Lục Kim An cụp mắt, anh có thể nhìn thấy xương quai xanh lộ ra ngoài lễ phục của Giang Tử Khâm, giống như bươm bướm vỗ cánh chuẩn bị bay đi.
Đại tiểu thư qua lại với không ít người đàn ông, thậm chí trước đây còn từng bày tỏ tình cảm rõ ràng với anh.
Nhưng anh đã từ chối thẳng thừng.
Anh hiểu rõ sự lăng nhăng và dễ dãi của tiểu thư.
Theo đuổi chẳng qua là hứng thú nhất thời, chơi chán thì tiện tay vứt bỏ.
“Đau đầu sao?”
Giang Tử Khâm ngẩng đầu lên, đôi mắt hạnh như phủ một lớp sương mờ.
Lục Kim An đặt một chân lên giường, giọng nói lạnh lùng, "Để tôi bóp giúp ngài.
”
Lúc trước cô đau đầu đều mạnh mẽ yêu cầu anh đến bóp giúp cô, không bóp sẽ nổi giận.
Lục Kim An ngại phiền phức, dứt khoát tự mình mở miệng hỏi trước.
Tay người đàn ông chạm vào huyệt Thái Dương của cô, đầu ngón tay mềm mại ấm áp.
Giang Tử Khâm phản ứng rất lớn, cô lùi về phía sau trốn tránh, tay đặt ở trên ngực anh chống cự, cúi đầu nói: "Không, không cần! ! ”
Giọng nói thong dong của Lục Kim An vang lên bên tai Giang Tử Khâm, "Không cần?”
Lông mi cuộn thật dài của Giang Tử Khâm khẽ run, hai má ửng hồng, làn da trắng nõn mịn màng như ngọc.
Cô vẫn chưa nắm rõ được mạch truyện và thân phận của nhân vật, không dám hành động thiếu suy nghĩ, lặp lại một lần nữa: “Tôi không thích như thế này.
”
Lục Kim An im lặng một lúc.
Anh rút tay về, trong mắt hiện lên ý tìm tòi nghiên cứu, thấp giọng nói.
“Xin lỗi.
”
Làn da của cô rất trắng, được nuông chiều đến mức cả người non mềm, dưới ánh đèn trắng lại càng mềm mại hơn.
Sắc mặt Lục Kim An không thay đổi, tâm tư lại xoay chuyển một vòng.
Anh không biết Giang Tử Khâm đây là đang chơi trò gì, có thể không tiếp xúc với cô thì chính anh cũng mừng rỡ thoải mái.
Tai Giang Tử Khâm hồng hồng, nhỏ giọng nói: "Không có việc gì.
”
“Để tôi tự mình đi qua.
”
Lục Kim An đứng thẳng dậy, lạnh nhạt nói: "Tôi nói với tiên sinh một câu, đến lúc đó ngài nghỉ ngơi xong thì xuống, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi.
”
Giang Tử Khâm còn chưa hoàn toàn hiểu rõ tình huống, gật gật đầu lung tung, bắp chân lộ ra bên giường xê dịch lên trên.
“Được.
”
Cho đến khi tiếng đóng cửa vang lên, màn giới thiệu bối cảnh của hệ thống mới thong thả đến chậm.
[Giang gia là đại gia tộc hào môn có tên tuổi ở nước Z.
]
[Cô là đại tiểu thư duy nhất của Giang gia, vừa rồi là quản gia của cô Lục Kim An, hôm nay tỉnh A tổ chức hội đấu giá một năm một lần, cũng là lần đầu tiên nhân vật phản diện và cô chạm mặt nhau.
]
Giang Tử Khâm rất nhanh đã tiếp thu thiết lập nhân vật của mình, lễ phục trên người cô vô cùng xinh đẹp, chất liệu vải cũng cực kỳ mềm mại ôm sát, vừa nhìn đã biết không rẻ.
"Nhiệm vụ cụ thể của thế giới này là gì?"
Hệ thống nói: “Dùng tình yêu cảm hóa nhân vật phản diện.
”
Giang Tử Khâm: "! ?”
Hệ thống nói: "Nói đơn giản một chút, để giá trị giết chóc của nhân vật phản diện giảm đến mức thấp nhất, cô có thể qua cửa.
"
Nghe coi như là dễ dàng.
Giang Tử Khâm gật đầu, "Vậy lúc trước mày nói quỷ là có ý gì? Thế giới này thoạt nhìn giống như là xã hội hiện đại mà, làm sao có thể có quỷ.
”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook