Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội
-
Chương 39: Thượng tướng, ngài thiên vị quá đà! _ 11
" Dưới lòng đất ?? " Cẩn Tư Ngôn nhíu mày. Xương An Diệp đem chuyện mình biết kể cho Cẩn Tư Ngôn cùng Thanh Trì Phong. Trong cái quân đội tác chiến, hai người này là đáng tin tưởng nhất rồi, cũng là hai người thân cận nhất với. cậu.
" Tại sao em biết chuyện này?" Cẩn Tư Ngôn cùng Thanh Trì Phong đều nhìn cậu, nheo nheo con mắt.
Xương An Diệp chột dạ mà chẹp cái môi, nói thế nào đây : " Thì .... ừm... em đã vào trong khu rừng kia xem xét rồi. Đúng, đúng, đã vào xem rồi, không may bị ngã một cái liền phát hiện một hang động lớn dưới lòng đất..."
Thanh Trì Phong ngay lập tức lo lắng nhìn sang, kéo người vào lòng xem xét: " Anh bị ngã?! Có đau không? Bị thương chỗ nào phải nói em biết?"
" Không có." Xương An Diệp đẩy hắn, nghiêm túc đem toàn bộ sự việc có ở hang động đó nói cho hai người nghe.
" Ý em nói ở dưới đó có cỏ ngũ sắc, mà đám cỏ đó có công dụng thần kì như chữa lành vết thương, cải tử hoàn đồng..? " Cẩn Tư Ngôn có chút không tin lắm nhưng hắn cũng không nghĩ rằng Xương An Diệp nói dối.
Thanh Trì Phong ôm ôm eo Xương An Diệp, sờ soạn khắp người cậu, phát hiện đúng là không có bị thương mới gật gù nhưng vẫn không buông bàn tay đang bóp bóp mông cậu
" Tú ân ái thì về nhà ." Cẩn Tư Ngôn đen mặt. Hai con người chết tiệt, dám ở trước mặt hắn làm ra mấy cái hành động mờ ám như thế, biết hắn từng tuổi này còn chưa có người yêu không hả?!.ಠಗಠ Bực bội à.
Xương An Diệp cười, đem bàn tay Thanh Trì Phong dời lên trên, làm hắn ngay ngắn đặt tay lên đùi.
Cẩn Tư Ngôn nghiến răng nghiến lợi, như vậy thì khác gì nhau : " Vậy tôi đi báo cáo sự việc cho đại tướng Moyes. Hai người tiếp tục đi. Làm phiền rồi."
ರ\_ರ
" Ấy ." Xương An Diệp giữ hắn lại: " Không được, chuyện này chỉ có thể có 3 chúng ta biết, ngoài ra chúng ta còn phải âm thầm tiêu hủy đám cỏ đó. "
Cẩn Tư Ngôn cau mày, suy nghĩ một chút. Thanh Trì Phong gật đầu đồng ý: " Vấn đề là nếu để lộ thông tin rằng trên đời tồn tại một loại cỏ thần kì như vậy thì chắc chắn sẽ có rất nhiều các thế lực lớn tranh dành. Cho dù đám cỏ ấy có nhiều đến đâu thì nhất định cũng sẽ có ngày cạn kiệt. "
" Chúng ta chỉ có 3 người, khu rừng kia thì lại rất nguy hiểm."
" Em biết phải làm thế nào."
Ban đêm ngày tiếp theo, khi tất cả mọi thứ đều rơi vào tĩnh lặng, Cẩn Tư Ngôn nhanh như gió đánh ngất đám người canh gác bên ngoài.
Cả 3 cùng đi đến chỗ phi cơ riêng mà Xương An Diệp lái đến đây.
" Phi cơ này quen quen?! Hình như của bá phụ." Cẩn Tư Ngôn nhìn xung quanh.
Xương An Diệp cũng không phủ nhận: " Là của cha em. Mượn của ổng một tý."
Xương An Diệp vì đề phòng đến trường hợp không thể lấy cơ giáp từ phi cơ của chính phủ nên đã tự mình đem cơ giáp theo. Mỗi cơ giáp đều được trang bị y hệt cơ giáp mà chính phủ chuẩn bị. Xương An Diệp lên đầu tiên, thử qua một lần. Mọi thứ đều ok.
Vì để tránh gây ra tiếng động lớn nên ba người quyết định đi đường vòng. Cũng không xa lắm. Con đường này dẫn thẳng đến gần cái hang hơn.
Đến nơi cũng đã gần rạng sáng.
" Có mệt không?" Thanh Trì Phong nhìn qua màn hình lập thể, thấy Xương An Diệp có vẻ không vui. Xương An Diệp lắc đầu: " Không mệt. Chúng ta phải nhanh lên."
Cậu nhíu mày nhìn con đường phía trước, còn một đoạn nữa. Nếu như để trời sáng hẳn, đại tướng Ravid Moyes sẽ tập hợp mọi người, lúc đó không thấy Cẩn Tư Ngôn và Thanh Trì Phong thì mệt.
Cùng lúc đó ở phi cơ chính, đại tướng Ravid Moyes híp con mắt vô cùng nguy hiểm: " Đã sai người theo dõi chưa?"
" Đã sắp xếp ổn thoả. Đại tướng chỉ cần ngồi đợi vật báu về tay mình thôi." Phó quan bên cạnh hết sức mỉm cười nịnh nọt: " Đại tướng quả là thông minh, như thế này bọn chúng chỉ có nước chui đầu vào rọ."
Ravid Moyes hừ lạnh một tiếng: " Đừng khinh thường chúng, dù gì cũng phải cẩn thận. Chuẩn bị tập hợp đi, 2 giờ nữa sẽ xuất phát. Lúc đó ngươi biết bản thân mình có nhiệm vụ gì rồi đấy. Đừng làm ta thất vọng. "
Phó quan mỉm cười, vội nói: " Tôi đương nhiên sẽ không làm ngài thất vọng. Chỉ có điều....."
Ravid Moyes liếc hắn, chậm rãi cười: " Việc của ngươi ta cũng sẽ không quên. " Chỉ là muốn có địa vị, tiền bạc thôi mà, đối với đại tướng như hắn đây là chuyện nhỏ. Nhưng nếu có thể nhân cơ hội này, lật đổ Xương Tư Kỷ thì là một đại may mắn a. Một núi đâu thể có hai hổ.
\( Xương Tư Kỷ là cha của Xương An Diệp ở vị diện này.\)
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Muốn đọc truyện xuyên không tu tiên mà chẳng tìm được bộ nào ưng ý. Buồn ghê á !!!!!!!! \(╥﹏╥\)
" Tại sao em biết chuyện này?" Cẩn Tư Ngôn cùng Thanh Trì Phong đều nhìn cậu, nheo nheo con mắt.
Xương An Diệp chột dạ mà chẹp cái môi, nói thế nào đây : " Thì .... ừm... em đã vào trong khu rừng kia xem xét rồi. Đúng, đúng, đã vào xem rồi, không may bị ngã một cái liền phát hiện một hang động lớn dưới lòng đất..."
Thanh Trì Phong ngay lập tức lo lắng nhìn sang, kéo người vào lòng xem xét: " Anh bị ngã?! Có đau không? Bị thương chỗ nào phải nói em biết?"
" Không có." Xương An Diệp đẩy hắn, nghiêm túc đem toàn bộ sự việc có ở hang động đó nói cho hai người nghe.
" Ý em nói ở dưới đó có cỏ ngũ sắc, mà đám cỏ đó có công dụng thần kì như chữa lành vết thương, cải tử hoàn đồng..? " Cẩn Tư Ngôn có chút không tin lắm nhưng hắn cũng không nghĩ rằng Xương An Diệp nói dối.
Thanh Trì Phong ôm ôm eo Xương An Diệp, sờ soạn khắp người cậu, phát hiện đúng là không có bị thương mới gật gù nhưng vẫn không buông bàn tay đang bóp bóp mông cậu
" Tú ân ái thì về nhà ." Cẩn Tư Ngôn đen mặt. Hai con người chết tiệt, dám ở trước mặt hắn làm ra mấy cái hành động mờ ám như thế, biết hắn từng tuổi này còn chưa có người yêu không hả?!.ಠಗಠ Bực bội à.
Xương An Diệp cười, đem bàn tay Thanh Trì Phong dời lên trên, làm hắn ngay ngắn đặt tay lên đùi.
Cẩn Tư Ngôn nghiến răng nghiến lợi, như vậy thì khác gì nhau : " Vậy tôi đi báo cáo sự việc cho đại tướng Moyes. Hai người tiếp tục đi. Làm phiền rồi."
ರ\_ರ
" Ấy ." Xương An Diệp giữ hắn lại: " Không được, chuyện này chỉ có thể có 3 chúng ta biết, ngoài ra chúng ta còn phải âm thầm tiêu hủy đám cỏ đó. "
Cẩn Tư Ngôn cau mày, suy nghĩ một chút. Thanh Trì Phong gật đầu đồng ý: " Vấn đề là nếu để lộ thông tin rằng trên đời tồn tại một loại cỏ thần kì như vậy thì chắc chắn sẽ có rất nhiều các thế lực lớn tranh dành. Cho dù đám cỏ ấy có nhiều đến đâu thì nhất định cũng sẽ có ngày cạn kiệt. "
" Chúng ta chỉ có 3 người, khu rừng kia thì lại rất nguy hiểm."
" Em biết phải làm thế nào."
Ban đêm ngày tiếp theo, khi tất cả mọi thứ đều rơi vào tĩnh lặng, Cẩn Tư Ngôn nhanh như gió đánh ngất đám người canh gác bên ngoài.
Cả 3 cùng đi đến chỗ phi cơ riêng mà Xương An Diệp lái đến đây.
" Phi cơ này quen quen?! Hình như của bá phụ." Cẩn Tư Ngôn nhìn xung quanh.
Xương An Diệp cũng không phủ nhận: " Là của cha em. Mượn của ổng một tý."
Xương An Diệp vì đề phòng đến trường hợp không thể lấy cơ giáp từ phi cơ của chính phủ nên đã tự mình đem cơ giáp theo. Mỗi cơ giáp đều được trang bị y hệt cơ giáp mà chính phủ chuẩn bị. Xương An Diệp lên đầu tiên, thử qua một lần. Mọi thứ đều ok.
Vì để tránh gây ra tiếng động lớn nên ba người quyết định đi đường vòng. Cũng không xa lắm. Con đường này dẫn thẳng đến gần cái hang hơn.
Đến nơi cũng đã gần rạng sáng.
" Có mệt không?" Thanh Trì Phong nhìn qua màn hình lập thể, thấy Xương An Diệp có vẻ không vui. Xương An Diệp lắc đầu: " Không mệt. Chúng ta phải nhanh lên."
Cậu nhíu mày nhìn con đường phía trước, còn một đoạn nữa. Nếu như để trời sáng hẳn, đại tướng Ravid Moyes sẽ tập hợp mọi người, lúc đó không thấy Cẩn Tư Ngôn và Thanh Trì Phong thì mệt.
Cùng lúc đó ở phi cơ chính, đại tướng Ravid Moyes híp con mắt vô cùng nguy hiểm: " Đã sai người theo dõi chưa?"
" Đã sắp xếp ổn thoả. Đại tướng chỉ cần ngồi đợi vật báu về tay mình thôi." Phó quan bên cạnh hết sức mỉm cười nịnh nọt: " Đại tướng quả là thông minh, như thế này bọn chúng chỉ có nước chui đầu vào rọ."
Ravid Moyes hừ lạnh một tiếng: " Đừng khinh thường chúng, dù gì cũng phải cẩn thận. Chuẩn bị tập hợp đi, 2 giờ nữa sẽ xuất phát. Lúc đó ngươi biết bản thân mình có nhiệm vụ gì rồi đấy. Đừng làm ta thất vọng. "
Phó quan mỉm cười, vội nói: " Tôi đương nhiên sẽ không làm ngài thất vọng. Chỉ có điều....."
Ravid Moyes liếc hắn, chậm rãi cười: " Việc của ngươi ta cũng sẽ không quên. " Chỉ là muốn có địa vị, tiền bạc thôi mà, đối với đại tướng như hắn đây là chuyện nhỏ. Nhưng nếu có thể nhân cơ hội này, lật đổ Xương Tư Kỷ thì là một đại may mắn a. Một núi đâu thể có hai hổ.
\( Xương Tư Kỷ là cha của Xương An Diệp ở vị diện này.\)
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Muốn đọc truyện xuyên không tu tiên mà chẳng tìm được bộ nào ưng ý. Buồn ghê á !!!!!!!! \(╥﹏╥\)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook