Xuyên Nhanh Chi Tra Thụ Không Tra
-
Chương 2-2
Mosben xa ở căn cứ tiền tuyến cũng nhận được hình ảnh máy theo dõi bố trí ngoài phi thuyền ghi lại, lúc á thư xinh đẹp kia đang lau vết máu, còn cố ý vô tình nhìn thoáng qua ống kính, đôi mắt xinh đẹp cỡ nào a! Mosben nhẹ nhàng vỗ về màn hình, phần tử thị huyết trong cơ thể lại bắt đầu rục rịch, ý tưởng muốn khóa á thư này lại chiếm cứ toàn bộ đầu óc, đã quên suy nghĩ muốn thiết huyết giáo dục hắn một chút lúc trước của chính mình. Á thư kia nhìn quen máu tươi cùng gϊếŧ chóc, cố tình lại có một khuôn mặt mị hoặc chúng sinh, một thể tổng hợp mâu thuẫn, thật là cực có thú.
Thương Vân không biết những chuyện này, phỏng chừng biết cũng không để ý, có khi còn sẽ híp mắt nói cho Mosben, có bản lĩnh thì đến đây!
Thương Vân mười mấy ngày nay ở trên phi thuyền trôi qua rất hài lòng, binh lính trên phi thuyền giống như tổ chức thành đoàn thể đến tham quan vậy, mỗi lần đến đưa cơm đưa nước đều không phải người lần trước. Tinh lực rất là tràn đầy nha! Thương Vân rất nghi ngờ năng lực lãnh đạo của Mosben, còn tàn bạo thị huyết cơ đấy, có lính như vậy phỏng chừng cũng là một đậu bỉ, ít nhất cũng là một muộn tao. Thương Vân cứ như vậy hạ định nghĩa, sự thật chứng minh Thương Vân là đúng, cho dù không đúng cũng phải theo đúng mà đi!
Khi Thương Vân đến cảng quân dụng của đế quốc Caesar, một máy bay quân dụng đang đợi ở bên cạnh, Thương Vân cũng không xoi mói, tinh cầu này rất có phong cách của thống soái một quốc gia, rất lạnh lùng cứng rắn a! Nói trắng ra chính là hoang vắng, lại thêm căn cứ dựng từ kim loại, đây là nơi người ở sao! Thương Vân ngược lại có một tia đồng tình với thống soái này, quý tộc đế đô mỗi ngày mở yến hội xem ca kịch lại còn nghị luận người bảo vệ bọn họ tàn bạo thị huyết, Thương Vân chỉ có thể ha ha a, nói nhân đạo gì với trùng tộc cơ chứ!
Còn chưa đi vào phủ thống soái đã nghe thấy một tiếng dã thú rống giận, Thương Vân giật giật khóe miệng, lại là ra oai phủ đầu? Phán đoán của hắn quả nhiên không sai, này nha rất ngây thơ, lại còn không đáng giá đồng tình.
Một nam nhân mặc quân phục phó quan màu trắng chạy tới, "Tướng quân Terry, ngài trở lại, thống soái bắt được một con thú Kim Thanh, đang phục tùng trong kia!" Người này đầy mặt kiêu ngạo, thế cho nên một người sống lớn như Thương Vân cũng không nhìn thấy. Đây là một á thư, Thương Vân liếm liếm môi, trong ánh mắt liếc tới kia mơ hồ mang theo địch ý, thì ra không phải là không thấy được à!
Không kích lại một phát không phải là Thương Vân, "Qua xem xem đi!" Thương Vân nói chen vào.
"Này..." Terry có chút khó xử, không có mệnh lệnh của thống soái hắn cũng không dám mang theo Thương Vân chạy loạn, đây chính là căn cứ quân sự, Thương Vân còn là con trai thủ tướng của đế quốc đối địch.
Thương Vân không nghe hắn trả lời, tìm hướng âm thanh truyền đến đi qua, Terry bất đắc dĩ, chỉ có thể đuổi theo, bảo phó quan Azer đi thông báo thống soái từ một con đường khác.
Thương Vân còn chưa đi đến trước mặt liền thấy được một hình thể khổng lồ, thú Kim Thanh, Thương Vân co rút khóe miệng, là dùng màu lông để đặt tên sao... Có cần không có sáng ý như vậy không chứ.
Ngoại hình có chút giống sư hổ, chiều cao đại khái sáu bảy mét, bộ lông toàn thân màu vàng kim, xem nhẹ vết máu mà nói vẫn là rất xinh đẹp, thích hợp làm áo khoác lông. Đôi mắt là màu xanh, rất xinh đẹp. Thú Kim Thanh rất khó bắt được, chỉ số thông minh của nó rất cao, hơn nữa giá trị vũ lực cũng rất cao.
Một nam nhân cầm roi dài trong tay đang đánh lên người nó, nam nhân kia thân cao khoảng hai mét, thân thể không coi là hùng tráng, lại lộ ra lực lượng mạnh mẽ, một đầu tóc vàng, đôi mắt xanh không có cảm tình của nhân loại, bị hắn nhìn thật giống như đang bị một con dã thú đang trong tư thế tấn công nhìn vậy, làm cho lòng người sợ hãi.
Đúng lúc này, con thú Kim Thanh vốn đang tấn công Mosben kia đột nhiên thay đổi phương hướng, xông về phía Thương Vân. Thương Vân liếc nhìn nam nhân kia một cái, muốn đến thử chút sâu cạn sao? Thương Vân cũng không động, mỉm cười nhìn thú Kim Thanh chạy về phía mình, bộ mặt dữ tợn phát ra một tiếng thú rống, thú Kim Thanh đến nơi liền dừng lại, ngồi xổm trên mặt đất nhìn Thương Vân nho nhỏ, thân thể rung lên như đang run rẩy, cúi đầu, vểnh mông, tỏ vẻ thần phục.
Thương Vân cong lên một bên khóe môi, trực giác dã thú sao? Những động vật này thường có trực giác càng chuẩn hơn so với nhân loại, nhất là khi đối mặt với uy hiếp đến mạng sống lại càng biết thức thời, không giống một số người, Thương Vân liếc mắt nhìn phó quan Azer còn đang ngầm trừng hắn.
Thú Kim Thanh dùng cái đầu to của nó cọ cọ Thương Vân, tủi thân nâng nâng móng vuốt. Thương Vân vươn tay cho nó liếm một chút, "Lễ gặp mặt của thống soái đại nhân tôi liền nhận, lần sau không cần làm kinh hỉ gì, trực tiếp cho tôi là được, tôi sẽ thích." Thương Vân điển hình mở mắt nói dối.
Trong mắt Mosben lóe vài tia nguy hiểm, "Không cần khách khí, làm vị hôn phu, đây là hẳn là." Tiểu tử kia là đang tức giận sao? Thật là đóa hoa hồng có gai.
Thương Vân cười cong ánh mắt, xoay người mang theo thú Kim Thanh rời đi, hình như vừa rồi muốn đi hướng này đúng không! Ném một đám binh lính trợn mắt há mồm, mang theo thú Kim Thanh nghênh ngang mà đi. Đây là tình huống gì, trâu bò như vậy a! Ánh mắt mọi người ào ào nhìn về phía tướng quân Terry đi đón người, Terry bỏ lại mọi người nhanh chóng đuổi theo phu nhân mới, dẫn hắn đến viện của mình, tốt nhất đừng lại ra sai lầm gì.
Thương Vân đến viện nhỏ của mình, để thú Kim Thanh ở trong sân tự trị liệu vết thương. Mình không phải người đã định ban đầu, còn chưa biết muốn xử lý thế nào đâu? Có trò vui!
Thương Vân không hề có tự giác của một á thư, cho dù thích nam nhân hắn cũng là một nam nhân hàng thật giá thật. Vì thế khi Mosben đi vào nhìn thấy chính là một hình ảnh ủy mị hoạt sắc sinh hương, Thương Vân vừa tắm rửa xong, giọt nước trên tóc còn đang nhỏ xuống, tóc mái lộn xộn buông xuống trên trán, một cái khăn tắm tùy ý che trên người, mơ hồ có thể thấy được bên trong cái gì cũng không mặc. Thương Vân đang nằm trên tháp quý phi(1) xem quang não, tuần tra một chút chủ tinh có gì chơi vui, một bàn tay còn đang bưng chén rượu.
Mosben lấn người đè lên, "Khẩn cấp câu dẫn tôi như vậy sao? Yên tâm, cho dù em không phải Yuno, cũng là người của tôi."
Thương Vân mí mắt cũng không nâng lên một chút, "Nằm mơ còn ngại sớm, thống soái đại nhân."
Mosben bình tĩnh nhìn Thương Vân không chút phản ứng, sắc mặt bình thường, nhịp tim bình thường, thất bại đứng dậy, hắn cũng không có hứng thú gì với một khúc gỗ.
"Chúng ta đã kết hôn, không định thực hiện nghĩa vụ làm thê tử sao?" Mosben ngồi xuống trên ghế bên cạnh.
Thương Vân liếc xéo hắn, đóng trang web đang xem lại, ID thân phận của hắn quả nhiên đã biến thành đã kết hôn, mà chính hắn là đương sự lại còn chưa biết.
"Tôi không phải Yuno, hoàng thất cũng không có phản ứng sao?" Thương Vân ngược lại cảm thấy kỳ lạ.
"Ý kiến của bọn họ luôn không thuộc phạm vi suy xét của tôi." Mosben hoàn toàn không có hảo cảm với đám quý tộc kia.
Thương Vân chậc lưỡi, "Chẳng trách bọn họ muốn loại trừ anh, quân cờ không nghe lời còn không bằng không có. Cưới con trai thủ tướng dị quốc tôi đây, tương lai khi trận chiến tranh muốn tránh cũng không tránh được kia đến, anh liền trong ngoài không phải là người, thắng sẽ nói anh máu lạnh vô tình, thua anh chính là công tư không phân, chậc chậc, bàn tính này đánh thật hay a! Biết rõ là bẫy mà còn nhảy vào trong," Thương Vân chỉ chỉ đầu mình, "Nơi này của anh có vấn đề sao?"
Đôi mắt xanh kia của Mosben cứ như vậy nhìn Thương Vân, khăn tắm vì động tác mà trượt ra, còn có hai điểm lộ ra màu hồng nhạt, bất giác có chút miệng khô lưỡi khô, "Bọn họ không động được tôi, chỉ có thể nghĩ biện pháp cho tôi ngột ngạt, chẳng qua..." Mosben đã rõ ràng cảm thấy mình cứng rắn, "Đối với em, có lẽ là bọn họ tính sai."
Mosben xoay người đặt trên người Thương Vân, chôn đầu trong cần cổ Thương Vân nhẹ nhàng cọ xát. Thương Vân cảm thấy ngứa ngứa, vặn vẹo thân thể tránh né, bị Mosben giữ chặt, "Còn động nữa thì tôi không thể đảm bảo mình sẽ không làm cái gì?" Thanh âm trầm khàn đến bản thân cũng không tin được.
Đôi mắt Thương Vân trên dưới xem xét Mosben một chút, nhìn qua thì là một dáng người sức bật mười phần. Thương Vân nâng đùi phải, nhẹ nhàng cọ xát, "Vậy anh muốn làm cái gì đây? Hả?"
Vài tia tối tăm lưu động trong mắt Mosben, một tay kéo cái khăn tắm vướng bận kia ra, hôn lên cánh môi màu hồng, có lẽ nói cắn xé càng thích hợp, tay cũng không nhàn rỗi, trượt trên làn da trơn mềm của Thương Vân, thân thể mềm mại thế này làm sao lại có sức bật mạnh như vậy chứ!
Thương Vân thấy hắn không tiếp tục, không khỏi cười nhạo, "Lần đầu tiên sao?"
Mosben cắn răng, á thư đáng chết này, lại dám cười nhạo hắn, lời này là có ý gì, chẳng lẽ hắn thân kinh bách chiến sao! Lại liên tưởng đến động tác thành thạo của Thương Vân, không khỏi phẫn nộ, thắt lưng nhanh chóng vận chuyển giống như lắp motor.
Thương Vân nâng mông, đem một chân vắt lên bả vai Mosben, tiện cho hắn càng thêm xâm nhập. Mosben cúi người xuống ngăn chặn cái miệng nhỏ kia, tùy ý mút vào nước bọt trong miệng.
Phó quan Azer đến tìm thống soái đứng ở ngoài cửa lại nắm chặt nắm tay, cửa cũng không đóng, còn là ở phòng khách, á thư kia liền ôm thống soái làm chuyện đó, quả thật không biết liêm sỉ.
Thương Vân rêи ɾỉ còn có Mosben nặng nề thở dốc, thường thường trộn lẫn tuyên ngôn "Em là của tôi" linh tinh đến từ thống soái, đố kị trong lòng phó quan Azer gần như muốn thiêu đốt hắn. Hắn đường đường là á thư nhà đại công tước, chạy đến làm phó quan sinh hoạt cho thống soái, không sợ khổ mệt theo hắn ba năm cũng chưa từng được một ánh mắt chính diện, á thư kia dựa vào cái gì, chỉ bằng bộ mặt kia sao?
"Azer? Thống soái đâu? Sao cậu còn đứng ở đây." Phó quan Rennes có chút bất mãn, đây vốn là công việc của hắn, Azer nhất định muốn đến mời thống soái, hiện tại lại đứng ở cửa không đi vào.
Azer sắc mặt khó coi nhìn Rennes một chút, mịt mờ liếc nhìn cánh cửa không đóng một cái, Rennes hiển nhiên cũng nghe được thứ không nên nghe, trời ạ, hôm nay vừa mới đăng ký kết hôn thống soái đã khẩn cấp ban ngày tuyên dâm, xem ra định vị vị phu nhân thống soái này còn phải nói lại.
"Cút!" Mosben tức giận gầm lên với hai người ngoài cửa, chung quy bị người quấy rầy tâm tình sẽ không rất tốt, càng đừng nói bị nghe góc tường. Azer đến Mosben đương nhiên biết, cho dù là ý loạn tình mê cũng vẫn duy trì một phần cảnh giác, đây chính là bản năng của quân nhân. Tâm tư của Azer hắn đương nhiên biết, có thể biết khó mà lui là tốt nhất, liền không để ý hắn nữa.
Sau đó Rennes cũng đến đây, mọi người nhớ ra hôm nay là ngày tổ chức hội nghị theo thông lệ. Này cũng thôi đi, hai người còn không định đi, Mosben không thể nhịn được nữa, kêu bọn họ cút.
Rennes hoảng sợ, trong phòng truyền đến tiếng cười trầm thấp của Thương Vân, đưa tới Mosben càng điên cuồng chuyển động, thuận tiện ngăn chặn cái miệng cười nhạo kia, chỉ để lại vài tiếng ô ô.
Rennes nhanh chóng kéo Azer rời đi, bị thống soái nhớ thương cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Hội nghị hôm nay là Rennes chủ trì, chống ánh mắt quái dị của người khác, Rennes kiên trì nói, "Khụ, thống soái cùng, cùng phu nhân đang bận, bận rộn, có chuyện gì báo cáo trước đi, chờ chút giao cho thống soái xử lý."
Hùng tính ở đây trong nháy mắt liền hiểu hàm nghĩa của đang bận, đồng loạt hướng về phía Rennes nháy mắt, vị phu nhân mới tới này lợi hại a, núi băng vạn năm như thống soái cũng bị bắt rồi! Nhất định phải đi cúng bái a!
Rennes cười khổ, còn chưa biết thống soái xong việc muốn thu thập hắn thế nào đâu!
(1) Tháp quý phi:
Thương Vân không biết những chuyện này, phỏng chừng biết cũng không để ý, có khi còn sẽ híp mắt nói cho Mosben, có bản lĩnh thì đến đây!
Thương Vân mười mấy ngày nay ở trên phi thuyền trôi qua rất hài lòng, binh lính trên phi thuyền giống như tổ chức thành đoàn thể đến tham quan vậy, mỗi lần đến đưa cơm đưa nước đều không phải người lần trước. Tinh lực rất là tràn đầy nha! Thương Vân rất nghi ngờ năng lực lãnh đạo của Mosben, còn tàn bạo thị huyết cơ đấy, có lính như vậy phỏng chừng cũng là một đậu bỉ, ít nhất cũng là một muộn tao. Thương Vân cứ như vậy hạ định nghĩa, sự thật chứng minh Thương Vân là đúng, cho dù không đúng cũng phải theo đúng mà đi!
Khi Thương Vân đến cảng quân dụng của đế quốc Caesar, một máy bay quân dụng đang đợi ở bên cạnh, Thương Vân cũng không xoi mói, tinh cầu này rất có phong cách của thống soái một quốc gia, rất lạnh lùng cứng rắn a! Nói trắng ra chính là hoang vắng, lại thêm căn cứ dựng từ kim loại, đây là nơi người ở sao! Thương Vân ngược lại có một tia đồng tình với thống soái này, quý tộc đế đô mỗi ngày mở yến hội xem ca kịch lại còn nghị luận người bảo vệ bọn họ tàn bạo thị huyết, Thương Vân chỉ có thể ha ha a, nói nhân đạo gì với trùng tộc cơ chứ!
Còn chưa đi vào phủ thống soái đã nghe thấy một tiếng dã thú rống giận, Thương Vân giật giật khóe miệng, lại là ra oai phủ đầu? Phán đoán của hắn quả nhiên không sai, này nha rất ngây thơ, lại còn không đáng giá đồng tình.
Một nam nhân mặc quân phục phó quan màu trắng chạy tới, "Tướng quân Terry, ngài trở lại, thống soái bắt được một con thú Kim Thanh, đang phục tùng trong kia!" Người này đầy mặt kiêu ngạo, thế cho nên một người sống lớn như Thương Vân cũng không nhìn thấy. Đây là một á thư, Thương Vân liếm liếm môi, trong ánh mắt liếc tới kia mơ hồ mang theo địch ý, thì ra không phải là không thấy được à!
Không kích lại một phát không phải là Thương Vân, "Qua xem xem đi!" Thương Vân nói chen vào.
"Này..." Terry có chút khó xử, không có mệnh lệnh của thống soái hắn cũng không dám mang theo Thương Vân chạy loạn, đây chính là căn cứ quân sự, Thương Vân còn là con trai thủ tướng của đế quốc đối địch.
Thương Vân không nghe hắn trả lời, tìm hướng âm thanh truyền đến đi qua, Terry bất đắc dĩ, chỉ có thể đuổi theo, bảo phó quan Azer đi thông báo thống soái từ một con đường khác.
Thương Vân còn chưa đi đến trước mặt liền thấy được một hình thể khổng lồ, thú Kim Thanh, Thương Vân co rút khóe miệng, là dùng màu lông để đặt tên sao... Có cần không có sáng ý như vậy không chứ.
Ngoại hình có chút giống sư hổ, chiều cao đại khái sáu bảy mét, bộ lông toàn thân màu vàng kim, xem nhẹ vết máu mà nói vẫn là rất xinh đẹp, thích hợp làm áo khoác lông. Đôi mắt là màu xanh, rất xinh đẹp. Thú Kim Thanh rất khó bắt được, chỉ số thông minh của nó rất cao, hơn nữa giá trị vũ lực cũng rất cao.
Một nam nhân cầm roi dài trong tay đang đánh lên người nó, nam nhân kia thân cao khoảng hai mét, thân thể không coi là hùng tráng, lại lộ ra lực lượng mạnh mẽ, một đầu tóc vàng, đôi mắt xanh không có cảm tình của nhân loại, bị hắn nhìn thật giống như đang bị một con dã thú đang trong tư thế tấn công nhìn vậy, làm cho lòng người sợ hãi.
Đúng lúc này, con thú Kim Thanh vốn đang tấn công Mosben kia đột nhiên thay đổi phương hướng, xông về phía Thương Vân. Thương Vân liếc nhìn nam nhân kia một cái, muốn đến thử chút sâu cạn sao? Thương Vân cũng không động, mỉm cười nhìn thú Kim Thanh chạy về phía mình, bộ mặt dữ tợn phát ra một tiếng thú rống, thú Kim Thanh đến nơi liền dừng lại, ngồi xổm trên mặt đất nhìn Thương Vân nho nhỏ, thân thể rung lên như đang run rẩy, cúi đầu, vểnh mông, tỏ vẻ thần phục.
Thương Vân cong lên một bên khóe môi, trực giác dã thú sao? Những động vật này thường có trực giác càng chuẩn hơn so với nhân loại, nhất là khi đối mặt với uy hiếp đến mạng sống lại càng biết thức thời, không giống một số người, Thương Vân liếc mắt nhìn phó quan Azer còn đang ngầm trừng hắn.
Thú Kim Thanh dùng cái đầu to của nó cọ cọ Thương Vân, tủi thân nâng nâng móng vuốt. Thương Vân vươn tay cho nó liếm một chút, "Lễ gặp mặt của thống soái đại nhân tôi liền nhận, lần sau không cần làm kinh hỉ gì, trực tiếp cho tôi là được, tôi sẽ thích." Thương Vân điển hình mở mắt nói dối.
Trong mắt Mosben lóe vài tia nguy hiểm, "Không cần khách khí, làm vị hôn phu, đây là hẳn là." Tiểu tử kia là đang tức giận sao? Thật là đóa hoa hồng có gai.
Thương Vân cười cong ánh mắt, xoay người mang theo thú Kim Thanh rời đi, hình như vừa rồi muốn đi hướng này đúng không! Ném một đám binh lính trợn mắt há mồm, mang theo thú Kim Thanh nghênh ngang mà đi. Đây là tình huống gì, trâu bò như vậy a! Ánh mắt mọi người ào ào nhìn về phía tướng quân Terry đi đón người, Terry bỏ lại mọi người nhanh chóng đuổi theo phu nhân mới, dẫn hắn đến viện của mình, tốt nhất đừng lại ra sai lầm gì.
Thương Vân đến viện nhỏ của mình, để thú Kim Thanh ở trong sân tự trị liệu vết thương. Mình không phải người đã định ban đầu, còn chưa biết muốn xử lý thế nào đâu? Có trò vui!
Thương Vân không hề có tự giác của một á thư, cho dù thích nam nhân hắn cũng là một nam nhân hàng thật giá thật. Vì thế khi Mosben đi vào nhìn thấy chính là một hình ảnh ủy mị hoạt sắc sinh hương, Thương Vân vừa tắm rửa xong, giọt nước trên tóc còn đang nhỏ xuống, tóc mái lộn xộn buông xuống trên trán, một cái khăn tắm tùy ý che trên người, mơ hồ có thể thấy được bên trong cái gì cũng không mặc. Thương Vân đang nằm trên tháp quý phi(1) xem quang não, tuần tra một chút chủ tinh có gì chơi vui, một bàn tay còn đang bưng chén rượu.
Mosben lấn người đè lên, "Khẩn cấp câu dẫn tôi như vậy sao? Yên tâm, cho dù em không phải Yuno, cũng là người của tôi."
Thương Vân mí mắt cũng không nâng lên một chút, "Nằm mơ còn ngại sớm, thống soái đại nhân."
Mosben bình tĩnh nhìn Thương Vân không chút phản ứng, sắc mặt bình thường, nhịp tim bình thường, thất bại đứng dậy, hắn cũng không có hứng thú gì với một khúc gỗ.
"Chúng ta đã kết hôn, không định thực hiện nghĩa vụ làm thê tử sao?" Mosben ngồi xuống trên ghế bên cạnh.
Thương Vân liếc xéo hắn, đóng trang web đang xem lại, ID thân phận của hắn quả nhiên đã biến thành đã kết hôn, mà chính hắn là đương sự lại còn chưa biết.
"Tôi không phải Yuno, hoàng thất cũng không có phản ứng sao?" Thương Vân ngược lại cảm thấy kỳ lạ.
"Ý kiến của bọn họ luôn không thuộc phạm vi suy xét của tôi." Mosben hoàn toàn không có hảo cảm với đám quý tộc kia.
Thương Vân chậc lưỡi, "Chẳng trách bọn họ muốn loại trừ anh, quân cờ không nghe lời còn không bằng không có. Cưới con trai thủ tướng dị quốc tôi đây, tương lai khi trận chiến tranh muốn tránh cũng không tránh được kia đến, anh liền trong ngoài không phải là người, thắng sẽ nói anh máu lạnh vô tình, thua anh chính là công tư không phân, chậc chậc, bàn tính này đánh thật hay a! Biết rõ là bẫy mà còn nhảy vào trong," Thương Vân chỉ chỉ đầu mình, "Nơi này của anh có vấn đề sao?"
Đôi mắt xanh kia của Mosben cứ như vậy nhìn Thương Vân, khăn tắm vì động tác mà trượt ra, còn có hai điểm lộ ra màu hồng nhạt, bất giác có chút miệng khô lưỡi khô, "Bọn họ không động được tôi, chỉ có thể nghĩ biện pháp cho tôi ngột ngạt, chẳng qua..." Mosben đã rõ ràng cảm thấy mình cứng rắn, "Đối với em, có lẽ là bọn họ tính sai."
Mosben xoay người đặt trên người Thương Vân, chôn đầu trong cần cổ Thương Vân nhẹ nhàng cọ xát. Thương Vân cảm thấy ngứa ngứa, vặn vẹo thân thể tránh né, bị Mosben giữ chặt, "Còn động nữa thì tôi không thể đảm bảo mình sẽ không làm cái gì?" Thanh âm trầm khàn đến bản thân cũng không tin được.
Đôi mắt Thương Vân trên dưới xem xét Mosben một chút, nhìn qua thì là một dáng người sức bật mười phần. Thương Vân nâng đùi phải, nhẹ nhàng cọ xát, "Vậy anh muốn làm cái gì đây? Hả?"
Vài tia tối tăm lưu động trong mắt Mosben, một tay kéo cái khăn tắm vướng bận kia ra, hôn lên cánh môi màu hồng, có lẽ nói cắn xé càng thích hợp, tay cũng không nhàn rỗi, trượt trên làn da trơn mềm của Thương Vân, thân thể mềm mại thế này làm sao lại có sức bật mạnh như vậy chứ!
Thương Vân thấy hắn không tiếp tục, không khỏi cười nhạo, "Lần đầu tiên sao?"
Mosben cắn răng, á thư đáng chết này, lại dám cười nhạo hắn, lời này là có ý gì, chẳng lẽ hắn thân kinh bách chiến sao! Lại liên tưởng đến động tác thành thạo của Thương Vân, không khỏi phẫn nộ, thắt lưng nhanh chóng vận chuyển giống như lắp motor.
Thương Vân nâng mông, đem một chân vắt lên bả vai Mosben, tiện cho hắn càng thêm xâm nhập. Mosben cúi người xuống ngăn chặn cái miệng nhỏ kia, tùy ý mút vào nước bọt trong miệng.
Phó quan Azer đến tìm thống soái đứng ở ngoài cửa lại nắm chặt nắm tay, cửa cũng không đóng, còn là ở phòng khách, á thư kia liền ôm thống soái làm chuyện đó, quả thật không biết liêm sỉ.
Thương Vân rêи ɾỉ còn có Mosben nặng nề thở dốc, thường thường trộn lẫn tuyên ngôn "Em là của tôi" linh tinh đến từ thống soái, đố kị trong lòng phó quan Azer gần như muốn thiêu đốt hắn. Hắn đường đường là á thư nhà đại công tước, chạy đến làm phó quan sinh hoạt cho thống soái, không sợ khổ mệt theo hắn ba năm cũng chưa từng được một ánh mắt chính diện, á thư kia dựa vào cái gì, chỉ bằng bộ mặt kia sao?
"Azer? Thống soái đâu? Sao cậu còn đứng ở đây." Phó quan Rennes có chút bất mãn, đây vốn là công việc của hắn, Azer nhất định muốn đến mời thống soái, hiện tại lại đứng ở cửa không đi vào.
Azer sắc mặt khó coi nhìn Rennes một chút, mịt mờ liếc nhìn cánh cửa không đóng một cái, Rennes hiển nhiên cũng nghe được thứ không nên nghe, trời ạ, hôm nay vừa mới đăng ký kết hôn thống soái đã khẩn cấp ban ngày tuyên dâm, xem ra định vị vị phu nhân thống soái này còn phải nói lại.
"Cút!" Mosben tức giận gầm lên với hai người ngoài cửa, chung quy bị người quấy rầy tâm tình sẽ không rất tốt, càng đừng nói bị nghe góc tường. Azer đến Mosben đương nhiên biết, cho dù là ý loạn tình mê cũng vẫn duy trì một phần cảnh giác, đây chính là bản năng của quân nhân. Tâm tư của Azer hắn đương nhiên biết, có thể biết khó mà lui là tốt nhất, liền không để ý hắn nữa.
Sau đó Rennes cũng đến đây, mọi người nhớ ra hôm nay là ngày tổ chức hội nghị theo thông lệ. Này cũng thôi đi, hai người còn không định đi, Mosben không thể nhịn được nữa, kêu bọn họ cút.
Rennes hoảng sợ, trong phòng truyền đến tiếng cười trầm thấp của Thương Vân, đưa tới Mosben càng điên cuồng chuyển động, thuận tiện ngăn chặn cái miệng cười nhạo kia, chỉ để lại vài tiếng ô ô.
Rennes nhanh chóng kéo Azer rời đi, bị thống soái nhớ thương cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Hội nghị hôm nay là Rennes chủ trì, chống ánh mắt quái dị của người khác, Rennes kiên trì nói, "Khụ, thống soái cùng, cùng phu nhân đang bận, bận rộn, có chuyện gì báo cáo trước đi, chờ chút giao cho thống soái xử lý."
Hùng tính ở đây trong nháy mắt liền hiểu hàm nghĩa của đang bận, đồng loạt hướng về phía Rennes nháy mắt, vị phu nhân mới tới này lợi hại a, núi băng vạn năm như thống soái cũng bị bắt rồi! Nhất định phải đi cúng bái a!
Rennes cười khổ, còn chưa biết thống soái xong việc muốn thu thập hắn thế nào đâu!
(1) Tháp quý phi:
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook