Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta
-
Chương 1: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (1)
Edit: Ochibi
"Quả nhiên là tiểu minh tinh tuyến mười tám*, cái áo khoác xám xịt trùm kín mít đó giá chỉ đáng vài đồng thôi à?"
(*Chỉ các nhân vật công chúng có mức độ nổi tiếng thấp, thông thường là sự chế giễu)
"Ai, nghe nói chẳng người nào thèm, cũng không biết cô ta xấu thành dạng gì, có lẽ không có tiền đi thẩm mĩ, nhưng vừa vặn xứng với tên què Lê gia kia……"
Là "tiểu minh tinh tuyến mười tám" được mấy anh công tử bàn tán, hồ yêu Tiên Tảo Tảo cúi đầu, ngồi trên ghế lô của khách sạn, trong hình ảnh phản chiếu trên sàn bóng loáng, cô xinh như một bông hoa nhỏ.
Vẫn là lần đầu nghe người ta nói cô xấu.
Mới mẻ.
Không được, sau khi hệ thống đồng ý cô liền cởi mũ áo khoác ra, dùng sắc đẹp làm cho bọn họ hét lên nãi nãi!
Nhân tiện, bị chế giễu còn có tên què kia, Tiên Tảo Tảo nghĩ vậy, dưới cái mũ trùm đầu nhìn nam nhân trên xe lăn.
Nam nhân ở trong một căn phòng, ngồi trên xe lăn tư với thế tùy ý và không tập trung, nhưng chính là không chút để ý tư thái, hắn như trộn lẫn vào một viên ngọc bích đắt tiền trong bụi bặm.
Không hợp nhau đồng thời lại hết sức thu hút.
Càng thu hút chính là, một đôi mắt hắc diệu thạch hẹp dài rất có thần thái, dường như có thể nhìn thấu nhân tâm.
Tiên Tảo Tảo ngoài ý muốn phát hiện, cặp mắt kia đang nhìn cô.
Nam nhân nghiền ngẫm nhếch một bên khóe môi, giữ cô trong tầm mắt, còn nâng ly rượu vang đỏ trong tay về phía cô.
Từ đầu đến cuối nam nhân đều không thèm liếc mắt đến bọn công tử ồn ào, không đem đối phương đặt vào trong đôi mắt kiêu căng.
Tiên Tảo Tảo dưới cái mũ áo choàng nhịn không được cười, người tên Lệ Đình này rất vui chơi, chân què là giả, hơn nữa vừa thấy liền biết là người yêu thích việc trả thù.
"Suy nghĩ gì vậy?" Hệ thống 001 lặng lẽ ngoi đầu.
Tiên Tảo Tảo suy nghĩ về giá trị nhan sắc của Lệ Đình, đáp, "À, xem quần chúng nói ta với đối tượng công lược rất xứng đôi, cảm thấy…… Miễn cưỡng có thể chấp nhận được."
Còn chuyện người ta ghét bỏ nói cô xấu? Đợi lát nữa cô sẽ khiến bọn họ kêu lên nãi nãi!
Sau đó dựa theo hệ thống yêu cầu cô thực hiện nguyện vọng của Lệ Đình, qua mười cái thế giới nhỏ, là cô có thể đuổi đi âm độc trở lại thế giới thực, làm một con mỹ hồ yêu khỏe mạnh!
001: "…… Ngoan, cô cố lên."
"Suỵt, 001 xem kìa! Có biến!" Cô thấy có người đến gần Lệ Đình, Tiên Tảo Tảo không hề hạt bần cùng 001, cô nhìn chằm chằm phía đối diện, thấy người nọ cúi thân mình xuống trước mặt Lệ Đình, giọng như thể đang báo cáo lại điều gì đó ——
“Lệ thiếu, nên giáo huấn người, buổi họp kết thúc sẽ lập tức phá sản.” Nói xong, người báo cáo nhìn mấy công tử vừa nãy ồn ào phía bên Tiên Tảo Tảo vài lần.
Là vài vị lúc nãy cười nhạo Lệ Đình.
"Đã biết," thanh âm của đối tượng công lược trầm thấp, làm Tiên Tảo Tảo nhớ tới một loại nhạc cụ phương Tây, nhưng nghĩ mãi không ra.
Dù sao thì cũng rất dễ nghe.
Bên này Tiên Tảo Tảo nghe lén, bên kia Lệ Đình cúi đầu nhìn tiểu minh tinh tuyến mười tám, ý cười trên khóe môi gia tăng.
Cũng không biết Trần Cường theo tìm, một không quần áo trang sức xinh đẹp, hai lá gan không huấn luyện, từ khi bước vào cửa đến bây giờ vật nhỏ cũng không dám động quá nhiều.
Quả thực giống như là đột nhiên bị trói, rốt cuộc tiểu minh tinh tuyến mười tám chân chính đã sớm bị người của hắn "thỉnh" đi rồi.
Tuy nhiên, vừa rồi nhìn thoáng qua hắn bất ngờ phát hiện, vật nhỏ có đôi mắt quá mức thanh triệt.
Ánh mắt Lệ Đình vẫn luôn dừng lại trên người Tiên Tảo Tảo, lúc đối thoại cùng trợ lý rất là không chú tâm, "Chuẩn bị xe lăn cho mấy người Trần thiếu cho tốt chưa?"
Trợ lý nói: “Đều an bài tốt, nhưng xe lăn của ngài……” Còn có muốn ngồi hay không?
Lệ Đình xua xua tay, hắn cúi đầu môi mỏng để sát vào rượu vang đỏ ly, nghĩ nghĩ lại buông, hắn quay đầu đi, thanh âm lười biếng đối trợ lý nói: "Xe lăn sẽ có người vui vẻ giúp ta đẩy."
Trợ lý vừa muốn hỏi là ai, thì thấy Boss nheo đôi mắt nhìn đến tiểu minh tinh tuyến mười tám đứng đối diện ngay cửa.
Tiểu minh tinh mặc áo khoác dài màu đen, mặt không dám để lộ khiếp đảm, trông rất khó coi đi?
Trợ lý nghĩ như vậy, liền nghe được thanh âm lạnh trầm của Boss, "Nhưng thật ra đôi mắt ấy làm người ta đau lòng."
Lệ Thiếu miêu tả tiểu minh tinh tuyến mười tám?
Trợ lý kinh ngạc muốn há mồm.
10/11/2019
"Quả nhiên là tiểu minh tinh tuyến mười tám*, cái áo khoác xám xịt trùm kín mít đó giá chỉ đáng vài đồng thôi à?"
(*Chỉ các nhân vật công chúng có mức độ nổi tiếng thấp, thông thường là sự chế giễu)
"Ai, nghe nói chẳng người nào thèm, cũng không biết cô ta xấu thành dạng gì, có lẽ không có tiền đi thẩm mĩ, nhưng vừa vặn xứng với tên què Lê gia kia……"
Là "tiểu minh tinh tuyến mười tám" được mấy anh công tử bàn tán, hồ yêu Tiên Tảo Tảo cúi đầu, ngồi trên ghế lô của khách sạn, trong hình ảnh phản chiếu trên sàn bóng loáng, cô xinh như một bông hoa nhỏ.
Vẫn là lần đầu nghe người ta nói cô xấu.
Mới mẻ.
Không được, sau khi hệ thống đồng ý cô liền cởi mũ áo khoác ra, dùng sắc đẹp làm cho bọn họ hét lên nãi nãi!
Nhân tiện, bị chế giễu còn có tên què kia, Tiên Tảo Tảo nghĩ vậy, dưới cái mũ trùm đầu nhìn nam nhân trên xe lăn.
Nam nhân ở trong một căn phòng, ngồi trên xe lăn tư với thế tùy ý và không tập trung, nhưng chính là không chút để ý tư thái, hắn như trộn lẫn vào một viên ngọc bích đắt tiền trong bụi bặm.
Không hợp nhau đồng thời lại hết sức thu hút.
Càng thu hút chính là, một đôi mắt hắc diệu thạch hẹp dài rất có thần thái, dường như có thể nhìn thấu nhân tâm.
Tiên Tảo Tảo ngoài ý muốn phát hiện, cặp mắt kia đang nhìn cô.
Nam nhân nghiền ngẫm nhếch một bên khóe môi, giữ cô trong tầm mắt, còn nâng ly rượu vang đỏ trong tay về phía cô.
Từ đầu đến cuối nam nhân đều không thèm liếc mắt đến bọn công tử ồn ào, không đem đối phương đặt vào trong đôi mắt kiêu căng.
Tiên Tảo Tảo dưới cái mũ áo choàng nhịn không được cười, người tên Lệ Đình này rất vui chơi, chân què là giả, hơn nữa vừa thấy liền biết là người yêu thích việc trả thù.
"Suy nghĩ gì vậy?" Hệ thống 001 lặng lẽ ngoi đầu.
Tiên Tảo Tảo suy nghĩ về giá trị nhan sắc của Lệ Đình, đáp, "À, xem quần chúng nói ta với đối tượng công lược rất xứng đôi, cảm thấy…… Miễn cưỡng có thể chấp nhận được."
Còn chuyện người ta ghét bỏ nói cô xấu? Đợi lát nữa cô sẽ khiến bọn họ kêu lên nãi nãi!
Sau đó dựa theo hệ thống yêu cầu cô thực hiện nguyện vọng của Lệ Đình, qua mười cái thế giới nhỏ, là cô có thể đuổi đi âm độc trở lại thế giới thực, làm một con mỹ hồ yêu khỏe mạnh!
001: "…… Ngoan, cô cố lên."
"Suỵt, 001 xem kìa! Có biến!" Cô thấy có người đến gần Lệ Đình, Tiên Tảo Tảo không hề hạt bần cùng 001, cô nhìn chằm chằm phía đối diện, thấy người nọ cúi thân mình xuống trước mặt Lệ Đình, giọng như thể đang báo cáo lại điều gì đó ——
“Lệ thiếu, nên giáo huấn người, buổi họp kết thúc sẽ lập tức phá sản.” Nói xong, người báo cáo nhìn mấy công tử vừa nãy ồn ào phía bên Tiên Tảo Tảo vài lần.
Là vài vị lúc nãy cười nhạo Lệ Đình.
"Đã biết," thanh âm của đối tượng công lược trầm thấp, làm Tiên Tảo Tảo nhớ tới một loại nhạc cụ phương Tây, nhưng nghĩ mãi không ra.
Dù sao thì cũng rất dễ nghe.
Bên này Tiên Tảo Tảo nghe lén, bên kia Lệ Đình cúi đầu nhìn tiểu minh tinh tuyến mười tám, ý cười trên khóe môi gia tăng.
Cũng không biết Trần Cường theo tìm, một không quần áo trang sức xinh đẹp, hai lá gan không huấn luyện, từ khi bước vào cửa đến bây giờ vật nhỏ cũng không dám động quá nhiều.
Quả thực giống như là đột nhiên bị trói, rốt cuộc tiểu minh tinh tuyến mười tám chân chính đã sớm bị người của hắn "thỉnh" đi rồi.
Tuy nhiên, vừa rồi nhìn thoáng qua hắn bất ngờ phát hiện, vật nhỏ có đôi mắt quá mức thanh triệt.
Ánh mắt Lệ Đình vẫn luôn dừng lại trên người Tiên Tảo Tảo, lúc đối thoại cùng trợ lý rất là không chú tâm, "Chuẩn bị xe lăn cho mấy người Trần thiếu cho tốt chưa?"
Trợ lý nói: “Đều an bài tốt, nhưng xe lăn của ngài……” Còn có muốn ngồi hay không?
Lệ Đình xua xua tay, hắn cúi đầu môi mỏng để sát vào rượu vang đỏ ly, nghĩ nghĩ lại buông, hắn quay đầu đi, thanh âm lười biếng đối trợ lý nói: "Xe lăn sẽ có người vui vẻ giúp ta đẩy."
Trợ lý vừa muốn hỏi là ai, thì thấy Boss nheo đôi mắt nhìn đến tiểu minh tinh tuyến mười tám đứng đối diện ngay cửa.
Tiểu minh tinh mặc áo khoác dài màu đen, mặt không dám để lộ khiếp đảm, trông rất khó coi đi?
Trợ lý nghĩ như vậy, liền nghe được thanh âm lạnh trầm của Boss, "Nhưng thật ra đôi mắt ấy làm người ta đau lòng."
Lệ Thiếu miêu tả tiểu minh tinh tuyến mười tám?
Trợ lý kinh ngạc muốn há mồm.
10/11/2019
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook