Những con khủng long săn mồi này có khứu giác rất nhạy bén, chúng nó ngửi thấy mùi máu, thế nên đã đi theo đến tận đây.

Mà Lam Bắc Ngôn vừa mới biến thân mấy giờ trước, hiện tại thân thể của anh căn bản không thể tiếp tục biến thân.

Nhìn thấy khủng long bạo chúa phía sau dần dần đến gần, khủng long săn mồi ở phía trước cũng đã bao vây lấy anh.

Ngay lúc Lam Bắc Ngôn gần như rơi vào tuyệt vọng, một bóng người bay tới từ cây cao bên cạnh, bỗng chốc bổ nhào đến làm anh ngã xuống đất.

Ngay sau đó, trước khi Lam Bắc Ngôn có thể kịp phản ứng, dưới chân trở nên trống rỗng, có một cánh cổng dịch chuyển được mở ra ở dưới chân anh.

Khi tiếp đất một lần nữa, Lam Bắc Ngôn và người ôm anh đã di chuyển đến một nơi tương đối an toàn khác trong khu rừng rậm rạp.

Nhưng vào lúc này, Lam Bắc Ngôn đột nhiên ngừi thấy mùi rượu ngọt xen lẫn hoa hồng, điều này đã khiến đồng tử của anh đột nhiên giãn ra.

Lam Bắc Ngôn nhìn cô gái đang đè lên người mình, cả người có chút sững sờ.

Thẩm Hoài Vi lúc này cũng không nói được lời nào, cô thở hồng hộc, trong mắt chứa đầy sự sợ hãi.


Cuối cùng cô cũng tìm được anh, xém chút nữa, xém chút nữa thôi, anh có thể sẽ chết ở đây!Nằm trên người Lam Bắc Ngôn, đợi sau khi Thẩm Hoài Vi ổn định hơi thở và lấy lại bình tĩnh, cô nhanh chóng trở mình đứng dậy.

"Tư lệnh, anh không sao chứ? Tôi là Athena, anh có nhận ra tôi không?"Nuốt nước bọt, Thẩm Hoài Vi nhìn Lam Bắc Ngôn trên người đầy vết thương, cũng không có thời gian mà đau lòng, cô lấy hộp sơ cứu ra, chuẩn bị rửa vết thương cho anh.

Nhưng ngay khi tay cô định tháo băng vải quấn quanh eo, Lam Bắc Ngôn đã nắm lấy cổ tay của cô.

"Không, tôi không sao.

""Không sao? Thật không vậy?"Tay của Thẩm Hoài Vi vẫn đang run rẩy, cô ngước nhìn Lam Bắc Ngôn, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt anh.

“Ừm, không sao.

”Lam Bắc Ngôn gật đầu, buông cổ tay của cô ra, từ dưới đất đứng lên.

"Được, chỉ cần anh không sao thì tốt rồi, cho gọi đội trưởng Cole, đội trưởng Cole có nghe thấy không? Cho gọi Cole?"Thẩm Hoài Vi lập tức muốn liên lạc với đội tìm kiếm cứu nạn, nhưng cô gọi một lúc lâu, trong kênh cũng không có âm thanh nào cả.

“Không cần liên lạc nữa đâu, từ trường nơi này quá mạnh, tất cả thiết bị liên lạc đều sẽ mất tác dụng.


”Giọng nói của Lam Bắc Ngôn rất trầm, còn có chút không dám ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoài Vi, nhưng lại nhịn không được muốn nhìn cô, trong đôi mắt đó chứa đầy cảm xúc sâu sắc và phức tạp.

“Thôi vậy, dù sao chỉ cần chúng ta đến điểm tập trung trước 9 giờ là được.

Tư lệnh, anh còn đi được không?”Thẩm Hoài Vi từ bỏ việc liên lạc với đội trưởng, đưa tay ra giúp đỡ Lam Bắc Ngôn.

Ai ngờ Lam Bắc Ngôn lại né đi.

"Tôi có thể tự đi được.

""Vậy thì tốt rồi.

"Đây là lần đầu tiên Thẩm Hoài Vi tiếp xúc với Lam Bắc Ngôn với tư cách là Athena, cô sợ bản thân sẽ bị nhận ra, thế nên lúc nói chuyện cũng cố ý nhỏ giọng lại.

"Tư lệnh, chúng ta không thể đi hướng kia nữa, khắp nơi đều có khủng long đột biến, chúng ta chỉ có thể đi đường vòng.

""Ừm.

"Lam Bắc Ngôn trả lời một tiếng, sau đó đi về hướng mà Thẩm Hoài Vi chỉ.

Thẩm Hoài Vi nhìn bóng dáng đó vẫn cao thẳng như cũ, trái tim vốn đang thấp thỏm, cuối cùng cũng trở nên nhẹ nhõm.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương