: "Vậy thì làm thêm một lần nữa đi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook