Tô Huy Huy có vẻ hơi lo lắng: "Nam Khanh, cảm ơn cậu hôm qua đã đưa mình tới phòng y tế.


Mình muốn làm bạn với cậu.

" Nữ chính của thế giới này muốn kết bạn với cô sao? Thôi, tốt nhất là không nên dính dáng nhiều thì hơn.


"Chúng ta là bạn cùng lớp, giúp cậu là điều nên làm mà.

" Nam Khanh bình thản trả lời, không bận tâm đến chuyện kết bạn.


Tô Huy Huy là người nhạy bén, vừa nghe qua đã hiểu ý của Nam Khanh, sắc mặt cô hơi tái đi, không hiểu tại sao Nam Khanh lại không muốn làm bạn với mình.


Trong lớp này, hầu hết các bạn đều là người lạ với Nam Khanh.


Bạn bè của cô chủ yếu ở lớp khác, và họ lại học những môn không giống nhau, nên cô không thường gặp người quen.


Ngược lại, Tô Huy Huy có vẻ như rất nhiều bạn trong lớp, bởi ngày hôm qua cô ấy luôn được vây quanh bởi mọi người.


Màn tiếp theo càng cho thấy rõ Tô Huy Huy có nhiều bạn thế nào.



Một nhóm nữ sinh, tuy không đứng quá gần, nhưng rõ ràng là bạn của Tô Huy Huy, cũng đang nghe cuộc trò chuyện của họ.


Một người trong nhóm tỏ ra không vui trước thái độ lạnh lùng của Nam Khanh: "Đồng học à, Huy Huy rất tử tế muốn kết bạn với cậu, sao cậu lại lạnh nhạt như vậy?" "Hôm qua thấy cậu đứng một mình, chẳng ai nói chuyện, Huy Huy có lòng tốt muốn làm bạn, vậy mà cậu còn không biết cảm kích.

" Tô Huy Huy không ngờ bạn mình lại nói ra những lời như thế, liền lúng túng lên tiếng: "Các cậu đừng nói vậy, đừng nói nữa mà.

" Nhị Nhị thì thở dài: "Đúng kiểu 'hoa trắng' rồi.

" Nam Khanh nhẹ nhàng kết luận: "Chính xác, là trắng, nhưng chưa phải hoa sen.

" Trước mắt thì chưa phải, nhưng tương lai thế nào còn chưa biết.


Nam Khanh không muốn quá gần gũi với nữ chính, cô chỉ là nhân vật phụ đi ngang qua câu chuyện, không muốn dính líu nhiều đến những vai chính.


"Huy Huy à, thái độ cô ấy như thế, cậu đừng cố nữa, không đáng đâu.


Người như cô ấy không có bạn bè cũng có lý do đấy.

" Tô Huy Huy không hài lòng với lời nói của hai người bạn mới, cô yêu quý việc kết bạn, nhưng cũng hiểu rằng mỗi người có một tính cách khác nhau.



Có thể Nam Khanh là người ít nói, không thể bắt người khác phải thay đổi tính cách để trở nên nhiệt tình hơn.


Cô nhanh chóng đỏ mặt và xin lỗi Nam Khanh: "Xin lỗi cậu, mình không muốn làm phiền cậu đâu.

" Nam Khanh nhẹ nhàng đáp lại: "Không sao.

" Đối với cô, đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt, không đáng bận tâm.


Tô Huy Huy đỏ mặt kéo hai người bạn của mình rời đi.


Nhị Nhị gật đầu: "Ừm, đúng là trắng, nhưng còn phải xem có trở thành hoa sen hay không.

" Nam Khanh cười: "Không cần xem xét gì cả, chuyện này không liên quan đến mình.

" Nhị Nhị chớp mắt, đúng là vậy, điều họ cần quan tâm chỉ là thay đổi kết cục của nam phụ, những chuyện khác không đáng để bận lòng.


Dù câu chuyện giữa Nam Khanh và Tô Huy Huy không gây ồn ào, nhưng xung quanh vẫn có người quan sát.


Nơi đông người thường nhiều chuyện.


"Cô gái kia hình như là Tô Huy Huy, đậu vào đây với thành tích top 10 toàn tỉnh, vừa xinh đẹp vừa học giỏi, đi đến đâu cũng có bạn bè vây quanh, thật đúng là may mắn.

" "Đúng rồi, cô ấy là Tô Huy Huy đấy, trời ạ, mình mới biết lớp mình có học bá.

" Rất nhiều người bắt đầu bàn tán về Tô Huy Huy, nữ chính của câu chuyện này luôn thu hút sự chú ý.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương