Xuyên Không Trở Thành Đồ Nhi Hay Ái Phi
-
Chương 3: Ban hôn
Bạch Uyển Tình ~
--------
Tô Mặc Uyển rốt cuộc cũng bị nha đầu Thu Nguyệt lôi về Tô Phủ..
" Tiểu thư.. Tô tướng quân hôm nay đã hồi phủ "... Nha đầu Thu Nguyệt lẩm bẩm.
Trong lòng Tô Mặc Uyển không khỏi sinh tò mò, một đại tướng quân lại có thể sủng thiếp diệt thê, mặc kệ đích nữ bị thê thiếp hành hạ tới cùng là một người phụ thân như thế nào.
" Phụ thân ta lần này trở về chỉ e là có họa lớn "
Tô Mặc Uyển được nha hoàn dẫn vào chính đường, ngồi phía trong là phụ thân nàng Tô Niên trên người khoác trường bào nâu, bên hông đeo phong hầu ấn.
Bên cạnh bàn là Liêu di nương, tuổi chưa tới ba mươi, trên mặt điểm trang cường điệu phú quý, tóc búi cao cài đầy trâm ngọc bảo thạch.. Trên cổ tay, ngón tay đeo đầy vòng vàng nhẫn bạc.
Thật là khoe khoang quá mức a.
Liêu thị lên tiếng trước: " Mặc Uyển.. Gặp phụ thân còn không mau hành lễ.. Đúng là không biết phép tắc "
Tô Mặc Uyển không thèm để ý tới lời Liêu thị, đi nhanh vài bước sau đó quỳ xuống: " Nữ nhi Mặc Uyển thỉnh an phụ thân "
Liêu thị không cam lòng bực tức hừ nhẹ một tiếng.. Trong lòng không ngừng nguyền rủa Tô Mặc Uyển là đồ nghiệt súc..
Tô Niên thở dài một hơi: " Hôm nay ta hồi kinh, lúc lâm triều đương kim thánh thượng có nhắc lại việc tứ hôn của Uyển Nhi với Hàn Vương Gia.. "
Liêu di nương nhếch môi châm biếm: " Vậy chẳng phải là đại hĩ.. Mặc Uyển nhà ta một bước có thể ngồi lên ngôi vị Vương phi a "
Tô Niên liếc nhìn Tô Mặc Uyển nói: " Tiếc là Hàn Vương Gia dung mạo xấu xí, tính tình lại thập phần kì quái, hung bạo tàn ác vô cùng.. Chỉ sợ Mặc Uyển phải chịu khổ "
Tô Mặc Uyển quỳ phía dưới hơi sửng sốt..
Trên trán nàng toát mồ hôi, hơi thở cũng dần gấp gáp..
Bắt nàng xuyên không tới cái nơi lạ lẫm quỷ quái này? Giờ lại bắt này gả cho một tên Vương Gia xấu xí..
Ôi thần mèo ơi... Là ép người quá đáng a.
Tô Niên nhìn Tô Mặc Uyển không hề phản ứng, ngây ngốc nhìn mình, không khỏi thương cảm:
" Uyển Nhi.. Con cũng không nên bi thương.. Dù vì người cũng là Vương Gia a "
Dù không cam tâm tình nguyện nhưng bây giờ nàng có thể làm gì đây, chỉ biết nhất nhất vâng mệnh..
" Nữ như mọi chuyện đều nghe theo phụ thân mà làm "
----... ----
Ngày hôm sau, Tô Mặc Uyển đến bờ suối nơi hôm qua gặp bạch y sư phụ..
Nàng vươn tay đụng vào mặt nước, cảm giác mát lạnh liền truyền đến làm toàn thân sảng khoái..
Tô Mặc Uyển nhìn ngó xung quanh một chút, còn lâu mới tới giờ Ngọ..
Nơi này cũng không có người lui tới chi bằng nàng ở đây tắm rửa một chút...
---...--
Tô Mặc Uyển cả người không mảnh vải che thân trầm mình trong hồ nước vừa ca hát vừa tắm gội..
Nào ngờ phía trên bờ một nam tử nhíu mày nhìn cảnh xuân diễm lệ..
Thân hình thon dài lộ ra trước mặt Hàn Dịch Thiên, tóc dài óng mượt xõa trên vai.
Hai quả tuyết lê trước ngực trắng mịn như gốm sứ thượng phẩm.. Nhiều giọt nước lấm tấm trên da thịt hồng nhuận..
Nữ nhân này, chết tiệt gợi cảm.
[ Còn tiếp ]
--------
Tô Mặc Uyển rốt cuộc cũng bị nha đầu Thu Nguyệt lôi về Tô Phủ..
" Tiểu thư.. Tô tướng quân hôm nay đã hồi phủ "... Nha đầu Thu Nguyệt lẩm bẩm.
Trong lòng Tô Mặc Uyển không khỏi sinh tò mò, một đại tướng quân lại có thể sủng thiếp diệt thê, mặc kệ đích nữ bị thê thiếp hành hạ tới cùng là một người phụ thân như thế nào.
" Phụ thân ta lần này trở về chỉ e là có họa lớn "
Tô Mặc Uyển được nha hoàn dẫn vào chính đường, ngồi phía trong là phụ thân nàng Tô Niên trên người khoác trường bào nâu, bên hông đeo phong hầu ấn.
Bên cạnh bàn là Liêu di nương, tuổi chưa tới ba mươi, trên mặt điểm trang cường điệu phú quý, tóc búi cao cài đầy trâm ngọc bảo thạch.. Trên cổ tay, ngón tay đeo đầy vòng vàng nhẫn bạc.
Thật là khoe khoang quá mức a.
Liêu thị lên tiếng trước: " Mặc Uyển.. Gặp phụ thân còn không mau hành lễ.. Đúng là không biết phép tắc "
Tô Mặc Uyển không thèm để ý tới lời Liêu thị, đi nhanh vài bước sau đó quỳ xuống: " Nữ nhi Mặc Uyển thỉnh an phụ thân "
Liêu thị không cam lòng bực tức hừ nhẹ một tiếng.. Trong lòng không ngừng nguyền rủa Tô Mặc Uyển là đồ nghiệt súc..
Tô Niên thở dài một hơi: " Hôm nay ta hồi kinh, lúc lâm triều đương kim thánh thượng có nhắc lại việc tứ hôn của Uyển Nhi với Hàn Vương Gia.. "
Liêu di nương nhếch môi châm biếm: " Vậy chẳng phải là đại hĩ.. Mặc Uyển nhà ta một bước có thể ngồi lên ngôi vị Vương phi a "
Tô Niên liếc nhìn Tô Mặc Uyển nói: " Tiếc là Hàn Vương Gia dung mạo xấu xí, tính tình lại thập phần kì quái, hung bạo tàn ác vô cùng.. Chỉ sợ Mặc Uyển phải chịu khổ "
Tô Mặc Uyển quỳ phía dưới hơi sửng sốt..
Trên trán nàng toát mồ hôi, hơi thở cũng dần gấp gáp..
Bắt nàng xuyên không tới cái nơi lạ lẫm quỷ quái này? Giờ lại bắt này gả cho một tên Vương Gia xấu xí..
Ôi thần mèo ơi... Là ép người quá đáng a.
Tô Niên nhìn Tô Mặc Uyển không hề phản ứng, ngây ngốc nhìn mình, không khỏi thương cảm:
" Uyển Nhi.. Con cũng không nên bi thương.. Dù vì người cũng là Vương Gia a "
Dù không cam tâm tình nguyện nhưng bây giờ nàng có thể làm gì đây, chỉ biết nhất nhất vâng mệnh..
" Nữ như mọi chuyện đều nghe theo phụ thân mà làm "
----... ----
Ngày hôm sau, Tô Mặc Uyển đến bờ suối nơi hôm qua gặp bạch y sư phụ..
Nàng vươn tay đụng vào mặt nước, cảm giác mát lạnh liền truyền đến làm toàn thân sảng khoái..
Tô Mặc Uyển nhìn ngó xung quanh một chút, còn lâu mới tới giờ Ngọ..
Nơi này cũng không có người lui tới chi bằng nàng ở đây tắm rửa một chút...
---...--
Tô Mặc Uyển cả người không mảnh vải che thân trầm mình trong hồ nước vừa ca hát vừa tắm gội..
Nào ngờ phía trên bờ một nam tử nhíu mày nhìn cảnh xuân diễm lệ..
Thân hình thon dài lộ ra trước mặt Hàn Dịch Thiên, tóc dài óng mượt xõa trên vai.
Hai quả tuyết lê trước ngực trắng mịn như gốm sứ thượng phẩm.. Nhiều giọt nước lấm tấm trên da thịt hồng nhuận..
Nữ nhân này, chết tiệt gợi cảm.
[ Còn tiếp ]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook